Diễm Ngộ Chi Lữ
Trừng mắt nhìn Hoa Tinh một cái, Sở Nhược tránh đi ánh mắt của hắn hừ nói:"Đừng vội nói hưu nói vượn ai giống tiểu cô nương? Còn nữa, ta chọn lựa cáchsống như thế nào là chuyện riêng của ta, không cần ngươi nhúng tay vài. Hiệngiờ đã không còn sớm nữa, ta còn có việc phải làm, hôm nay xong việc sẽ nghĩbiện pháp trả lại tình này của ngươi"
Nói xong liếc mắt một cái, cả người nhẹ nhàng bắn ra mười trượng, quay đầunhìn lại Hoa Tinh rồi rời đi.
Hoa Tinh mỉm cười nhìn nàng đi xa, không có đuổi theo, hắn biết phải có chừngmực, quá mức sẽ không tốt lắm. Nghĩ tới vẻ mặt của Sở Nhược ngày hôm nay, HoaTinh nhịn không cười đắc ý, hy vọng thật lớn, thật sự là cảm giác thích thú.Sau đó, Hoa Tinh đi tới thành Tế Nam, ở cửa thành gặp được Dạ Phong, hắn nhanhchóng tụ hợp với Đao Vô Phong, Kiếm Vô Bính, Thiết Chiến, Long Vũ.
Liếc mắt nhìn năm người một cái, Hoa Tinh nói: "Ta vừa rồi đuổi theo mộtngười, các ngươi bên này có thu hoạch được gì không?"
Dạ Phong nói: "Thiên Tinh biệt viện ở trong thành Tế Nam có ba điểm dừng chân,toàn bộ đã đi qua, hết thảy hành động rất thuận lợi. Hiện tại chỉ còn lại cóvài điểm bí mật ở trong Võ Lâm Thư Viện, cùng với Bạch Lộc Thư Viện. Hành độngcụ thể thế nào tùy ngươi an bài".
Hoa Tinh nghe vậy, trầm tư nói: "Vừa rồi ta gặp được Huyết Nga lão quái hắnđang bị một đám võ lâm nhân sĩ đuổi theo ra khỏi thành Tế Nam. Trước mắt cáccao thủ còn lại trong thành không nhiều lắm. Nhưng là lúc nhóm chúng ta hànhđộng, ta sẽ tới ngoài thành hiển lộ thân ảnh, không để cho người khác hoàinghi chúng ta. Đi thôi, buổi tối trở về sẽ ăn mừng một phen".
Dạ Phong hơi gật đầu, liền mang theo đao kiếm hai người cùng Thiết Chiến, LongVũ rời đi.
Tiễn bước bọn họ, Hoa Tinh dọc đường lớn chạy ra ngoài thành, ở một rừng câycách thành Tế Nam mười dặm, phát hiện ra rất nhiều thi thể nhân sĩ võ lâm.Nhìn kỹ, Hoa Tinh phát hiện những người này đều bị người có nội kình rất mạnhđánh ngã, hiển nhiên người này là một võ lâm cao thủ hiếm thấy. Chiếu theoviệc này mà suy đoán, có khả năng rất lớn là Huyết Nga lão quái hạ thủ. Có suyđoán này, Hoa Tinh tiếp tục đi tới trước, rốt cục đi qua vài dặm, ở trên mộtgò đất phát hiện ra không ít bóng người di động.
Dừng thân ở một cây, Hoa Tinh cẩn thận liếc mặt nhìn hiện trường một chút,người động thủ đúng là Huyết Nga lão quái, bốn phía có không ít nhân sĩ võ lâmtiến công, mà cao thủ ở giữa sân kia chính là Cửu Toàn thư sinh. Tuy rằng CửuToàn thư sinh võ công không cao bằng Huyết Nga lão quái, nhưng tâm cơ hắn thâmtrầm, luôn luôn tránh nặng tìm nhẹ, mỗi khi gặp được thời khắc mấu chốt, hắnđột nhiên toàn lực phát ra, kiềm chế huyệt đạo của Huyết Nga lão quái, khiếncho bốn người nhân cơ hội mà tiến công xa luân chiến tiêu hao công lực HuyếtNga lão quái. Mà Huyết Nga lão quái hiển nhiên cũng hiểu được ý đồ, bất đắc dĩCửu Toàn thư sinh rất giảo hoạt, vừa thấy lão toàn lực phản kích liền khôngtiếp mà lui lại, đợi khi lão quay người rời đi hắn lại quay lại ngăn trở. Cứnhư vậy, một trận chiến kéo dài bắt đầu.
Bên ngoài, cao thủ Võ Đang, Thanh Thành tựa như hổ rình mồi, lúc này cao thủvô môn vô phái đã chết gần hết, mà Huyết Nga lão quái bị Cửu Toàn thư sinhkiềm chế nên công lực tổn hao nhiều. Vì thế Thanh Thành phái hành động trướctiên, đi đầu là lão nhị Trần Đông Hoa trong Thanh Thành tam kiếm, bên cạnhmười một đệ tử tản ra bốn phía chung quanh Huyết Nga lão quái hợp thành trậnpháp Lạc Nhạn nổi danh của Thanh Thành phái. Mười một thanh trường kiếm tấncông các góc độ khác nhau, hoàn toàn che nấp đường lui của địch.
Nổi giận gầm lên một tiếng, Huyết Nga lão quái toàn thân hiện lên huyết quang,một cỗ khí thế mãnh liệt phát ra. Một khắc trước khi mười một thanh kiếm đâmtới thân thể, đã kịp hình thành một đạo chân khí hộ thể cực mạnh. Nhưng vàolúc này, Cửu Toàn thư sinh bắt lấy cơ hội, song chưởng lần lượt thay đổi mạnhmẽ, một cỗ chưởng lực đáng sợ vô thanh vô tức hiện lên trên đỉnh đầu Huyết Ngalão quái. Lúc lão phản ứng lại thì đã muốn không kịp nữa rồi.
Chợt quát một tiếng, Huyết Nga lão quái vội vàng đưa tay phải đón chưởng, chỉthấy một tia máu xuất hiện, trong lúc cấp thiết đã đỡ được một chưởng toàn lựccủa Cửu Toàn thư sinh. Nhất thời một tiếng nổ lớn vang lên, chưởng lực mạnh mẽđáng sợ này khiến cho trong vòng ba trượng bụi đất bay lên, trên mặt đất lộ ramột hố sâu bốn trượng. Trong khi giao thủ, Cửu Toàn thư sinh kẽ biến sắc, khóemiệng rơi ra một tia máu, trong lòng đã nghĩ Huyết Nga lão quái thật bất phàm.Mà Huyết Nga lão quái vội vàng nghênh địch, tình huống cũng không ổn, hai chânrun rẩy đứng trên mặt đất, hơn nữa còn không ngừng thụt xuống.
Lúc này, Cửu Toàn Thư sinh đưa mắt liếc nhìn ra bốn phía một cái. Thấy ngườicủa phái Thanh Thành cùng Võ Đang nhân cơ hội này toàn lực ra tay, trong mắtkhông khỏi lộ ra một tia sát khí. doc truyen tai . Tay trái đột nhiên thu hồi,Cửu Toàn thư sinh quái một tiếng, lăng không đánh xuống một chưởng vào đầuHuyết Nga lão quái. Một kích này có chút bất ngờ, tình huống của Huyết Nga lãoquái lúc này là hai chân đã hãm sâu dưới đất muốn tránh cũng không được. Chỉcó thể đưa song chưởng ra đón nhận, ngăn cản một kích này của Cửu Toàn thusinh. Song chưởng cùng tiếp đón, Cửu Toàn thư sinh kêu lên một tiếng đau đớn.,bắn ra xa hơn ba trượng loạng choạng ổn định thân hình. Mà Huyết Nga lão quáicũng gầm to lên một tiếng nói: "Đáng giận, ngươi cũng dám lấy độc châm ám toánta, ta muốn bâm thây ngươi thành trăm vạn mảnh".
Cửu Toàn thư sinh âm hiểm cười nói: "Ngươi chậm rãi mà đón tiếp cao thủ danhmôn chính phái đi, bọn họ chính là cao thủ trừ ma vệ đạo, chuyên tiêu diệtnhững tên ác ma như ngươi. Hắc hắc, cố gắng đấy, nhìn ngươi còn có thể xuất rađược ít nhiều công kích".
Bởi vì hai châm bị hãm trong đất, Huyết Nga lão quái trong lúc nhất thời tránhné không kịp, nguy hiểm tới hắn chỉ có thể vặn vẹo thân thể sang trái phảitránh né, đáng tiếc lúc này Vũ Đang, Thanh Thành hai phái hơn mười vị môn hạ,mỗi lần tiến công, mặc dù hắn có né tránh được, cũng không thể tránh được toànbộ. Vì thế máu tươi bắt đầu chảy ra, quần áo bắt đầu rách nát, tóc tai bù xù.Chỉ qua thời gian ngắn., Huyết Nga lão quái chân chính biến thành Huyết Ngalão quái, toàn thân đầm đìa máu tươi.
Ánh mắt cuồng loạn, Huyết Nga lão quái lúc này đã bị chọc giận hoàn toàn, cănbản là bất chấp hậu quả, song chưởng mang theo khí thế như phá núi chém thẳngtới, không đến ba chiêu đã truyền tới vô số thanh âm kêu thảm thiết, liên tiếpsát hại hơn mười sáu người hai phái. Vì thế, môn hạ hai phái đều cả kinh, giậndữ, mỗi người đều muốn quyết tử, dùng kiếm pháp chưởng lực bằng bất kỳ thủđoạn nào, tạo thành từng đợt tấn công lanh lợi. Mà Trấn Đông Hoa của ThanhThành lại bay lên trời, thân thể xoay tròn một trăm tám mươi độ ở trên khôngtrung, chúc đầu xuống dưới, lợi kiếm trong tay bắn thẳng tới đỉnh đầu HuyếtNga lão quái.
Trong cuồng loạn, Huyết Nga lão quái cảm giác khác thường trên đỉnh đầu, cũngkhông nghĩ nhiều, một chưởng bổ lên. Bên phải lập tức lộ ra sơ hở, một cao thủVõ đang dùng kiếm bổ vào phía trên bên phải của hắn, làm nổi lên một vệt máuthật dài. Mà một kiếm này là Huyết Nga lão quái rên lên một tiếng, tay phảiđang đưa lên bị dao động một chút. Kết quả bị lợi kiếm của Trần Đông Hoa pháphủy lòng bàn tay, mũi kiếm thẳng đâm xuống huyệt Bách Hội.
Đau đớn, Huyết Nga lão quái ngửa mặt lên trời thét dài, toàn thân chân khí dichuyển, một đạo chân khí vô cùng mạnh mẽ bắn ra bốn phía, đánh bay tất cả mọingười ra ngoài. Loạng choạng lùi hai bước, lần này Huyết Nga lão quái đã cóthể rút hai chân ra được, nhìn vết thương toàn thân, trong mắt lão nổi lêntừng tia máu, một cỗ sát khí tràn ngập, khiến ọi người ở đây trong lòng độtnhiên phát lạnh cùng ý khiếp sợ.
Âm trầm nhìn Cửu Toàn thư sinh ở cách mấy trượng, Huyết Nga lão quái thân thểlăng không xoay tròn, cả người biến thành một cơn lốc xoáy, vừa xoay tròn haitay vừa không ngừng thay đổi phát chưởng. Chưởng lực mạnh mẽ hàm chứa lực hủydiệt, chạm vào đâu là máu bay tứ tung, tiếng kêu thảm thiết đinh tai. Chỉ mộtthời gian ngắn, hai phái Võ Đang và Thanh Thành chỉ còn sót lại sáu bảy caothủ, mỗi người sắc mặt đều đại biến, trong miệng kêu lên sợ hãi nhanh chân bỏchạy.
Mà Cửu Toàn thư sinh thấy thế, trong lòng âm thầm thở dài, cơ hội tốt như vậycó thể hoàn thành sứ mệnh đuổi giết Huyết Nga lão quái. Thừa dịp Huyết Nga lãoquái đang rơi xuống Cửu Toàn thư sinh mở thân pháp, dùng tốc độ nhanh nhất củamình mà chạy đi, một tiếng vang lên đã cách xa ngoài hai mươi trượng, liêntiếp vài cái lên xuống đã biến mất trong rừng.
Hoa Tinh nhìn thấy hết thảy, trong lòng tính toán có nên đi ra giết chết HuyếtNga lão quái không. Nhưng mà cẩn thận suy nghĩ, hắn bỏ ý tưởng này, rồi đứngtừ xa theo dõi Huyết Nga lão quái, tìm chỗ lão dừng chân rồi báo cho ThiếtChiến, Long Vũ một cái nhân tình. Tựa hồ thương thế lão quái không nhẹ, HuyếtNga lão quái chỉ chạy tới một gốc đại thụ trong rừng xếp bằng ngồi xuống chữathương.
Hoa Tinh thấy thế cười, vô thanh vô tức quay đầu chạy đi, nhanh chóng hướng vềthành Tế Nam. Vừa vào cửa thành, Hoa Tinh rất nhanh tìm được Thiết Chiến cùngLong Vũ, gấp giọng nói: "Ta vừa mới phát hiện ra Huyết Nga lão quái, hắn tađang trọng thương đang chữa thương trong rừng cây. Vốn ta muốn ra tay, nhưngtưởng tượng các ngươi có cừu hận với hắn, liền bỏ qua. Hiện tại các ngươi phảiđi đi, hắn ở nơi này…"
Kể lại vị trí rừng cây của Huyết Nga lão quái, Hoa Tinh ý bảo bọn không cầncảm kích, nhanh chóng tới đi.
Tiễn bước hai người, Hoa Tinh đang đợi Dạ Phong cùng Đao Kiếm hai người, hếtthảy quay về Bách Hoa Môn. Trên đường Dạ Phong cười nói: "Lúc này, tứ đại bangphái, tam đại thư viện trong thành Tế Nam đều đã bị chúng ta diệt trừ, còn lạimột ít môn phái vô danh, đã không thể làm nên sóng gió gì. Trước mắt phải chúý chính là vài siêu cấp cao thủ".
Hoa Tinh lạnh nhạt cười nói: "Những người đó bình thường không gặp thì thôi,về sau rảnh gặp thì nói sau. Hiện giờ chúng ta trở về chờ tin tức của ThiếtChiến cùng Long Vũ, xem bọn họ có duyên có thể lấy được đầu Huyết Nga lão quáihay không. Một khi thành công, trong thành Tế Nam vốn không còn nhiều nhân vậtđáng chú ý nữa".
Đao Vô Phong nói: "Nghe nói những cao thủ này, đều có người đi theo sau, từTrường An tới đấy, hiện tại còn sống được bao nhiêu?" Đúng vậy, còn có baonhiêu người còn sống đâu, tính toán kỹ một chút thì ít tới đáng thương. Lúcnày hành trình Trung Nguyên, cao thủ bởi vì Hoa Tinh mà chết đi, đã là rấthiếm người có thể đếm được. Người may mắn chỉ có thể là nữ nhân xinh đẹp cònđâu không có mấy nam nhân.
Trở lại Bách Hoa Môn, nơi này hết thảy bình thường, an tường mà yên lặng. HoaTinh sau khi nhìn chúng nữ, để lại Dạ Phong giảng lại chuyện tình buổi chiềuvới các nàng, còn mình đi tìm Hoa Ngọc Như. Trong đại sảnh, cao thủ Bách HoaMôn đều nhìn Hoa Tinh, đợi hắn mở miệng. Mà Hoa Tinh cũng lạ, tựa như hiểu hếttâm tư các nàng, nhưng là không mở miệng, ánh mắt chỉ thỉnh thoảng nhìn HoaNgọc Như, Dương Anh, Kiều Phượng Ngâm, Chủng Văn Quyên, một bộ dạng rất sắclang, làm bốn nữ nhân hung hăng trừng mắt nhìn hắn.
Giằng co một hồi, Dương Anh hỏi: "Buổi chiều hôm nay không phải ngươi đi diệttrừ vài người sao, kết quả thế nào?"
Hoa Tinh cười nói: "Không được tốt lắm, ngoại trừ Cửu Toàn thư sinh cùng LâmVân ra, trong thành Tế Nam tất cả tứ đại bang, tam đại thư viện đều đã đi qua.Hiện tại có thể nói lời cuồng vọng, Bách Hoa Môn muốn hoàn toàn chiếm cứ TếNam thành là chuyện cực kỳ dễ dàng".
Biến sắc, Dương Anh cùng tam nữ trao đổi bằng ánh mắt, mở miệng nói: "Ngươithật đúng là bá đạo, câu đầu tiên phải nói là mệnh người vô số".
Hoa Tinh thản nhiên nói: "Phượng Hoàng Thư Viện cũng thiếu chút bị hủy hoạitrong chốc lát, nếu không phải ta đuổi tới kịp lúc thì người chết cũng khôngít. Dù vậy, trận chiến ấy Phượng Hoàng Thư Viện cũng chết mấy trăm người, cùngvới mấy chục người của ngày hôm nay so sánh, chỉ là con số lẻ mà thôi".
Hoa Ngọc Như nói: "Chuyện đó đã qua, hiện giờ đừng nói tới nữa. Lần này hànhtrình Trung Nguyên, ngươi một đường chém chết vô số người, cuối cùng ngươimuốn kết quả như thế nào mới có thể làm người vừa lòng?"
Hoa Tinh nhãn châu xoay động, ánh mắt quét nhìn bốn nữ nhân một cái rồi cườinói: "Cổ nhân thường nói đọc vạn quyển sách đi ngàn dặm đường, mà Hoa Tinh tacầm trường kiếm, ngao du Trung Nguyên, giang sơn mỹ nhân đều ở trong tay. Lầnnày chỉ cần đem bốn nàng trở về là hoàn thành nhiệm vụ, cũng chỉ thế mà thôi.Hắc hắc…"
Trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, Hoa Ngọc Như phụng phịu không nói, mà ba nữnhân còn lại vừa nghe thấy, đều hung hăng trừng mắt nhìn Hoa Tình, tựa hồtrách hắn quá kiêu ngạo. Trong đại sảnh nhất thời không khí trở nên trầm mặc,có chút quái dị. Nhưng vào lúc này, Từ Ngọc Hoa đột nhiên tiến tới phá vỡ cảnhxấu hổ của năm người, cười hỏi: "Mặt trời đã xuống núi, các người không đóibụng sao? Ta đã chuẩn bị tiệc rượu và thức ăn, đặc biệt mời Hoa Môn chủ tới,không biết có thể được hân hạnh đón tiếp không?"
Hoa Ngọc Như nhìn hắn một cái, nhu hòa nói: "Nếu Tử thiếu hiệp đã có ý tốt,chúng ta sao có thể cự tuyệt đây" Nói xong đứng dậy, dẫn ba nữ nhân đi rangoài. Hoa Tinh phía sau cười với Tử Ngọc Hoa nói: "Xem ra nàng đối với ngươicòn khách khí hơn ta rất nhiều".
Tử Ngọc Hoa cười nói: "Cái này còn không phải vì nàng để ý tới ngươi sao,nhiều ít có chút giận dữ với ngươi, vừa rồi vẻ ngượng ngùng bị người khác nhìnra mới cố ý làm như thế. Tốt rồi, đại ca đi thôi, trở về sẽ từ từ nói chuyện…"
Trở lại trong sân, vừa lúc Thiết Chiến cùng Long Vũ trở về. Vừa nhìn thấy sắcmặt hai người, Hoa Tinh biết chuyện không thành, không khỏi an ủi nói: "Thờigian còn dài, đừng tức giận. Đi ăn cơm, chúng ta uống vài chén".
Thiết Chiến có chút không cam lòng nói: "Thật sự là tức giận muốn chết, khógặp lúc hắn bị trọng thương như vậy, kết quả lại để hắn chạy mất, thật sự làhận không thể đấm mình hai phát, đáng giận mà".
Long Vũ khuyên nhủ: "Quên đi, lần này cũng là ngoài ý muốn, nếu Thần Quyền LýBất Hối kia không đột nhiên xuất hiện, cứu Huyết Nga lão quái, hắn làm gì cócơ hội bỏ chạy trong tay chúng ta. Thời gian còn nhiều, từ từ sẽ tới".
Hoa Tinh nghe vậy biến sắc hỏi: "Lý Bất Hối đột nhiên xuất hiện, ngươi thấy rõràng? Việc này có thể không lớn lắm, hắn biết rõ ta ở trong này, không dám d�dàng hiện thân đâu?"
Long Vũ nói: "Ta cũng không muốn tin, nhưng Bôn Lôi Chấn Quyền của hắn sắc bénbá đạo, sao có thể giả được? Ta đoán hắn cứu Huyết Nga lão quái là muốn tìm hỗtrợ, với tình huống của Thông Thiên môn, hắn không tìm siêu cấp cao thủ tớichống đỡ, không lâu sau sẽ bị các bang phái khác tiêu diệt mất".
Hoa Tinh nói: "Long huynh lời này không giả, vậy việc này có thể tương đốilớn. Ta phải lập tức cho người chú ý hành tung của hắn, một khi xuất hiện thìsẽ phải đề phòng miễn cho hắn tìm cơ hội ám toán. Tốt lắm, ăn cơm đi, mọingười vội vã như vậy hẳn là mệt cả rồi".
Một nhóm hơn hai mươi người ngồi ba bàn, Dạ Phong, Đao, Kiếm, Thiết Chiến,Long Vũ, Tằng Khánh Hoa, Tử Ngọc Hoa ngồi một bàn, vừa ăn đồ ăn vừa uống rượu.Mà Hoa Tinh sẽ cùng Hoa Ngọc Như, Dương Anh, Kiều Phượng Ngâm, Chủng VănQuyên, Nguyệt Vô Ảnh, Mai Hương, Ám Nhu, Lãnh Như Thủy một bàn. Hoa Tinh nói:"Vừa rồi Thiết Chiến cùng Long Vũ đuổi giết Huyết Nga lão quái, nghe nói gặpđược Thông Thiên môn chủ Lý Bất Hối, chuyện này có chút đột nhiên, ta hy vọngđệ tử Bách Hoa môn lưu ý nhiều hơn tới tin tức của hắn. Có tin tức là lập tứcbáo cho ta, bởi vì rất có thể hắn sẽ hướng tới ta".
Hoa Ngọc Như ánh mắt khẽ biến, nhưng trong nháy mắt vẻ mặt lại khôi phục bìnhtĩnh lạnh nhạt nói: "Việc này ta sẽ ôn hạ lưu ý một chút là được, về sau ngươinói chuyện phải chú ý ngữ khí một chút, người không biết nghe thấy còn tưởngngươi đã trở thành môn chủ Bách Hoa môn rồi chứ". Bạn đang đọc chuyện tạiTruyệnFULL
Hoa Tinh nghe vậy sửng sốt, hắc hắc cười gượng hai tiếng. Mọi người ngồi cùngbàn cười rộ lên, tựa hồ không ngờ Hoa Ngọc Như lại nói một câu như vậy khiếncho Hoa Tinh xấu hổ không thôi.
Trừng mắt nhìn Ám Nhu một cái Hoa Tinh cười nói: "Ám Nhu à, đêm này ta cònkhông tìm được nơi để đặt chân, đi tới chỗ nàng là tốt nhất, nàng không cựtuyệt chứ".
Đang ngẩn ngơ tươi cười, Ám Nhu vội vàng nói: "Không được, không được, chàngtìm người khác đi, ta ở cùng với Vô Ảnh, đêm nay ta thỉnh giáo nàng ấy mộtchút việc riêng tư, cho nên không được, lần sau đi, lần sau khi nào rảnh tathông tri cho chàng trước".
"Ồ" Một tiếng, Hoa Tinh vẻ mặt khó tin, mà chúng nữ lại cười một trận nữa.
Một nói hóa giải xấu hổ lẫn nhau, mọi người ăn cơm càng vui vẻ hòa thuận, cảmgiác ấm áp vô cùng. Nhìn chúng nữ, Hoa Tinh ôn nhu nói: "Có một ngày chúng tasẽ dứt bỏ trần thế, tìm một nới minh sơn thủy tú, cả ngày nghe gió ngắm trăng,thưởng hoa ngắm cảnh, khi đó, như thế mới là cảnh đẹp".
Mai Hương nghe vậy cười nói: "Thật muốn có một ngày như vậy, cho dù là một sơncốc hay một hoang đảo, ta cũng sẽ cảm thấy cao hứng vô cùng" Nhìn Mai Hương,lại nhìn Hoa Tinh, Nguyệt Vô Ảnh nhẹ nhàng hỏi: "Thật sự sẽ có một ngày nhưthế sao, Hoa Tinh chàng có thể buông hết thế tục, dứt bỏ tất cả vinh dự, rờixa hồng trần tiêu dao nơi rừng núi?"
Hoa Tinh trầm mặc một chút thản nhiên nói: "Ta không dám khẳng định, nhưng ítra đã từng nghĩ như vậy. Có lẽ về sau ta lại sinh ra một ý tưởng khác, nhưngnhững quyết định như thế này phải sau này mới biết được, dù sao rất nhiều việckhông thể đoán trước được, cuối cùng không ai có thể khẳng định".
Hoa Ngọc Như hừ nói: "Ngươi nói như thế không phải vô ích sao, lãnh phí tinhlực" Hoa Tinh lắc đầu nói: "Cái này không phải là uổng phí tinh lực, từ nơinày có thể nói cho các nàng biết, tâm lý của ta đặt ở trên người các nàng, hơnxa với chữ danh lợi. đối với một nữ nhân mà nói, trong lúc yêu cùng danh lợi,có thể cho nàng hạnh phúc cả đời, là chuyện trước tiên. Đương nhiên là có nữnhân cả đời đều không thể tìm được tình yêu thật sự của mình, cho nên nàng ấycười nhạo thế nhân, nói trên đời này căn bản là không có tình yêu. Nhưng màchính bởi vì câu nói này của nàng, thường lại làm khổ nhiều nữ nhân khác".
Hoa Ngọc Như trừng mắt liếc nhìn hắn, tựa hồ trách hắn nói trực tiếp, mà HoaTinh lại đang cười cười, tuyệt không để ý. Hết thảy chấm dứt, Hoa Tinh tiễnbước đám người Hoa Ngọc Như, đi vào trong phòng Lý Thải Tú, thản nhiên nhìnnàng. Không nói gì, hai người đối diện đứng hồi lâu. Hoa Tinh mới đi tới bêngiường, mỉm cười nằm xuống.
