Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Diễm Ngộ Chi Lữ

Chương 150



Xa Hùng nhìn chúng nữ nhân, cười lạnh nói: " Bây giờ xem các ngươi có thể trốntới địa phương nào, thành Lạc Dương lớn như vậy, các ngươi muốn trốn cũngkhông thoát đâu. Các ngươi chuẩn bị chịu chết đi, ta sẽ vì đồng bọn bị cácngươi giết chết mà báo thù, giết chết các ngươi." Thân hình đột nhiên lao tới,trường đao trong chớp mắt liên tục phát ra. Chớp động bảy mươi chín lần, trongnháy mắt bảy mươi chín đạo đao mang hội tụ thành hàng trăm ngàn đạo quang ảnh,tại không trung đan xen vào nhau, tập trung hướng về một người làm tiêu điểm,thế công vô cùng mạnh mẽ.

Đồng Tâm không kịp nghĩ nhiều, trường kiếm nhất động, một trăm bốn mươi haiđạo kiếm khí tại không trung tung hoành một tầng lại một tầng, hình thành vôsố hình vòng cung, trong vô số hình vòng cung, vô số bóng kiếm màu trắng độtnhiên hướng bốn phương tám hướng khắp nơi bắn ra.

Kiếm cương kỳ quái mãnh liệt dị thường giống như một tạc đạn nổ mạnh bắn tungtóe ra bốn phía, trong nháy mắt đón nhận công kích của Xa Hùng.

Đao kiếm giao nhau, vô số kình lực chạm nhau, tiếng sét đánh vang lên bốnphía, hình thành âm thanh chói tai, thập phần quái dị.

Đồng Tâm vững vàng đứng tại chỗ, Xa Hùng lại lắc mình thối lui sáu thước, vẻmặt kinh hãi nhìn Đồng Tâm, toàn thân máu tươi đầm đìa, trong mắt mang theovài phần không thể tin được, hắn không ngờ chỉ một chiêu đã có thể phân thắngbại, hiển nhiên võ công của Xa Hùng không bằng Đồng Tâm, so với Thần Châu NgũDị cũng còn kém một bậc.

Hàn Tiếu cùng Cổ Thành Hoa hai người rơi xuống bên cạnh Xa Hùng, ba người traođổi ánh mắt, đột nhiên lao thẳng tới chúng nữ nhân. Xa Hùng kiềm chế Đồng Tâm,bất quá lúc này hắn không hề liều mạng đánh bừa, mà chỉ thi triển công phukhéo léo cố ý cuốn lấy Đồng Tâm. Hàn Tiếu thì nghênh chiến Đồng Ý, còn lại CổThành Hoa tiếp Ám Vũ.

Đến lúc này, công kích của những người khác làm cho Liên Phượng, Trần Lan,Diêu Ngọc Anh ba người không thở nổi. Chúng nữ dần lâm vào tuyệt cảnh.

Thời gian chậm rãi trôi đi, trong ba cặp đấu, bởi vì Cổ Thành Hoa lúc trước đãbị Đồng Ý đả thương cho nên Ám Vũ đối phó với hắn rất dễ dàng, tỷ muội ĐồngTâm lại bị Hàn Tiếu và Xa Hùng cuốn lấy. Lúc này đám người Liên Phượng bịthương nặng nhẹ không giống nhau, Mai Hương bởi vì trọng thương nên Ám Nhucùng Tô Ngọc vẫn canh chừng nàng, Tiểu Hồng không ngừng bò quanh ba người, tạmthời bảo hộ an toàn cho cả ba.

Đột nhiên, thân thể Trần Lan thoáng run rẩy, vai phải bị một đao khảm vàoxương cốt, nhất thời toàn bộ tay phải không thể động đậy, mất đi sức phảnkháng.

Lúc này một đao đột nhiên đánh xuống nhưng vô phương tránh né, mắt thấy tránhkhông khỏi một đao này. Trần Lan trong mắt một dòng lệ rơi xuống, hướng vềphía chân trời, nhẹ thở dài cáo biệt Hoa Tinh, cáo biệt nhân gian! Mặc dùtrong lòng còn lưu luyến, có vài phần không muốn, nhưng cũng không phải dochính mình quyết định. Lúc này, trước khi chết Trần Lan chỉ nghĩ đến Hoa Tinh,có lẽ đoạn cảm tình này nàng vĩnh viễn không quên.

Mắt thấy Trần Lan sẽ chết, đột nhiên, thân ảnh Dạ Phong xuất hiện giữa khôngtrung, nổi giận gầm lên một tiếng, một chưởng xuất ra, nháy mắt đánh trúngngười nọ, lập tức giết chết hắn, cứu Trần Lan một mạng. Dạ Phong hạ xuống bênngười Trần Lan kéo lấy người nàng, lớn tiếng nói: " Mọi người nhanh tụ họpcùng một chỗ, chúng ta cùng nhau phá vòng vây. Thiết Chiến cùng Long Vũ cũngđến, nhân cơ hội này chúng ta rời khỏi nơi này."

Bên này, thân ảnh cao lớn của Thiết Chiến đột nhiên xuất hiện bên cạnh ĐồngTâm, lớn tiếng nói: " Tên này giao cho ta, cô đi bảo vệ các nàng nhanh chóngrời khỏi, nhớ kỹ rời khỏi nơi này ngay lập tức, hướng thành tây phá vòng vây."Nói xong bổ ra một chưởng, huyết chưởng rõ ràng xuất hiện giữa không trung,liều mạng nghênh tiếp đao mang của Xa Hùng, một tiếng vang lên, hai bóng ngườilập tức phân ra. Xa Hùng bị chấn lui mấy bước sắc mặt tái nhợt.

Nhìn Thiết Chiến, Xa Hùng hỏi: " Ngươi là ai, tại sao đột nhiên xuất hiện?."Thiết Chiến cả giận nói: " Ta là ai à, ta là cha ngươi. Bọn ngươi là một đámcẩu vật, có bản lãnh tìm Hoa Tinh đi, lúc này thừa dịp hắn vắng mặt thì giễuvõ dương oai, khi dễ đàn bà phụ nữ, ngươi là cái đồ gì. Uổng cho ngươi là namtử hán, nói ra thật xấu hổ. Hôm nay lão tử sẽ dạy ột đám vô dụng các ngươi mộtbài học «

Nói xong đột nhiên tiến lên, tay phải chém ra một chưởng, kình phong bốn phíalập tức kêu gào, Xích Huyết Chưởng Ấn mang theo khí thế âm trầm bổ về phía XaHùng. Xa Hùng sắc mặt khẽ biến, trường đao trong tay vừa lộn, đao mang màu đỏmang theo mười thành công lực đón đỡ Thiết Chiến, trong lúc nhất thời haingười đánh cho lửa cháy khắp trời, khó phân thắng bại.

Long Vũ xuất hiện cùng lúc với Thiết Chiến, đến bên cạnh Đồng Ý, nhìn KimTuyệt Hàn Tiếu, trong mắt xuất hiện một tia lạnh lẽo, tay phải đánh ra mộtquyền, cùng kim sắc quyền của Hàn Tiếu đối kháng. Một âm thanh cộng hưởngtruyền ra, ngay sau đó kình khí bắn nhanh ra bốn phía, làm quần áo hai ngườibay phần phật, khí thế khiến mọi người sợ hãi.

Long Vũ ngạo nghễ bất động, nhìn Hàn Tiếu thối lui ba bốn bước. Long Vũ trongánh mắt lộ ra một tia coi thường, nhìn qua Đồng Ý bên cạnh nói: "Các ngươi đitrước, nơi này giao cho chúng ta, nhớ cẩn thận một chút." Đồng Ý nhìn Long Vũmột cái, nhảy đến bên cạnh Ám Nhu. Ám Nhu thấy Thiết Chiến cùng Long Vũ tớinơi, trong lòng có chút thở dài. Nhìn tỷ tỷ Ám Vũ đang giao tranh cùng ThươngVương Cổ Thành Hoa, trong mắt Ám Nhu hiện lên một tia lãnh khốc, nhìn Đồng tâmtỷ muội liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: " Đồng Tâm Đồng Ý chú ý, lập tức đemtên dùng thương giết chết, cần phải một chiêu tất thắng, chúng ta không cónhiều thời gian. Giết chết hắn xong chúng ta lập tức rời đi. Lúc này thừa dịpcó Long Vũ cùng Thiết Chiến, chúng ta nhất định phải đem cao thủ của địch nhângiết hết, sau này chúng ta mới có lợi, trên chiến trường ra tay phải vô tình,nhớ kỹ!".

Đồng Tâm tỷ muội nhìn Ám Nhu, trong mắt lộ ra một tia kiên định. Hai ngườinhìn đối phương một cái, hai đạo thân ảnh không phân biệt trước sau cùng bắnra.

Hai tiếng kiếm rít rung trời, mang theo khí thế cướp hồn đoạt phách như haiđạo long quyển phong, một tả một hữu thẳng tới Cổ Thành Hoa, kiếm quang chóimắt, kiếm khí xé trời, hai đạo thân ảnh cực nhanh, kiếm hóa thần long, đã đạttới nhân kiếm hợp nhất, lập tức đem Cổ Thành Hoa bao phủ trong hai luồng bạchquang.

Ám Vũ trong nháy mắt rời khỏi, nhẹ nhàng hạ xuống bên cạnh Ám Nhu.

Cổ Thành Hoa sắc mặt đại biến, phát ra tiếng rống giận rung trời, đoản thươngtrong nháy mắt phát động tuyệt chiêu đắc ý nhất: Thương Định Sơn Hà! Vô sốthương ảnh trong nháy mắt lóe ra không ngừng, giữa không trung một chuỗi xuyếnthương ảnh lóe hàn quang lạnh ngắt, đột nhiên bắn ra, tại bốn phía hình thànhvô số quang ảnh, đem chính mình bảo hộ ở chính giữa. trong trăm đạo thương ảnhnọ, liên tiếp chín đạo thương trụ cường mãnh vô cùng, giống như cương giáp bảohộ chín chỗ yếu hại toàn thân.

Kiếm quang tới gần, thương ảnh vụt xoay tròn, ba đạo cường đại kính đạo trongnháy mắt hội tụ tại một điểm, thành hơn trăm ngàn quang mang, không ngừng tảnra, không ngừng bay lên giống như pháo hoa thập phần xinh đẹp

Nhưng kỳ cảnh xinh đẹp này, nhưng lại ẩn chứa sát khí hung hiểm vô cùng.

Một tiếng kêu thảm thiết, truyền đến tai Xa Hùng cùng Hàn Tiếu, trong nháy mắtvang lên nghe hai tiếng kêu to phẫn nộ, ngay tức khắc Xa Hùng cùng Hàn Tiếuhai người, hai mắt đỏ đậm, liều mạng lao về phía Cổ Thành Hoa, nhưng đángtiếc, đã không kịp.

Kiếm quang hiện lên, giữa không trung vô số máu thịt bay xuống bốn phía, mộtmảnh máu tanh. Đồng Tâm tỷ muội hai kiếm cùng xuất, uy lực tuyệt luân, ngườiđã bị thương như Cổ Thành Hoa tuyệt đối không thể ngăn cản

Ám Nhu lớn tiếng nói: " Bây giờ rời khỏi đây ngay lập tức, hướng phía thànhtây. Những người này nhìn bộ dáng rất là quyết tâm, muốn phân tán bọn họ sợrằng không dễ dàng, mọi người lập tức lui lại."

Nói xong, lôi kéo Tô Ngọc cùng chúng nữ đồng thời chạy đi. Lúc này, Trần Lancùng Mai Hương hai người trọng thương, Trần Lan chính mình còn có thể đi được,nhưng Mai Hương lại phải do Diêu Ngọc Anh ôm, đồng thời hướng ra phía ngoàiphóng đi. Bốn phía, hai ba trăm võ lâm nhân sĩ, vững vàng vây công các nàng,

Những người này đều hướng phía Đồng Tâm tỷ muội mà đến, muốn nhân cơ hội chiếmtiện nghi, tranh thủ nhà cháy mà đánh cướp, lợi dụng lửa cháy để hành động.

Ám Nhu phân phó Ám Vũ mở đường, Dạ Phong cản hậu, Liên Phượng chú ý tình huốngbốn phía, Đồng Tâm tỷ muội bảo vệ hai bên. Đoàn người hình thành một trận thếhình chữ nhật hướng về phía trước phóng nhanh đi. Ám Vũ phía trước hai taykhông ngừng huy động, nhằm về phía đám người ngăn cản mạnh mẽ mở ra một conđường phóng tới trước.

Đáng tiếc, những người này cũng rất thâm hiểm, thà chết không lùi, đem chúngnữ vây ở chính giữa, chúng nữ tiến tới hết sức chậm chạp.

Giữa không trung hai tiếng kinh hô truyền đến, Lục Nhãn Tà Thần cùng Hắc ThủyMa Sát xuất hiện trên đầu chúng nữ, Lục Nhãn Tà Thần nhìn thoáng qua Long Vũ

Ánh mắt lộ ra hung quang, nói với Hắc Thủy Ma Sát: " Tên kia chính là hậu nhâncủa người đó, võ công hết sức bá đạo hãy cẩn thận" Hắc Thủy Ma Sát nghe vậynhìn chằm chằm Long Vũ mắt lộ ra một tia trầm trọng.

Đồng Tâm tỷ muội thấy Lục Nhãn Tà Thần hai người, đều thập phần kinh hãi, cẩnthận nhìn chăm chú hai người, chuẩn bị tùy thời ra tay ngăn hai người côngkích để bảo vệ đoàn người Ám Nhu an toàn.

Cách đó không xa Long Vũ hét lên giận dữ chấn động thành Lạc Dương, toàn lựcmột quyền đẩy lui Hàn Tiếu, mượn lực lao thẳng đến Lục Nhãn Tà Thần. ThiếtChiến thấy vậy một chưởng bức lui Xa Hùng, sau đó lao về phía Hắc Thủy Ma Sát.

Giữa không trung, bốn vị tuyệt đỉnh cao thủ gặp nhau, trong chớp mắt cùng xuấtthủ, cường đại kình khí như cơn lốc thổi trúng nhân sĩ võ lâm phía dưới làmbọn họ nghiêng ngả, bị cường đại kình khí bức lui mấy thước. Ám Nhu thân thểloạng choạng, Ám Vũ điên cuồng công kích một đoạn thời gian, cũng đã giết gầnhai mươi tên. Ám Nhu trong lòng hiểu được địch nhân nhiều lắm, nếu cứ như vậy,đoàn người chính mình sẽ bị những người này khốn chết ở chỗ này. Giết mộtngười lại xuất hiện một người, vĩnh viễn giết không hết.

Nhìn một chút tình huống trên đầu, Ám Nhu thần sắc lãnh khốc nói: " Đồng Tâmchú ý mặt trên, Đồng Ý nghe lệnh, lập tức xuất thủ, đem người ngăn cản phíatrước giết hết, toàn lực ra tay, cần phải trong vòng ba chiêu mở thông đườngphía trước, xuất thủ!" ánh mắt lãnh khốc, Ám Nhu giờ phút này có vẻ bình tĩnhvô cùng, tựa như một tượng ma thần. Đồng Ý sắc mặt khẽ biến nhìn Ám Nhu mộtcái, trong lòng có chút thở dài. doc truyen tai . Nàng cũng hiểu được giờ phútnày ngọai trừ xuất thủ ngoan độc ra,

Không có biện pháp khác, Đồng Ý đáp nhẹ một tiếng, trường kiếm đưa ngang ngực,trong nháy mắt ánh mắt trong suốt vô cùng, một cỗ khí thế cường đại tràn ngậpbốn phía, nhanh chóng khuếch tán ra phía ngoài, một tiếng ngâm thấp, Đồng Ýmũi chân điểm nhẹ thân thể bay ra, đồng thời tay trái một chưởng xoay người,thân thể mượn lực xoay tròn, xem tại

trường kiếm trong tay phải trong nháy mắt phát ra một trăm năm mươi sáu kiếm.Bóng kiếm đầy trời lóe ra hàn quang, mang theo tiếng kêu quỷ dị âm trầm, giốngnhư vong hồn địa ngục đang khóc

Trong thanh âm quỷ dị đó vô số tiếng kêu thảm thiết kinh tâm động phách, trongnháy mắt truyền ra thật xa. Đồng Tâm lao ra ba trượng, phá vòng vây của đốiphương mở ra một lỗ hổng. Chỉ một chiêu, Đồng Ý ít nhất giết chết hai mươingười, làm bị thương hơn ba mươi người

Trên đường cái nhất thời giống như địa ngục, võ lâm nhân sĩ đều lui về phíasau, nhìn Đồng Ý như nhìn thấy ma quỷ, trong miệng phát ra tiếng kêu hoảng sợ.Đồng Ý mặt không chút thay đổi, trường kiếm lại vung lên, kiếm khí bá đạotrong nháy mắt hội tụ thành một mạng lưới lớn giống như thiên la địa võnghướng phía địch nhân, tiếng kêu tựa như hung thần địa ngục rống giận, kiếm khítựa như cánh tay ma quỷ, một tấc một tấc chậm rãi làm tan rã tâm thần yếu ớtcủa địch nhân. Bạch quang chói mắt, kiếm khí tận trời, chỉ thấy một đạo cuồngphong đảo qua, vô số thi thể ào ào hướng hai bên phiêu tán. Nồng đậm huyếttinh tràn ngập ở trong không khí, khiến người ta trong lòng khó có thể tinđược.

Lúc này đây, Đồng Ý lại vừa giết chết ít nhất ba mươi người, phế bỏ hơn haimươi lăm người ngay lập tức vòng vây đã tỏ ra trống rỗng.

Vô số âm thanh rên rỉ làm cho thành Lạc Dương náo nhiệt thêm vài phần. Đồng Ýánh mắt lộ ra một tia thở dài, thân thể chợt lóe xuất hiện bên cạnh Dạ Phong,nhìn hơn mười người điên cuồng lao tới, đao quang kiếm ảnh tràn ngập bốn phía,Đồng Ý nhịn không được lộ ra một tia bất đắc dĩ, nhìn Dạ Phong trên người đãcó mấy chỗ chảy máu, Đồng Ý thần sắc lạnh lẽo, tay phải khẽ vun, vô số kiếmhoa như tiên nữ tán hoa trong nháy mắt trào ra hướng đến địch nhân.

Kiếm quang hiện lên, huyết quang tức hiện, mười ba cái đầu lâu vô thanh vô tứcbay ra, mang theo âm thanh tiêu hồn đoạt phách.

Đồng Ý không ngừng xoay tròn trường kiếm, cả người trong nháy mắt thi triểnthượng thừa kiếm thuật, nhân kiếm hợp nhất phóng ra, chân tay đứt bay đầytrời, nồng đậm huyết vụ tỏa ra đạo ngọc quang như thần long thấy đầu khôngthấy đuôi, chợt lóe rồi biến mất, Toàn bộ đội ngũ hơn mười người ngay lúc ĐồngÝ cuồng sát liền chết hơn phân nửa, vô số địch nhân sợ đến kêu cha gọi mẹ, cốsức thoát đi. Đồng Ý xoay người lại vung kiếm. Kiếm khí giăng khắp nơi, kiếmmang so với quỷ thủ địa ngục còn muốn hung ác hơn, trong nháy mắt đã đoạt đitánh mạng vô số người.

Dạ Phong nhìn Đồng Ý, ánh mắt lộ ra một tia kinh hãi. Nữ nhân đấy ư, một khingoan cường đứng lên, so với nam nhân còn hung mãnh hơn, thật sự là không thểtrêu vào.

Nhìn đội ngũ đông đão dưới hai chiêu của Đồng Ý liền tan vỡ, thoáng cái đãchết không dưới bốn mươi nhân, thật đúng là nghe rợn cả người.

Liếc mắt nhìn những người liều mạng thoát đi, Dạ Phong biết, không còn cóngười dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Ngoại trừ là địch nhân chân chính,nếu không ai cũng không dám lấy tính mạng của mình ra mà đùa giỡn.

Ám Nhu đảo qua toàn trường, bởi vì Đồng Ý ra tay, khiến cho vốn gần hai trămngười đối địch, thoáng cái còn lại không đến ba mươi người, thật sự là thànhtích không tồi.

Ám Nhu lúc này đã thay đổi chủ ý, không hề tới phái Thiếu Lâm nương tựa, mà làchuyển hướng ra khỏi cửa thành phía tây. Như vậy Hoa Tinh trở về cũng có thểgặp, bớt đi thời gian Hoa Tinh tìm kiếm mình.

Ám Nhu nhìn mọi người liếc mắt, một cái, lớn tiếng nói: " Lập tức rời khỏi nơinày, hướng thành tây, nhất định phải rời khỏi thành Lạc Dương, ra khỏi thànhtiếp tục nghĩ biện pháp thoát khỏi những người này, trốn khỏi bọn họ, đợi HoaTinh về thu thập bọn chúng" Nói xong hô hoán mọi người hướng thành tây chạynhanh đi.

Xa xa, trên một tòa lầu cao, có mấy người thủ lĩnh của Võ Lâm Thư Viện nhìntình huống đoàn người Ám Nhu. Vị quân sư âm lãnh cười nói: " Thật không ngờcác nàng thật là có chút bản lãnh, bị nhiều người vây công như vậy, cũng cóthể lao ra khỏi Mẫu Đơn Các, tới nơi đây. Bất quá lúc này đây các nàng có lợihại tới đâu cũng trốn không thoát, bởi vì các nàng không biết, cao thủ của PhiƯng Giáo cùng Tuyệt Thiên Môn, sáng sớm hôm nay đã chạy tới nơi đây. Hiện tạiđang chuẩn bị đối phó các nàng"

Lâm Vân nhìn quân sư liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: " Chỉ có bằng nhân mãhai bang phái sợ rằng Đồng Tâm tỷ muội sẽ đem bọn họ giải quyết hết. Lúc nàyđây quan trọng là hai thư viện chuẩn bị có hiệu quả hay không, hiện giờ ThầnChâu Ngũ Dị đã xuất hiện hai tên. Còn hai tên không biết có thể xuất hiện haykhông, hai tên còn lại cũng xuất hiện, vậy đám nữ nhân cũa Hoa Tinh e rằng khóthoát."

Liễu Diệp Nhi cười nói: " Lúc này, kỳ thật công lao lớn nhất vẫn là Tiểu Vân,nếu ngươi không cố ý đem mọi chuyện truyền cho Hoa Tinh, chúng ta cũng sẽkhông nghĩ ra biện pháp đem Hoa Tinh ly khai, đem các nàng tiêu diệt"

Lâm Vân lạnh lùng nhìn Liễu Diệp Nhi một cái, xoay người rời đi, bốn người cònlại nhìn theo lưng hắn, trong mắt đều lộ ra vẻ âm trầm, nhưng không ai nói gì.

Đoàn người Ám Nhu rất nhanh đã xuyên qua mấy quãng đường, xa xa đã có thể thấyđược cửa thành tây. Ám Nhu nhìn bốn phía liếc mắt một cái: " Mọi người cẩnthận một chút, nơi này sợ rằng sẽ có địch nhân mai phục, tình huống của chúngta lúc này, sợ rằng sẽ có rất nhiều người biết được, cho nên địch nhân đặt cạmbẫy cũng là điều tự nhiên, chúng ta hãy cẩn thận" Vừa nói xong đã thấy hơntrăm mũi tên đột nhiên bắn tới.

Đồng Tâm tỷ muội quát một tiếng, song kiếm xuất hiện, chỉ thấy hai đạo màutrắng kiếm mang như gió quyện vào mây, đem tất cả mũi tên đều đánh rớt.

Đồng thời trường kiếm Đồng Tâm đánh nhanh, trong nháy mắt một trăm hai mươitám kiếm hội tụ thành kiếm quang chói mắt quét ngang, kiếm khí tung hoành, hơntrăm tên cung thủ phía trước trong nháy mắt đã bị Đồng Tâm một kiếm chém ngangvòng eo, vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên át cả tiếng kiếm khí bá đạo. Saukhi xử lý những người này xong, lại đem tất cả chướng ngại vật trước mắt đánhbay, làm cho toàn bộ địch nhân lộ ra.

Đồng Ý ánh mắt lạnh lùng, ngay lúc Đồng Tâm thu kiếm, trường kiếm vung nhanh,một trăm ba mươi sáu kiếm hội tụ thành một đạo kiếm trụ giống như long quyểnphong, thân thể đột nhiên xuất xuất hiện bên những người đó, mạnh mẽ kiếm trụquét ngang qua, mang theo vô số máu tươi huyết nhục và những tiếng kêu gàothảm thiết.

Ngay lúc Đồng Tâm tỷ muội ra tay, có vài bóng đen từ hai bên đột nhiên phóngra thẳng hướng chúng nữ nhân, nhìn kỹ có mười một mười hai người, tất cả đềulà hắc y che mặt, đao kiếm xuất hiện khí thế hung mãnh, bay lại đây chém giết.Dạ Phong cùng Ám Vũ phân ra hai bên đón đỡ địch nhân, vừa ra tay là tuyệtchiêu không chút lưu tình. Đồng Tâm nhìn bốn phía, cẩn thận đề phòng tùy thờiđối phương có thể xuất hiện, trường kiếm vung ra bảo vệ an toàn của chúng nữnhân.

Ám Nhu nhìn cửa thành cách đó chưa đầy năm mươi trượng, chỉ cần ra ngoài, lúcđó địch nhân sẽ rất khó biết rõ tình huống của đoàn người mình.

Ám Nhu tỉnh táo nói: " Đồng Tâm tỷ muội bảo vệ mọi người hướng cửa thành chạyđi, Vũ tỷ tỷ cùng Dạ Phong hai người cản hậu, vô luận làm sao phải ngăn đượcnhững người này, thời gian của chúng ta càng ngày càng gấp, nhất định trướcbuổi trưa phải ra khỏi thành Lạc Dương, như vậy mới có một đường sinh cơ, lậptức hành động đi!"

Đoạn kéo Tô Ngọc, theo sát phía sau Đồng Tâm, hướng cửa thành chạy đi.

Đồng Tâm mở miệng nói: " Muội muội, ngươi chú ý phía sau, ta mở đường, mọingười theo sát ta." Đưa trường kiếm ngang ngực, kiếm khí cường đại mà âm trầm,thẳng áp hướng cửa thành, bất cứ kẻ nào ngăn cản đều bị Đồng Tâm một kiếm đánhbay, Tô Ngọc kéo Ám Nhu, Diêu Ngọc Anh ôm Mai Hương, Liên Phượng che chở TrầnLan gắt gao theo sau hướng cửa thành chạy đi.

Bên kia Ám Vũ cùng Dạ Phong hai người vừa đánh vừa lui, giao thủ hơn mườichiêu, hai người giết tổng cộng bốn tên địch nhân, lúc này đang hết sức đuổitheo đám người Ám Nhu.

Trên người Dạ Phong máu tươi dính đầy quần áo, ngoài máu của địch nhân còn cókhông ít máu của chính mình, mà Ám Vũ cũng không tốt hơn bao nhiêu, nhiều lầnliều mạng đánh, hai người kỳ thật đã rất uể oải, tâm thần cũng uể oải.

Nhưng vì sinh tồn, cho dù không thể cũng phải cố gắng, chỉ có thể kiên trìchiến đấu không ngừng.

Năm mươi trượng, bốn mươi trượng, ba mươi trượng, khoảng cách càng ngày cànggần, mọi người tim đập càng lúc càng nhanh. Ám Nhu hai mắt chớp động, ánh mắtlộ ra kỳ dị quang mang, nhìn cửa thành lớn tiếng nói: " Ra khỏi cửa thành thìmọi người phải đề cao cảnh giác, địch nhân có thể ẩn núp ở ngoài cửa thành,canh lúc chúng ta buông lỏng phát động công kích."

Mọi người nghe vậy trong lòng đều có chuẩn bị, toàn bộ đề cao cảnh giác, mặtsau, Ám Vũ cùng Dạ Phong đã đuổi kịp mọi người,

Toàn lực hướng cửa thành lao tới, xa xa Kim Tuyệt Hàn Tiếu cùng Xa Hùng, đãxuất hiện ngoài trăm trượng, đang toàn lực chạy đến.

Còn lại người võ lâm cũng có hai ba mươi tên, hơn nữa mấy tên hắc y, tạo thànhmột đội ngũ có thực lực mạnh mẽ đang gấp rút đuổi theo.

Nháy mắt đã vượt qua khoảng cách ba mươi trượng tới cổng thành, Đồng Tâm toànbộ chú ý đều đặt ngoài cửa, chân khí cấp tốc xoay tròn, dò xét động tĩnh bênngoài.

Đồng thời Dạ Phong bắn thẳng ra, xung phong đánh trận đầu, dò xét tình hìnhđịch. Dạ Phong nhìn thoáng qua nói: " Tạm thời không có nguy hiểm, nhanh rờiđi. Hai cao thủ phía sau đã tới gần kịp, không rời đi sẽ không kịp, mọi ngườitiến lên đi." nói xong phóng về phía trước.

Ám Nhu nhẹ nhàng quay đầu nhìn thóang cửa thành Lạc Dương, thầm nghĩ rốt cuộcđã ra khỏi, nhưng kế tiếp chúng ta có thể tránh được kiếp nạn này không?

Với tình hình hiện giờ, chỉ sợ là rất khó đào thoát. Đồng Ý cản phía sau, chechở chúng nữ nhân ra khỏi cửa thành, cấp tốc theo hướng tây thoát đi.

Buổi trưa, mặt trời lên cao chói chang, không khí nóng bức, tràn ngập mùi máutanh. Gió nhẹ đi qua, mang theo mùi nhàn nhạt, tựa hồ vì những người chết đimà thở dài.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...