Diễm Ngộ Chi Lữ
Không nói đến đoàn người Hoa Tinh đang du ngoạn ở Khai Phong, lại nói đếnPhượng Hoàng thư viện ở Nam Kinh lúc này đang đối mặt với nguy cơ rất lớn.Trong Phượng hoàng các, tổng bộ của thư viện, ba người Trầm Ngọc Thanh, DưMộng Dao và Băng tâm ngọc nữ Sở Thanh Tâm cùng với mấy nhân vật chủ chốt củathư viện đang lẳng lặng thương nghị. Trong đại sảnh ngoại trừ ba người TrầmNgọc Thanh ngồi trên ghế thủ tọa, còn có sáu người Nhất giang thu thủy Diệp CôPhương, Phi Yên Linh hồn, Đoạt hồn ngọc nữ Hoa Mộng, Phi hoa nữ hiệp Hứa Như,Thánh tâm ngọc nữ Lý Vân La và Hoa Phúc.
Nhìn những người bên dưới, Trầm Ngọc Thanh liếc nhìn Sở Thanh Tâm một cái, haingười trao đổi ánh mắt với nhau một chút. Giọng nói dễ nghe của Trầm NgọcThanh vang lên, bên trong còn mang theo một tia trầm trọng:
"Thời gian qua, đặc sứ Hoa Tinh của thư viện chúng ta đã trải qua những chuyệngì, ta tin rằng tất cả mọi người đều biết. Từ Trường An đến Lạc Dương, chỉtrong vòng một tháng ngắn ngủi đã xảy ra rất nhiều chuyện trên người hắn, cònnhiều hơn các chuyện mà thư viện chúng ta đã làm trong một năm qua. Quay đầunhìn lại, Hoa Tinh dọc theo đường đi ngoại trừ gặp gỡ không ít nữ nhân thìcũng gặp không ít cao thủ Võ lâm. Gần như mỗi một chuyện trọng đại đều có liênquan đến hắn. Từ khi Hoa Tinh nói ra câu "Đồ đao trong tay, giết cho Võ lâmcúi đầu" ở trên Anh hùng lâu trong thành Trường An, tên tuổi của Hoa Tinh bắtđầu dương danh Võ lâm, uy chấn giang hồ. Nếu cẩn thận tính toán, số có thểchết trong tay Hoa Tinh thì ở trong thành trường An có Độc thủ hắc sát TrươngVọng Viễn đứng thứ chín trong Địa bảng lần hai, có Âm tú tài Tương Phi đứngthứ mười hai trong Địa bảng lần này. Ngoài ra còn có Thanh y truy hồn Phạm VôMệnh. Cả ba người này đều là những nhân vật hết sức lợi hại nhưng toàn bộ đềuchết trong tay Hoa Tinh. Hắn sau khi rời khỏi Trường An tiến vào Lạc Dương lạicàng có nhiều chuyện liên tiếp xảy ra trên người hắn. Đoàn người Hoa Tinh lầnlượt bị hai tổ chức ám sát hàng đầu trong Tứ đại tổ chức sát thủ Trung nguyên,phân biệt là Ám Dạ và Ám Ưng tập kích. Chuyện này sau khi trải qua chúng tađiều tra và phân tích cho thấy rằng đều có quan hệ với Võ Lâm thư viện vàThông Thiên Môn, kết quả tất cả mọi người đều rõ. Sau đó Thần Châu Ngũ Dị cũngxuất hiện, Vạn Trọng Sơn và Lâm Phượng đã chết, ngay cả Chiến Vân, cao thủ đệnhất trong Long bảng cũng chết trong tay Hoa Tinh. Lý Dục – cao thủ đệ nhấttrên Địa bảng và La Văn thần bí cũng đều đã chết, hầu hết đều có liên quan đếnHoa Tinh. Sau đó các sự việc như tranh đoạt cẩm hạp, Long môn chi mê, Mẫu đanhoa hội, Thông thiên trả thù đều có liên quan đến Hoa Tinh. Bởi vì Thông ThiênMôn tập kích khiến Hoa Tinh phẫn nộ chém chết Tổng hộ pháp và Phó môn chủ củaThông Thiên Môn, làm trọng thương Thông Thiên Môn chủ Lý Bất Hối. Nếu chỉ cómình Thông Thiên Môn thì còn đỡ, đằng này hắn cuối cùng còn tiêu diệt hoàntoàn Võ Lâm thư viện ở Lạc Dương. Nên bây giờ chúng ta rơi vào cảnh bị Võ Lâmthư viện và Thông Thiên Môn công kích. Nhưng đồng thời cũng có vô số cao thủcủa Tuyệt Thiên Môn, Phi Ưng Giáo và Thiên Nhất Giáo đã chết trong tay HoaTinh. Những điều này mặc dù khiến cho hắn uy chấn giang hồ nhưng lại mang đếncho chúng ta vô số nguy hiểm. Các tin tức thư viện nhận được, mọi người cũngđã hiểu. Sáng sớm nay, Trấn Giang truyền đến tin tức nói có hơn bốn mươi caothủ Võ lâm hành động thần bí đã xuyên qua phòng tuyến của các nàng, nhanhchóng chạy về phía Nam Kinh. Ly Giang phía tây cách đây không xa cũng pháthiển có hơn ba mươi cao thủ của Thiên Nhất Giáo đang cấp tốc chạy tới NamKinh. Xem bộ dạng đúng là đang chạy về phía thư viện chúng ta. Phía tây bắcgần Lang gia sơn cũng phát hiện địch nhân, chúng đã giết hơn mười ba người củathư viện và đang chạy đến đây. Theo như chúng ta phân tích thì đám người nàynên là cao thủ Phi Ưng Giáo. Cuối cùng chính là cao thủ của Tuyệt Thiên Môn đãxuất hiện ở cách nơi này trăng dặm. Tình huống của chúng ta bây giờ là đangnằm trong vòng vây của địch nhân vô cùng cường đại. Nếu chỉ có từng đó, chúngta mặc dù phải dồn toàn lực để ứng phó nhưng vẫn còn có lực liều mạng. Nhưngtheo như tin tức chúng ta vừa nhận được, lần này môn chủ của Thông Thiên MônLý Bất Hối đã hiện thân ở Nam Kinh. Nếu đúng là như vậy thì chúng ta sợ rằngkhông thể ngăn cản. Chỉ cần một mình Lý Bất Hối là đủ để giết sạch mọi người ởđây. Nếu như những kẻ cầm đầu ba môn phái kia cũng đến thì sợ rằng chúng tamuốn chạy trốn cũng không thể chạy. Đến lúc đó sợ rằng ngoại trừ những ngườibên ngoài ra, ta không tìm ra biện pháp có thể bảo vệ được mọi người. Hôm nay,Vô Song và hai người nữa không có ở đây nên thực lực của chúng ta đang rất yếuớt. Bây giờ chính là thời khắc nguy hiểm nhất của thư viện chúng ta. Cho nênta hy vọng tất cả mọi người tập trung trí tuệ, chúng ta sẽ cùng nhau vượt quacửa ải khó khăn này. Mọi người có biện pháp nào tốt cứ nói ra."
Nói xong nàng nhìn sang mọi người, trong ánh mắt hiện lên vẻ u sầu.
Mọi người nghe thấy vậy đều biến sắc, vẻ mặt bất định hiển nhiên là đang vôcùng lo lắng. Liếc nhìn mọi người, Đoạt Hồn Ngọc Nữ Hoa Mộng mở miệng nói:
"Bây giờ việc đã đến nước này chúng ta đã không thể trốn tránh, hơn nữa thờigian cấp bách, tốt nhất ngươi nên nói trực tiếp ra xem chúng ta nên làm saobây giờ? Thư viện chúng ta đã thành lập hai mươi năm, mặc dù thực lực khôngphải quá mạnh nhưng không phải ai muốn làm gì chúng ta cũng được. Chúng ta thàđánh một trận chứ nhất định không khuất phục.
Nhất Giang Thu Thủy Diệp Cô Phương nhỏ giọng nói:
"Hoa Mộng nói không sai, khuất phục là điều không thể xảy ra. Chúng ta lúc nàyđây gặp nguy hiểm như vậy, Ngọc Thanh hẳn là đã có quyết định, phải không? Bâygiờ Hoa Tinh đã rời khỏi thành Lạc Dương, chúng ta biện pháp liên lạc hắn đểmời hắn quay lại chi viện hay không?
Phi Yên Lâm Hoa khe khẽ thở dài nói:
"Bây giờ địch nhân đã tới gần sợ rằng dù muốn cũng không còn kịp nữa rồi.Chúng ta bây giờ chỉ có thể dựa vào chính mình, hy vọng có thể lợi dụng địahắn mà tử thủ.
Những người khác đều không nói, hiển nhiên gặp phải tình huống nguy hiểm thếnày thì với thực lực của thư viện lúc này căn bản không thể nào chống đỡ nổi.Trầm Ngọc Thanh nhìn mọi người một cái, nhỏ giọng nói:
"Vân La, muội có ý kiến gì không, nói xem xem?
Lý Vân La liếc nhìn mọi người một cái, vẻ mặt áy náy nói:
"Thực ra ngoại trừ những điều mọi người nói, mà vẫn đang lo lắng không biết VôSong Thư Sinh Tống Văn Kiệt có thể chạy đến đây hưng sư vấn tội hay không. Nếulà như vậy thì sẽ càng nguy hiểm. Ngày đó Hoa Tinh cũng là vì ta nên mới giếtchết Chiến Vân, việc này đều do muội mà ra.
Trầm Ngọc Thanh lắc đầu nói:
"Việc này đã là quá khứ không nên nhắc lại làm gì. Bây giờ Tống Văn Kiệt đangở Lạc Dương, hắn đang đuổi theo Hoa Tinh nên tạm thời sẽ không có mặt ở đây.Bây giờ thời gian cấp bách, chúng ta cũng sẽ không nói nhiều về các chuyệnkhác. Hai ngày trước ta đã cho bồ câu đưa thư phái người đi tới Lạc Dương tìmHoa Tinh. Để hắn nghĩ biện pháp phái người trở về chi viện. Thực lực nhữngngười bên cạnh hắn rất cường đại, mạnh hơn chúng ta rất nhiều. Theo tin tứcsáng nay ta nhận được, bảy người Đồng Tâm, Đồng Ý, Đường Mộng, Ám Vũ, Tô Ngọcvà Liên Phượng đã không đi theo Hoa Tinh. Mặc dù tạm thời không tìm được tintức của bọn họ, nhưng ta biết bọn họ sẽ đang dùng tốc độ cao nhất quay lại đâychi viện cho chúng ta. Điều duy nhất chúng ta có thể làm bây giờ chính là tậnlực kéo dài thời gian, tranh thủ chờ bọn họ trở về. Có tỷ muội Đồng Tâm, chúngta sẽ có thực lực liều mạng với bọn chúng."
Mọi người nghe thấy vậy đều lộ ra một tia hy vọng, trong lòng đều đang nghĩxem làm như thế nào để kéo dài thời gian. Đúng lúc này, một đệ tử chạy vội vàotrong này. Hắn nhìn Trầm Ngọc Thanh, gấp giọng nói:
"Hồi bẩm ba vị viện chủ, ở phía đông bắc thành Nam Kinh phát hiện bóng dángcao thủ Thông Thiên Môn. Tổng cộng có bốn mươi ba người, do Lý Bất Hối tự mìnhchỉ huy đang cấp tốc chạy đến đây. Việc này xin viện chủ phân phó, chúng tanên làm gì bây giờ?" Nói xong hắn ngẩng đầu nhìn ba vị viện chủ.
Tất cả mọi người trong đại sảnh nghe thấy vậy đều biến sắc. Vẻ mặt Trầm NgọcThanh hơi trầm xuống, khẽ thở dài:
"Tốc độ thật nhanh. Ngươi truyền lệnh của ta, tất cả mọi người ẩn thật kỹ, chỉđược quan sát hành tung của bọn họ là được nhưng không thể giao phong với bọnchúng, đi đi."
Nhìn tên môn hạ đã rời đi, Trầm Ngọc Thanh mở miệng nói:
"Bây giờ ta sẽ an bài một chuyện, hy vọng mọi người toàn lực ứng phó, cần phảihoàn thành nhiệm vụ này. Nhiệm vụ này quan hệ đến sự sống còn của Phượng Hoàngthư viện chúng ta, tất cả mọi người phải vận dụng hết dũng khí của bản thân.Diệp tỷ tỷ, bây giờ tỷ lập tức lựa chọn hai ngàn nam đệ tử tinh anh, sau đócùng với Mộng Dao đi hoàn thành chuyện vô cùng quan trọng này. Nhiệm vụ lúcnày của hai người quan hệ đến sự sống còn của thư viện, nhất định phải làmthật tốt. Lập tức tiến hành.
Nói xong nàng để Dư Mộng Dao và Diệp Cô Phương cùng nhau rời đi.
Đợi hai người rời khỏi, Trầm Ngọc Thanh nhìn Phi hoa nữ hiệp Hứa Như, nhẹgiọng nói:
"Như tỷ, tỷ lập tức phái người ở xung quanh bổn viện bố trí Cửu Thiên HuyềnNgọc Trận. An bài tám mươi mốt vị đệ tử có võ công tốt nhất phát động trậnnày, hy vọng có thể ngăn cản kẻ địch một thời gian. Mộng tỷ sẽ tuyển ra nămtrăm cung tiến thủ, bố trí ở những nơi bí mật. Vào thời khắc quyết định bọn họhản là có thể có tác dụng nhất định. Nhi Lâm tỷ tập trung mười hai vị đệ tửcủa bổn môn vẫn đang ẩn giấu hành tung, đi bố trí hỏa dược ở những vị trí quantrọng. Sử dụng tất cả hỏa khí của thư viện, bao gồm cả Oanh thiên lôi uy lựccực mạnh cũng sẽ được sử dụng. Lúc này đã đến thời khắc sinh tử tồn vong nênkhông cần giữ lại làm gì. Còn về phần Vân La và Hoa Phúc tạm thời ở cạnh ta,ta sẽ có việc cho hai người làm."
Mọi người nghe thấy vậy đều đứng dậy đi làm.
Sau đó môn hạ đệ tử lại chạy tới bẩm báo cao thủ của Tứ đại bang phái đều đãchạy tới Nam Kinh, đang nhằm về phía này đi tới. Trầm Ngọc Thanh hạ lệnh chotất cả các đệ tử không quan hệ rút lui hết, nhằm bảo tồn thực lực tránh hysinh quá lớn.
Nhìn Sở Thanh Tâm một chút, Trầm Ngọc Thanh cười khổ một tiếng nói:
"Lần này chúng ta đánh một chận sợ là châu chấu đá xe, không biết lượng sứcmình. Nếu như thủ lĩnh của Tứ đại bang phái đều tới đây vậy sẽ tương đương vớibốn vị cao thủ Thiên bảng, chúng ta sao có thể ứng phó chứ. Mặc dù giữa bọnchúng không quá đoàn kết nên chúng ta có thể lợi dụng, nhưng xem ra tác dụngcũng không lớn, không phải sao?"
Sở Thanh Tâm nhìn nàng, khẽ cười một tiếng nói:
"Chuyện đến sẽ có cách giải quyết mà, có rất nhiều chuyện sẽ không thể thayđổi. Hai mươi năm đã trôi qua, bây giờ có gì phải sợ chứ? Bây giờ chúng ta đixem các nàng chuẩn bị như thế nào rồi, đi thôi."
Nói xong nàng đứng dậy đi ra ngoài.
Nam Kinh thư viện ở cách Huyền Vũ Hồ không xa, có diện tích hơn mười mẫu. Từxa nhìn lại có quy mô rất lớn, khí thế bất phàm. Đứng xa xa nhìn tòa thư viện,trong ánh mắt Lý Bất Hối lóe ra một tia tàn độc. Mối thù mà Hoa Tinh đã gây ravới mình, hắn nhất định sẽ đòi lại gấp trăm lần. Lúc này đây hắn tránh HoaTinh, lại đến nơi này chính là vì muốn diệt tận gốc Phượng Hoàng thư viện, cắtđứt đường lui của Hoa Tinh. Đến khi đó đối phó với Hoa Tinh, kẻ đã mất đi taimắt sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nhìn bốn mươi hai cao thủ phía sau, đây chính là hơnphân nửa thực lực của Thông Thiên Môn. Hắn tin rằng chỉ bằng lực lượng này làcó thể dễ dàng đối phó với mấy nữ nhân trong kia.
Nhìn đường phố phồn hoa bốn phía, Lý Bất Hối quyết đoán vung tay lên. Nhữngcao thủ phía sau liền đuổi sát theo hắn, tới gần Phượng Hoàng thư viện ở cáchđó trăm trượng. Lý Bất Hối trong lòng cũng biết hành tung của mình nhất địnhđã bị Phượng Hoàng thư viện biết được. Nên hắn biết các nàng nhất định đã cósự chuẩn bị nên hắn cũng không gấp gáp, mà chỉ từ từ đi tới. Trước khi đếnđây, hắn đã biết rõ hành tung của Hoa Tinh, hiểu được Hoa Tinh không thể nàochạy về kịp. Cho nên bây giờ hắn không việc gì phải vội vàng.
Đi được ba mươi trượng, hắn đã có thể rõ ràng nhìn thấy biến đổi của PhượngHoàng thư viện. Ngoài cửa rất yên tĩnh, không có một tên thủ vệ nào hết, điềunày cho thấy hiển nhiên thư viện đã có sự phòng bị. Trên mặt Lý Bất Hối lộ ramột nụ cười tàn độc, từng bước một đi tới gần. Lại đi tới trước mười trượng,đột nhiên Lý Bất Hối chấn động, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Ở nơi đây,với tu vi Tiền bối của hắn rõ ràng cảm nhận được ba cỗ khí tức cường đại đangnhanh chóng bay về phía này. Điều này khiến cho trong lòng Lý Bất Hối cảm thấyngờ vực, nhất định không phải là Hoa Tinh, vậy là ai chứ?
Ngay khi hắn chần chờ thì ba đoàn người đồng thời xuất hiện ở bốn phía xungquanh Phượng Hoàng thư viện. Lý Bất Hối vừa nhìn thấy trong lòng không khỏicảm thấy kinh hãi. Nghĩ không ra ba vị thủ lãnh của Thiên Nhất Giáo, Phi ƯngGiáo và Tuyệt Thiên Môn đều tự mình mang theo cao thủ trong môn phái đến nơinày. Lý Bất Hối suy nghĩ rất nhanh, chẳng lẽ bọn họ đến cũng là vì tìm PhượngHoàng thư viện để trả thù sao? Sợ rằng không phải như vậy, nhiều khả năng làba người này biết được tin tức của mình. Bọn chúng sợ mình chiếm được PhượngHoàng thư viện, như vậy sẽ rất bất lợi cho bọn chúng. Nếu không không có khảnăng ba phái cùng đến đây.
Đến gần nhìn thì thấy Tuyệt Thiên Môn chủ lúc này đã dùng đến chân diện mục,không giống như lúc trước đều che mặt không dám cho người khác thấy. Chỉ thấyTuyệt Thiên Môn chủ khoảng ba bốn mươi tuổi, vô cùng anh tuấn. Đúng là TôPhóng Văn đúng thứ sáu trên Thiên bảng lần này. Mà Phi Ưng Giáo chủ ở bên kiamặt không một chút biểu cảm, nhìn qua khoảng năm mươi. Đây có vẻ không phảimặt thật của hắn. Cuối cùng chính là Thiên Nhất Giáo chủ cũng là đeo một mặtlạ ác ma, chỉ lộ ra một đôi mắt lấp lánh thần quang. Hắn đang không ngừng đánhgiá những người khác.
Lý Bất Hối nhìn ba người, lạnh lùng nói:
"Không ngờ rằng tin tức các ngươi lại linh thông đến vậy, nhanh như vậy đã đếnđược đây. Không biết vì sao mà tới đây?" Nói xong hắn nhìn ba người với vẻlạnh lùng lãnh khốc.
Tuyệt Thiên Môn chủ Tô Phóng Văn liếc nhìn hai người còn lại một cái, mở miệngnói:
"Lý môn chủ cần gì phải hỏi như vậy, tin rằng trong lòng chúng ta đều hiểu rõ.Ngươi cũng không đơn giản chỉ là báo thù nên mới đến đây." Nói xong, từ trongmắt hắn lóe ra một đạo thần quang.
Phi Ưng Giáo chủ lạnh lùng nói:
"Nghe nói Lý môn chủ lần này đến đây là muốn thu phục Phượng Hoàng thư viện,không biết có thật hay không? Phượng Hoàng thư viện thành lập hai mươi năm quanhưng cho tới bây giờ chưa từng gia nhập bất cứ môn phái nào. Bây giờ Lý mônchủ muốn thu phục các nàng, ngươi cho cho rằng chúng ta sẽ ngồi yên nhìn ngươilàm như vậy sao?"
Thiên Nhất Giáo chủ nói:
"Không sai. doc truyen tai . Nếu nói đến tìm Phượng Hoàng thư viện báo thù,chúng ta đều có lý do như vậy. Chúng ta cũng có không ít cao thủ chết trongtay Hoa Tinh, cho nên chúng ta cũng muốn được một chút chỗ tốt. Phượng Hoàngthư viện này mặc dù không lớn nhưng những thứ có giá trị hẳn là có không ít.Thứ quan trọng nhất chính là những thứ có thể khắc chế Hoa Tinh đều ở đây cả,không phải sao? Chỉ cần chúng ta bắt được vài nữ nhân của hắn, thì tin rằngđến lúc đó muốn đối phó Hoa Tinh cũng sẽ dễ dàng hơn. Điểm này không chỉ ngươimới hiểu, chúng ta cũng hiểu."
Mặt Lý Bất Hối khẽ biến, con ngươi chuyển động không ngừng, sau đó từ từ nói:
"Nếu tất cả mọi người đến đây đều có mục đích giống nhau vậy chúng ta hãy bằngdựa vào bản lĩnh của mình. Ai có thể đoạt được vậy sẽ là của kẻ đó, công bằnghợp lý, thế nào?" Nói xong hắn nhìn ba người một
Thiên Nhất Giáo chủ không nói gì, Phi Ưng Giáo chủ khẽ gật đầu, Tuyệt ThiênMôn chủ Tô Phóng Văn lạnh nhạt cười nói:
"Thế sự khó lường, ai biết được cuối cùng ai là người thắng chứ? Rất nhiều thứđược rồi lại mất, ai có thể giải thích được chứ? Ta ư, muốn cướp cái gì, sẽđoạt cho bằng được. Hắc hắc." Hắn nói xong liền vung tay lên, mang theo caothủ trong môn Phi thân vào Phượng Hoàng thư viện. Ba người còn lại thấy thếánh mắt trở nên lạnh lùng, cũng mang theo môn hạ tiến vào.
Trong thư viện rất yên tĩnh không thấy một ai. Hiển nhiên đệ tử của thư việnhầu hết đã rút lui chỉ còn lại một vài nhân vật mấu chốt. Tô Phóng Văn vậnchân khí ra bên ngoài thân hình thành một làn cương tráo đỏ sậm. Hắn cẩn thậnđánh giá bốn phía một chút, cười nói:
"Chỉ bằng vài người đã muốn ngăn cản chúng ta, thật nực cười. Có phải TrầmNgọc Thanh sợ quá nên hồ đồ. Hắc hắc." Lời vừa dứt, thì người của bang pháicòn lại cũng đã tiến vào bên trong.
Cẩn thận quan sát thấy thư viện rất lớn, trong viện trồng không ít cây cối hoacỏ, phân bố theo một quy luật chỉnh tề. Một tòa cao lâu lẳng lặng đứng ở giữathư viện, bên trên có ba chữ Phượng hoàng các. Đúng vậy đây chính là đại sảnhcủa Phượng Hoàng thư viện. Lúc này Trầm Ngọc Thanh cùng với Sở Thanh Tâm, HoaPhúc đã từ trong đại sảnh đi ra cửa, lẳng lặng nhìn đám khách không mời màđến. Sở Thanh Tâm lạnh lùng nhìn mọi người, nói:
"Các vị hưng sư động chúng bí mật đến đây không biết là vì chuyện gì? Xem khíthế hung ác của các vị, hắn là không có ý đồ tốt."
Thủ lĩnh của Tứ đại bang phái nhìn nhau một chút. Thiên Nhất Giáo chủ và PhiƯng Giáo chủ không nói gì mà chỉ lạnh lùng nhìn Lý Bất Hối và Tô Phóng Văn,muốn xem bọn hắn ứng phó như thế nào. Lý Bất Hối nhìn thấy dung mạo xinh đẹpcủa Sở Thanh Tâm không khỏi sợ hãi than nàng quá đẹp. Hai mươi năm nàng chẳngnhững không già đi mà ngược lại còn có thêm một cỗ khí tức cao quý, đúng làông trời quá chiếu cố nàng.
Lý Bất Hối lạnh lùng nói:
"Ta đến đây là vì diệt trừ thế lực sau lưng Hoa Tinh, để tương lai có thể d�dàng giết chết hắn. Mà các nàng vừa vặn lại là chỗ dựa sau lưng hắn, cho nênta phải diệt trừ các nàng."
Sở Thanh Tâm lạnh lùng nhìn hắn, cười nhạo nói:
"Ngươi đứng thứ ba trong Thiên bảng đúng là thật đáng xấu hổ. Không dám trựctiếp tìm đến Hoa Tinh, chỉ dám khi dễ nữ nhân, thật không biết Thiên Cơ cốcsắp xếp Thiên bảng như thế nào. Ngươi là kẻ ham sống sợ chết không dám đến LạcDương tìm Hoa Tinh; không biết ba vị còn lại có giống như ngươi hay không?"Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm
Cái gì mà có giống hay không, lời nàng nói ra trong lòng tất cả mọi người đềuhiểu rõ. Lý Bất Hối nghe thấy vậy, vẻ mặt âm trầm không thôi, nhưng hắn khônghề phát tác.
Tuyệt Thiên Môn chủ Tô Phóng Văn nhìn Sở Thanh Tâm với ánh mắt si mê, nhẹgiọng nói:
"Sở cô nương nói sai rồi. Hắn là hắn mà ta là ta, không thể vơ đũa cả nắmđược. Ta đến đây chỉ là nghe nói có ngươi muốn đến đây sinh sự nên đến xem mộtchút mà thôi. Cũng tiện thể hỏi nàng một câu, yêu cầu một năm về trước của tacác nàng suy nghĩ thế nào rồi?" Nói xong, ánh mắt hắn không ngừng lưu chuyểntrên hai tòa nhũ phong mê người của Sở Thanh Tâm.
Sở Thanh Tâm ưu nhã liếc nhìn Tô Phóng Văn một cái, trong mắt mang theo thầnthái mê người, nhẹ giọng nói:
"Việc này tạm thời còn phải suy nghĩ một chút. Chúng ta bây giờ còn khôngkhẳng định được ngươi có được thực lực tuyệt đối để có thể chống lại ba pháibọn chúng hay không, đây là điều quan trọng nhất. Thư viện này thành lập cũngcó một phần sức lực của ta, ta không muốn nó dễ dàng bị hủy trong tay ta, chonên ta phải thận trọng."
Tô Phóng Văn nghe thấy vậy liền cảm thấy vui mừng, khẽ cười nói:
"Được, không sao, các nàng cứ từ từ lo lắng, ta sẽ ở đây chờ tin tức của nàng"Nói xong hắn liếc nhìn Lý Bất Hối một cái. Ánh mắt như là nói các ngươi muốnlàm gì thì làm, nơi này tạm thời không có chuyện của ta.
Lý Bất Hối nhìn ba tên thủ lĩnh của ba phái kia, thấy bọn hắn đều không muốnđộng. Hắn biết bọn chúng đều muốn tọa sơn quan hổ đấu, mình chỉ có cách ra taymà thôi. Quay đầu lại nhìn phía sau, hắn thấy trong Tứ đại bang phái đi đếnđây lần này thì mình có thực lực mạnh nhất cho nên hắn không có một chút lolắng nào hết. Tiến lên một bước, Lý Bất Hối lạnh lùng nói: "Không nói nhảmnửa, Hoa Tinh lúc này dù cho toàn lực chạy về cũng không thể trở lại kịp. Cácngươi tự cầu phúc đi, lên cho ta, nhớ kỹ không được đánh chết." Nói xong, hắnvung tay lên, vài nhân ảnh lăng không bay tới.
