Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Diễm Ngộ Chi Lữ

Chương 201



Bên trong Bách hoa sơn trang có vô số kỳ hoa dị thảo phối hợp với sự bố trítân kỳ ơ dây khiến cho sơn trang trông rất hài hòa nhưng không mất đi vẻ đẹp.Toàn bộ Bách Hoa Môn tổng cộng có một nghìn ba trăm đệ tử phân bố xung quanhTế Nam năm trăm dặm, phạm vi cũng coi như không nhỏ. Trong Bách hoa sơn trangtập trung gần như hầu hết thực lực của Bách Hoa Môn. Toàn bộ cao thủ tinh anhhầu như đều tập trung ở đây. Nơi đây có diện tích rất lớn, xây dựng không ítphòng ốc. Đám người Hoa Tinh được bố trí trong một biệt viện độc lập.

Trong biệt viện có một hoa viên trông không ít loài hoa nổi tiếng. Gió máttừng cơn thổi qua mang theo mùi hoa thơm ngát tràn ngập khắp biệt việ. Đứngdưới mái hiên, Hoa Tinh nhìn vào một bóng người. Y phục rực rỡ phối hợp vớidáng người thon thả động lòng của nàng đi trong trong hoa viên càng làm tônthêm vẻ xinh đẹp của nàng.

Thân hình Hoa Tinh nhoáng lên, không một tiếng động xuất hiện sau lưng ngườiđó. Hơi cúi đầu xuống ngửi mùi hương mê người truyền ra từ chiếc gáy ngọc ngàcủa nàng. Hít sâu một hơi, Hoa Tinh say sưa thưởng thức mùi hương mà chỉ thiếunữ mới có. Thiếu nữ dường như cũng nhận ra điều gì đó, xoay người lại thậtnhanh. Ánh mắt kinh hoàng nhìn Hoa Tinh.

Hoa Tinh mỉm cười, trên mặt lộ ra một tia mị lực mê người. Nhìn qua thân thểngọc ngà của nàng, Hoa Tinh cười nói: "Sao lại một mình ngắm hoa thế này.Người còn lại đâu, sao nàng ấy không cùng ngắm hoa với nàng. Ở đây có rấtnhiều loài hoa quý, so sánh với Giang Nam các nàng không biết thế nào?" Nóixong hắn bước tới một bước, khoảng cách giữa hai người trong nháy mắt đã gầnđi rất nhiều. mới nhất ở truyen/y/y

Trong lòng Diệp Tinh run lên, một cảm giác mê loạn dấy lên trong lòng. ThấyHoa Tinh tới gần mình, nàng cũng không chú ý đến bồn hoa sau lưng, không tựchủ được lui về phía sau. Thân hình hơi nghiêng, mắt Diệp Tinh hơi đổi lộ ramột tia kinh hoàng. Hoa Tinh cười nhẹ nói: "Đằng sau có bồn hoa, cẩn thận mộtchút." Nói xong, hai tay hắn rất tự nhiên đưa ra kéo nàng vào lòng. Hai taynhẹ nhàng ôm eo nàng.

Hơi dùng sức một chút, Hoa Tinh rất dễ dàng ôm sát nàng vào lòng. Cúi đầu ngửimùi hương phát ra từ trên người nàng, Hoa Tinh cười nói: "Thơm quá, có phải làmỹ nữ Giang Nam đều thơm như vậy không. Thật là làm cho người ta mê say." Nóixong hắn thoáng nhìn vào khuôn mặt ửng đỏ của Diệp Tinh.

Người Diệp Tinh run lên nhè nhẹ, dường như đây là lần đầu tiên nàng bị ngườikhác phái ôm trong lòng như vậy, cả người cảm thấy rất mất tự nhiên. Hai tayche trước ngực như đang phòng ngự vậy. Nghe thấy câu hỏi của Hoa Tinh, tronglúc nhất thời nàng cũng không biết nên nói cái gì. Chỉ có thể hơi cúi đầuxuống, nhỏ giọng nói: "Hoa công tử, huynh không nên như vậy, mau buông tay rađi. Nếu người khác nhìn thấy sẽ không tốt đâu."

Hoa Tinh khẽ cười nói: -Mềm mại như nước, mùi thơm như hoa, giọng nói nhưngọc, đẹp tựa thiên tiên. Mỹ nữ của Giang Nam quả nhiên rất đẹp. Dáng người lảlướt như thế này sao có thể không làm cho người ta yêu chứ. Bây giờ ở đây chỉcó hai chúng ta, nàng cùng ta nói chuyện chứ, được không?" Nói xong, hắn cúiđầu nhìn vào mắt nàng, nhưng không hề có ý buông tay.

Mặt Diệp Tinh đỏ ửng lên, hơi giãy dụa một chút. Nhưng hai tay Hoa Tinh giốngnhư có ma lực vậy, luôn luôn nhẹ nhàng di chuyển vài cái khi nàng giãy dụa.Khiến nàng mềm nhũn ra, nhưng không thể nói là vì sao. Thân hình thon thả mẫncảm bị Hoa Tinh vuốt ve khiến ặt Diệp Tinh đỏ bừng lên, không biết nên làm gìbây giờ.

Hoa Tinh rất nhanh nhận ra sự khác thường của nàng, trong mắt lộ ra một tiađắc ý. Hắn hiểu rằng khí tức Hắc dục ma liên trong cơ thể mình đang càng lúccàng mạnh. Hoa Tinh lúc này có thể đơn giản nắm giữ đặc tính của Hắc dục maliên khiến cho khi mình ôm lấy, hoặc là nhìn vào mắt nữ nhân từ từ xâm nhậpvào trái tim đối phương, bắt trái tim đối phương thành tù binh.

Khẽ cúi đầu xuống, hắn nói nhỏ bên tai Diệp Tinh lúc này đang rất hoảng hốt:"Có phải là nàng sợ ở đây sẽ có người thấy, như vậy nàng sẽ cảm thấy xấu hổ.Vậy bây giờ chúng ta vào trong phòng rồi từ từ nói chuyện của nàng, được chứ?"Nói xong hắn ôm nàng lên, từ từ đi vào phòng mình.

Hắn đi được vài bước, Diệp Tinh mới có phản ứng:

"Không nên, Hoa Tinh, huynh buông muội ra. Như vậy không tốt, muội sợ, muội sợhuynh..." Vừa nói nàng vừa ra sức giãy giụa.

Hoa Tinh cười nói: "Yên tâm, ta cũng không ăn thịt nàng đâu, nàng sợ gì chứ?Đi, nghe lời một chút, nàng giãy dụa trong lòng ta như vậy đến lúc đó ta khôngnhịn được thì sao. Ha ha, nàng đừng quên ta cũng là một nam nhân bình thường.Nàng xinh đẹp như thế này, lại mềm mại như vậy, không biết chừng ta nếu nhưkhông nhịn được sẽ ăn nàng đó."

Cười cười tà dị mà đầy mị lực, Hoa Tinh mang Diệp Tinh đi. Sau khi vào phòng,Hoa Tinh vung tay lên đóng cửa phòng lại, đặt Diệp Tinh ngồi xuống giường. Nhẹnhàng buông nàng ra, Hoa Tinh rất tự nhiên ngồi xuống cạnh nàng, mỉm cười nhìnnàng. Diệp Tinh vốn tưởng rằng Hoa Tinh vừa vào cửa sẽ lộ ra bản chất háo sắccủa hắn, nhưng tình cảnh lúc này lại nằm ngoài dự liệu của nàng. Nàng ngạcnhiên nhìn Hoa Tinh, trong mắt nàng có chút mê hoặc, khó hiểu.

Hoa Tinh cười nói: "Sao lại nhìn ta như vậy. Có phải là trong lòng nàng, HoaTinh ta chính là một tên háo sắc vừa thấy mỹ nữ sẽ lao tới đúng không?"

Diệp Tinh đỏ mặt, cúi đầu nói: "Không có, chỉ là trong Võ lâm đều đồn đại nhưvậy. Cho nên trước khi biết được nhân cách của huynh, người ta vẫn luôn có tâmlý như vậy. Bây giờ xem ra chỉ sợ Võ lâm đã đồn đại sai lầm."

Hoa Tinh nói:

"Thực ra, Võ lâm đồn đại cũng không sai mấy. Ta rất nhiều lúc đúng là một tênháo sắc.

Lời này vừa nói ra khiến Diệp Tinh không khỏi sửng sốt, có ai nói mình là kẻháo sắc chứ. Hoa Tinh xem ra đúng là một tên quái nhân, nàng không rõ hắn đangsuy nghĩ gì nữa.

Hoa Tinh thấy được vẻ khó hiểu của nàng, khẽ cười nói: "Nàng nghĩ xem, một namnhân khi gặp được một nữ nhân xinh đẹp, hắn sẽ có biểu hiện như thế nào? Làgiả vờ coi như không thấy, hay là ra vẻ chính nhân quân tử. Hay là hai mắtsáng lên, ra vẻ như một kẻ háo sắc?"

Diệp Tinh ngẩn người nhìn Hoa Tinh, bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này. Cẩn thậnsuy nghĩ lại, nàng đã gặp mấy nam nhân. Những người này khi gặp mình sẽ cóbiểu hiện như thế nào? Trầm ngâm suy nghĩ một lát, Diệp Tinh ngẩng đầu nhìnHoa Tinh, trong ánh mắt mê người lộ ra một nụ cười. Nàng nhẹ giọng nói: "Cảmtạ huynh đã nhắc nhở. Muội đã hiểu được ý của huynh. Mặc kệ nam nhân có biểuhiện như thế nào cũng chỉ là bề ngoài mà thôi. Quan trọng nhất chính là tronglòng hắn đang suy nghĩ cái gì, đây mới là tiêu chuẩn đánh giá một nam nhân làtốt hay xấu. Rất nhiều nam nhân luôn luôn thích thể hiện mình là quân tử trướcmặt nữ nhân. Nhưng thực ra trong lòng hắn lại rất đê tiện, hạ lưu, vô sỉ. Cũngcó một vài người, nghĩ thế nào thì thể hiện ra như vậy. Hoàn toàn dùng hànhđộng thể hiện suy nghĩ trong lòng mình. Mà huynh chính là người thể hiện suynghĩ trong lòng mình ra bên ngoài. Chỉ là cách của huynh không phải nữ nhânnào cũng có thể chấp nhận."

Hoa Tinh cười cười, hỏi: "Nàng nói những lời này, vậy ta làm thế nàng có thểchấp nhận được không, hoặc là không thể chấp nhận ta? Vậy ta đổi lại phươngthức, nàng có thể chấp nhận không?" Nói xong hắn dịu dàng áp sát mặt vào mặtnàng.

Diệp Tinh đỏ mặt, hơi ngửa đầu ra sau tránh khỏi ánh mắt nóng rực của HoaTinh. Diệp Tinh lúc này tự nhiên đã hiểu được ý của Hoa Tinh, nhưng trong lòngnàng đang cố gắng giãy dụa. Dường như vẫn có rất nhiều điều e ngại, khiến nàngkhông thể có sự lựa chọn một cách đơn giản được.

Thấy nàng trầm ngâm không nói, trong mắt Hoa Tinh hiện lên một tia dịu dàng.Diệp Tinh lúc này mặt đỏ ửng giống như một quả táo chín mọng trông rất đángyêu. Hoa Tinh nhìn đôi má đỏ ửng mê người đó, nhịn không được nhẹ nhàng hônlên. Cả người nàng run lên, Diệp Tinh như chim sợ cành cong hoảng sợ lui rasau. Hoa Tinh cười nói: "Đừng sợ, ta chỉ hôn nàng một chút mà thôi. Nói thậtra nếu như ta muốn cưỡng ép nàng, nàng cũng không thể chạy nổi, đúng không?Nhưng mà đây không phải là điều mà ta muốn làm. Nữ nhân bên cạnh ta có rấtnhiều, nếu như chỉ muốn hưởng thụ thân thể thì ta sẽ không tìm nàng. Ta muốnhưởng thụ trái tim nàng, nàng hiểu không? Nam nữ cùng vui vẻ, có tình cảm, cónhục dục đó là rất bình thường. Nhưng thực sự hấp dẫn người chính là cảm nhậnvề tâm hồn. Sau này sẽ có một ngày nàng hiểu."

Diệp Tinh tức giận nhìn hắn, nàng cũng dần dần bình tĩnh lại. Ngẩn người nhìnHoa Tinh, Diệp Tinh khẽ thở dài nói: "Trên đường đi nghe nói Phượng Hoàng thưviện có một vị đặc sứ vô cùng tà dị. Không ai có thể nhìn thấu hắn, không aibiết trong lòng hắn ẩn dấu bao nhiêu bí mật. Thủ đoạn theo đuổi mỹ nhân củahắn cũng đứng hàng đầu trong toàn bộ Võ lâm. Rất nhiều người nói hắn háo sắc,nhưng kỳ lạ là mỗi một nữ nhân đi theo hắn, chưa từng có ai muốn rời khỏi hắn.Có thể hắn có điểm khác người bình thường. Bây giờ gặp huynh, muội mới biếthuynh cũng không giống như lời đồn đại. Huynh cũng có chỗ đặc biệt củ mình, đóchính là điều hấp dẫn nữ nhân của huynh."

Hoa Tinh nghe thấy vậy liền khẽ cười một tiếng. Ánh mắt đảo đi đảo lại trênngười nàng, rồi đương nhiên thở dài nói: "Nàng ca ngợi ta như vậy khiến ta dùuốn cưỡng ép nàng, đoạt lấy thân thể nàng cũng phải nhịn lại. Ai sớm biết nhưvậy ta sẽ không làm ra vẻ quân tử, khiến cho bây giờ muốn ăn cũng không ănđược, thực sự là khó chịu. Ai, thì ra nam nhân cũng chỉ vì sĩ diện của mình màtự chịu thiệt." Nói xong, hắn không ngừng cười khổ.

Diệp Tinh nghe thấy vậy không khỏi nhìn Hoa Tinh cười nói: "Bây giờ muội mớiphát hiện ra thì ra huynh rất quân tử. Huynh tốt hơn rất nhiều đám nhân sĩchính đạo luôn ra vẻ đạo đưa kia. Bây giờ muội đã không sợ huynh. Bởi vì muộibiết huynh có một nguyên tắc nhất định. Những chuyện vi phạm nguyên tắc củamình, huynh sẽ không làm."

Hoa Tinh nhìn nàng một cái, hắn cố ý lộ ra vẻ háo sắc, lớn tiếng nói: "Nàngkhông sợ ta ư. Ta để cho nàng thấy thủ đoạn của ta, xem nàng có sợ hay không."Nói xong hắn làm bộ muốn nhào vào nàng.

Diệp Tinh thấy thế không khỏi yêu kiều cười lên một tiếng nói:

"Lại đây, muội không sợ huynh đâu?"

Nói xong, nàng còn quay sang cười cười trêu tức Hoa Tinh.

Hoa Tinh cười thầm trong lòng, nhưng miệng lại kêu lên: "Bị nàng nhìn thấu,thực sự là thất bại. Xem ra làm người tốt cũng không thích bằng người xấu. Talàm người xấu là hay nhất, muốn gì được đó. Hắc hắc." Nói xong, hắn ôm lấythân hình mềm mại của Diệp Tinh, trên mặt lộ ra một nụ cười thần bí.

Cả người Diệp Tinh run lên, nhìn vào mắt Hoa Tinh, nàng không đoán ra hắn làcố tình hay là vô ý, chỉ có thể ngơ ngác nhìn hắn. Hoa Tinh thấy thế, khẽ hônnhẹ lên mặt nàng một chút, cười nói: "Được rồi, không đùa nàng nữa. Cứ để taôm nàng như vậy, chúng ta vừa nói chuyện, có được không?" Nói xong hắn nhìnnàng, trong mắt lộ ra vẻ mê hoặc chết người.

Diệp Tinh hơi từ chối vài cái, thấy Hoa Tinh cũng không có ý định buông tay ranên cũng không tiếp tục từ chối nữa. Hơi liếc nhìn khuôn mặt anh tuấn của hắn,trái tim Diệp Tinh đập rất mạnh. Chỉ là nàng cũng không biết vì sao lần đầutiên bị Hoa Tinh ôm vào lòng mà nàng lại có cảm giác hạnh phúc, vui sướng chứ?Sự e thẹn của thiếu nữ không cho phép làm như vậy, nhưng vì sao ý phản khángcủa mình lại không hề mãnh liệt? Có phải mình đã thích Hoa Tinh rồi không. Vừanghĩ đến đây, mặt Diệp Tinh đỏ bửng lên, cúi đầu xuống không dám nhìn hắn.

Thấy nàng không còn giãy dụa nữa, Hoa Tinh cười nói:

"Ôm nàng, ngửi mùi hương mà chỉ thiếu nữ mới có là điều tất cả nam nhân đềumuốn. Nàng có bao giờ nghĩ đến có một ngày nàng tìm được phu quân mà mình yêuthương, ở bên cạnh hắn, rời khỏi Võ lâm, quên đi chốn giang hồ đầy thù hận,sống cuộc sống hạnh phúc không?"

Diệp Tinh cúi đầu dường như đang rất xấu hổ, nàng nhỏ giọng nói: "Trước đâymuội đã từng nghĩ đến, nhưng sau này không cơ hội nghĩ đến nó nữa. Hiện thựckhiến cho rất nhiều giấc mộng tan vỡ. Không ai có thể vĩnh viễn sống trongmộng, cho nên không ai có thể mãi mãi hạnh phúc.

Hoa Tinh một tay ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, một tay vuốt ve mái tócnàng, nhẹ giọng hỏi:

"Lần này hai tỷ muội nàng bí mật vào Trung nguyên là vì cái gì? Là tìm một vịkỳ nhân sao, ta nghĩ khả năng này không phải. Từ khi Tây Tà môn ra tay muốnbắt hai tỷ muội nàng cũng đã nói rõ. Các nàng vào Trung nguyên ít nhất có haimục đích. Một là lánh nạn, hai là tìm người. Mục đích thứ nhất khi các nànggặp ta đã không cần phải lo lắng nữa. Mà mục đích thứ hai thực ra ta cũng đoánđược. Chỉ là các nàng lại không rõ nguyên lý của nó.

Diệp Tinh ngẩng đầu lên nhìn Hoa Tinh với vẻ kinh ngạc, hỏi:

"Huynh đoán ra cái gì, vì sao lại nói bọn muội không hiểu. Huynh có thể nói rõràng một chút được không?"

Hoa Tinh cười cười, nhẹ giọng nói:

"Mục đích thứ hai của các nàng thực ra là muốn tìm một người có y thuật caosiêu giúp các nàng trị hết cỗ Huyền âm khí mạch trong kinh mạch của mình.Nhưng các nàng làm như vậy thực ra đã sai lầm. Đây là điểm mà các nàng khôngrõ. Tây tà môn vì sao muốn bắt các nàng, đó là bởi vì trên người các nàng cócỗ Huyền âm khí, nếu không bọn chúng muốn bắt các nàng có tác dụng gì? Mà cácnàng sở dĩ phải vào Trung nguyên lánh nạn cũng không phải là muốn tránh khỏibị bọn chúng truy bắt sao? Nguyên nhân mà bọn chúng muốn bắt các nàng, chỉ sợcác nàng cũng không biết."

Diệp Tinh nghe thấy thế không khỏi ngẩn người. Cẩn thận nhớ lại một chút,trong lòng cũng dần dần hiểu được. Nàng đúng là không rõ vì sao những người đómuốn bắt mình. Sau khi trong nhà mời một vị đại phu nổi tiếng đến chẩn đoánđược bệnh và thể chất của bản thân khác thường, thì không lâu sau đã có ngườitìm đến gây sự, chuyên môn nhằm vào hai tỷ muội các nàng. Sau một thời gianchống lại, các nàng chỉ còn cách lẩn trốn, không ngờ rằng lại gặp phải HoaTinh ở đây.

Nhìn Hoa Tinh, Diệp Tinh hỏi:

"Huynh nói chi tiết ra một chút được không. Đúng là đến tận bây giờ bọn muộicũng không rõ vì sao những người đó lại muốn bắt bọn muội. Huynh nếu biết, cóthể nói uội biết được không?

Hoa Tinh cười cười, trầm ngâm một lát rồi mới mở miệng nói:

-Chuyện này nói thật do ta nói không rõ ràng. Bởi vì những lời này ta không tiện nói ra miệng. Tuy nhiên nàng đã muốn biết thì ta tự nhiên sẽ nói ra. Về phần lời ta nói nàng có thể không tin. Nhưng tương lai có cơ hội nàng có thể kiểm nghiệm một chút. Những người này sở dĩ muốn bắt các nàng có nguyên nhân chủ yếu chính là tỷ muội hai nàng là Huyền âm chi thể. Người có thể chất như thế nào nếu là người bình thường sẽ rất khó sống sót. Với các nàng mà nói, nếu như các nàng sớm kết hôn, trước khi phát hiện việc này mà gả cho người. Mà đối phương cũng còn trẻ như các nàng thì sợ rằng sau khi kết hôn chưa đầy ba tháng nam nhân này chắc chắn sẽ chết.

Diệp Tinh nghe thấy vậy không khỏi biến sắc, kinh ngạc hỏi:

"Tại sao có thể như vậy, không có khả năng. Huynh không phải cố ý gạt muộichứ. Muội không tin."

Hoa Tinh nhẹ nhàng thở dài nói: "Nàng không nên nóng nảy, nghe ta nói xong sẽhiểu vì sao lại như vậy. Thực ra rất đơn giản vì Huyền âm chi thể tin rằngnàng cũng hiểu chính là người sinh ra vào giờ âm, ngày âm, tháng âm, năm âm,trong kinh mạch từ lúc mới sinh ra đã có một cỗ Huyền âm khí vô cùng cườngđại. Cỗ chân khí này nếu như phát hiện sớm sẽ có rất nhiều chỗ tốt. Nếu nhưkhông phát hiện ra, đợi đến khi bệnh tình phát tác mới nghĩ biện pháp khắc chếthì đã muộn. Nữ tử có thể chất như vậy, khi kết hôn và giao hoan với nam nhânthì Huyền âm khí trong cơ thể nữ nhân sẽ tự động chảy vào trong cơ thể namnhân. Thời gian dài, Huyền âm khí trong cơ thể nam nhân sẽ quá nhiều và đè khídương cương xuống, từ từ dẫn đến tử vong. Dây cũng là vì sao ta đã nói khôngđầy ba tháng đối phương chắc chẵn sẽ chết."

Mặt Diệp Tinh tái đi, trong mắt lộ ra một tia nuối tiếc. Nàng nhìn Hoa Tinhhỏi: "Nếu như vậy vì sao những người đó còn muốn bắt hai bọn muội?"

Hoa Tinh nhẹ nhàng hỏi:

"Điều này có quan hệ với người có Huyền âm chi thể. Đối với người luyện võ mànói, võ học chia ra rất nhiều loại, trong đó hai loại âm dương là nhiều nhất.Hầu hết những người luyện võ đều đi theo hướng dương cương, thể hiện ra khíthế mãnh liệt. Mà một bộ phận lại đi theo đường âm nhu, võ công vô cùng âmtrầm quỷ dị, rất ác độc. Ngoại trừ hai loại này cũng có người cùng tu luyện cảâm lẫn dương. Mà tất cả những người muốn bắt các nàng đều là người tu luyện võcông âm nhu. Bọn chúng sở dĩ phải bắt được các nàng bởi vì hy vọng chiếm đượccỗ Huyền âm khí cường đại trong cơ thể các nàng. Phương pháp rất đơn giản đólà trực tiếp giao hoan. Trong khi giao hoan sẽ thi triển Thải bổ âm dươngthuật, hút sạch Huyền âm khí trong cơ thể các nàng. Đến lúc đó Huyền âm khítrong cơ thể đã bị người hút hết, chính là lúc đi vào chỗ chết.

Vẻ mặt Diệp Tinh không ngừng biến đổi, hiển nhiên nàng rất bất ngờ đối vớiviệc này. Nhìn Hoa Tinh, Diệp Tinh cố gắng giữ bình tỉnh hỏi: "Còn gì nữakhông. Huynh nói ra đi, không cần phải lưu ý đến vẻ mặt của muội."

Hoa Tinh nhẹ giọng nói:

"Đối với một ít người tu luyện võ học tà ác mà nói, người có Huyền âm chi thểlà trăm năm hiếm gặp. Một khi bọn họ chiếm được toàn bộ Huyền âm khí trong cơthể các nàng thì sẽ có tác dụng rất lớn đối với võ công của bọn họ. Cho nêntình huống của các nàng bây giờ đang rất nguy hiểm. Thứ hai, bởi vì các nàngmuốn tìm người chữa trị Huyền âm khí mạch này cũng không hề dễ dàng. Tìnhhuống này không phải y thuật có thể chữa khỏi."

Diệp Tinh hỏi

"Huynh nói như vậy thì bọn muội không còn hy vọng sống nữa sao?" Nàng nhìn HoaTinh, trong mắt hiện ra một tia bi thương, buồn bã.

Hoa Tinh khẽ lắc đầu nói:

"Cũng không phải không có cách nào trị hết, chỉ là vô cùng phiền phức mà thôi.Thực ra phương pháp tốt nhất và đơn giản nhất chính là giao hoan với nam nhân.Nhưng mà yêu cầu với nam nhân cũng rất nghiêm ngặt, chứ không phải tùy tiệntìm một nam nhân là được. Bởi vì người bình thường khi giao hoan với các nàngsẽ gặp hai tình huống. Một là hắn sẽ chết, hai là hắn sẽ hút hết công lực cácnàng khiến các nàng chết." Nói đến đây hắn dừng lại một chút.

Liếc nhìn Diệp Tinh, Hoa Tinh tiếp tục nói: "Đầu tiên, người mà các nàng muốntìm phải là nam nhân tu luyện võ công âm nhu, hoặc là tu luyện cả âm dương, võcông dương cương không được hỗn hợp trong âm nhu, cũng không được tương khắc.Điểm thứ hai, người này phải có công lực thâm hâu, và quan trọng nhất là hắnyêu thương các nàng, như vậy mới được. Bởi vì khi hai bên giao hoa, Huyền âmkhí trong cơ thể các nàng đối với nam nhân mà nói cũng có tác dụng không nhỏ.Hắn đầu tiên phải hút hơn chín thành Huyền âm khí trong cơ thể các nàng vàotrong cơ thể mình. Nhưng sau đó hắn lại phải đưa dương khí của mình vào trongcơ thể các nàng khiến cho âm dương điều hòa. Như vậy mới có thể trị hết Huyềnâm khí mạch trong cơ thể các nàng. Mà điều quan trọng nhất chính là rất nhiềungười vào lúc này lại không nhịn được sự tham lam mà hút toàn bộ Huyền âm khítrong cơ thể các nàng ra. Như vậy các nàng chắc chắn sẽ chết. Cho nên việc nàytương đối nguy hiểm, phải rất cẩn thận."

Diệp Tinh trầm ngâm một lúc lâu, mới đột nhiên hỏi một câu: "Nếu như vậy vìsao huynh muốn cứu bọn muội. Là huynh cũng dự đoán được trong cơ thể bọn muộicó Huyền âm khí, hay là có nguyên nhân nào khác?"

Hoa Tinh nhìn vào mắt nàng, bốn mắt giao nhau. Trong đôi mắt hắn lộ ra một tiaôn nhu dịu dàng không nói nên lời. Thở dài một tiếng, Hoa Tinh nói: "Ta thựcra cũng không để ý đến điều này. Ta sở dĩ nói ra là muốn cho các muội một cơhội lựa chọn. Nếu như ta nói cho các nàng biết thế giới này chỉ có ta có thểchữa hết bệnh cho các nàng, nhưng điều kiện là các nàng phải gả cho ta. Muộinói muội sẽ lựa chọn như thế nào? Ta nói ra là mong các nàng yên tâm, khi đốimặt với ta là phải xuất phát từ nội tâm, không cần bất cứ chuyện gì ảnh hưởngđến tình cảm giữa chúng ta. doc truyen tai . Giữa nam nhân và nữ nhân luônluôn phải gặp nhau, mà đã gặp nhau thì sẽ có rất nhiều chuyện. Trong mắt ngườibình thường thì đây cũng là một chuyện rất đơn giản. Nhưng thực ra nó ẩn chứarất nhiều triết lý bên trong."

Nhìn Hoa Tinh, Diệp Tinh đột nhiên hỏi: "Bây giờ nếu có người nói uội biết,Hoa Tinh là một tên háo sắc, muội sẽ gật đầu tán thành. Hoa Tinh đúng là mộttên đại háo sắc. Chỉ là huynh là một tên háo sắc duy nhất trên thế giới nàylàm người khác yên tâm, tin tưởng."

Trong mắt Hoa Tinh lộ ra vẻ dịu dàng, nhẹ nhàng vuốt má nàng, hắn mỉm cườinói: "Nhớ lời ta nói đó, rất nhanh ta sẽ trộm trái tim muội. Bây giờ ta đãtrộm được một viên rồi, có phải không? Chờ một ngày nào đó, các nàng tìnhnguyện giao cả thể xác và trái tim mình cho ta, thì khi đó ta sẽ cưới các nànglàm vợ." Nói xong hắn nhìn thẳng vào mắt nàng.

Diệp Tinh nhìn thẳng vào mắt Hoa Tinh, giờ phút này này nàng không lảng tránhnữa, cứ lẳng lặng nhìn hắn. Thật lâu sau, Diệp Tinh cười ngọt ngào, yêu kiềunói: "Tương lai nếu như có người biết muội gả cho sắc lang huynh, không biếtbọn họ có nói muội rất ngốc hay không? Mặc kệ người khác nói như thế nào, khimuội thực sự yêu một người, muội sẽ gả cho người đó."

Trên mặt Hoa Tinh không khỏi lộ ra vẻ vui mừng. Nhìn đôi môi đỏ mọng của nàng,hắn nhịn không được cúi đầu xuống nhẹ nhàng hôn lên. Cả người Diệp Tinh runlên, nàng bởi vì xấu hổ mà nhắm mắt lại. Thân hình động lòng run lên nhè nhẹtrong lòng Hoa Tinh. Nụ hôn đầu đời của thiếu nữ rất vụng về nhưng Hoa Tinhcảm thấy rất hưng phấn. Từ từ thưởng thức đâu môi đỏ mọng đó, động tác của HoaTinh rất nhẹ nhàng, giống như đang âu yếm thứ quý giá nhất trên đời vậy, rấtcẩn thận, tỉ mỉ.

Trong phòng, không biết khi nào một tiếng rên yêu kiều vang lên phá tan vẻ yêntĩnh. Mặt Diệp Tinh đỏ ửng lên, nàng liếc nhìn Hoa Tinh, thoát ra khỏi lònghắn, xấu hổ chạy ra ngoài. Nhìn dáng người mê hồn của nàng, Hoa Tinh khôngkhỏi nở nụ cười.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...