Đêm Cổ Tích
Sáng sớm, Trung thức dậy, nhưng tâm trí anh vẫn còn vẩn vơ với những gì đã xảy ra đêm qua. Nụ hôn đó… cái cách Hiền rên lên khi anh chạm vào cô bé, và cái đỉnh điểm đầu tiên của em dưới ngón tay anh. `Em ấy… em ấy đã tỉnh. Em ấy biết mình làm gì. Nhưng em ấy không nói gì cả.` Suy nghĩ đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu Trung, vừa là một nỗi kinh hãi, vừa là một sự kích thích tột độ.
Trung rời khỏi giường, bước vào phòng tắm. Anh nhìn mình trong gương. Khuôn mặt anh hằn lên vẻ mệt mỏi, đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa những dục vọng không thể gọi tên. `Mình phải dừng lại. Em ấy là em gái mình. Em ấy còn quá nhỏ.` Lý trí Trung gào thét, muốn anh phải tự kiểm soát bản thân. Anh nhớ lại lời hứa với mẹ, lời hứa sẽ chăm sóc Hiền, bảo vệ em. `Nhưng… cảm giác đó…` Cái khoái cảm cấm kỵ khi nhìn thấy Hiền run rẩy dưới tay anh, khi nghe những tiếng rên rỉ yếu ớt của em, nó như một thứ ma túy, đã hoàn toàn kiểm soát anh. Nó không chỉ là ham muốn thể xác, mà còn là một khao khát chiếm hữu, một sự mê hoặc bệnh hoạn.
Trung đứng dưới vòi sen, dòng nước lạnh xối thẳng vào người, nhưng không thể dập tắt ngọn lửa dục vọng đang cháy trong lòng anh. `Em ấy đã phản ứng. Em ấy không hề chống cự. Thậm chí em ấy còn… rên rỉ.` Anh nhắm mắt lại, cảm nhận hình ảnh Hiền dưới tay anh, non nớt và nhạy cảm. `Mình muốn nhiều hơn. Mình muốn cảm nhận được tất cả của em ấy.` Ý nghĩ đen tối nhất hiện lên trong đầu Trung: quan hệ với Hiền. Anh rùng mình, cố gắng xua đi ý nghĩ đó, nhưng nó cứ bám riết, không chịu rời.
Suốt cả ngày hôm đó, Trung sống trong sự dằn vặt. Anh cố gắng tỏ ra bình thường, nhưng ánh mắt anh không ngừng dõi theo Hiền. Hiền vẫn dịu dàng, ngoan ngoãn như mọi ngày. Cô bé giúp mẹ nấu ăn, rồi ngồi vào bàn học bài. Hiền mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản và quần jean xanh, mái tóc dài buông xõa trên vai. Mỗi khi em cúi xuống viết bài, vài sợi tóc lại vương lên gương mặt thanh tú, để lộ một góc xương quai xanh mỏng manh.
`Em ấy… trông thật thuần khiết.` Trung ngồi đọc sách trong phòng khách, nhưng mắt anh lại lướt qua Hiền. `Mình không thể làm thế. Điều đó là sai trái.` Nhưng rồi, một giọng nói khác lại thì thầm trong đầu anh: `Em ấy không chống cự. Em ấy đã hưởng ứng.` Trung nhớ lại tiếng rên của Hiền, sự run rẩy của cơ thể em. `Có lẽ… em ấy cũng muốn?` Anh cắn môi, những ngón tay siết chặt bìa sách.
Đêm đó, sau bữa tối, Trung tắm rửa xong, mặc một chiếc quần pajama rộng rãi và áo phông. Anh nằm trên giường, cố gắng chợp mắt, nhưng đôi mắt anh cứ dán chặt lên trần nhà. Trái tim anh đập thình thịch. Anh biết, đêm nay sẽ là một đêm khác. `Mình sẽ làm nó.` Cuối cùng, dục vọng và sự chiếm hữu đã hoàn toàn chiến thắng mọi lý trí và sự dằn vặt. Anh quyết định sẽ đi đến cùng, sẽ lấy đi thứ quý giá nhất của Hiền.
Khi đồng hồ điểm mười hai giờ đêm, cả căn nhà chìm vào im lặng. Tiếng thở đều đều của mẹ vọng sang từ phòng bên. Ánh đèn trong phòng Hiền đã tắt từ lâu. Trung chậm rãi đứng dậy, cảm nhận dương vật dưới lớp quần pajama đã cương cứng, đau tức. Anh tiến đến cánh cửa phòng Hiền, bàn tay anh không còn run rẩy như những đêm trước. Anh khẽ vặn nắm cửa, tiếng cọt kẹt yếu ớt vang lên trong đêm tĩnh mịch.
Căn phòng của Hiền chìm trong bóng tối, chỉ có ánh đèn đường hắt vào từ cửa sổ, vẽ nên những vệt sáng lờ mờ trên sàn nhà. Hiền đang nằm nghiêng, cuộn tròn trong chiếc chăn mỏng màu hồng nhạt, mái tóc dài xõa tung trên gối. Em vẫn mặc chiếc áo phông cotton rộng thùng thình màu trắng và một chiếc quần đùi cũng màu trắng, ngắn đến nửa đùi. Chiếc áo đã hơi xộc xệch, để lộ một phần xương quai xanh mỏng manh và một bên vai trần.
Trung bước vào, đóng cửa nhẹ nhàng. Anh tiến lại gần giường, ngồi xuống mép. Hơi thở anh trở nên gấp gáp, nóng bừng. Anh nhìn Hiền một lúc, đôi mắt anh ánh lên sự khao khát cháy bỏng. `Em ấy không ngủ. Mình biết em ấy không ngủ. Và đêm nay… em ấy sẽ là của mình.`
Anh đưa tay ra, không chút do dự. Bàn tay anh lướt nhẹ lên cánh tay Hiền, rồi dừng lại trên bầu ngực đang nhấp nhô theo từng nhịp thở đều đặn. Anh từ từ xoa nắn, vê tròn điểm mẫn cảm của em qua lớp vải áo mỏng.
`Anh Trung…` Hiền vẫn nhắm nghiền mắt, nhưng toàn thân em căng cứng, một sự kháng cự vô vọng. Tim em đập dồn dập, những nhịp đập nhanh đến mức em sợ Trung có thể nghe thấy. Cảm giác bàn tay anh miết day qua lớp áo khiến em vừa nhức nhối, vừa tê dại đến run rẩy. Một luồng điện lạ lẫm chạy dọc cơ thể em, từ ngực xuống đến tận nơi sâu kín nhất. `Nóng quá… sướng quá…` Em khẽ rên lên một tiếng yếu ớt, như tiếng thở dài bất lực trước khoái cảm.
Trung nghe tiếng rên của Hiền, một nụ cười bệnh hoạn hiện lên trên môi anh, ánh mắt đầy thỏa mãn. Anh biết, em gái anh đã hoàn toàn chìm đắm. Anh mạnh dạn hơn, từ từ luồn bàn tay xuống dưới chiếc áo phông rộng, chạm trực tiếp vào làn da mềm mại, ấm nóng của bầu ngực Hiền. Ngón tay anh miết nhẹ lên đỉnh ngực đang cương cứng, rồi bóp nhẹ cả bầu ngực. Cảm giác da thịt trần trụi chạm vào nhau khiến cả hai đều run rẩy, một sự kích thích bùng cháy.
`Ư…` Hiền cựa mình, môi khẽ hé mở, nhưng không phát ra âm thanh nào. Cảm giác tay anh Trung chạm vào da thịt trần trụi khiến em vừa kinh hãi, vừa bị khoái cảm lôi kéo. Đỉnh ngực em cứng lại như đá, căng tức đến khó chịu. Hạ thân em co thắt liên hồi, dòng nước ấm nóng trào ra ướt đẫm. `Anh ấy… anh ấy chạm vào mình rồi…` Một làn sóng khoái cảm mãnh liệt, bất ngờ tràn ngập khắp cơ thể, nhấn chìm mọi lý trí và sự xấu hổ.
Trung không chỉ dừng lại ở đó. Anh dùng tay còn lại, từ từ vén chiếc quần đùi của Hiền lên cao, để lộ cặp đùi trắng nõn và vùng kín non nớt, ẩn mình trong bóng tối lờ mờ. Anh nhìn chằm chằm vào khe rãnh ẩm ướt giữa hai đùi em, một hình ảnh vừa thuần khiết vừa mời gọi. Hơi thở anh trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.
`Không… không thể được…` Hiền cảm nhận được chiếc quần đùi của mình đang bị kéo lên. Một luồng khí lạnh phả vào vùng kín, báo hiệu rằng nó đã hoàn toàn bị lộ ra. Tim em như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đập thình thịch trong lồng ngực. `Anh Trung… anh ấy đang nhìn… anh ấy đang chạm vào…` Một cảm giác vừa sợ hãi tột độ vì sự xâm phạm, vừa tò mò không thể cưỡng lại vì những ngọn lửa lạ lùng đang bùng lên. Hạ thân em giật giật, nóng ran lên, ngứa ngáy dữ dội.
Trung không chần chừ nữa. Anh từ từ đưa ngón tay, khẽ chạm vào khe rãnh của Hiền, nơi dịch ẩm ướt đã rỉ ra. Cảm giác ấm nóng và trơn trượt khiến anh phát điên. Anh nhẹ nhàng miết ngón tay lên hai phiến môi mềm mại, cảm nhận sự múp míp của chúng. Rồi anh từ từ tách nhẹ chúng ra, để lộ lối vào nhỏ xinh, hồng hào, đang ướt át, sẵn sàng tiếp nhận.
`A…` Hiền rên lên một tiếng rõ ràng hơn, không thể kiềm chế được nữa. Cảm giác ngón tay Trung chạm vào nơi nhạy cảm nhất của em khiến toàn thân em run rẩy kịch liệt, như một sợi dây đàn vừa được căng hết mức. Một làn sóng chấn động mạnh mẽ chạy khắp cơ thể, làm đầu óc em trống rỗng, chỉ còn lại khoái cảm ngập tràn. `Sướng quá… sướng không chịu được…` Em cắn chặt môi, cố gắng không la lớn. Nước mắt không tự chủ trào ra từ khóe mi, chảy dài xuống thái dương. Đây là cực khoái thứ hai của Hiền dưới tay anh trai.
Trung cảm nhận rõ ràng từng đợt co giật của Hiền. Anh biết em đã lên đỉnh. Anh tiếp tục day miết điểm mẫn cảm của Hiền, tận hưởng từng tiếng rên rỉ yếu ớt, từng sự co giật của cơ thể em. Anh cúi xuống, hôn lên trán Hiền, rồi hôn xuống má em, xuống cổ em. Hơi thở anh phả vào da thịt Hiền, nóng hổi và đầy chiếm hữu.
Trung ngừng động tác ở tay, nhưng ngọn lửa dục vọng trong anh lại càng bùng cháy dữ dội hơn, thiêu đốt mọi lý trí còn sót lại. Anh từ từ đứng dậy, kéo quần pajama xuống, để lộ khối thịt cương cứng, sưng vù đầy sức sống của mình. Nó rung lên nhè nhẹ trong không khí lạnh lẽo của căn phòng, như một sinh vật có ý chí riêng. Trung ghé sát người vào Hiền, đặt vật thể đàn ông đang cương cứng của mình lên đùi em, rồi từ từ chà xát nó lên phía ngoài lối vào đang ẩm ướt, mơn mởn của em.
`Anh Trung…` Hiền cảm nhận được một vật thể to lớn, nóng rẫy đang cọ xát vào nơi sâu kín của mình. Một cảm giác lạ lẫm, vừa thô ráp vừa mềm mại, vừa cứng nhắc vừa đàn hồi, truyền thẳng vào vùng nhạy cảm. Hạ thân em co thắt dữ dội, dịch nước trào ra như suối, không thể kiểm soát. Em khẽ rên lên, đôi tay bấu chặt lấy ga giường, người ưỡn cong lên như thể đang tìm kiếm thêm ma sát. `Sướng quá… sướng chưa từng có…` Cảm giác da thịt trần trụi, nóng rực cọ xát vào nhau, đặc biệt là sự ma sát mạnh mẽ lên điểm mẫn cảm nhất của em, khiến Hiền cảm thấy như hàng ngàn tia lửa điện đang chạy trong cơ thể, kéo theo một cơn giật bắn.
Trung cúi xuống, áp môi mình vào môi Hiền, rồi dùng lưỡi cạy mở khoang miệng em. Anh đưa lưỡi mình vào, cuốn lấy lưỡi em, nút lấy, mút mát đầy chiếm hữu. Tiếng “chụt chụt” của nụ hôn hòa lẫn với tiếng thở dốc nặng nề của anh, tiếng rên rỉ mê dại của em. Trong khi đó, khối thịt của anh vẫn không ngừng chà xát lên vùng kín của Hiền, mỗi cú miết, mỗi cú nhấp đều khiến em run rẩy, giật bắn, không thể kháng cự.
`A… anh Trung… ưm… sướng…` Hiền rên lên không thành tiếng, đầu óc em quay cuồng trong men say. Nụ hôn sâu của anh Trung như hút hết mọi dưỡng khí trong người em, khiến em vừa nghẹt thở vừa say mê đến mức muốn tan chảy. Cảm giác lưỡi anh quấn lấy lưỡi em, kết hợp với sự ma sát nóng bỏng từ bên dưới, đẩy khoái cảm của Hiền lên một tầm cao mới, mãnh liệt và dữ dội hơn bất kỳ lần nào trước đó. Toàn thân em căng cứng, co giật từng hồi, như bị một dòng điện cao thế chạy qua. Hạ thân em siết chặt lấy vật thể của anh, dù nó chỉ đang ở bên ngoài, cố gắng nuốt trọn sự cọ xát. Dịch nước trào ra không ngừng, thấm ướt một mảng lớn ga giường. Em cảm thấy mọi thứ như vỡ tung trong đầu, kéo theo những tiếng rên rỉ nghẹn ngào và nước mắt nóng hổi. `Mình… mình lên đỉnh rồi… lần nữa… sướng quá…`
Trung cảm nhận rõ ràng từng đợt co thắt của Hiền. Anh biết em gái anh đã đạt đến đỉnh điểm của khoái cảm. Nụ cười trên môi anh càng trở nên bệnh hoạn, thỏa mãn. Dương vật anh dưới tay em Hiền cũng đã căng tức đến cực độ, sẵn sàng bọt trào. Anh đưa dương vật mình đến sát lối vào của Hiền, chỉ cần một chút nữa thôi, một cú đẩy nhẹ nhàng nữa thôi là anh sẽ xâm nhập vào nơi cấm kỵ đó.
`Mình sắp làm nó… Mình sẽ lấy đi trinh tiết của em ấy. Lần đầu tiên của em ấy.` Ý nghĩ đó bất ngờ ập đến, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Trung nhìn xuống khuôn mặt Hiền đang ửng hồng, đôi mắt nhắm nghiền, nước mắt còn vương trên khóe mi. Em gái anh… bé bỏng và ngây thơ. Anh đã hứa sẽ bảo vệ em. Lời hứa đó, cái tình anh em ruột thịt ấy bỗng nhiên trỗi dậy, đè bẹp mọi dục vọng. `Không. Mình không thể làm thế. Mình không thể phá hoại em ấy. Không thể lấy đi lần đầu của Hiền như thế này.`
Trung đột ngột ngừng mọi động tác. Nụ hôn trên môi Hiền cũng dừng lại. Anh từ từ rút dương vật của mình ra khỏi nơi nhạy cảm của em, cảm nhận sự mất mát đầy hụt hẫng. Anh mặc lại quần pajama một cách vội vã. Anh nhìn Hiền một lần cuối, rồi quay lưng lại.
Trung lặng lẽ rời khỏi phòng Hiền, nhẹ nhàng đóng cửa lại, để lại Hiền một mình trong căn phòng tối. Hơi thở anh vẫn còn dồn dập, dương vật anh vẫn còn căng cứng đau tức. Anh cảm thấy một sự dằn vặt khủng khiếp, một sự thất vọng tràn trề, pha lẫn với một chút nhẹ nhõm kì lạ.
Hiền vẫn nằm đó, mắt nhắm nghiền, cơ thể vẫn còn run rẩy vì dư âm của cực khoái. Nhưng rồi, em cảm nhận được sự trống rỗng, lạnh lẽo ở vùng kín. `Anh Trung… anh ấy đi rồi sao?` Em từ từ mở mắt, nhìn chằm chằm vào bóng tối. `Anh ấy đã bỏ đi.` Một cảm giác hụt hẫng, trống rỗng và thất vọng ghê gớm dâng lên trong lòng Hiền. Nước mắt không ngừng tuôn rơi. `Sao anh ấy lại bỏ đi? Anh ấy… anh ấy đã ở rất gần rồi mà…` Khoái cảm vừa dâng trào đã vụt tắt, thay vào đó là một sự trống trải đến đau đớn. `Mình muốn anh ấy… mình muốn anh ấy tiếp tục…`
