Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Diễm Ngộ Chi Lữ

Chương 135



Buổi tối, có hai vị khách nhân đến Mẫu Đơn các cùng dùng cơm với nhóm ngườiHoa Tinh. Hai người này chính là Thiết Chiến và Long Vũ. Sau khi ăn xong, TrầnLan gọi người thu dọn, sau đó mọi người vào trong phòng Hoa Tinh nghe nóichuyện.

Hoa Tinh nhìn thấy mọi người đều có vẻ lo lắng, bèn cười nói:

"Tô Ngọc, muội mau trở về phòng làm chuyện mà muội nên làm. Vũ nhi dắt Ám Nhuvề phòng, Hương nhi và tỷ muội Đồng Tâm đi chơi đi, các nàng ở đây cũng khôngcó gì vui vẻ cả, không nên ở đây làm gì. Ngoại trừ Lãnh Như Thủy, Ngọc Anh,Phượng nhi, Đường Mộng thì Tiểu Tuyết cũng nên trở về nghỉ ngơi cho khỏe. Mấyngười lão đạo thì ở đây bàn bạc với ta.

Chờ cho bảy nữ nhân rời khỏi, Hoa Tinh cười nói:

Được rồi, nơi này đã thanh tĩnh hơn, chúng ta bắt đầu nói chuyện. Hôm nay tamời Long huynh và Thiết huynh đến đây là muốn báo cho hai người biết qua ngàymai nhóm người của ta sẽ rời khỏi nơi này, cho nên mọi người gặp nhau một chúttrước khi ta rời khỏi đây." Nói xong nhìn qua mọi người, cuối cùng ánh mắtdừng lại trên mặt Thiết Chiến và Long Vũ.

Thiết Chiến nhìn Hoa Tinh, sau đó quay sang nhìn Long Vũ, nói:

"Nghe nói Long huynh muốn đối phó với Thần Châu Ngũ Dị, vừa hay ta cũng có cừuoán với kẻ đứng đầu trong bọn chúng là Huyết Nga Lão Quái, ta hy vọng hai tacó thể liên thủ đối phó bọn chúng, không biết Long huynh có đồng ý hay không?

Long Vũ nhìn Thiết Chiến, sau đó quay sang hỏi Hoa Tinh:

"Hoa huynh đệ, ngươi nghĩ chuyện này ta có nên đồng ý không?" Long Vũ rấtthông minh, đem vấn đề này chuyển sang người Hoa Tinh, sự lợi hại của Hoa Tinhhắn cũng đã nghe qua, cho nên lúc này mới chuyển câu hỏi của Thiết Chiến sangcho Hoa Tinh.

Hoa Tinh mỉm cười nhìn hai người, nói:

"Long huynh nói lời này thật ra là gây khó dễ cho ta. Nói thật, Thiết huynh làbằng hữu của ta, mà Long huynh tính ra cũng có vài phần giao tình với ta, haingười liên thủ đối với ta mà nói thì rất có lợi. Không biết ta nói như vậyLong huynh đã hài lòng hay chưa?

Thiết Chiến nhìn Hoa Tinh, ánh mắt chứa đựng vẻ cảm kích. Long Vũ cũng nhìnHoa Tinh, trong đầu thầm phân tích điều Hoa Tinh vừa nói, trầm tư một lúc mớitrả lời:

"Vấn đề này thực ra trong lòng mọi người đều đã rõ ràng, hợp tác đương nhiênlà có lợi, ta cũng muốn liên thủ với Thiết huynh, tuy nhiên chuyện này cũngrất nguy hiểm, một khi Thiết huynh liên thủ với ta thì tương lai e rằng sẽ vìta mà bị liên lụy, bởi vậy nên ta mới do dự. Nếu Hoa huynh đệ đã nói như vậythì ta sẽ vạn phần nguyện ý. doc truyen tai . Không biết Thiết huynh có thâmcừu đại hận với Huyết Nga Lão Quái như thế nào, có thể nói ra được hay không?

Thiết Chiến nghe vậy thì thoáng chần chừ, sau đó nói:

"Chuyện này thực ra cũng đã xảy ra nhiều năm trước. Bất quá nó vẫn cứ canhcánh trong lòng ta, vẫn ăn mòn trái tim ta. Nhiều năm ta khổ luyện võ côngcũng chính là vì muốn tìm hắn báo thù. Bây giờ nhắc lại chuyện này ta cũngthật sự không biết nói thế nào, thôi cứ chờ tương lai, khi nào ta có thể bìnhtĩnh thì sẽ nói cho ngươi biết.

Long Vũ nhìn Thiết Chiến, ánh mắt có phần suy tư:

"Từ ánh mắt của Thiết huynh thì có thể nhìn thấy được vẻ thật tình. Được, hômnay chúng ta bắt đầu kết minh, đối phó với Thần Châu Ngũ Dị, mục đích cuốicùng là tiêu diệt bọn chúng, Thiết huynh nghĩ sao?

Thiết Chiến tươi cười nói:

"Tốt lắm, cứ quyết định như vậy, có Hoa Tinh làm chứng cho chúng ta. Giờ phútnày ta và Long huynh chính thức kết minh, cùng nhau đối phó với Thần Châu NgũDị. Chúc cho hai ta thuận lợi báo thù, sớm hoàn thành tâm nguyện." Nói xongvươn tay kích chưởng với Long Vũ, hoàn thành nghi thức kết minh.

Hoa Tinh thấy hai người kết minh, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, nói:

"Chúc mừng hai người chính thức kết minh, hôm nay mời hai người đến đây cũngcó chuyện muốn hỏi.

Long Vũ lên tiếng:

"Không biết Hoa huynh đệ muốn hỏi chuyện gì? Xin cứ hỏi, nếu có thể trả lờithì ta nhất định trả lời." Thiết Chiến cũng không chịu thua kém, lên tiếngnói:

"Chuyện gì? Hoa huynh đệ cứ nói, ta nghe đây.

Hoa Tinh cười một tràng, sau đó nói:

"Trước tiên ta muốn nói cho hai người một chút chuyện. Thứ nhất, đoàn ngườicủa Hoa Tinh mấy ngày nay đã phát sinh mọi chuyện, hai người đều đã biết, bịÁm Dạ, Ám Ưng tập kích, sau đó lại xuất hiện thêm Thông Thiên Môn, khiến chonhóm người của ta gặp khó khăn không ít. Đáng mừng là mọi chuyện đã trôi qua,ta định xong ngày mai thì sẽ rời khỏi đây, hy vọng hai người ở lại sẽ cẩnthận, lưu tâm một chút. Còn có một việc ta muốn nói cho hai người biết thì chỉmới phát sinh cách đây không lâu, theo tin tức của thư viện thu được thì cóngươi đang ở phụ cận Lạc Dương tập luyện Thiên Anh Đại Pháp, tà ác vô cùng,hơn nữa đã luyện đến giai đoạn cuối. Hy vọng hai người chú ý chuyện này, nếugặp được hắn trước khi hắn luyện thành Huyết Anh thì phải giết chết hắn. Nếukhông thì kết quả sẽ rất đáng sợ.

Long Vũ và Thiết Chiến nghe đến đây thì sắc mặt đại biến, không nghĩ ra võ họctà ác nhất trong truyền thuyết đã xuất hiện. Hai người nhìn nhau, sau đó gậtđầu nói:

"Được, chuyện này bọn ta nhất định sẽ lưu tâm, một khi phát hiện thì nhất địnhsẽ cố gắng tiêu diệt kẻ đó. Chuyện thứ nhất đã xong, không biết chuyện thứ haimà Hoa huynh đệ muốn nói là chuyện gì?

Hoa Tinh cười nói:

"Chuyện thứ hai muốn nói là một chuyện tốt. Quỷ thư sinh trong Thần Châu NgũDị đã chết trong tay ta. Cơ hội báo thù của hai người lại lớn hơn một chút.

Long Vũ nghe vậy, thở dài nói:

"Rốt cuộc hắn cũng đã chết, đáng tiếc là không thể chết trong tay ta. Bất quáta sẽ không bỏ qua cho bốn tên còn lại, ta sẽ bắt chúng chết bởi tay ta." Ánhmắt Long Vũ chợt lộ ra tinh quang khiến kẻ khác sợ hãi, có vẻ hắn đang nhớ đếncừu hận trong lòng.

Hoa Tinh lại nói:

"Không nên kích động, cố gắng sẽ thành công. Ngoại trừ hai chuyện này thì tacòn muốn hỏi Long huynh môt việc, không biết Long huynh có nguyện ý trả lờihày không?

Long Vũ nhìn Hoa Tinh, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, hỏi:

"Hoa huynh đệ cứ nói, ta có thể không trả lời được nhưng ta sẽ cố hết sức đểlàm thỏa mãn thắc mắc của ngươi.

Hoa Tinh mỉm cười nói:

"Nhớ lại mấy ngày trước ta vô tình phát hiện Thần Châu Ngũ Dị tập trung. Khiđó Quỷ thư sinh đã nói rằng năm người bọn chúng từng mạo phạm đến quý cốc,không biết Long huynh có thể nói qua một chút về chuyện này được không? Bạnđang xem tại TruyệnFULL - .TruyệnFULL

Long Vũ nghe vậy, sắc mắt thay đổi ngay lập tức, vẻ mặt phức tạp nhìn HoaTinh. Những người khác cũng đều nhìn Long Vũ, chờ đợi hắn trả lời. Long Vũnhìn về góc nhà, thở dài một hơi:

"Nếu ngươi đã hỏi vấn đề này thì ta sẽ nói cho ngươi rõ, dù sao thì chuyện nàycũng đã là quá khứ. Thực ra năm đó Huyết Nga Lão Quái xuất thân từ Độc Longcốc, lão vốn là Huyết Nga sứ giả của bản cốc, nhờ thiên tư thông tuệ mà luyệnthành một trong tam đại tuyệt học của bản cốc là Huyết Nga thần công, là mộtnhân vật trọng yếu trong cốc.

Có một lần hắn ra ngoài làm việc, sau khi trở về thì thay đổi dần, bắt đầutiếp xúc với những kẻ xấu ngoài cốc, trở thành người lạnh lùng lãnh khốc. Rốtcuộc có một ngày hắn phát giác ra một bí mật trong cốc, biết trong Độc Longcốc có một ngọn Ngũ Hành Tiên Thảo đã kết thành năm tiên quả có thuộc tínhkhông giống nhau. Người luyện võ một khi ăn vào thì trong nháy mắt có thể tăngtiến thêm một cấp bậc. Cũng chính vì chuyện này mà Độc Long cốc gặp phải mộtmối tai họa giáng xuống.

Lúc đó Huyết Nga Lão Quái đã liên thủ với bốn người nữa, tranh đoạt tiên quả.Tiên quả bị bọn chúng cướp lấy, cốc chủ bị năm người liên thủ đánh trọngthương, sau khi đẩy lui được năm kẻ đó thì ba ngày sau đã rời khỏi nhân thế.Huyết Nga Lão Quái thực ra cũng không biết năm trái gọi là Tiên quả đó chỉ làdo toàn bộ tinh hoa độc khí của Độc Long cốc tập trung lại mà biến thành độcquả. Năm độc quả đó phân ra, đại biểu cho năm loại kỳ độc nguy hiểm vô cùng.

Chính vì vậy mà trong trận chiến năm đó cốc chủ đã hạ lệnh mọi người như thếnào cũng phải ngăn năm kẻ đó lại, tránh để độc quả xâm nhập vào võ lâm. Tìnhcảnh trận chiến năm đó thật thảm thương, toàn bộ một trăm bốn mươi người củaĐộc Long cốc chỉ còn sống sót chưa đến hai mươi người. Ta đến đây chính là đểbáo thù cho những người đã chết năm đó." Lúc này sắc mặt Long Vũ đã trở lạnhlẽo đáng sợ, dường như cừu hận đã bộc phát trong lòng hắn.

Căn phòng đã trở nên im lặng, không ai nói gì thêm. Mặc dù Long Vũ chỉ nói vàicâu, nhưng câu chuyện cảu hắn lại ẩn chứa cừu hận vô cùng, không nghĩ ra ĐộcLong cốc thần bí lại có một câu chuyện thương tâm như thế mà không ai biết.

Hoa Tinh lên tiếng, chuyển đề tài:

"Thiết huynh, ta cũng có một chuyện muốn hỏi huynh, không biết võ công màhuynh tu luyện có đúng là Huyết Ảnh thần công trong truyền thuyết hay không?Nhớ lại lần trước động thủ cùng Huyết Nga Lão Quái, ta đã giật mình khi nhìnthấy võ công của huynh, cho nên hôm nay ta muốn hỏi một chút, không biết huynhcó nguyện ý hay không?" Nói xong thì nhìn Thiết Chiến.

Sắc mặt mọi người trong phòng nghe đến đây cũng đại biến, ánh mắt tập trungvào người Thiết Chiến. Thiết Chiến cũng không ngoại lệ, tuy nhiên ánh mắt hắnlại dừng ở trên người Hoa Tinh. Hắn không thể tin được Hoa Tinh chỉ nhìn mộtlần đã nhìn ra được loại võ học đã thất truyền từ lâu. Nhìn thoáng qua mọingười, Thiết Chiến dần khôi phục lại vẻ bình tĩnh, nói:

"Hoa huynh đệ hỏi một câu thật khiến cho ta kinh hãi, ta thật không dám tintưởng ngươi chỉ thấy một lần mà đã nhận ra. Ngay cả diện mục của ta cũng thế,lần đầu ta đã cải trang nhưng lần gặp mặt thứ hai ngươi đã có thể nhận ra ta,thật là khó hiểu. Võ công của ta đích thực là Huyết Ảnh thần công, không biếtlàm thế nào mà ngươi lại nhận ra được loại võ học đã thất truyền này?

Hoa Tinh thấy ánh mắt mọi người lại chuyển sang người mình, nén không được bậtcười nói:

"Kỳ thực võ học phổ thông của các môn các phái ta đều không biết nhiều lắm,nhưng các loại võ học lợi hại thì ta gần như biết hết, cho nên nhiều lúc tachỉ cần nhìn một lần đã có thể nhận ra võ công người khác đang thi triển làcông phu gì. Các ngươi cũng không cần quá để ý đến chuyện này vì thực ra chínmươi phần trăm võ học tuyệt thế trên thế gian này ta đều hiểu rõ nên chuyệnnày không có gì là kinh hãi hay kỳ quái cả.

Thiết Chiến lộ ra vẻ kinh ngạc, lên tiếng:

"Không nghĩ ra Hoa huynh đệ chẳng những võ công cao cường mà ngay cả nhữngdạng võ học khác trong võ lâm cũng thuộc như lòng bàn tay, thật sự bội phục.Bây giờ ta với Long huynh liên minh mà có ngươi hỗ trợ thì nhất định sẽ mã đáothành công. Nào, chúng ta cùng ghi nhớ thời khắc kết minh này." Dứt lời, vươntay phải, ánh mắt hàm chứa thành ý nhìn Hoa Tinh và Long Vũ. Hoa Tinh mỉm cườiđặt tay mình lên tay Thiết Chiến, ngay sau đó Long Vũ cũng làm tương tự. Babàn tay vững vàng chồng lên nhau, ba người nhìn nhau cười phá lên.

Sau khi ngồi lại vị trí, Long Vũ nói:

"Lần này đến Lạc Dương có thể gặp gỡ hai vị, Long Vũ thực sự cao hứng, thật ratrong lúc vô ý ta cũng nghe được một tin tức về Long Môn Thạch Quật, nghe nóivật trong Long Môn Thạch Quật đã bị Mục Phong của Thiếu Lâm đoạt được, sau đóphái người đưa về Thiếu Lâm Tự, chuyện này vẫn chưa có ai biết, ngay cả phươngtrượng Thiếu Lâm cũng chưa được biết.

Hoa Tinh nhìn lão đạo và Dạ Phong hội ý, sau đó mới lên tiếng:

"Ta đã từng nghe Thần Châu Ngũ Dị nói đến trong Long Môn Thạch Quật có thể cấtgiấu một trong bảy đại tuyệt học của Phật môn Phật Quang Thần Công, cùng vớiVô Tướng Ban Nhược của Mục Phong là hai loại võ công cực cao trong Phật môn.

Thiết Chiến nói:

"Chuyện này thực ra không trực tiếp liên quan đến bọn ta. Bọn ta bây giờ cầnbiết chính là bốn kẻ còn lại trong Thần Châu Ngũ Dị đang ở nơi nào. Bọn chúngvõ công cao cường, hành tung bí ẩn, rất khó điều tra ra, không biết Hoa huynhđệ có biết bọn chúng đang ở đâu không?

Hoa Tinh nhìn thoáng qua Thiết Chiến, cười nói:

"Việc này tạm thời cũng chưa điều tra được, nguyên nhân chủ yếu là vì ta đangtập trung điều tra về tung tích của Huyết Anh. Ngày mai ta sẽ sai một số ngườiđiều tra về việc này cho nhị vị." Sau đó quay sang nói với Diêu Ngọc Anh:

"Ngọc Anh, việc sau này ở Lạc Dương liên lạc với hai người này sẽ hoàn toàngiao cho cô, có tin tức gì thì phải lập tức báo cho Thiết huynh và Long huynh.Nếu có gì phiền toái thì cũng có thể nhờ hai người giúp đỡ, có biết không? Látnữa cô hãy bàn bạc thật kỹ những ám ký dùng để liên lạc cho thật tỉ mỉ vớiThiết huynh và Long huynh.

Long Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ, cười nói:

"Cũng không còn sớm nữa, trước hết ta xin cáo từ. Ngày mốt Hoa huynh đệ rời đithì vẫn chưa biết có thời gian để đến tiễn hay không, cho nên bây giờ ta cầuchúc ọi người một đường may mắn, bình an cát tường. Cáo từ, các vị bảo trọng,sẽ còn gặp lại sau.

Thiết Chiến vừa thấy Long Vũ rời đi, vội với Hoa Tinh:

"Long huynh chờ ta, ta cũng đi, có thể về cùng đường. Ngươi là bằng hữu, tacũng không cần nói nhiều, nhưng ngươi phải bảo trọng. Chờ khi ta báo thì xongthì ta sẽ tìm ngươi." Dứt lời, đi về phía Long Vũ, cùng nhau rời khỏi.

Diêu Ngọc Anh cất bước đưa hai người trở về, sau khi quay lại thì Hoa Tinhnhìn mọi người nói:

"Mọi người có đúng là đang muốn hỏi vì sao ta làm như vậy đúng không? Thực rata làm như vậy chủ yếu là vì Thiết Chiến, võ công của Thiết Chiến không hềthua kém Long Vũ nhưng tính tình lại chính trực, người này tương lai sẽ hữudụng vô cùng. Hiện nay bên cạnh ta không có nhiều cao thủ, một khi gặp phảiThần Châu Ngũ Dị thì nhất định bọn ta sẽ có thương vong, cho nên ta mới muốntrợ giúp Thiết Chiến, ta còn hy vọng sau này hắn sẽ đến giúp ta. Đối vớichuyện đêm nay, các người nghĩ có thể tin được lời hai người đó nói được baonhiêu phần.

Lời vừa nói ra đều khiến mọi người ngạc nhiên nhìn Hoa Tinh. Lão đạo là ngườilên tiếng:

"Hoa Tinh, ngươi nói vậy là sao? Không lẽ ngươi cho rằng bọn họ nói như vậy làcó ý muốn gạt chúng ta?

Liên Phượng lúc này cũng lên tiếng:

"Ta cảm thấy hai người đó đều không có điểm nào có thể nghi ngờ, ngươi làm thếnào lại nghĩ lời của bọn họ không đáng tin?" Không riêng gì Liên Phượng màngay cả tam nữ bên cạnh cũng nghi hoặc nhìn Hoa Tinh, chỉ riêng Diêu Ngọc Anhlà ánh mắt đột nhiên sáng lên, tựa hồ nghĩ ra vấn đề gì đó.

Hoa Tinh mỉm cười nhìn Diêu Ngọc Anh, sau đó ánh mắt di chuyển về phía bangười Lãnh Như Thủy, cười nói:

"Kỳ thực cũng không có gì là kỳ quái cả, mọi người chỉ cần ngẫm lại sẽ thấy.Long Vũ trong lúc nói đến việc Độc Long cốc phát sinh mọi chuyện thì sắc mặttràn ngập cừu hận, nhưng lại có mấy điểm ta cảm thấy không hợp lý. Hắn nói ĐộcLong cốc chủ đã bị Thần Châu Ngũ Dị đánh trọng thương, một trăm bốn mươi ngườichỉ còn hai mươi người, tại sao năm người Huyết Nga Lão Quái lại bỏ qua? Hơnnữa hắn không hề nhắc đến tình huống Thần Châu Ngũ Dị bị thương như thế nào?Theo suy nghĩ của ta thì nếu Thần Châu Ngũ Dị đã liên thủ thì sợ rằng khó aicó thể sống sót được, thủ đoạn bọn chúng tàn độc vô song, nhưng tại sao khi đóbọn chúng lại không giết sạch người trong cốc? Chuyện này rất đáng nghi ngờ,cũng có thể lời Long Vũ nói còn có che giấu điều gì đó.

Điểm thứ hai chính là ngũ hành tiên quả, đó là linh vật thế gian hiếm có,nhưng hắn lại nói đó là do sống ở Độc Long cốc hấp thu kịch độc mà biến thànhngũ độc quả. Cho dù hắn nói thật thì tại sao Huyết Nga Lão Quái lại muốn cướpđoạt? Cho dù Huyết Nga Lão Quái không biết chuyện đó thì nếu cướp được tấtphải ăn rồi mới đúng, nhưng Thần Châu Ngũ Dị làm gì có ai bị chết vì độc?

Đường Mộng nghe xong nhẹ giọng nói:

"Theo Đường môn gia phổ ghi lại thì trên đời này có những người võ công caođến một giai đoạn nào đó thì độc không có tác dụng với người đó nữa. Nhưngngười như vậy trăm năm cũng khó kiếm. Cho nên Hoa Tinh phân tích điểm đó rấtcó đạo lý.

Mọi người nhất thời trầm mặc xuống, suy nghĩ về vấn đề này. Dạ Phong lên tiếnghỏi:

"Hoa Tinh, ngươi nghĩ tại sao Long Vũ lại nói như vậy, hắn cố ý nói không đúngsự thật là có ý đồ gì?

Hoa Tinh mỉm cười nói:

"Chuyện này tạm thời còn chưa dám khẳng định. Ta chỉ nghĩ hắn nói có một sốđiểm vô lý chứ cũng không có gì ác ý. Bất quá sợ rằng năm đó Thần Châu Ngũ Dịrời khỏi Độc Long cốc đã mang theo vật trọng yếu nào đó. Long Vũ lần này đếnđây ngoại trừ báo thù thì dám chắc muốn thu hồi lại vật đó. Hắn vì không muốnngười khác biết chuyện này cho nên mới làm như vậy. Ta nghĩ Thần Châu Ngũ Dịnăm đó nhất định đã huyết tẩy Độc Long cốc nhưng không phải là vì ngũ hànhtiên quả, mà Độc Long cốc cũng chưa chắc đã có thứ đó. Mục đích của năm kẻ đónhất định là vì thứ khác, vật đó phải là một bảo vật hết sức trân quý. Nếukhông thì tại sao nhiều năm như vậy mà Độc Long cốc vẫn không bỏ qua." HoaTinh nói vậy, mọi người gật đầu, tán thành phân tích của hắn.

Hoa Tinh nhìn mọi người nói tiếp:

"Bây giờ có một việc phải hỏi Dạ Phong một chút." Nói xong mỉm cười nhìn DạPhong, ánh mắt lộ ra vẻ kỳ bí. Dạ Phong biến sắc nhưng nhanh chóng hồi phụclại vẻ thường ngày, nhìn Hoa Tinh.

Hoa Tinh cười nói:

"Lần này ngươi đến Trung Nguyên không phải là để chơi đùa, nhất định là cóchuyện bí mật muốn thực hiện. Chưởng pháp của ngươi xuất phát từ đâu có thểnói được không?

Dạ Phong toát ra vẻ buồn bã, trả lời:

"Ta đến đây không phải là chơi đùa. Ta đến Trung Nguyên là để điều tra tungtích của một người. Người đó tên gì ta không biết, nhưng ta biết một chút manhmối về hắn. Người đó cõ võ công cao cường, thân phận lại cao, ta có tìm đượchắn sợ rằng cũng khó có thể hoàn thành được tâm nguyện. Về phần Tam Sắc chưởngcủa ta là thứ được đổi bằng một trăm bảy mươi hai nhân mạng ở sơn thôn của ta.Ta cũng là một trong hai người còn sót lại duy nhất của sơn thôn." Vẻ mặt DạPhong đã trở thành buồn bã đầy cừu hận.

Hoa Tinh thở dài, khẽ nói:

"Mọi chuyện trên thế gian này đều khó có thể biết trước được, tình ái, cừu hậnđều có mấy người có thể biết trước được? Dạ Phong, ngươi cũng đừng suy nghĩnhiều quá, ngươi là bằng hữu của ta, có gì cứ nói ra, ta sẽ giúp ngươi hoànthành. Hơn một trăm người không thể chết vô cớ như vậy được, có thù thì phảibáo. Chờ khi nào tâm tình của ngươi bình lặng thì hãy nói cho ta biết chuyệncủa ngươi. Bây giờ cũng không còn sớm nữa, mọi người cũng nên trở về nghỉ ngơiđi.

Đợi cho Dạ Phong, Cô Ngạo, lão đạo rời khỏi, Hoa Tinh thấy tứ nữ cũng khôngrời đi, bật cười nói:

"Sao thế, không nỡ rời khỏi ta ư? Ta cũng đang có việc muốn nói với các nàngđây. Sáng sớm ngày mốt chúng ta sẽ rời khỏi nơi này. Một mình Diêu Ngọc Anh ởđây phải hết sức cẩn thận, nên dịch dung cải trang mới tốt. Ta lo ta vừa đithì Thông Thiên Môn nhất định tìm đến kiếm chuyện với thư viện, cho nên ta ralệnh một khi phát hiện bọn chúng đến thì phải ọi người ẩn nấp, trước tiên cứrời khỏi thành tránh né bọn chúng, không nên đánh bừa với chúng.

Diêu Ngọc Anh gật đầu không nói, ánh mắt toát ra vẻ khiên cưỡng. Hoa Tinh lạinói:

"Không cần thương tâm, ta đi sẽ để lại một bức thư, cô phái người đưa đến NamKinh thì chúng ta sẽ rất nhanh gặp lại nhau ở Nam Kinh. Bây giờ trở về nghỉngơi đi, ngày mai còn rất nhiều chuyện cần cô giải quyết." Nói xong thì tiễnnàng ra cửa.

Liên Phượng thấy thế nhìn thoáng qua Lãnh Như Thủy và Đường Mộng, sau đó nói:

"Hoa Tinh, ta cũng về phòng đây, hôm nay luyện công cũng đã mệt, muốn ngủ.

Hoa Tinh quay đầu lại, nhìn Đường Mộng và Lãnh Như Thủy, cười nói:

"Hai người thuộc về ta đã trở về, hai người chưa thuộc về ta thì vẫn còn lại,xem ra ta phải cố gắng một chút, có đúng không?" Thân thể đột nhiên xuất hiệnbên cạnh hai nàng, không để cho hai nàng né tránh đã ôm cả hai vào ngực. Hainàng cả kinh hô lên một tiếng.

Lãnh Như Thủy sắc mặt đỏ bừng, dùng hết sức giãy giụa, lúng búng nói:

"Hoa Tinh, ngươi buông ta ra, không nên như vậy, nếu không ta sẽ giận đó, maubuông tay." Hoa Tinh vô lễ với nàng ngay trước mặt Đường Mộng khiến cho LãnhNhư Thủy cảm thấy tức giận. Về phần Đường Mộng bên kia ngoại trừ kêu lên mộttiếng thì không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng nhìn Hoa Tinh, ánh mắt mang theo mộtchút mất mát.

Hoa Tinh nhìn tả hữu hai bên, than nhẹ một tiếng, nói:

"Chờ đến khi tóc bạc già lão thì mới tiếc nuối thuở niên thiếu hồng nhan.Chẳng lẽ các nàng phải đợi đến lúc đó mới tiếp nhận tình yêu từ đáy lòng mìnhhay sao?" Hai nàng nghe đến đây đều có chút chấn động, trong mắt lộ ra vẻ trầmtư.

Hoa Tinh khẽ buông hai nàng ra, vuốt ve mái tóc hai nàng, dịu dàng nói:

"Trở về nghỉ ngơi đi, cả đời này cả hai ngươi không ai có thể rời khỏi tađược, bởi vì ta sẽ không để cho các nàng xa ta. Cả đời này các nàng vĩnh viễnthuộc về Hoa Tinh, ta sẽ lưu ở trong lòng các nàng ấn ký của Hoa Tinh ta, đểcho tất cả người trên thiên hạ biết các nàng là nữ nhân của Hoa Tinh ta."Thanh âm vừa ngọt ngào nhưng lại có vẻ bá đạo bên trong.

Lãnh Như Thủy ngẩn ngơ rời khỏi phòng. Đường Mộng đi đến cửa thì quay lại nhìnHoa Tinh, ánh mắt rất lạ lùng, không hiểu nàng đang nghĩ gì.

Hoa Tinh nhìn nàng, cũng không thể hiểu được nàng đang nghĩ gì. Trong các nữnhân ở bên cạnh hắn thì Đường Mộng không phải là người đẹp nhất nhưng nàng cóvóc dáng rất cân đối và tâm tư rất khó đoán, có lẽ đó chính là điểm hấp dẫnHoa Tinh nhất.

Hoa Tinh đi đến bên cạnh nàng, khẽ nói:

"Ta đưa nàng về, chúng ta cũng đã lâu cũng chưa nói chuyện, đúng không? Ta mờinàng đi ngắm trăng cùng ta nhé." Nói xon nhìn đăm đăm vào mắt nàng, chờ ĐườngMộng trả lời. Đường Mộng nhìn hắn một lúc lâu, sau đó gật đầu.

Ra khỏi cửa, đi ra giữa sân, Hoa Tinh nắm tay nàng, thân thể hai người lăngkhông bay lên giữa không trung. Đường Mộng chỉ cảm thấy một chân khí mạnh mẽvững chãi nâng người mình lên, cảm giác thập phần kỳ quái, có vẻ mất tự nhiên.

Nhìn bầu trời đêm, Hoa Tinh đột nhiên quay sang nhìn nàng, cười nói:

"Trăng đêm nay đẹp quá, chiếu sáng khuôn mặt của nàng, nhìn dáng vẻ của nànglúc này hình như không được tự nhiên cho lắm, chỉ cảm thấy toàn thân bị chânkhí bao bọc, cử động không được tự nhiên có đúng không? Đây là tình huống tựnhiên mà thôi, chân khí của ta trở thành như vậy là vì muốn tránh nàng téxuống đất mà thôi. Nếu nàng cảm thấy không thoải mái thì ta không ngại chonàng mượn ngực ta mà dựa vào." Hoa Tinh cười nói, nét mặt tràn đầy mị lực.

Đường Mộng nhìn hắn, không nói gì, không biết đang suy nghĩ điều chi. Bóng đêmbao trùm Mẫu Đơn các, phía trên là hai đạo nhân ảnh lơ lửng hư không, cảnhtượng thập phần huyền bí, đáng tiếc là không ai nhìn thấy.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...