Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Diễm Ngộ Chi Lữ

Chương 196



Hoa Tinh nhìn Tằng Khánh Hoa, nhẹ giọng nói:

"Chỉ cần có tâm nhất định có thể thành công. Chúng ta tin rằng trời cao sẽkhông tha thứ những kẻ tàn ác đó. Muội muội ngươi nhất định sẽ bình an trở lạibên cạnh ngươi."

Tằng Khánh Hoa nhìn Hoa Tinh, nhẹ giọng nói: "Cảm tạ, ta muốn cầu xin ngươimột việc. Mong ngươi có thể để cho Phượng Hoàng thư viện giúp ta tìm muội muộicủa ta. Cả đời này ta sẽ vô cùng cảm kích ngươi. Một mình ta sợ rằng tìm mườinăm nữa cũng phí công vô ích. Ta đã từng nghĩ tìm tứ đại thư viện hỗ trợ.Nhưng đã liên tục gặp trắc trở ở Võ lâm thư viện và Thiên Tinh thư viện khiếnta nản lòng nhụt chút. Lần gặp gỡ này có thể nói là một cơ hội của ta. Bởi vìCuồng Ngũ để ta tới tìm ngươi, hy vọng ngươi có thể vận dụng thế lực củaPhượng Hoàng thư viện giúp ta tìm kiếm muội muội. Đây cũng là nguyên nhân vìsao mà lúc trước ta lại kích động đến vậy."

Mọi người nghe thấy thế mới hiểu vì sao lúc trước hắn lại nói ra như vậy.

Hoa Tinh gật đầu nói: "Được, chuyện này ta đáp ứng ngươi. Ta lập tức cho ngườitruyền lệnh về thư viện tìm kiếm muội muội ngươi trong toàn chốn Võ lâm. Bâygiời ngươi nói đến bí mật của Tụ Hoa Cung mà ngươi phát hiện ra đi."

Trên mặt Tằng Khánh Hoa lộ ra vẻ kích động, có thể là hắn không ngờ Hoa Tinhlại đáp ứng một cách dễ dàng như vậy. Điều này khiến hắn cảm thấy sửng sốt.Liếc nhìn mọi người một cái, Tằng Khánh Hoa trầm ngâm một chút, rồi nói: "Đốivới Tụ Hoa Cung mà nói, bọn họ vẫn ẩn giấu ở Võ lâm tây bắc, bình thường cũngkhông có nhiều người biết đến. Cho nên bọn họ bình thường hay cướp đoạt một ítthiếu nữ xinh đẹp bình thường nhưng lại không có người trong Võ lâm truy cứu.Nhưng mà đối với ta mà nói đây là một nỗi đau trong lòng khiến cho ta hiểuđược nỗi đau khi mất người thân của những người này. Cho nên trong một lần vôtình ta đã gặp phải chuyện như vậy, ta liền động thân xông ra đòi lại công đạocho những người bình thường mất đi con gái. Ngay lúc đó ta cũng không biết đếncái tên Tụ Hoa Cung. Mãi cho đến sau này ta từ từ góp nhặt được rất nhiều tưliệu, ta mới phát hiện ra Tụ Hoa Cung này. Đây chính là một tổ chức tà ác lấyviệc buôn bán người mà sống. Bọn chúng chuyên môn buôn bán thiếu nữ xinh đẹp.Vì để cho người trong Võ lâm không chú ý, bọn họ không bây giờ động đến ngườitrong Võ lâm. Vì vậy nhiều năm qua vẫn không ai biết đến bí mật của bọn chúng.

Để cứu đi thiếu nữ rơi vào tay chúng, ta từng ba lần lẻn vào một cứ điểm vôcùng bí mật của Tụ Hoa Cung, lẻn vào nghe ngóng tin tức. Nhưng mà hai lầntrước đều chỉ nghe ngóng được một chút tin tức vô dụng. Lần thứ ba này ta mớiphát hiện ra một bí mật kinh người. Thì ra Tụ Hoa Cung không chỉ đơn giản làbắt cóc thiếu nữ rồi bán đi như vậy. Mặt ngoài bọn chúng bắt cóc thiếu nữ rồibán ra ngoài quan ngoại thu món lợi kếch sù. Nhưng trên thực tế, Tụ Hoa Cungnày còn có một bí mật không muốn ai biết. Bọn chúng có mối quan hệ nhất địnhvới không ít bang phái trong chốn Võ lâm, chuyên môn cung cấp nữ nô xinh đẹpcho các thủ lĩnh các bang phái, để những người này phát tiết thú tính tronglòng. Đương nhiên, mỗi khi bọn họ tiếp xúc với các bang phái Võ lâm này đềudùng một thân phận khác và đều dùng mặt lạ.

Mà những bang phái Võ lâm này thực ra cũng không biết bọn họ cũng là đối tượngcủa người. Bởi vì người của Tụ Hoa Cung mỗi một lần từ trong các thiếu nữ bắtcóc được tuyển chọn ra một ít nữ tử có tiềm lực, toàn lực lăng nhục khiến bọnhọ phải ngoan ngoãn phục tùng. Sau đó lại dùng Thôi tâm bí quyết của ma giáomê hoặc tâm trí của thiếu nữ này, để các nàng tiến vào nắm vùng trong các Đạibang phái. Qua đó thăm dò được mọi động tĩnh của các bang phái trong chốn Võlâm. Cung cấp và thu thập tin tức cho Thiên tà giáo, đệ nhất bang phái ngoàiquan ngoại, để bang phái này chuẩn bị xâm lấn Võ lâm Trung nguyên, tranh bá Võlâm. Nói cách khác, Tụ Hoa Cung thực ra chính là một tổ chức tình báo củaThiên tà giáo. Không chỉ thu thập tin tức tình báo cho bọn chúng, còn buôn bánthiếu nữ mà gom góp rất nhiều tài chính cho Thiên tà giáo.

Lời này vừa nói ra khiến tất cả mọi người ở đây đều biến sắc. Không ai ngờđược rằng sau lưng Tụ Hoa Cung còn một bí mật kinh người đến vậy. Mặt Hoa Tinhtrầm xuống, hắn mặc dù không để ý đến chuyện Thiên tà giáo muốn xâm lấn Trungnguyên. Nhưng nếu như bị dị tộc xâm chiếm, trong lòng hắn cũng cảm thấy rấtkhó chịu. Quan trọng hơn chính là nếu như Thiên tà giáo thực sự tiến vào Trungnguyên quét nang Võ lâm thì đến lúc đó Phượng Hoàng thư viện cũng sẽ bị cuốnvào trong đó. Hắn cũng bị ép phải đối đầu với Thiên tà giáo.

Nhìn Tằng Khánh Hoa, Hoa Tinh đột nhiên hỏi: "Nói như vậy, Mộc Tây Tạp đệ nhấtcao thủ tái ngoại lần này tiến vào Trung nguyên cũng là vì tìm hiểu động tĩnhcủa Võ lâm Trung nguyên. Hắn lần này tới đây cũng bởi vì có mục đích mà đến.Nếu nói như vậy, lần sau ta gặp phải hắn sẽ làm cho hắn vĩnh viễn lưu lạiTrung nguyên, không thể trở về."

Tằng Khánh Hoa nhẹ giọng nói: "Ngươi nói không sai. Mộc Tây Tạp chính là tổnghộ pháp Thiên tà giáo, võ công cực cao. Hắn lần này tới đây chính là muốn thámthính thực hư của Võ lâm Trung nguyên một chút. Đồng thời cũng muốn nhấc lênmột cơn mưa máu gió tanh trong Võ lâm Trung nguyên. Làm sao cho cao thủ Võ lâmTrung nguyên tàn sát lẫn nhau, tự suy giảm thực lực của mình.

Dương Anh nghe thấy thế không khỏi biến sắc, tức giận nói: "Thực sự là tâm địaác độc. Kẻ ác nhân như thế này nếu tiến vào trong phạm vi thế lực của Bách HoaMôn ta, ta tuyệt dối sẽ không để hắn dễ dàng rời đi."

Mọi người ở một bên đều không nói gì, chỉ là cổ quái nhìn Dương Anh, tronglòng đều đang suy nghĩ chỉ sợ cả Bách Hoa Môn cũng đánh không lại Mộc Tây Tạp.

Hoa Tinh nhìn nàng, nhẹ giọng nói: "Nói cho cùng nếu như các nàng phát hiện ratung tích của hắn nhớ phải nói cho ta biết. Ta sẽ giúp các nàng đối phó hắn.Ta đang muốn xem xem đệ nhất cao thủ tái ngoại có phải là hữu danh vô thực haykhông."

Hoa Tinh cũng không nói thẳng ra là Bách Hoa Môn không có thực lực đối phó MộcTây Tạp. Bởi vì hắn không muốn Dương Anh bối rối, nhưng suy nghĩ của hắn vànhững người khác đều giống nhau.

Tử Ngọc Hoa liếc nhìn Tằng Khánh Hoa, sau đó nhìn sang Hoa Tinh, nhẹ giọngnói: "Đại ca, đệ thấy huynh trước hết giúp hắn chữa thương trước đi. Như vậylát nữa chúng ta cũng có thể tiếp tục lên đường. Huynh nghĩ sao?"

Hoa Tinh nghe thấy mới nhớ đến việc này.

Nhìn hắn một cái, Hoa Tinh cười nói: "Được rồi việc này để ta làm vậy. Thươngtích của hắn rất kỳ lạ, các ngươi mà ra tay sợ rằng lộng xảo thành chuyên (1)"

Nói xong hắn để Tằng Khánh Hoa khoanh chân ngồi xuống đất, Hoa Tinh ngồi saulưng hắn, tay phải từ từ đặt lên lưng hắn. Chỉ thấy chân khí đỏ rực bắt đầuhiện lên bên ngoài thân thể Hoa Tinh, trong nháy mắt đã hình thành một lồngkhí đỏ rực bao phủ hắn và Tằng Khánh Hoa vào bên trong.

Tử Ngọc Hoa cẩn thận quan sát bốn phía. Đương nhiên mặt Tử Ngọc Hoa khẽ biến,hắn trầm giọng nói: "Dạ Phong, Vô Bính, Vô Phong lập tức đề phòng, có sát khíđang kéo tới đây. Những người khác toàn bộ tập trung lại một chỗ. Người khôngcó võ công, hoặc võ công yếu kém tập trung ở giữa."

Lời này vừa nói ra khiến tất cả mọi người đều cả kinh. Chỉ thấy Dạ Phong, KiếmVô Bính và Đao Vô Phong lập tức chia ra ba hướng cùng với Tử Ngọc Hoa mỗingười giữ một phía. Mà những người còn lại, Mai Hương kéo theo Ám Nhu, TrầnLan kéo theo Lý Thải Tú đứng bên cạnh Hoa Tinh. Còn ba nàng Dương Anh, LãnhNhư Thủy và Nguyệt Vô Ảnh đều rút trường kiếm của mình ra, vững vàng che trướcmặt đám người Mai Hương.

Tử Ngọc Hoa nhìn mọi người một cái, mở miệng nói: "Vô Phong đại ca đứng ở vịtrí của đệ. Dạ đại ca và Vô Bính đại ca chia ra đứng ở hai bên thành hình tamgiác bảo vệ các nàng vào giữa. Còn đệ sẽ làm sát thủ, xem xem bọn họ có gìxuất sắc không."

Nói xong thân hình hắn nhoáng lên đã bay ra ngoài ba trượng. Lẳng lặng đứng ởphía trước, lạnh lùng nhìn về phía trước.

Vô số tiếng kêu quái dị từ xa xa truyền đến. Cẩn thận lắng nghe thì thấy âmthanh này rất đáng sợ, giống như tiếng kêu của động vật lúc bị bẻ gãy xươngkêu lên vậy, vô cùng kinh khủng. Mặt trời trên cao tỏa ánh nắng chói chang,nhưng xung quanh lúc này lại không ngừng xuất hiện những cơn âm phong, khí tứcâm trầm quỷ dị tràn ngập trong phạm vi ba dặm. Mặt đất lúc này đột nhiên xuấthiện ba ụ đất đang bắn thẳng đến vị trí đám người Hoa Tinh. Chỉ thấy những ụđất di chuyển với tốc độ rất nhanh, nhanh đến kinh người. Khi đến trước ngườiTử Ngọc Hoa liền bay vọt lên, trên cành cây có mấy bóng đen bí mật tiếp cậnđám người Hoa Tinh, tìm cơ hội ra tay. tại

Mặt Tử Ngọc Hoa trầm xuống: "Mọi người cẩn thận, đây là ngũ hành độn thuật.Những sát thủ này không hề đơn giản không được xem thường bọn họ. Cẩn thậnkhông với quỷ kế của bọn chúng."

Nói xong, chỉ thấy Tử Ngọc Hoa giơ chân phải lên, cả người lấy chân trái làmtrụ xoay một vòng rồi chân phải đạp thật mạnh xuống mặt đất. Chỉ thấy một cỗlực lượng vô cùng cdi trong nháy mắt truyền ra từ chân phải Tử Ngọc Hoa. Mặtđất bị lực lượng cường đại này công kích đã phát nổ, nhanh chóng kéo dài vềphía trước. Trong tiếng nổ, ba bóng đen từ dưới đất bay lên. Ba thanh trườngkiếm lấp lóe hào quang mang theo mấy trăm đạo kiếm ảnh hình thành một lướikiếm đang điên cuồng cuốn về phía Tử Ngọc Hoa.

Vẻ mặt Tử Ngọc Hoa trở nên lạnh lùng, hai tay trong nháy mắt đã biến thànhtrong suốt, hắn đột nhiên phát ra hơn mười chưởng. Chỉ thấy chưởng lực mạnh mẽva chạm với những đạo kiếm ảnh này ở giữa không trung, trong nháy mắt sinh ranổ mạnh. Trong vô số tiếng nổ vang lên, ba bóng người bị bắn bay ra ba hướng.Ba bông hoa máu đẹp đẽ hiện lên trong không trung. Chỉ thấy ba người này vừarơi xuống đất đã lập tức trốn vào trong đất, không thấy bóng dáng đâu nữa.

Ngay khi Tử Ngọc Hoa giao thủ với ba người này thì ba người Dạ Phong, Kiếm VôBính và Đao Vô Phong cũng thấy có sáu người từ trên đỉnh đầu bay xuống. Mấytrăm đạo kiếm ảnh giống như dòng thác hung hãn đổ xuống đầu mọi người. Trongtiếng kiếm rít, mang theo kiếm khí cường đại chém xuống. Dạ Phong và hai ngườiĐao Kiếm nhìn nhau, ba người đồng thời hét lên một tiếng thật lớn. Một đao,một kiếm, song chưởng hình thành một hàng phòng ngự kinh thiên, giống như mộttấm chắn vô hình toàn lực ngăn cản công kích từ bên trên. Đao quang, kiếm ảnhtrong nháy mắt va chạm với nhau, tiếng kêu rung trời cùng với vài tiếng kêuthảm thiết vang vọng trong rừng cây. Trong tiếng hét lớn, thân hình Đao VôPhong bay vọt lên, trường đao mang theo một đạo đao cương dài hơn trượng mangtheo tiếng đao ngâm đinh tai nhức óc quét ngang một cái.

Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai người đã bị chém ngang, bắn ra từng vòimáu tươi, nhiễm đỏ bãi cỏ xung quanh. Dưới mặt đất, Dạ Phong và Kiếm Vô Bínhmỗi người đối phó hai sát thủ che mặt một cách đơn giản. Nhưng mà ngay khichúng nữ muốn nhìn sang hai người Dạ Phong và Kiếm Vô Bính thì Tử Ngọc Hoa độtnhiên mở miệng nói: "Mọi người cẩn thận, lần này địch nhân có không dưới mườinăm người, hầu hết đều ẩn mình dưới mặt đất. Mọi người phải chú ý mặt đất, cẩnthận quan sát động tĩnh dưới chân mình. Vô Phong đại ca cẩn thận chú ý bầutrời, hai người Dạ đại ca và Vô Bính đại ca lập tức giải quyết bốn người đó.Lúc này rất quan trọng, chúng ta phải ở trong thời gian ngắn nhất tiêu diệttất cả kẻ địch. Không cho bọn chúng cơ hội làm bị thương bất cứ ai trong chúngta."

Ám Nhu và Mai Hương dựa sát vào nhau, nhìn Hoa Tinh lúc này đang vận công chữathương cho Tằng Khánh Hoa, trong mắt đều lộ ra vẻ bất an. Lúc này nghe thấy TửNgọc Hoa nói, Ám Nhu đột nhiên nhớ tới Tiểu Hồng. Không khỏi cười khẽ mộttiếng, nhỏ giọng kêu: "Tiểu Hồng mau ra đây bảo vệ chúng ta. Nếu như phát hiệnkẻ địch thì hãy tiêu diệt bọn chúng."

Nàng vừa dứt câu thì Hồng tuyến xà đã lặng lẽ xuất hiện trên vai Ám Nhu, cáilưỡi nhỏ khẽ thò ra phát ra âm thanh nho nhỏ.

Đột nhiên Tiểu hồng xà ngẩng đầu lên lập tức tiến vào trạng thái cảnh giới.Trong đôi mắt nhỏ lóe ra một tia quang mang lạnh lõe. Nó nhẹ nhàng bắn ra laothẳng về một gốc câu đại thụ ở bên trái. Hàn quang lóe lên, hơn mười đạo kiếmquang mang theo tiếng xé gió chém thẳng vào Tiểu Hồng. Trong đám cỏ dại dướigốc cây đại thụ một bóng đen đứng lên, trường kiếm phát ra vô số kiếm ảnhtrong không trung, toàn lực công kích Tiểu Hồng. Nhưng Tiểu Hồng cũng khôngphải dễ đối phó, thân hình nhanh nhẹ vô cùng, hơn nữa thể hình lại nhỏ nên cănbản khó có thể đề phòng.

Cùng lúc đó, mặt đất xung quanh chúng nữ đồng thời xuất hiện bảy ụ đất đangnhắm về phía các nàng với tốc độ kinh người. Thân hình Tử Ngọc Hoa đứng yêntrong không trung, nhìn bảy ụ đất đương nhiên xuất hiện trong mắt hắn lộ ramột tia lạnh lõe. Hai tay huy động trước ngực thật nhanh, chuẩn bị phát độngcông kích cường đại. Trên bầu trời, Đao Vô Phong quát lên một tiếng, trườngđao vẽ ra một vòng tròn trong không trung. Nhất thời một đạo đao cương đỏ rựckèm theo đao mang bá đạo dài mấy trượng xẹt qua xung quanh chúng nữ. Đao phonglướt qua, đao khí mạnh mẽ chém ra một đường rãnh sâu ba thước xung quanh cácnàng.

Nhìn thấy Đao Vô Phong đã phát động công kích, Tử Ngọc Hoa bộc phát ra một cỗkhí thế cường đại. Song chưởng cực nhanh phát động công kích nhằm về phía bảyụ đất đột nhiên mọc lên. Chỉ nghe liên tiếp những tiếng nổ lớn vang lên, vô sốmáu tươi kèm theo tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp rừng cây. Năm bóng đentừ dưới đất chui lên. Nhưng mời bay lên cách mặt đất được hơn trượng thì đãthấy một đạo kiếm quang chót mắt đang điên cuồng công kích tới. Khiến cho nămngười bọn họ không kịp trở tay. Trong nháy mắt đã chém ba người thành mảnhnhỏ. Một kích này đúng là do Kiếm Vô Bính sau khi giết chết hai người kia thấyđúng thời cơ đột nhiên ra tay phát động công kích mạnh mẽ.

"Hưu" một tiếng, một âm thanh quái dị rung trời truyền đến. Chỉ thấy một đạolưu quang trong nháy mắt đã bắn đến trước người Tử Ngọc Hoa. Tử Ngọc Hoa hơibiến sắc, toàn thân đột nhiên bộc phát ra quang mang màu vàng rực rỡ, một cỗkhí phách vô cùng cường đại trong nháy mắt đã tràn khắp khắp ngóc ngách củarừng câu. Hai tay để trước ngực, trong lòng bàn tay nhất thời xuất hiện mộtquang cầu vàng rực ngăn cản mũi tên bắn về phía mình. Bởi vì lực lượng mũi tênnày quá mạnh khiến cho thân hình Tử Ngọc Hoa buộc phải bay vụt về phía sau.Khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ tái nhợt.

Dưới mặt đất mọi người đều bị mũi tên đột nhiên xuất hiện này làm sợ ngâyngười. Không ai nghĩ ra rằng kẻ địch lại bố trí nhiều tầng mai phục đến thế,mưu kế hiểm độc người bình thường không thể sánh bằng. Lúc này, Dạ Phong cũngđã giết chết hai kẻ địch. Hắn vừa thấy tình hình của Tử Ngọc Hoa không khỏi cảkinh đang muốn bay lên hỗ trợ. Nhưng một tiếng gió rít kinh người lại truyềnđến bắn thẳng về phía Tằng Khánh Hoa trên mặt đất. Xem ra những người này rấtcó thể là vì Tằng Khánh Hoa mà đến.

Dạ Phong không kịp suy nghĩ, cả người toàn lực bay về phía trước, song trưởngcực nhanh biến ra ba loại nhan sắc khác nhau trước ngực. Tam sắc chưởng mangtheo công lực toàn thân đột nhiên đánh ra. Chỉ thấy Dạ Phong liên tiếp đánh ramười hai chưởng, chưởng kình mạnh mẽ đánh trúng mũi tên đó. Nhưng bởi vì thểtích nhỏ bé, diện tích chịu lực cũng nhỏ cho nên mười hai chưởng liên tiếp củaDạ Phong chỉ làm nó chậm lại tốc độ mà thôi. Căn bản không thể đánh bay mũitên nhanh như gió này ra ngoài được.

Nhìn thấy mũi tên đang tới gần, Dạ Phong bởi vì công lực tập trung quá nhiềumà trở nên đỏ như máu. Trong mắt hắn lộ ra vẻ kinh hãi. Dạ Phong điên cuồnghét lên một tiếng, hai tay chồng lên nhau, hắn định dùng hai tay của mình ngăncản một tên xuyên tâm đó. Chưởng tên chạm nhau, lực lượng cường đại đánh bayDạ Phong ra ngoài, đồng thời đầu mũi tên sắc bén trong nháy mắt đã xuyên thủngtay trái Dạ Phong.

Bên này, Tử Ngọc Hoa sau khi lui về phía sau ba bước mới có thể đánh bay mũitên đó ra ngoài. doc truyen tai . Nhìn phía trước, một cỗ khí thế uy nghiêmbộc phát bên ngoài cơ thể Tử Ngọc Hoa. Thân hình vừa động trong nháy mắt đãxuất hiện ở phía trước. Tay phải đỡ lấy Dạ Phong, Tử Ngọc Hoa hừ lạnh mộttiếng nói: "Người này ngoài có võ công cao cường nhất định cũng có tài cungtiễn kinh người. Nếu không thì mũi tên vừa rồi tuyệt đối cũng không có uy lựcđến như vậy. Cẩn thận bảo vệ mọi người, đệ đi xem là ai." Nói xong, cả ngườigiống như một mũi tên bay vụt về phía trước.

Đao Vô Phong sau khi giết chết hai người còn lại, lập tức hạ xuống bên cạnh DạPhong, hỏi:

"Thế nào, không sao chứ. Cẩn thận một chút, kẻ địch lần này rất khó đối phó,ngươi giữ mặt sau. Mặt trước có ta và Vô Bính." Nói xong thân hình nhoáng lênmột cái đã xuất hiện ở chỗ mà Tử Ngọc Hoa vừa đứng. Giơ ngang trường đao,trong đôi mắt lộ ra vẻ lạnh lùng.

Kiếm Vô Bính nhìn sang bên trái thấy người ở đó đã bị Hồng tuyến xà cắn bịthương, trúng độc mà chết. Đợt tấn công lần thứ hai của kẻ địch đã thất bại.Dưới mặt đất, hai người Hoa Tinh và Tằng Khánh Hoa vẫn đang được một lồng khíđỏ rực bao phủ, xem ra trong thời gian ngắn cũng chưa thể tỉnh lại. Chúng nữđều cảnh giác quan sát bốn phía. Dương Anh cao thủ Bách Hoa Môn mặt mày táinhợt, hiển nhiên đây là lần đầu tiên nàng gặp phải kẻ địch hung tàn ác độc đếnnhư vậy. Sau khi thấy võ công bốn người Tử Ngọc Hoa, nàng mới biết rằng nếunhư mình gặp phải kẻ địch như thế này thì ngoại trừ chết chắc không có conđường thứ hai.

Trần Lan thấy tay trái Dạ Phong không ngừng chảy máu vội vàng lấy khăn mùi xoara băng bó giúp hắn. Dạ Phong nhìn nàng một cái không nói gì hơn, mà chỉ gậtđầu ra vẻ cảm ơn. Bốn phía xung quanh, ngoại trừ vài xác chết ra thì rất yêntĩnh. Điều này càng làm ọi người cảm thấy lo lắng trong lòng. Cảm giác yêntĩnh đến đáng sợ này khiến người ta lo lắng.

Ám Nhu nhẹ nhàng vuốt ve Tiểu Hồng, nàng nhìn nó với ánh mắt đầy trìu mến. Độtnhiên Tiểu Hồng đã khôi phục yên tĩnh lại ngẩng đầu lên đứng ở trong lòng bàntay Ám Nhu, nhìn quanh bốn phía. Ám Nhu thấy thế vội vàng lên tiếng: "Mọingười cẩn thận, Tiểu Hồng phát hiện có tình huống, chúng ta phải cẩn thận đềphòng."

Mọi người nghe thấy vậy đều vận công vào hai tay, cẩn thận quan sát bốn phía.

Ngay khi Ám Nhu vừa dứt lời thì trong đám cỏ dại phát ra tiếng kêu tê tê, mộtlàn khói màu xanh đang bay về phía mọi người. Nguyệt Vô Ảnh kinh hãi kêu lên:"Có độc, là khói độc, mọi người mau bế khí, dùng chưởng lực đánh bay khó độc."

Mọi người nghe thấy liền làm theo. Nhưng Tiểu Hồng trong lòng bàn tay Ám Nhulại rít lên một tiếng nhỏ, cả người bắn thẳng vào làn khói độc. Chỉ thấy thânhình Tiểu Hồng đột nhiên phồng lên trong không trung, trong nháy mắt đã biếnthành một con cự xà dài hơn trượng. Nó mở miệng ra hút toàn bộ làn khói độcvào trong miệng. Mọi người thấy thế không khỏi cảm thấy sửng sốt, đều hạ tayxuống nhìn Tiểu Hồng. Sau trong rừng cây lại truyền ra một tiếng thở dài, hiểnnhiên kẻ địch cũng rất kinh ngạc.

Sau tiếng thở dài, tất cả đều biến mất. Sau khi Hồng tuyến xà hấp thu rấtnhiều khói độc liền khôi phục lại hình dạng vốn có bay trở lại trong tay ÁmNhu. Mọi người không khỏi cảm thấy vui vẻ trong lòng, không ai nghĩ được rằngTiểu Hồng lại lợi hại đến vậy. Có thể dễ dàng hóa giải quỷ kế thâm độc nhấtcủa kẻ địch.

Dưới ánh mặt trời chói chang, ánh sáng chói mắt khiến mắt mọi người đau nhức.Mặt trời giữa trưa luôn luôn nóng rực, phả khí nóng tập kích mỗi người. Bênrừng cây, chúng nữ bên cạnh Hoa Tinh đều không cảm thấy nóng một chút nào màchỉ cảm thấy một luồng khí tức lạnh lõe đang bao phủ xung quanh.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...