Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Đấu La: Ta Mã Hồng Tuấn Lăng Nhục Thê Tử Huynh Đệ

Chương 2 : Tiểu Vũ cầu xin bóp vú



Tiểu Vũ nhìn Mã Hồng Tuấn, thấy hắn nhăn mặt thì lo lắng hỏi thăm: “Tiểu Bàn ca, ngươi không sao chứ? Không ổn chỗ nào sao?”

“Ừm. Ta hơi đói, Tiểu Vũ ngươi có thể đi phòng bếp cầm chút đồ ăn cho ta không?”

Mã Hồng Tuấn lên tiếng hỏi.

Tiểu Vũ đương nhiên sẽ không từ chối, đợi sau khi nàng rời đi khóe miệng Mã Hồng Tuấn lộ ra nụ cười dâm tiện. Từ đầu giường hắn cầm ra một cây hương, trước khi đốt hương hắn liền uống một viên thuốc màu đỏ, rời mới đem câu hương đốt lên cắm ở một nơi trong phòng.

Đợi khi Tiểu Vũ trở về, cây hương cũng đã đốt hơn một nửa.

Tiểu Vũ vừa đi vào liền nhíu mày, nàng nhìn cây hương đang đốt lộ ra biểu tình ngạc nhiên sau đó hỏi thăm:

“Tiểu Bàn ca, ngươi đốt cây hương làm gì? Ngửi thật thơm!”

“Ha ha, đây là món quà của một người bạn. Nàng nói rằng chỉ cần đốt một cây hương mối ngày tinh thần sẽ thoải mái, thương thế hồi phục nhanh hơn.”

Mã Hồng Tuấn đã tìm đủ lý do thuyết phục.

Tiểu Vũ nghe vậy liền không nói nữa, nàng đem đồ ăn để lên bàn sau đó nói: “Trong bếp còn chút đồ ăn này. Tiểu Bàn ca ngươi ăn tạm đi, tối ta sẽ cho ngươi ăn món ngon!”

Nói xong nàng ngồi ở kế bên, còn Mã Hồng Tuấn thì mỉm cười ăn hết bàn ăn ngon lành. Mặc dù trọng sinh nhưng hắn quả thực rất thích hắn, thói quen này rất khó bỏ, hơn nữa đã mấy ngày chưa ăn uống quả thực khiến hắn có chút đói khát.

Đợi tới lúc Mã Hồng Tuấn ăn xong, lúc này Tiểu Vũ chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, muốn đứng dậy nhưng cơn chóng mặt ập tới đem nàng ngã xuống cũng may Mã Hồng Tuấn nhanh tay đem nàng bế vào trong ngực.

Tiểu Vũ lắc đầu, mở mắt nhìn Mã Hồng Tuấn muốn đẩy hắn ra nhưng lúc này cơ thể của nàng suy yếu cực kỳ, hơn nữa ở trong người xuất hiện một cỗ nóng nực, khó chịu đến ngứa ngáy khiến Tiểu Vũ không khỏi đỏ mặt, theo bản năng kẹp chặt hai chân lại. Mà vừa vặn bàn tay của Mã Hồng Tuấn lại bị hai đùi nàng kẹp chặt ma sát với tất chân màu trắng mịn. Mã Hồng Tuấn nứng cặc, hương thơm trên người Tiểu Vũ để cho hắn không kìm chế nổi mà muốn đè nàng xuống.

Nhưng Mã Hồng Tuấn nhịn, hắn chờ đợi. Không bao lâu, Tiểu Vũ tự mình dùng đôi tay thon dài xoa xoa hai bên ngực, mắt lờ đờ, bờ môi mềm mại cong lên như đang câu dẫn nam nhân. Mã Hồng Tuấn có chút chịu không nổi thở một hơi ở bên tai Tiểu Vũ, nói:

“Tiểu Vũ, ngươi sao vậy? Cần ta giúp gì không?”

“Ưm… tiểu Bàn ca, ưm… Tiểu Vũ ngứa quá… khó chịu trong người! Hừ hừ… thật ngứa… bên dưới khó chịu quá giúp ta… ưm…”

“Tiểu Vũ, ngươi làm sao vậy? Ngứa chỗ nào để Bàn Tử ca giúp ngươi xoa.”

Mã Hồng Tuấn thở thêm một hơi nữa vào tai Tiểu Vũ khiến Tiểu Vũ đỏ ửng mặt, lần này không đẩy hắn ra nữa mà còn bắt lấy một bên tay của hắn đem đặt lên ngực nói:

“Chỗ này khó chịu quá! Hừ hừ… giúp Tiểu Vũ, ưm… thật khó chịu. Mau gãi đi, đem nơi đó đều gãi quá một lượt… ưm… giúp Tiểu Vũ đi mà! Đường Tam, ca đang ở đâu Tiểu Vũ cần ngươi… cho ta gãi ngứa… Tiểu Bàn ca mau dùng tay ngươi gãi ngứa cho Tiểu Vũ… Ô ô ô ngứa ngáy khó chịu… ưm…”

Tiểu Vũ khó chịu, cả người nóng hừng hực, hai chân khép chặt uốn éo mông bự lắc lư bên dưới.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...