Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Diễm Ngộ Chi Lữ

Chương 121



Một ngày mới bắt đầu, ánh nắng ban mai chiếu rọi, một ký ức mới, một khởi đầumới nhắc mọi người quên hết đi quá khứ đau buồn, bỏ lại sau lưng, rời xa mọithứ thương tâm.

Hoa Tinh nhìn sang Trần Lan đang nằm bên cạnh, hữu thủ nắm lấy nhũ phong căngtròn dụ hoặc, cảm nhận xúc cảm khoan khoái, và sự thắng thể của kẻ chinh phục.Trần Lan thẹn thùng, liếc mắt nhìn hắn, lý nhí nói:

"Được rồi, dậy đi, để ta mặc quần áo cho ngươi. Hôm nay còn phải xem Tiểu Vũtham gia cuộc thi mẫu đơn ở hoa hội." Nói xong đứng lên, thân thể đầy đặn,song nhũ mê người, khẽ thúc giục hắn rời giường.

Hoa Tinh mỉm cười nhìn Trần Lan ôn nhu mặc trang phục ình, song thủ tùy tiệnvuốt ngọc nhũ, vẻ mặt mỉm cười thỏa mãn. Đợi cho hai người mặc xong quần áo,Hoa Tinh vỗ nhẹ vào khuôn mặt Trần Lan, cười nói:

"Lan nhi luôn nhu thuận, dịu dàng nhất, mê người nhất, hì hì, thực là mỹ diệu.

Trần Lan kiều mỵ nhìn hắn, nhẹ giọng nói:

"Chỉ cần ngươi không chê tỷ tỷ, cả đời này của tỷ tỷ đều trao cho ngươi, muốnlàm gì thì làm." Hoa Tinh nghe vậy, khẽ nắm lấy tay nàng đặt lên ngực, nghiêmmặt nói:

"Tỷ cứ hỏi trái tim ta, nó sẽ trả lời cho tỷ biết.

Trần Lan thấy vậy, nhịn không được, chủ động dâng đôi môi mình đến, biểu đạtsự cảm kích cực kỳ trong nội tâm. Hoa Tinh ôm lấy nàng hôn đắm đuối, sau đócười nói:

"Tốt lắm, đi thôi, kẻo ta lại không muốn rời khỏi phòng bây giờ, thân thể củatỷ tỷ thực sự quá mê người." Nói xong kéo Trần Lan đi ra ngoài.

Ăn xong, Hoa Tinh mỉm cười nhìn mọi người nói:

"Hôm nay là cuộc thi mẫu đơn ở hoa hội đã ở vòng trong. Mọi người đều thoảimái đi chơi một ngày, nhưng phải nhớ cẩn thận. Hương nhi sẽ cùng đi với tỷmuội Đồng Tâm, nhớ là dặn các nàng phải che mặt, tránh gặp phiền toái. Về phầnTiểu Vũ, đợi lát nữa vào phòng thay đổi trang phục, ta có chuyện muốn nói,Tiểu Vũ cũng phải che mặt để tăng thêm sự thần bí. Ở hoa hội, vô luận là aicũng sẽ có thể nhìn được chân diện mạo của Tiểu Vũ. Mọi người nhớ xem dáng vẻcủa Tiểu Vũ khi đó nhé, hehe, nhất định là rất thú vị!" Nói xong phân phó côngviệc ọi người, sau đó cùng Tiểu Vũ bước vào phòng.

Trong phòng Hoa Tinh, Hoa Tinh nhìn Tiểu Vũ dịu dàng nói:

"Từ hôm nay trở đi, nàng sẽ khôi phục lại diện mạo chân thật của mình, ta muốntất cả mọi người đều biết Vũ nhi của ta xinh đến đến nhường nào. Từ trước đếnnay đã bắt nàng chịu không ít ủy khuất, bất quá chuyện đó cũng chỉ là bất đắcdĩ mà thôi. Hai ta gặp nhau so với người khác thì bất đồng, nhưng trọn đờinàng vẫn sẽ là kiều thê của Hoa Tinh ta. Bây giờ ta khôi phục lại diện mạothật của nàng, lát nữa ta còn có một thứ cho nàng."

Ám Vũ yên lặng nhìn Hoa Tinh, đôi mắt lóng lánh toát ra vẻ nhu tình, không hềthốt ra một lời oán trách. Hoa Tinh nhanh chóng tẩy sạch dịch dung của nàng,khiến cho dung mạo xinh đẹp tuyệt trần của nàng hiện rõ, nhìn kỹ không hề thuakém mỹ nhân có mặt trên Thiên Tiên phổ, Lý Vân La. Hoa Tinh trong lòng lúc nàycó rất nhiều cảm xúc dâng trào, kỳ thực hắn rất tín nhiệm Ám Vũ, so với CôNgạo thì còn tin tưởng hơn nhiều, đây là một chuyện hết sức kỳ diệu. Từ khi cóđược Ám Vũ, trong lòng hắn đã in sâu hình ảnh của nàng, vì bất đắc dĩ mà đểcho nàng ở thân phận kẻ khác, điều đó trước nay vẫn luôn khiến hắn áy náy bấtan.

Hoa Tinh khẽ ôm lấy thân thể mềm mại của Ám Vũ, hôn lên đôi môi căng mọng thìthầm:

"Cả đời này ta sẽ mãi mãi trân trọng nàng, đó chính là lời hứa của ta." Nóixong lấy ra từ trong lòng một chiếc nhẫn thủy tinh, đặt trong lòng bàn tay ÁmVũ.

Ám Vũ nhìn chiếc nhẫn, ánh mắt lộ ra một chút kinh hãi. Nàng hiểu được vật nàymang theo hàm nghĩa quan trọng như thế nào, bởi vì tất cả nữ nhân bên cạnh HoaTinh cũng chỉ có một mình Mai Hương mới đeo một chiếc nhẫn như vậy. Đó cũng làtiêu chí của Hoa Tinh, đại biểu cho việc thuộc về hắn vĩnh viễn, là thê tử củahắn. Ám Vũ không thể nào nghĩ ra hắn lại ban cho nàng vật này, trong lòng cảmđộng vô cùng.

Hoa Tinh nhìn nhãn thần của Ám Vũ, biết được nàng đã hiểu ý nghĩa của chiếcnhẫn, dịu dàng nói:

"Đây chính là tiêu chí của Hoa Tinh ta, nữ nhân nào đeo chiếc nhẫn này thì mãimãi là kiều thê của ta, ta sẽ trân trọng người đó, vĩnh viễn không phụ tình.Từ khi ta xuất đạo đến nay thì nàng là người thứ sáu đeo được đeo nhẫn này,nàng có nguyện ý không?

Ám Vũ chớp chớp mắt, nước mắt rơm rớm, gật đầu nói:

"Vũ nhi nguyện ý, Vũ nhi muốn được làm thê tử suốt đời của Hoa Tinh. Cả đờinày, được gặp chàng là ân sủng lớn nhất mà Vũ nhi có được, Vũ nhi nhất định sẽtrân quý. Phu quân, giúp thiếp có được không?

Hoa Tinh ân cần nắm lấy tay nàng, cẩn thận đeo nhẫn, nhìn Ám Vũ, cười nói:

"Đừng khóc, phải cao hứng mới đúng. Nàng mau thay trang phục, mọi người vẫnđang chờ bên ngoài." Nói xong khẽ lau đi nước mắt trên gò má Ám Vũ, vẻ trànđầy sự quan tâm, khiến cho Ám Vũ cảm thấy ấm áp vô cùng.

Hôn phớt lên mặt hắn một cái, Ám Vũ mỉm cười chạy đi, khuôn mặt xinh đẹp hiệnra một nụ cười tươi đẹp vô cùng. Giờ phút này khuôn mặt Ám Vũ tuyệt đối ngâythơ thuần khiết khiến Hoa Tinh lại một lần nữa hiểu được nàng xinh đẹp đếnnhường nào. Hắn mỉm cười, một nụ cười phát ra từ nội tâm sâu thẳm. Lúc này hắnhạnh phúc vô cùng, hắn tự nói với mình rằng cả đời này phải bảo vệ các nữ nhâncủa mình, phải khiến các nàng vui vẻ, chỉ cần như vậy là đủ, không cần thêm sởcầu nào khác nữa.

Ám Vũ lúc này giống hệt một chú chim nhỏ tung tăng bay lượn trên trời cao.Nàng thay một bộ trang phục màu xanh biếc, vừa vặn với thân hình, dáng vẻ thậtđộng lòng người. Vòng eo nhỏ nhắn, song nhũ cao ngất, đồn bộ căng tròn, chândài thon thả, đích thị là tuyệt thế mỹ nữ. Nhìn Ám Vũ, ánh mắt Hoa Tinh lộ rasự ca ngợi và tự hào, nữ nhân xinh đẹp đó vĩnh viễn thuộc về hắn, đương nhiênphải tự hào.

Ám Vũ nhìn ánh mắt khen ngợi của Hoa Tinh, nhịn không được thẹn thùng nép vàongười hắn như một cánh bướm xinh đẹp, thỏ thẻ nói:

"Phu quân nhìn thế nào, Vũ nhi có đẹp không? Có muốn thưởng cho Vũ nhi không?"Nói xong vũ mị nhìn Hoa Tinh.

Hoa Tinh cười nói:

"Vũ nhi cố nhiên là đẹp nhất, đương nhiên phải thưởng." Nói xong hôn lên đôimôi thơm tho đỏ mọng của nàng, chiếc lưỡi truy đuổi theo lưỡi nàng, từ từ nhấmnháp hương vị ngọt ngào. Song thủ Hoa Tinh vuốt ve dọc thân thể nàng, thậpphần trân trọng, thâm tình vô thanh vô tức biểu hiện ra.

Đắm say một lúc, Hoa Tinh tự tay sửa lại trang phục cho nàng, ngắm nghía kỹmột lần, cười nói:

"Vũ nhi xinh đẹp lắm. Để ta đeo sa che mặt cho nàng, không thể để kẻ khácchiếm tiện nghi được.

Ngay khi Hoa Tinh và Ám Vũ đi ra ngoài thì ánh mắt mọi người lập tức đổ dồntrên người Ám Vũ, ngoại trừ Ám Nhu biết rõ dung mạo của tỷ tỷ thì những ngườikhác đều không hiểu dung mạo của Ám Vũ như thế nào, nhưng đều đoán Ám Vũ nhấtđịnh sẽ xinh đẹp. Nếu không Hoa Tinh sẽ không thể để cho nàng thay thế Tô Ngọctham gia vòng chung kết ở hội hoa được. Ám Vũ nhận thấy ánh mắt mọi người đềuđổ dồn vào mình, nghĩ đến hôm nay có thể khôi phục lại diện mạo trước kia,trong lòng không khỏi cảm thấy vui mừng, dù sao thì nữ nhân nào lại khôngthích mình đẹp chứ?

Hoa Tinh cười nói:

"Bây giờ nhìn không ra, lát nữa mọi người sẽ thấy. Được rồi, tỷ muội Đồng Tâmcó đến không?" Lời vừa nói ra đã thấy Mai Hương và tỷ muội Đồng Tâm tiến đến.Mọi người lại đổ dồn ánh mắt sang hai tỷ muội này, đáng tiếc là Hoa Tinh đã anbài cho hai nàng đeo khăn che mặt, không thể nhìn rõ được diện mạo, chỉ có thểmơ hồ cảm thấy thân thể hai tỷ muội rất giống nhau mà thôi.

Hoa Tinh nhìn mọi người, cười nói:

"Được rồi, Tô Ngọc cũng đã đến, Đồng Ý cũng đã đến, mọi người cùng nhau đithôi. Ám Nhu đi theo tỷ tỷ, biết không? Những người khác đi cùng nhau, chúngta tất cả đều tham gia đi xem náo nhiệt. Đi" Nói xong nắm tay Tô Ngọc và ĐồngÝ, dịu dàng nhìn hai nàng, cất bước đi trước. Ám Vũ dắt tay Ám Nhu, Mai Hươngnắm tay Đồng Tâm đi cùng Thượng Quan Yến. Trần Lan, Đường Mộng, Lãnh Như Thủyba người đi cùng nhau. Cuối cùng là Khúc Trúc, Cô Ngạo, Dạ Phong, lão đạo.Đoàn người Hoa Tinh gồm mười sáu người, đội ngũ khổng lồ, nghênh nghênh ngangngang đi đến hoa hội.

Đi đến hoa hội, đoàn người Hoa Tinh bởi vì có quá nhiều mỹ nữ mà trở thành tâmđiểm chú ý của mọi người. Diêu Ngọc Anh cũng xuất hiện ở hoa hội, vừa thấy HoaTinh thì tiến đến nghênh đón, thấp giọng nói:

"Chuyện công tử phân phó, thuộc hạ đã sai người nói cho Thiếu Lâm, Từ Vân đạisư biết. Từ Vân đại sư nói muốn gặp công tử thương lượng một chút, không biếtcông tử trả lời thế nào với bọn họ.

Hoa Tinh nhìn thoáng qua hàng ghế công chứng, mỉm cười nói:

"Tạm thời không cần để ý đến bọn họ, đợi cho cuộc thi kết thúc rồi hãy tính.Đúng ra bọn họ phải chủ động tìm đến ta mới đúng. Được rồi, nơi này hôm nay cónhân vật nào đặc biệt hay không?" Dứt lời, mỉm cười nhìn Diêu Ngọc Anh.

Diêu Ngọc Anh liếc mắt nhìn Hoa Tinh, mơ hồ nhận ra được vẻ thâm tình trongánh mắt Hoa Tinh, nén không được cảm kích trong lòng, nhìn trước nhìn sau,đoạn thấp giọng nói:

"Nhân vật đặc biệt hôm nay đến đây không ít, trong đó có Mục Phong của ThiếuLâm, Lâm Vân của Võ Lâm thư viện, Quỷ thư sinh trong Thần Châu Ngũ Dị, còn cómột nữ tử bạch y che mặt cực kỳ thần bí. Mặt khác, trong cuộc thi hôm nay cũngxuất hiện hai nữ tử che mặt, nhìn không biết là ai, sợ rằng nhất định phải cólai lịch đáng gờm." Nói xong chậm rãi chỉ cho Hoa Tinh biết vị trí của nhữngngười đó, nhân tiện giảng giải cho Hoa Tinh biết một số người mà hắn khôngnhận ra.

Nhìn từ xa, quan sát thân ảnh của bạch y nữ tử, ánh mắt Hoa Tinh lộ ra vẻ trầmtư. Mặc dù không thể nhìn thấy dung mạo của nàng, nhưng Hoa Tinh dám chắc nàngphải xinh đẹp như thiên tiên, bởi vì hắn cảm giác được trên người nàng có mộtcỗ khí tức đặc thù, cực kỳ thần bí, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, đây làchuyện mà trước đến nay hắn chưa từng gặp. Nhìn dáng vẻ mê hoặc của nữ tử đó,Hoa Tinh đánh giá có lẽ nàng xinh đẹp không thua gì Ám Vũ, chỉ không biết nàngbao nhiêu tuổi mà thôi. Hơn nữa hắn còn cảm giác được võ công của nàng rất lợihại, thậm chí tương đương với thực lực Thiên bảng.

Theo sự chỉ dẫn của Diêu Ngọc Anh, Hoa Tinh đã nhìn thấy thiếu niên kiệt xuấtnhất của Thiếu Lâm – Kỳ Hiệp Mục Phong. Cảm nhận đầu tiên của Hoa Tinh vềngười này chính là Mục Phong tuyệt không đơn giản, rất khó đối phó. Cẩn thậnđánh giá Mục Phong, Hoa Tinh khẽ mở miệng nói với người bên cạnh:

"Thiếu niên kiệt xuất của Thiếu Lâm, người này hết sức inh, mọi người sau nàygặp gỡ phải hết sức cẩn thận. Võ công của hắn tuyệt đối không thua kém Lý Dụcvà La Văn, thậm chí còn cao hơn một chút. Bởi vậy không thể coi thường hắn.Người này ở giữa hai chân mày hiện ra một tia anh khí, cố nhiên rất tự phụ,nhưng khóe miệng lại lộ ra một nụ cười đầy vẻ âm hiểm, tất giỏi tâm kế. Mọingười đều phải cẩn thận. doc truyen tai . Nếu ta không nhìn lầm thì hắn chủyếu tu tập công phu bất truyền của Thiếu Lâm – Vô Tướng Bàn Nhược, môn côngphu này mang theo lộ số âm nhu, thường nhân không thể nhận ra được, nhưng lạimang theo ý niệm cương mãnh của võ học trong đó.

Lão đạo đứng một bên nghe vậy, mở miệng nói:

"Hoa Tinh, ngươi không nên nói lung tung như vậy. Vô Tướng Ban Nhược của ThiếuLâm là tuyệt học chí cao vô thượng, hơn ngàn năm nay luyện thành cũng chưa đếnnăm người, ngay cả thần tăng phật môn, Thiên Nhất Thần Tăng cũng không thểluyện được Vô Tướng Ban Nhược, phải chuyện sang tu luyện thành Kim Cương HàngMa Thần Thông, sau đó mới đứng vào hàng ngũ Thiên Bảng, ngươi nhìn lầm ngườirồi.

Hoa Tinh thản nhiên cười nói:

"Lão đạo, làm sao lão biết ta đoán sai? Một khi ta mở miệng nói thì quyếtkhông sai, có thể lão cho rằng ta sai, nhưng tương lại lão sẽ hiểu. Thôi đượcrồi, chúng ta nói về chuyện hội hoa đi." Nói xong bèn chuyển đổi đề tài.

Lúc này cuộc thi đã bắt đầu diễn ra, tất cả các chậu hoa còn lại trong ngàyhôm nay đều được để trên đài cao. Mười vị trọng tài chuyên nghiệp và hai mươichín vị giám khảo nghiệp dư được chia ra thành hai bên, cẩn thận quan sát mẫuđơn trên đài cao. Hoa Tinh nhìn Ám Vũ, nháy mắt một cái, cười nói:

"Vũ nhi, lát nữa nhìn thấy nàng, bọn họ chắc chắn sẽ chấn động, nàng hãy vì TôNgọc thể hiện, để mọi người hiểu được Bạch Ngọc Mẫu Đơn của chúng ta xinh đẹpđến nhường nào." Nói xong trên mặt lộ ra một nụ cười tà dị thần bí.

Ám Vũ nhìn mọi người, gật đầu nói:

"Yên tâm đi, Ám Vũ sẽ cố gắng. Ta lên đây." Nói xong thì rời đi. Lúc này nhữngngười tham gia cuộc thì cũng đều lên đài đứng trước hoa mẫu đơn của mình.Không lâu lắm, ba mươi sáu thiếu nữ dự thi đã tập trung đông đủ, đều là tuổitrẻ xinh tươi mơn mởn.

Hoa Tinh cẩn thận quan sát trên đài cao, quả nhiên đúng như Diêu Ngọc Anh đãnói. Ngoại trừ Ám Vũ ra thì chủ nhân của Tam Tinh Củng Nguyệt cũng che mặt,chủ nhân của Tử Ngọc Đan Hoa cũng che mặt, hehe, thật là có ý tứ. Hơn một vạnngười thưởng hoa lúc này cũng đang trợn mắt ngắm nhìn ba mươi sáu thiếu nữ,tìm xem ai đẹp nhất, rốt cuộc ánh mắt mọi người đều tập trung vào ba thiếu nữche mặt, bởi vì không thấy được chân diện mục nên ba người này đều toát ra vẻthần bí, hấp dẫn sự chú ý người khác một cách dị thường.

Vòng chung kết của hoa hội bắt đầu, ngay sau khi trọng tài đọc lại một lần thểlệ cuộc thi thì trận đấu bắt đầu tiến hành. Để cho công bằng, tất các thiếu nữtham gia thi đều phải lộ ra chân diện mục, Ám Vũ và hai thiếu nữ kia cũng đềutháo khăn che mặt, lộ ra dung mạo thực sự của mình. Toàn trường nhất thời vanglên thanh âm thật lớn, tất cả mọi người đều bị cuốn hút vào ba thiếu nữ trênđài.

Trong ba thiếu nữ, Hoa Tinh thập phần tin tưởng vào Ám Vũ, cho nên ánh mắt hắnlúc này chỉ cẩn thận quan sát hai người kia. Thiếu nữ bên cạnh chậu Tử NgọcĐan Hoa là một người chừng hai mươi mốt, hai hai tuổi, vóc người vừa phải,hình thể cân đối hài hòa, đai lưng màu tím phối với một bộ trang phục màu tímdiễm lệ bó chặt eo khiến cho bộ ngực nhô ra ngồn ngộn vũ mị vô cùng. Khuôn mặttrái xoan hé lộ một nụ cười mỹ miều, làn thu ba trong vắt, ngạo khí ẩn hiện micong. Dung nhan khiến cho người ta có cảm giác nàng là một đóa hoa lan tươimát, hấp dẫn.

Nhìn thiếu nữ, Hoa Tinh nén không được phải thầm khen trong bụng, quả nhiên làkhông hề thua kém mỹ nhân trên Bách Hoa Phổ, đáng tiếc là chưa hề quen biếtvới hắn. Theo nhận xét của Hoa Tinh thì nàng là người có võ công, không phảithiếu nữ bình thường. Nghĩ đến đây, Hoa Tinh chuyển ánh mắt sang thiếu nữ cóhy vọng đoạt khôi nhiều nhất lần này, người đứng bên cạnh chậu Tam Tinh CủngNguyệt.

Một thân y phục rực rỡ, vóc người thon dài động lòng nhân, song nhũ cao ngất,hấp dẫn sự chú ý của chúng nhân vô cùng. Lưng đeo một dải thắt lưng màu vàng,bó chặt vòng eo thon nhỏ, hiện rõ các đường cong nhu mỹ ở hạ thân, phối hợpvới một sợi chỉ màu hổ phách, tinh sảo vô song, trang phục hết sức cân đối mỹnhã. Khuôn mặt đầy đặn, mi dài kết hợp với diện mục tạo thành quang thải mêngười, môi anh đào mang theo một nụ cười tự tin có phần kiêu hãnh, có thể nóilà kỳ mỹ mỳ diễm, thế gian khó tìm. Nàng đứng im, đôi mắt lấp lánh, biểu hiệnhết vẻ quyến rũ của mình, có vẻ áp đảo hoàn toàn các người khác. nguồn

Hoa Tinh nhìn ánh sáng kỳ dị tỏa ra từ mắt nàng, trong lòng nén không được tựnhủ:

"Cô nương này thật đẹp, so với Đường Mộng còn có phần hoàn mỹ hơn. Nếu là nhânvật trên Bách Hoa phổ thì nhất định phải là một trong ba người đầu tiên, nếukhông thì làm sao có thể có nhiều người đẹp như vậy. Mặc dù so với Vũ nhi thìkém một bậc nhưng cũng có phong cách đặc biệt lắm, thật khiến cho người tathèm muốn." Nghĩ đến đây, Hoa Tinh nghiêng đầu quan sát chúng nữ bên cạnh,muốn hỏi xem có ai biết cô nương đó là ai không, thế nhưng hắn phát hiện rangoại trừ Ám Nhu thì tất cả mọi người đều trợn tròn mắt ngắm nhìn Ám Vũ, thầnsắc kinh ngạc vô cùng. Hoa Tinh nén không được bật cười thành tiếng, nhìn lạitrên đài mới phát giác ra Ám Vũ lúc này cũng đang hấp dẫn ánh mắt của mọingười. Dù sao thì trên thế gian này, nữ nhân xinh đẹp có mặt trên Thiên Tiênphổ là quá ít, bởi vậy mọi người đều bị Ám Vũ thu hồn đoạt phách.

Hoa Tinh nhìn chúng nữ bên cạnh, cười nói:

"Làm sao vậy, các nàng giật mình hay sao mà ngớ người thế? Vũ nhi cũng khôngquá tệ, có đúng không. Ai cũng bị nàng ta hấp dẫn. À, các nàng có ai biết lailịch của hai thiếu nữ che mặt còn lại không, ai biết thì giới thiệu cho ta mộtchút." Nói xong thì mỉm cười nhìn mọi người.

Chúng nữ nghe vậy, hồi phục lại tinh thần, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn. TôNgọc mở miệng hỏi:

"Hoa đại ca, Ám Vũ tỷ tỷ thật là đẹp, thật không nghĩ ra nàng lại xinh đẹp nhưvậy, lấn lướt tất cả mọi người.

Thượng Quan Yến đứng một bên cũng nói:

"Ừm, tại sao trước kia nhìn nàng ta hoàn toàn không có dáng vẻ gì như bây giờ?Ám Vũ đẹp như vậy, tại sao không có tên trên Quần Phương phổ?" Những ngườikhác cũng nhìn Hoa Tinh, ánh mắt lộ ra vẻ tò mò.

Hoa Tinh mỉm cười nhìn Ám Nhu nói:

"Chuyện này các nàng phải hỏi Ám Nhu thì mới biết, Vũ nhi là tỷ tỷ của Ám Nhu,chỉ có Ám Nhu mới biết, mới trả lời được." Dứt lời đã thấy Mai Hương chen vào:

"Nếu Ám Vũ xinh đẹp như vậy thì Ám Nhu cũng xinh đẹp tương tự đúng không?" Nóixong thì ánh mắt mọi người lại tập trung vào Hoa Tinh và Ám Nhu.

Ám Nhu lộ ra vẻ bẽn lẽn, không dám nhìn mọi người, Hoa Tinh thì thản nhiêncười nói:

"Ta cũng không biết, đáng tiếc là Nhu nhi không hề cho ta thấy mặt, ta biếtlàm gì bây giờ? Để sau này nếu có dịp ta biết được thì sẽ nói lại cho cácnàng, có được không?" Nói xong nhìn Ám Nhu, vẻ mặt lộ ra vẻ dâm đãng, tựa hồcó chủ ý muốn trêu chọc nàng.

Mọi người đều trắng mắt liếc nhìn Hoa Tinh, kéo Ám Nhu đứng xa hắn như sợ bịhắn khi dễ nàng. Chỉ có Diêu Ngọc Anh mỉm cười nhìn Hoa Tinh:

"Phúc khí của công tử thật là tốt. Hai thiếu nữ trước mặt thì người mặc trangphục rực rỡ chính là mỹ nữ nổi danh thiên hạ, xếp vị trí thứ hai trên Bách Hoaphổ - Thiên Phượng Tiên Tử Tần Nguyệt, không nghĩ ra nàng ta lại tham gia cuộcthi lần này, so về thân phận thì dường như không hợp lý lắm. Vị cô nương cònlại không giống người trong võ lâm, tạm thời không biết rõ về nàng ta. Nếucông tử muốn biết thì thuộc hạ sẽ phái người đi điều tra.

Hoa Tinh nghe vậy nhìn Diêu Ngọc Anh, ánh mắt lộ ra ý thâm vị trường, nét mặttươi cười thỏa mãn. Giờ phút này, mọi người đưới đài đều đoán non đoán giàthân phận của Ám Vũ, bởi vì không ai biết được lai lịch của Ám Vũ, chỉ biếtnàng rất đẹp mà thôi. Vì thế mọi cặp mắt hầu như đều đổ dồn về phía Ám Vũ,cùng lúc này trên đài cũng đã bắt đầu trận đấu.

Trong ba mươi sáu chậu hoa mẫu đơn, mười vị giám khảo chuyên nghiệp sẽ trựctiếp tuyển ra mười tám chậu. Mười tám chậu không được chọn sẽ do hai mươi chínvị giám khảo công chúng bỏ phiếu, chọn ra tám chậu, cùng với mười tám chậuđược chọn trực tiếp vào tiếp vòng trong.

Lúc này hai mươi chín vị giám khảo công chúng đang làm công việc bỏ phiếu, HoaTinh đứng dưới lại đang nhìn chằm chằm vào Tần Nguyệt, người xếp thứ hai trênBách Hoa phổ, hơn nữa còn xếp thứ hai ở Phượng bảng – Thiên Phượng Tiên Tử.Hoa Tinh đối với mỹ nhân này rất có hứng thú, chỉ lẳng lặng đánh giá nàng. Hắnmơ hồ cảm thấy được một loại khí tức mà các nữ hiệp thảo mãng trên chốn võ lâmkhông có được, một khí tức hết sức thần bí, tựa hồ cất giấu một điều gì đó.Đáng tiếc, Hoa Tinh lúc này vẫn chưa thể rõ ràng được điều bí ẩn đó.

Trong lúc Hoa Tinh đánh giá Tần Nguyệt thì Mục Phong của Thiếu Lâm cũng đangngắm nhìn Ám Vũ. Ánh mắt Mục Phong lộ ra một tia mỉm cười, tựa hồ muốn ám chỉđiều chi đó. Ngoại trừ Mục Phong, thì thiếu nữ bạch y che mặt ở góc phía tâycũng đang nhìn kỹ Hoa Tinh. Nhìn Hoa Tinh, ánh mắt nàng chớp động thần quang,có vẻ kỳ lạ. Thiếu nữ này không những đánh giá Hoa Tinh mà còn đánh giá Ám Vũvà Tần Nguyệt, dường như đối với hai mỹ nhân đó cũng cảm thấy ghen tị về mặtnhan sắc.

Đến lúc này, hai mươi chín vị giám khảo công chúng đã chọn ra được tám chậu,mười chủ nhân của mười chậu bị loại tự động rời đi. Kể từ lúc bắt đầu cuộc thicho đến lúc này, trên đài chỉ còn lại hai mươi sáu chậu mẫu đơn. Những ngườiđứng dưới đài cũng có tâm trạng hoàn toàn khác nhau, có người cao hứng, cóngười buồn bã, nhưng họ đều có một điểm chung, đó là đều hết lòng la lối, ủnghộ cho chậu mẫu đơn mà mình thích, tạo thành một tràng cảnh đầy ồn ào, náonhiệt.

Hoa Tinh lúc này đứng im nhìn các tuyển thủ bị loại, thấy không ít người ứa cảnước mắt, tựa hồ trong lòng rất buồn bã vì bị loại. Có lẽ đằng sau thắng lợicủa người chiến thắng trong cuộc thi này cũng đã ẩn giấu sự đau đớn của rấtnhiều người khác. Nhìn Ám Vũ đứng trên đài, vẻ mặt tươi cười, sảng khoái, HoaTinh không khỏi mỉm cười mãn nguyện.

Cuộc thi tiếp tục diễn ra, từ ba mươi sáu chậu nay chỉ còn hai mươi sáu chậu,chủ sự tiếp tục yêu cầu từ hai mươi sáu chậu loại đi sáu chậu. cuộc thi lạitiếp tục dấn sâu thêm một vòng nữa, tình hình càng lúc càng khốc liệt, càngđặc sắc. Chủ sự vì muốn thu được lợi nhuận kếch sù cho nên chấm dứt mỗi vòngđấu đều tạo cơ hội cho công chúng bỏ phiếu bầu. Thứ nhất có thể thu được tiền,thứ hai có thể giúp mọi người tiếp xúc với mỹ nữ, lợi dụng tính cách yêu thíchcái đẹp của người thưởng hoa để khiến bọn họ hào phóng ra tay. Chủ sự lấy danhnghĩa mỹ nữ để thu được vạn bạc từ người thưởng hoa, đây là một chủ ý rấttuyệt vời.

Lúc này vô số người thưởng hoa vì muốn mỹ nhân tươi cười nên đều lên đài bỏphiếu, một phiếu tương đương với năm mươi lượng bạc. Mỗi người chỉ được bỏ mộtphiếu. Đám người Hoa Tinh nhìn vô số người đi về phía Ám Vũ, vẻ mặt vui mừnglắm, trong lòng không khỏi thầm than: "Ám Vũ thật là xinh đẹp vô địch!"

Lão đạo là người mở miệng thốt lên:

"Chao ôi, thật sự là không thể tưởng tượng nổi, chỉ cần đứng một lúc đã có thểthu được vô số ngân lượng. Nếu đổi lại là chúng ta đứng thì sợ rằng đều bịngười ta cho là khất cái. Đúng là mỗi người đều không giống nhau, hoa cũngtrăm dạng trăm lối!

Mọi người nghe vậy đều nhịn không được cười rộ lên. Ám Nhu chu môi nhìn lãođạo:

"Lão đạo chết tiệt kia, có đúng là lão nói xấu tỷ tỷ ta không? Ta nhắc cho lãobiết, nếu lão dám nghĩ xấu về tỷ tỷ ta thì ta sẽ gọi Hoa đại ca đối phó vớilão, để xem lão còn dám nói quàng nói xiên nữa không. Hừ, tỷ tỷ ta là ngườiđẹp nhất mà lão cũng dám so sánh với lão." Nói xong cố ý biểu hiện vẻ mặt giậndữ nhìn lão đạo, tỏ vẻ không phục. Thượng Quan Yến đứng một bên cũng lên tiếnghùa theo, đáng tiếc là lão đạo tuy tức giận nhưng chỉ nghiêng nghiêng đầukhông để ý đến các nàng. Chúng nữ thấy thế chỉ mỉm cười, riêng Khúc Trúc và CôNgạo lại lắc lắc đầu, trong lòng tự nhủ rằng phải cẩn thận, không nên trêuchọc đến mỹ nữ, nếu không thì sẽ phiền toái cả đời.

Hoa Tinh lúc này quan sát bốn phía, chậm rãi dò xét mọi người, bất quá ánh mắthắn lúc này lại chạm phải ánh mắt của cao thủ ba phái Thiếu Lâm, Võ Đang, HoaSơn đang ở trên đài nhìn xuống. Từ Vân đại sư, Ngọc Chân Tử đều lộ ra vẻ lolắng nhìn hắn, riêng Trương Tuyết thì ánh mắt lại mang theo vẻ quái dị, khuônmặt mang theo vẻ tế nhị sâu xa.

Trương Tuyết bắt gặp ánh mắt tà dị của Hoa Tinh, một ánh mắt như cười nhưkhông, tựa hồ muốn biểu đạt hoặc nhắn nhủ một chuyện gì đó, thần bí vô cùng,Rốt cuộc ánh mắt Hoa Tinh tiết lộ thứ gì đây? Không ai biết cả, có lẽ hắn vàTrương Tuyết nhất định sẽ phát sinh quan hệ? Chỉ là không biết phát sinh đếnmức nào đây?

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...