Diễm Ngộ Chi Lữ
Lại nói sau khi Hoa Tinh tẩy đi dịch dung của Ám Vũ, vẻ mặt của hắn biến đổirất nhanh, đầu tiên là kinh dị,sau đó là kinh hãi, rồi đến vui sướng hạnhphúc, cuối cùng trong mắt hắn bắn ra thần thái mê người, lẳng lặng nhìn thiếunữ Ám Vũ. Cảm nhận được trong ánh mắt của Hoa Tinh ánh lên một tia nhu tình,nhớ tới mình với Hoa Tinh hai người tiếp xúc nhau, Ám Vũ trong lòng nổi lênmột trận hổ thẹn, nhưng đáng tiếc lại không có biện pháp trốn tránh, chỉ còncách đưa song thủ ôm lấy ngực, để che dấu đi đôi kiều đỉnh mỹ lệ.
Nhìn khuôn mặt mỹ lệ của mỹ nhân ở trước mặt, tâm lý của Hoa Tinh trong lòngcó chút ngạc nhiên không nói được thành lời. Đây là một dung nhan tuyệt mỹ,tuyệt đối không hề thua kém mỹ nhân trên Thiên Tiên phổ Lý Vân La, làm cho tâmlinh của Hoa Tinh chấn động. Khuôn mặt Ám Vũ mang thần sắc băng thanh ngọckhiết, trong đôi mắt nàng có một lớp mê vụ (sương mù), lộ ra vẻ tang thươngcùng thê lương, khiến nàng có thêm nàng ba phần kiều nhược (xinh đẹp yếu đuối)khiến người khác muốn thương tiếc nàng thật tốt.
Trong lòng Hoa Tinh lúc này thầm nhủ bản thân quả là hết sức may mắn, còn maylà mình không có giết nàng, bằng không sẽ là một sự đáng tiếc lớn. Nhìn khuônmặt xinh đẹp tuyệt thế kia, Hoa Tinh trong lòng càng thêm kiên định phải chinhphục được nàng, đưa nàng vào chốn tư phòng. Hoa Tinh đang nghĩ xem hắn nêndùng hủ đoạn gì, nếu dùng sức mạnh thì vô cùng không tốt, như vậy sẽ khiếntrong lòng nàng lưu lại một dấu vết vĩnh viễn không thể xóa bỏ được, nên dùngkế, nhưng là kế gì đây? Hắc Dục Mê Tình chăng? Cái này có thể lắm, nhưng HoaTinh hiểu được,đây cũng không phải phương án tối ưu, vì cái này cơ hồ có điểmti bỉ (hèn hạ). Nhìn dung nhan băng thanh ngọc khiết kia, trong lòng Hoa Tinhthật không không nỡ làm như vậy với nàng, có lẽ động chi dĩ tình (khiến nàngphải động tình), mới là tốt nhất.
Hắn nhớ lại đại sư phụ từng có nói, nữ nhân có rất nhiều loại, nhưng vô luậnlà loại nào đi nữa, chỉ cần là mỹ nữ, thì phải vô cùng thương tiếc nàng ta, màkhông được cưỡng ép nàng. Mặc dù lúc đầu có thể ngươi sẽ có một cảm giác mớimẻ, một loại cảm giác vô cùng kích thích, nhưng đây không phải là một kế sáchlâu dài, ngươi chỉ có thể thỉnh thoảng sử dụng mà thôi.Còn nếu muốn vĩnh viễnchiếm được phương tâm của mỹ nhân, cuối cùng cũng duy nhất chỉ có cách dụngtình mà thôi. Hữu tình hữu dục, mới đúng là tình cảm thật, còn hữu dục vôtình, thì chỉ như là một loại giao dịch mà thôi. Hữu tình vô dục còn không kéodài được lâu, vô tình vô dục làm sao mà có thể kéo dài được?
Nhìn Hoa Tinh, Ám Vũ thấy trong mắt hắn có nhiều thứ, khiến cho thiếu nữ nàyđộng tâm (động lòng) chính là ánh mắt đầy thâm tình mà tà dị. Nhìn ánh mắt củaHoa Tinh, Ám Vũ đột nhiên có một loại cảm giác muốn buông thả bản thân. Ngẫmlại vừa rồi, song thủ của Hoa Tinh vuốt ve thân thể xử nữ mềm mại của mình,nghĩ đến cảm giác tê liệt kỳ diệu khi thân thể mình bị hắn ôm ấp trong lòng,sắc mặt Ám Vũ đỏ bừng lên, mình có phải là đã trở nên xấu xa hay không, Vì cáigì hết thảy những gì xảy ra đều trở nên rất rõ ràng trong óc của nàng, cảmgiác tuyệt vời kia còn khiến nàng cảm thấy vừa mừng vừa thẹn, còn có một chútchờ mong nữa? Ám Vũ nhìn hắn, trong mắt chớp động một chút mê hoặc (mập mờ, mơhồ), lại thêm một chút nhu tình. hoặc giả đây có lẽ đây chính là trái timngười thiếu nữ(thiếu nữ chi tâm)!
Hoa Tinh suy nghĩ rất lâu, cũng quyết định động chi dĩ tình (dụng tình). Nếuthật sự là không được, mới sử dụng cái thứ chân khí kỳ quái Hắc Dục Mê Tình,tóm lại một câu, Hoa Tinh là muốn nàng, quyết sẽ không để nàng có thể đàothoát khỏi tay mình. trong mắt Hoa Tinh lúc này hắc sắc quang hoa dĩ nhiên làbiến mất, Nhẹ nhàng đi đến trước người của Ám Vũ, trong mắt Hoa Tinh hàm chứathâm tình, tĩnh lặng nhìn vào đôi mắt của nàng.
Song thủ của Hoa Tinh nhẹ nhàng gỡ bỏ song thủ của nàng, song nhũ đầy đặn mêngười lại hiện ra trước mắt của Hoa Tinh, Hoa Tinh khẽ thở dài nói: "Đẹp quá,ta thật sự thập phần may mắn khi lúc trước không giết chết nàng, bằng không đósẽ là tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời ta. Khi ta nhìn thấy dung nhan chânthật của nàng, ta đã quyết định, cả đời này nàng vĩnh viễn phải thuộc về ta,bởi vì điều này đã được định trước, đây chính là vận mệnh. Nàng nhất định phảilà nữ nhân của Hoa Tinh, bằng không lúc trước nàng đã chết trong tay ta rồi,không phải sao?" Trong ngữ khí của Hoa Tinh tràn ngập vẻ bá đạo, nhưng lại rấtcuốn hút lòng người, khiến cho người ta không tự chủ được mà hãm nhập (rơivào).
Ám Vũ nhìn hắn, không hề giãy dụa, nàng biết giãy dụa cũng chỉ uổng công,huống chi thân thể của mình sớm đã bị hắn vuốt ve qua. Nhìn thấy trong ánh mắthắn tràn ngập thâm tình, Ám Vũ hiểu được trái tim mình đang từ từ bị luân hãm.Nàng thậm chí còn có chút bị mê muội bởi thâm tình của Hoa Tinh, bởi vì thâmtình khiến cho nàng không thể nào hận hắn, ngược lại khiến cho lòng nàng từngbước từng bước trầm xuống. nếu ngay từ đầu Hoa Tinh vô tình bắt giữ nàng, épnàng phải thất thân với hắn, thì tối thiểu nàng còn có thể hận hắn. Nhưng HoaTinh tịnh không hề làm như vậy, Hoa Tinh đã lựa chọn phương thức khác, mộtphương thức khiến nàng vừa mừng vừa sợ.
Đối với dung mạo của bản thân, sâu trong lòng nàng hiểu được đó là đại biểucủa cái gì, nàng tuyệt đối tự tin không hề thua kém bất kỳ ai trong thiên hạ,bởi vậy nàng tình nguyện lựa chọn cái chết, cũng là muốn bảo trụ (giữ) sựtrong sạch thánh khiết của bản thân. Đối với tương lai, nàng cũng có nghĩ tới,thiếu nữ nào trong tình yêu mà không mơ mộng, liệu có ai mà không hề có nhữngảo tưởng mỹ lệ chứ? Nàng cũng từng nghĩ tới nàng sẽ thích một nam tử, mà ngườiđó cũng sẽ yêu nàng, nàng vĩnh viễn sẽ ở bên cạnh hắn, sống hạnh phúc cả đờibên hắn.
Đáng tiếc giấc mộng không trở thành sự thật, giấc mộng luôn vô cùng mỹ lệ,nhưng sự thật lại cùng vô tình tàn khốc.Lần đầu tiên khi nàng giết người, nàngđã hiểu được đạo lý này, nàng biết cả cuộc đời này, đối với một sát thủ mànói, thì không có gì là hạnh phúc cả, chỉ có thống khổ mà thôi. Hơn sáu nămlàm sát thủ đã khiến nàng thấu hiểu được nhiều thứ,thấy thế gian lạnh nhạtcũng như tình người (nhân tình) thay đổi,nàng hiểu được nếu muốn trong biểnngười rộng lớn, tìm được một nửa chân chính của mình, điều đó thực sự không hềdễ dàng, cho nên nàng tin rằng không có, cũng không muốn đi tìm nửa kia củanàng. Bởi vì nàng lo sợ, đến cuối cùng, người đó sẽ lưu lại trong trái timnàng một vết thương không thể lành lại.
Nhưng vào thời khắc này, nhìn thần thái mê người của Hoa Tinh, Ám Vũ hiểu đượcnàng cơ hồ đã rơi vào nhu tình của hắn. nàng mong Hoa Tinh đối với nàng sẽ thôbạo hơn một chút, cũng không muốn bản thân lún sâu hơn. bởi vì nàng hiểu đượcđiều đó sẽ không thu được kết quả, chỉ có thể là nỗi thống khổ mà thôi, Nhưngnàng không nghĩ được trái tim nàng, cuối cùng cũng từ từ tan vỡ, lưu lại dấuvết rất sâu trong tim không thể nào xóa bỏ được. Nhưng đồng thời trong lòngnàng lại có một chút chờ mong, đối với Hoa Tinh, nam tử anh tuấn tuyệt luânnhưng lại thập phần tà dị, con tim người thiếu nữ kỳ thật cũng thập phần thíchhắn. Chỉ là sẽ không có kết quả tốt, nàng không dám nghĩ đến, cũng không dámtin. Kỳ thật trong lòng nàng cũng muốn Hoa Tinh đối xử với nàng tốt hơn mộtchút, ít nhất cũng để lại trong nàng dấu vết của một cuộc tình đẹp đẽ. Có lẽđây chính là tâm tư của người thiếu nữ.
Lẳng lặng nhìn Hoa Tinh, trong mắt Ám Vũ hiện lên một chút chờ mong. Ngườithiếu nữ nào mà chẳng hy vọng đến một ngày kia mình có thể tìm được bạch mãvương tử trong mộng, sống một cuộc sống hạnh phúc,trọn đời ở bên hắn, nhưngkhông biết điều này có thể trở thành sự thật giống như tâm nguyện của mình haykhông? Hoa Tinh có phải là người trong mộng của nàng hay không? Ám Vũ yên lặnghỏi mình, Có thể đúng, cũng có lẽ không đúng? Nàng cũng không biết nữa.
Hoa Tinh nhìn vào ánh mắt của nàng nàng, những biến hóa trong mắt nàng nhấtnhất đều được hắn ghi tạc trong lòng, trong lòng suy đoán tâm tư của nàng.Nhìn song nhũ mỹ lệ động nhân kia, lúc này đây so với lúc trước quả là bấtđồng (khác biệt). Lúc trước duyên cớ là vì Ám Vũ dịch dung, dung mạo nàng tịnhkhông có vẻ xuất chúng, cho nên Hoa Tinh dù rằng nghĩ nàng rất đẹp, nhưng hắncũng không muốn chiếm giữ nàng, nhưng lúc này, phối hợp với dung nhan thiên hạtuyệt mỹ, là đôi ngọc nhũ đẹp đến kinh tâm động phách, hấp dẫn sâu thẳm bêntrong Hoa Tinh.
Thấy nàng không có ý phản kháng, Hoa Tinh biết trong lòng nàng nàng nhất địnhđang bận tâm suy nghĩ sự tình, Từ lúc hai người bắt đầu tiếp xúc, Hoa Tinhhiểu được nàng che dấu tình cảm của bản thân tốt lắm,khiến người ta không thểnhận ra. Hoa Tinh nhìn đôi môi mọng đỏ mê người kia, nhẹ nhàng tựa đầu lại gầnkhuôn mặt nàng, thừa dịp khuôn mặt nàng đang ngẩn ngơ suy nghĩ, trong nháymắt, hắn ngậm lấy đôi môi mỹ lệ động nhân của nàng, nhẹ nhàng ôn nhu nhấmnháp, tất cả đều là ôn nhu, giống như là nụ hôn âu yếm giữa hai người yêu nhautrong thiên hạ.
Ám Vũ hồi phục tinh thần, định giãy dụa, nhưng nàng tựa hồ cũng cảm giác đượcsự ôn nhu của Hoa Tinh, trong mắt nàng hiện lên một chút ngạc nhiên, yên lặngnhìn hắn. Hai người hai đôi môi tiếp xúc nhau, bốn mắt dối diện nhìn nhau,lẳng lặng nhìn đối phương. Hoa Tinh song thủ nhẹ nhàng ôm lấy thân thể mềm mạicủa nàng, có vẻ như phải cẩn thận như vậy. Ám Vũ nhìn hắn, mặc hắn nhấm nhápđôi môi của nàng, trong lòng nổi lên một chút vui mừng, Có lẽ bởi vì sự ôn nhucũng như trận trận thâm tình trong mắt hắn.
Bốn mắt gặp nhau, sâu thẳm bên trong Ám Vũ cảm nhận được trong mắt Hoa Tinhmột chút đông ái (mê mẩn) cùng thương tiếc, điều này khiến cho trái tim nàngnổi lên một trận chua xót không ngừng, chẳng lẽ Hoa Tinh, tên ma tinh (ngôisao xấu) này không lẽ lại là người mà số mệnh quyết định cho nàng. Nhìn khuônmặt anh tuấn, ánh mắt hàm chứa thâm tình, trong lòng Ám Vũ ở thời khắc này tựahồ lựa chọn buông thả bản thân, không hề kiên trì bảo vệ bức tường thành tronglòng nàng, bởi vì nàng đã quá mệt mỏi rồi, cũng khiến cho người khác phải đaulòng. Khi nàng hoàn toàn buông thả, trong lòng có một trận vui sướng khôngngừng tăng lên, tràn ngập cả toàn thân, khiến nàng cảm thấy thời khắc này thậtdễ chịu và thoải mái, phảng phất như loại bỏ được tảng đá đang đè nặng tráitim nàng, cả thân thể đều cảm thấy dễ chịu.
Nàng nhẹ nhàng mở hàm răng, để Hoa Tinh tiến vào bên trong lãnh địa của mình,mặc hắn tận tình tận hứng. Nhìn thấy trong mắt Hoa Tinh hiện lên vẻ vô cùngngạc nhiên, Ám Vũ đột nhiên hiểu được trái tim nàng phảng phất từ lúc này bắtđầu cảm thấy hạnh phúc vui sướng, chẳng lẻ cuộc đời này nàng với hắn thật sựlà có duyên phận với nhau? Bằng không vì sao từ trước đến nay không người nàonhìn thấu được dịch dung thuật của nàng, hắn lại dễ dàng nhìn thấu, chẳng lẽbắt đầu từ ngày nàng dịch dung, là để chờ đợi hắn đến. chờ hắn ra tay xóa đivi tầng ngụy trang phía bên ngoài của nàng, từng lớp từng lớp bóc trần làm lộra một thiếu nữ thẹn thùng xấu hổ, mặc hắn tận tình nhấm nháp. Sáu năm dịchdung, tựa như chỉ chờ đợi thời khắc này xảy đến, Đây chẳng lẻ không phải duyênphận sao? Nghĩ như vậy nên Ám Vũ đã nghĩ thông suốt rất nhiều sự tình, nhịnkhông được buông thả tâm linh(tâm thần) của nàng, mặc hắn nhấm nháp.
Hoa Tinh cũng giống như vậy, từ trong mắt Ám Vũ nhận ra rất nhiều sự tình, Lúcnàng chủ động khai mở đôi môi, chịu để gã tận tình nhấm nháp hương vị ngọtngào, Trong mắt Hoa Tinh bắn ra quang mang, lộ vẻ cực kỳ ngạc nhiên, nhưngtrong lòng hắn vô cùng cao hứng, hắn biết được Ám Vũ đã chấp nhận hắn, hắn đãthành công được một nửa rồi. doc truyen tai . còn lại phải dựa vào nỗ lực củabản thân, hắn tin rằng mình hoàn toàn có thể chiếm giữ được vị mỹ nữ xinh đẹptuyệt trần này, tất cả chỉ còn là vấn đề về thời gian mà thôi.
Song thủ của Hoa Tinh dùng sức ôm chặt lấy nàng, biểu hiện gã đối với nàng hếtsức có lòng (tâm ý), cái lưỡi linh hoạt của hắn hết sức trêu đùa cái lưỡi đinhhương đang thẹn thùng của nàng, dùng sức quấn lấy nó. Ám Vũ toàn thân vô lựcnằm trong lòng hắn, mặc hắn tận tình lĩnh lược (lĩnh hội,tìm hiểu) hương vịngọt ngào xử nữ của nàng, trong lòng xấu hổ không nói nên lời, trong mắt hàmchứa một chút mong chờ, nàng lẳng lặng nhìn hắn. Bất tri bất giác, hai ngườiđều nằm ở trên giường, Hoa Tinh nhẹ nhàng ôm nàng, tay hắn đùa nghịch song nhũthập phần đàn hồi co dãn, hắn dùng sức vuốt ve. Nhìn thiếu nữ mỹ lệ độngnhân(động lòng người) trong lòng, trong lòng Hoa Tinh đột nhiên nổi lên mộtloại cảm giác tự hào, một loại của một nam nhân khi chinh phục được nữ nhân.
Lại hôn lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, Hoa Tinh nhẹ giọng thì thầm nói: "Vũnhi, ta từ nay về sau có thể gọi muội như vậy không? Trở thành nữ nhân của tađi, ta sẽ giúp muội cứu thoát muội muội của Vũ nhi, khiến uội ấy vĩnh viễnsống cùng với Vũ nhi, có được không?"
Ám Vũ nhìn cặp ma thủ của Hoa Tinh chính đang xoa bóp đôi kiều đĩnh của nàng,trên song nhũ truyền lại từng trận cảm giác tô ma (tê liệt) khiến nàng toànthân vô lực, trong lòng cũng không khỏi nổi lên một cổ dục tình. Nghe được HoaTinh nói, Ám Vũ không khỏi toàn thân chấn động, ánh mắt nàng nhất thời trở nênrõ ràng, nàng bắt đầu quay đầu lại nhìn hắn, mắt gã kiên định lại thêm thâmtình làm rung động sâu thẳm bên trong phương tâm của người thiếu nữ. Cho tớibây giờ nghĩ lại, đã tới bước này, cũng chỉ còn có hy vọng hắn có thể cứu rađược muội muội của nàng, khi đó nàng sẽ tẩy đi dịch dung của muội muội nàng,hai tỷ muội vốn dĩ khuôn mặt giống nhau, tin rằng không có mấy người có thểnhận ra được.
Vũ nhi, chỉ hai từ ngắn ngủi, nhưng lại bao hàm ý nghĩa sâu đậm, có lẽ đây làlời hứa hẹn cả đời, không phải sao? Nàng hờ hững quay đầu,trong lòng nổi lênbiết bao nhiêu chua xót trong lòng! Ánh mắt nhìn về phía Hoa Tinh, Ám Vũ hỏi:"Nhất định là cả cuộc đời chứ?"
Hoa Tinh nhìn nàng, trong mắt lộ ra vẻ kiên định mà lại thâm tình, trịnh trọngđáp: "Phải,cả cuộc đời ta, Vũ nhi, muội có nguyện ý (đồng ý) không?"
Ám Vũ nhìn hắn, trong mắt ngập tràn nước mắt, trong lòng nổi lên những chuaxót không thể nói thành lời. Nguồn tại TruyệnFULL
Hảo mộng tối dịch tỉnh, tích tích thị tình lệ, tự tự đô thị huyết, văn giảgiai tâm toái!
( Dịch nghĩa: Mộng đẹp cũng thành sự thật, những giọt nước mắt vì tình màrơi,từng chữ như những giọt máu,khiến lòng của những văn nhân cũng tan vỡ)
Nhẹ nhàng gật đầu, nước mắt nàng nhịn không được yên lặng chảy xuống. Hoa Tinhthấy vậy trong lòng cũng có chút chua xót, hắn nhịn không được nhẹ nhàng hônlên những giọt nước mắt của nàng. Nhưng Hoa Tinh đột nhiên nhớ tới lời của đạisư phụ từng nói,lý giải cho việc tình duyên cả đời đột nhiên tan vỡ, mềm lòngchính là nguyên nhân duy nhất. Hiện suy nghĩ lại, những lời đại sư phụ đã nóicó thể là thật, Hắn đối với nữ nhân tựa hồ đều có chút mềm lòng đặc biệt làvới những nữ nhân xinh đẹp. Nhưng đối phó với nam nhân, Hoa Tinh lại vô cùngtàn nhẫn, điều này có lẽ là bản tính của hắn.
Ám Vũ trong lòng nghĩ về những lời Hoa Tinh đã nói, trong lòng không khỏi nổilên một trận ngọt ngào.Nhìn Hoa Tinh vẫn đang nhẹ nhàng hôn những giọt nướcmắt của nàng, Ám Vũ nhịn không được lại khóc lớn hơn, đó là nưốc mắt của sựcao hứng, đại biểu cho chân thâm tình (tình cảm chân thật sâu bên trong) củangười thiếu nữ, là tâm tư thuần khiết nhất. Hoa Tinh thấy nàng khóc lớn, nhấtthời sửng sốt, nhịn không được an ủi nàng nói: "Vũ nhi đừng khóc, từ nay vềsau đã có ta chiếu cố muội, muội sẽ không phải chịu bất cứ một thương tổn nàonữa, ta cam đoan như vậy."
Đôi mắt Ám Vũ đẫm lệ nhìn hắn, cánh tay ngọc(ngọc tí) tròn trịa nõn nà nhịnkhông được ôm lấy cổ Hoa Tinh chủ động dâng hiến đôi môi ngọt ngào, dùng sứcbắt đầu quấn lấy đôi môi của Hoa Tinh. Giờ khắc này Ám Vũ trong lòng cảm độngkhông thôi, đôi môi mềm mại của nàng nhiệt tình đáp lại Hoa Tinh, chiếc lưỡiđinh hương bí mật vượt qua, cùng với cái lưỡi đang ngây ngốc của Hoa Tinh quấnquýt triền miên. Hoa Tinh tâm thần chấn động, thân thể hắn nằm đè lên ngọc thểmềm mại nhu nhuyễn của Ám Vũ, nhiệt tình hôn nàng, đồng thời song thủ cỡi quầntử (quần) ở hạ thân của Ám Vũ.
Ám Vũ cảm nhận được động tác của Hoa Tinh, hiểu được tâm tư của hắn, tronglòng vừa mừng vừa thẹn. nghĩ đến việc bản thân nàng cố gắng bảo tồn tấm thânxử nữ suốt hơn hai mươi năm qua, hôm nay bị hắn phá thân, trong lòng nàng cũngcó chút kinh hoàng cũng như chờ đợi, vô cùng mâu thuẫn. Vừa có sự sợ hãi, lạicó sự mong chờ, hy vọng hắn chiếm lấy đóa hoa xinh đẹp của nàng,cũng là đóahoa đẹp nhất, tất cả đều đang hiến hiến cho nam tử mà nàng chỉ mới gặp mặt mộtlần đã yêu hắn sâu đậm.
Bên trong mật thất (phòng ngầm), chính là đang diễn ra một cảnh tượng mêngười. Hoa Tinh cố sức cởi bỏ toàn bộ y phục của Ám Vũ, nhìn thân thể mềm mạixinh đẹp mê người kia, Hoa Tinh vội vàng thoát y, nhẹ nhàng nằm đè lên ngọcthể mềm mại mỹ lệ, dụ nhân vô bì (quyến rũ người khác vô cùng), tận tình hônnàng. Ám Vũ thẹn thùng vô cùng, hai chân khép chặt, đôi tay nhỏ bé nhẹ nhàngbảo vệ những điểm nhạy cảm khiến nàng phải xấu hổ, trong lòng cực kỳ khẩntrương.
Hoa Tinh nhìn song nhãn khép chặt của Ám Vũ, khuôn mặt lộ ra vẻ hưng phấn,miệng hắn từ ngọc nhũ kéo một đường dài một đường chạy xuống bên dưới, tậntình nhấm nháp sự mỹ lệ của Ám Vũ. Hoa Tinh trong lòng cực kỳ động, Ám Vũ quảthật rất đẹp, trên thân là đôi ngọc nhũ, phong đồn (mông) cùng tuyết phu (lànda trắng như tuyết), nếu so với những mỹ nhân mà hắn đã từng tiếp xúc thân mậtthì nàng còn đẹp hơn nhiều. Hoa Tinh trong lòng không khỏi đắc ý và tự hào,rất nhanh đã khiến hắn không thể dừng lại được.Song thủ của hắn gỡ đôi tiểuthủ của Ám Vũ, phong cảnh mỹ lệ động nhân yên lặng bày ra trước mắt, Hoa Tinhtrong mắt nhanh chóng bắn ra hắc sắc quang hoa. Tách ra song thối (hai chân)tròn trại đầy đặn của nàng, đóa hoa kiều diễm nhất của Ám Vũ lộ ra, chấn độngsâu thẳm bên trong Hoa Tinh.
Ám Vũ sau khi bị Hoa Tinh tách song thối, trong lòng cực kỳ xấu hổ, cực lựcmuốn khép lại song thối, đáng tiếc nàng lại không có biện pháp. Hoa Tinh trongmắt quang hoa màu đen lưu động, chỉ thấy Hoa Tinh vùi đầu vào giữa hai chânnàng, tận tình nhấm nháp đóa hoa kiều diễm của nàng. Ám Vũ nhịn không đượckiều mị hét lên, âm thanh từ từ vang dội trong mật thất, kích thích Hoa Tinh.
Sau khi tận tình nhấm nháp đóa hoa kiều diễm của Ám Vũ, Hoa Tinh ôm lấy Ám Vũ,hai người đắm chìm vào trong dục tình, vuốt ve thân thể của đối phương. Songthủ của Hoa Tinh vuốt ve mỗi một tấc trên ngọc thể của nàng, dưới sự thiêu đốtcủa nhiệt huyết, Hoa Tinh cuối cùng cũng nhịn không được giữ lấy Ám Vũ. Trongtiếng hét kiều mị uyển chuyển của Ám Vũ, Hoa Tinh phá tan hết thảy mọi trởngại tiến vào ngọc thể của Ám Vũ, hai người cuối cùng đã trở thành một thể.Nhìn đóa huyết sắc mân côi (hoa hồng), kiều diễm vô cùng, Hoa Tinh trong lòngtràn ngập tự hào cùng đắc ý, thi triển hết những kỹ xảo học được từ trên ngườicủa tiểu Bình, hai người không ngừng quấn lấy nhau, cuối cùng nhau tiến tớithiên đường khoái lạc.
Sau khi mây mưa qua đi, Hoa Tinh nhìn ngọc thể mềm mại của vị tuyệt thế mỹnhân, trong mắt có một chút thương tiếc nhẹ giọng hỏi: "Vũ nhi, xin lỗi, tathật quá thô lỗ, có làm đau muội nhiều không?" Nhìn thấy Ám Vũ không thể táitiếp thu hoan lạc, từ kiên đỉnh (dương vật) hùng tráng của hắn bắn ra ba lượt,Khiến nàng toàn thân vô lực, Hoa Tinh nhịn không được tự trách mình. Trong ngữkhí mang một chút khiểm ý( hối lỗi).
Ám Vũ vô lực nhìn hắn, trong mắt lộ ra một chút vui mừng, cảm nhận được hắnđối với nàng vô cùng quan tâm đến nàng giống như nàng đã là thê thiếp của hắnvậy, trong lòng tràn đầy ngọt ngào, nhẹ giọng nói: "Không cần phải nói xinlỗi, huynh chỉ cần nhớ huynh đã hứa cả đời này đối xử với muội như thê tử, cónhững lời này, trong lòng muội đã vô cùng thỏa mãn rồi. Muội biết huynh vừarồi kỳ thực rất tốt với muội, vô cùng ôn nhu, muội biết tâm ý của huynh. Kỳthật lúc ở khách điếm, huynh nói sẽ uội thêm một cơ hội cơ hội khi thời khắcđến, muội biết mình đã thích huynh rồi." Ngữ khí nhàn nhạt, hàm chứa ngôn ngữnhẹ nhàng của trái tim người thiếu nữ.
Hoa Tinh nhìn nàng, hai tay nhẹ nhàng ôm nàng nàng vào lòng. Ngón tay vuốt vecánh hoa vừa bị thương của nàng, nhẹ giọng nói: "Đau lắm không, Vũ nhi vợ ta,cả đời này ta sẽ đối xử thật tốt với nàng, mặc dù cuộc đời ta có lẽ sẽ cónhiều nữ nhân, cũng có thể có nhiều thê thiếp, nhưng ta đều đối xử công bằngvới các nàng,mỗi người các nàng trong lòng ta đều quan trọng như nhau, đều cóđịa vị giống nhau trong trái tim ta"
Ám Vũ sắc mặt đỏ bừng lên, nàng thẹn thùng vô cùng. cảm nhận được tay của HoaTinh đang vuốt ve những địa phương trên cơ thể mềm mại của nàng, trong lòngvừa mừng vừa thẹn. Ám Vũ rất ưa thích Hoa Tinh vuốt ve thân thể của nàng, nàngbiết đó là phương thức biểu đạt yêu thương của Hoa Tinh đối với nàng.
Ám Vũ nhẹ giọng thì thầm: "Cám ơn huynh, muội hy vọng đây chỉ là một mộngcảnh, vĩnh viễn cũng không cần phải tỉnh lại. Bởi vì chỉ có trong mộng tưởngmuội mới có thể tìm được trái tim thuần chất của người thiếu nữ. muội sợ khitỉnh lại thì tất cả sẽ hóa thành tro bụi, khiến trái tim muội tan nát, chỉ cònsự ngự trị của nước mắt! Sáu năm làm sát thủ,đã khiến uội hiểu rõ ấm lạnh củanhân tình thế thái, hiểu được trên thế gian này không có bao nhiêu chân tình(tình cảm thật). đối với muội mà nói, từ trước tới nay không dám có những vọngtưởng lớn lao trong tình yêu, Cho nên muội mới chôn vùi traí tim của mìnhtrong tòa thành do muội dựng lên, vĩnh viễn phong bế tình cảm bản thân. Nhưngcả đời này, ông trời luôn không ngừng đả kích muội,khiến muội càng phải chônsâu tâm linh của bản thân,chôn vùi nó dưới tầng tầng lớp lớp, khiến muội khôngmuốn phải đối mặt với hồng trần." Giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp của ngườithiếu nữ lộ ra tâm sự thê lương cũng như tang thương của nàng.
Hoa Tinh nhẹ nhàng ôm lấy nàng,nhẹ nhàng êm dịu vuốt ve thân thể của nàng, tảthủ nhẹ vỗ về ngọc nhũ mềm mại của nàng, như là đang an ủi tâm linh của nàng.Song thủ của Hoa Tinh mang theo một cỗ khí lưu kỳ dị, một loại chân khí ôn hòathanh lương( mát lạnh) trong nháy mắt tràn vào ngọc thể của nàng, tựa như làmột ngọn gió xuân ấm áp, nhẹ nhàng xóa bỏ những bi thương trong tâm linh củanàng, từng chút từng chút biểu đạt sự yêu thương cũng như thương tiếc của hắnđối với nàng.
Sâu thẳm bên trong Ám Vũ cảm nhận được được cổ chân tình kia, nhẹ nhàng nhìnhắn, nhìn vào ánh mắt của hắn, lặng im không nói, trong mắt toát ra một tia áiý (yêu thương). Hoa Tinh nhìn khuôn mặt mỹ lệ của người ngọc, đôi môi nhỏ nhắncủa nàng đang hé mở, hơi thở thơm tho tỏa ra, hết thảy đều vô cùng mêngười,khiến cho người ta phải vô cùng thương tiếc. Hoa Tinh nhịn không đượcham muốn của bản thân, cúi đầu hôn lên đôi môi thơm tho xinh xắn của nàng, lạimột lần nữa rơi vào trong vào nhu tình mật ý của Ám Vũ.
Ám Vũ sắc mặt đỏ bừng, thân thể run rẩy, nàng cảm nhận được cặp ma chưởng củaHoa Tinh lại bắt đầu loạn động, trong lòng vừa vui vừa sợ. Nàng biết tìnhhuống của mình bây giờ, cho dù muốn cho Hoa Tinh được tận hứng, thì bản thânnàng cũng là vô lực tiếp thu, nhịn không được phải rời khỏi đôi môi hắn yêukiều ngữ nói: "Không muốn, Hoa Tinh. Muội không muốn đâu, huynh, không đượcloạn động, không muốn nữa mà!"
Hoa Tinh trong mắt lộ ra một chút trìu mến, trong lòng hắn cũng biết nàng vừamới thưởng thức tư vị của ái tình, thân thể nàng quả là không thể tiếp tụctiếp nhận thêm. Nhưng Hoa Tinh lại thích thẹn thùng của nàng, hữu thủ cố ý nhẹnhàng trêu chọc nàng, thừa lúc nàng mở miệng, lại tiến vào bên trong miệng củanàng, kích thích tình dục trong nàng, hắn mỉm cười nhìn bộ dạng thẹn thùng vôcùng mỹ lệ của nàng. Ám Vũ bị Hoa Tinh công kích, toàn thân không tự chủ vặnvẹo uốn éo, trong mắt toát ra thần thái mê người cực kỳ kiều mỵ, bộ dáng ấykích động thật sâu bên trong Hoa Tinh. Nếu không phải hắn hiểu được tình huốngthân thể nàng bây giờ, Hoa Tinh tuyệt đối sẽ lại nằm đè lên người nàng, nhấmnháp thật tốt tư vị mỹ lệ của nàng,
Nhìn bộ dạng rung động lòng người của Ám Vũ, Hoa Tinh hít sâu một hơi, ý niệmvừa động, trong cơ thể chân khí của Băng Hồn Quyết nhanh chóng xoay chuyển,một cỗ chân khí mát lạnh (thanh lương) dâng tràn trong thể nội, loải bỏ dụctâm của hắn. Nhìn ngọc thể mỹ lệ rung động lòng người của Ám Vũ, trong lòngHoa Tinh lại một lần nữa cảm kích trời cao (thượng thiên), đã tặng cho hắn mộtđoạn ký ức tuyệt vời khiến hắn cả đời này khó quên, đồng thời cũng cho hắn mộtvị mỹ nhân mỹ lệ tuyệt trần thế này, điều này khiến cho hắn vô cùng vui vẻ caohứng. Nhẹ nhàng đưa tay ra sau lưng nàng, Hoa Tinh đồng thời truyền vào nộithể của nàng một đạochân khí, khiến nàng tỉnh táo lại trở lại.
Nhìn ngọc thể xinh đẹp động lòng người của nàng, Hoa Tinh đứng dậy mặc quầnáo, đồng thời cười nói: "Ta chân chính xá tội cho nàng. Vũ nhi, nàng đẹp quá!Để ta mặc quần áo cho nàng có được không?" Dứt lời, Ám Vũ sắc mặt đỏ lên,cốgắng đứng dậy, nàng chính mình mặc quần áo, tựa hồ cũng có chút thẹn thùng bẽnlẽn, Nhìn bộ dạng thẹn thùng vô cùng mỹ lệ của Ám Vũ. Hoa Tinh mặc quần áo rấtnhanh, thấy Ám Vũ chưa có mặc xong được một nửa, bèn ôm cổ nàng, khẽ cười nói:"Thế nào nàng lại chờ ta mặc quần áo giúp nàng vậy, tốt a,tới đây nào, Vũ nhi,để ta giúp nàng mặc lại quần áo."
Ám Vũ sắc mặt đỏ bừng, thẹn thùng nói: "Huynh khi dễ người ta, chỉ khi d�người ta thôi." Song thủ của Hoa Tinh vuốt ve ngọc nhũ cao vút của nàng ( đìnhđình ngọc lập: dong dỏng cao như được làm bằng ngọc), trên khuôn mặt mang vẻtheo nụ cười tà dị, khẽ cười nói: "Ai bảo ta kiều thê Vũ nhi của ta lại mỹ lệnhư vậy chứ? Vi phu vừa nhìn thấy nàng, liền nhịn không được muốn thương tiếcnàng thật tốt." Sau một lúc làm ầm ĩ, Hoa Tinh cũng đã mặc xong quần áo chonàng, rồi giải khai huyệt đạo của nàng.
Nhìn dung nhan mỹ lệ của nàng, trong mắt Hoa Tinh lóe lên một tia quang mangtà dị, nhẹ nhàng cười nói: "Nàng trước hết nên che mặt rồi hẵng cùng ta rangoài được, bằng không với bộ dáng này của nàng mà ra ngoài, sẽ có một đoànsắc lang đi theo, hắc hắc. ta quả thật không thích!"
Ám Vũ thẹn thùng, trừng mắt nhìn, nhẹ nhàng nói: "Huynh mới là đại sắc lang,đại bại hoại, còn nói người khác."
Hoa Tinh cười nói: "Ta là đại sắc lang, vậy thì nàng sẽ là gì? Nàng sẽ là kiềuthê của sắc lang, cả cuộc đời nàng vĩnh viễn chỉ thuộc về Hoa Tinh ta. hắchắc, kiều thê, đến đây nào, để đại sắc lang hôn nàng một chút." Nói xong liềnôm lấy nàng, hôn lên đôi môi đỏ mọng thơm tho của nàng.
Ám Vũ trong mắt lộ ra một tia thâm tình, không hề giãy dụa, mặc hắn ầm ĩ. Saumột lúc quấn quít triền miên, Ám Vũ bèn sử sang lại y phục, lấy vải trắng bólại ngực, che đi dung nhan tuyệt thế cùng với Hoa Tinh ly khai. Hoa Tinh dẫnnàng đến trước một cửa tiệm bán y phục, sau khi mua cho nàng một ít quần áo,tiếp đó dịch dung cho nàng, che đi dung nhan tuyệt mỹ dung nhan kia, Sau đóđưa nàng quay trở lại khách điếm.
Trên đường đi, Hoa Tinh khẽ nhíu mày nhìn nàng, trong tim vừa là đau lòng, vừalà đắc ý. trong mắt mang một tia đắc ý và tự hào, Hoa Tinh thỉnh thoảng nhìnnàng, mỗi lần như vậy Ám Vũ đều nhịn không được trừng mắt nhìn hắn, tựa hồ nhưtrách hắn không biết thương tiếc nàng thật tốt, khiến cho nàng bây giờ điđường thập phần đau đớn. Vào lúc nàng có cảm giác toàn thân bị xé rách, thìbên cạnh đó, nàng lại yêu thích nam tử này, người đã lấy đi ngọc thể thánhkhiết mỹ lệ của nàng. nhìn hắn ta cười đắc ý, Ám Vũ nhịn không được muốn ômlấy hắn, để xem hắn còn đắc ý đến mức nào nữa.
