Đảo Thiên Đường
Linh khẽ cựa mình, nhận ra ánh sáng ban mai đã len lỏi qua khe đá vào trong hang. Cô cảm nhận được sự trống trải bên cạnh, hơi tiếc nuối vì vòng tay rắn chắc của Quân đã không còn ghì chặt lấy mình. Mở mắt, cô thấy Quân đang ngồi gần cửa hang, lẳng lặng nhìn ra ngoài. Dáng lưng rộng, rắn chắc của cậu dưới lớp áo phông đen sờn rách, nổi rõ những thớ cơ cuồn cuộn, trông cậu như một tượng đài vững chãi. Đêm qua, cô đã ngủ thật sâu, một giấc ngủ bình yên đến lạ thường trong vòng tay con trai. Mùi hương nam tính của cậu vẫn còn vương vấn trong không khí, phảng phất chút hoang dã của đất và cây cỏ.
Linh ngồi dậy, khẽ vươn vai. Toàn thân cô vẫn còn vương vấn cảm giác tê dại từ những cái chạm, những cái vuốt ve và nụ hôn hôm qua của Quân. Cô không biết phải đối mặt với cậu thế nào nữa. Lý trí cô gào thét về những ranh giới, về đạo đức, về thân phận mẹ con thiêng liêng. Nhưng sâu thẳm trong trái tim, một khao khát đã bị lãng quên từ lâu, một ngọn lửa ấm áp bùng cháy, khao khát được che chở, được cảm nhận sự gần gũi từ một người đàn ông. Và người đàn ông đó lại chính là Quân, con trai cô. Sự giằng xé nội tâm khiến cô mệt mỏi hơn cả những ngày vật lộn với cuộc sống sinh tồn.
Quân nghe thấy tiếng động, cậu quay đầu lại. Ánh mắt hai mẹ con chạm nhau. Không còn là sự né tránh, mà là một sự ngượng ngùng mơ hồ, hòa lẫn với khao khát chưa được thỏa mãn. Khuôn mặt Quân khẽ ửng hồng. Cậu nhanh chóng chuyển ánh mắt ra ngoài bờ biển.
“Mẹ…” Quân khẽ gọi, giọng cậu vẫn còn hơi khàn. “Trời nắng đẹp quá. Hay là chúng ta… ra biển tắm đi? Cũng đã lâu rồi mình chưa được tắm rửa tử tế.”
Linh nhìn theo hướng mắt Quân. Quả thật, biển hôm nay xanh biếc, nắng vàng rực rỡ trải dài trên bãi cát trắng mịn, những con sóng bạc đầu vỗ nhẹ vào bờ, tạo nên một khung cảnh bình yên đến nao lòng. Cơ thể cô cũng cảm thấy nhớp nháp và mệt mỏi sau vài ngày không được tắm rửa sạch sẽ. Linh gật đầu. “Được thôi. Mẹ cũng thấy nóng.”
Họ cùng nhau đi bộ ra bãi biển, tìm một góc khuất, nơi những tảng đá lớn chắn ngang, tạo thành một bãi tắm nhỏ riêng tư. Tiếng sóng vỗ rì rào, tiếng gió biển vi vu mang theo mùi mặn mà của muối và hương hoa dại từ trong rừng.
“Mẹ tắm trước đi.” Quân nói, cậu quay lưng lại, cố ý giữ khoảng cách. Cậu biết mẹ sẽ cảm thấy không thoải mái nếu cậu cứ nhìn chằm chằm.
Linh nhìn bóng lưng vạm vỡ của Quân. Lòng cô khẽ nhói lên một cảm giác vừa tội lỗi vừa ấm áp. Cô tin Quân sẽ không làm gì quá đáng, nhưng cô cũng biết, sự khao khát trong cậu không hề giảm bớt. Linh cởi chiếc váy maxi xanh ngọc đã sờn rách, bạc màu, để nó rơi xuống bãi cát. Từng đường cong mềm mại, đầy đặn của cô hiện ra dưới ánh nắng vàng óng ả. Làn da trắng hồng mịn màng, bầu ngực căng tròn, vòng eo thon gọn và vòng hông nở nang quyến rũ như được khắc tạc. Làn lông tơ đen mờ ở khu vực hạ thân khẽ nhấp nhô theo từng nhịp thở của cô. Linh không mặc nội y, và bây giờ, cơ thể cô hoàn toàn trần trụi dưới ánh nắng. Cô khẽ rùng mình, không phải vì lạnh, mà vì một luồng điện chạy dọc sống lưng. `Mình… mình đang làm gì thế này?`
Quân nghe thấy tiếng vải sột soạt, tim cậu đập thình thịch. Dù đã cố gắng quay lưng đi, nhưng trong tâm trí cậu, hình ảnh cơ thể mẹ hiện ra rõ mồn một. `Mẹ… mẹ thật sự…` Cậu nuốt khan, dương vật của cậu đã cương cứng lên dưới lớp quần short bạc màu, trở nên căng cứng và đau tức. Cậu cố gắng hít thở thật sâu để trấn tĩnh, nhưng mùi hương dịu nhẹ của Linh, hòa quyện với mùi biển, lại càng khiến cậu thêm kích thích.
Linh bước xuống làn nước biển trong xanh, mát lạnh. Nước ôm lấy cơ thể cô, mang theo sự sảng khoái tức thì. Cô nhắm mắt lại, cảm nhận từng đợt sóng vỗ nhẹ vào da thịt, gột rửa đi những bụi bẩn và cả những ưu phiền trong tâm trí. Linh ngụp lặn một lúc, rồi trồi lên, mái tóc đen nhánh ướt sũng bám vào khuôn mặt. Cô nhìn về phía Quân, thấy cậu vẫn đứng đó, lưng quay lại.
Một ý nghĩ táo bạo lóe lên trong đầu Linh. Một ý nghĩ hoàn toàn không phù hợp với một người mẹ nghiêm khắc. `Mình… mình nên thử một lần. Sống chết thế này, mình còn sợ gì nữa?` Khuôn mặt cô khẽ ửng hồng. Linh hất nhẹ một vạt nước về phía Quân. “Quân! Xuống đây đi. Mát lắm!”
Quân giật mình quay lại. Ánh mắt cậu chạm ngay vào cơ thể Linh đang trần trụi dưới làn nước trong vắt, lấp lánh như ngọc dưới ánh nắng. Từng đường cong gợi cảm của cô hiện ra rõ nét, mái tóc ướt sũng bám vào khuôn mặt ửng hồng. Dòng nước chảy từ đỉnh đầu cô xuống, làm ướt đẫm bầu ngực căng tròn, rồi trượt dài theo rãnh bụng phẳng lỳ, xuống đến vùng hạ thân trắng hồng ẩn hiện dưới làn nước. Quân nuốt khan, cảm thấy cổ họng mình khô rát. Dương vật cậu căng tức đến độ sắp nổ tung.
“Con… con ra đây liền.” Quân lắp bắp. Cậu nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo phông đen và quần short jeans. Cơ thể săn chắc của cậu hiện ra dưới ánh nắng, từng thớ cơ bắp cuồn cuộn trên cánh tay và lồng ngực vạm vỡ, bụng có cơ múi săn chắc. Dương vật của cậu, vốn đã cương cứng, nay càng trở nên nổi bật hơn bao giờ hết, như một cây nấm khổng lồ, cứng rắn và đầy sức sống. Quân không hề che giấu, để nó phô bày một cách tự nhiên.
Linh nhìn cơ thể cường tráng của con trai, một cảm giác vừa ngạc nhiên vừa bị cuốn hút mãnh liệt. Quân đã không còn là một cậu bé nữa. Cậu đã trở thành một người đàn ông thực thụ, với sức mạnh và vẻ nam tính đầy hấp dẫn. `Ôi trời… con mình…`
Quân bước xuống nước, từ từ tiến lại gần Linh. Làn nước mát lạnh khiến dương vật cậu khẽ rụt lại một chút, nhưng vẫn giữ được độ cương cứng đáng sợ. Linh nhìn Quân, không hề né tránh ánh mắt cậu. Một nụ cười nhẹ, đầy phức tạp, hé nở trên môi cô. Đó là nụ cười của sự chấp nhận, của sự đầu hàng trước những cảm xúc đang bùng cháy trong cô.
Quân tiến đến sát Linh, đến mức đầu dương vật cậu khẽ chạm vào đùi cô trong làn nước. Linh khẽ rùng mình, cảm nhận được hơi ấm và độ cứng rắn của nó. Ánh mắt họ khóa chặt lấy nhau. Quân đưa tay lên, khẽ vuốt ve mái tóc ướt sũng của mẹ, rồi từ từ luồn những ngón tay vào tóc cô, nâng niu. Linh không phản kháng, cô khẽ ngửa cổ ra sau, để cậu tự do vuốt ve.
Quân cúi xuống, không chần chừ. Môi cậu tìm đến môi Linh, nhẹ nhàng mút mát. Linh ban đầu hơi bất ngờ, nhưng cô nhanh chóng đáp lại, đôi môi cô khẽ hé mở, đón nhận nụ hôn của con trai. Nụ hôn ngày càng trở nên cuồng nhiệt hơn, đầy tham lam. Lưỡi Quân hung hăng luồn vào khoang miệng Linh, quấn lấy lưỡi cô, khám phá từng ngóc ngách. Linh rên khẽ, hai tay cô vô thức vươn lên, ôm lấy cổ Quân, ghì chặt cậu vào lòng.
Trong nụ hôn sâu, tay Quân không ngừng vuốt ve lưng Linh, rồi từ từ di chuyển xuống vòng eo thon gọn, và rồi chạm vào cặp mông căng tròn, đầy đặn của cô. Cậu nhẹ nhàng xoa nắn, cảm nhận sự mềm mại và đàn hồi của chúng. Linh khẽ ưỡn người, cảm thấy khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể. Quân kéo Linh lại gần hơn, đến mức cơ thể hai mẹ con hoàn toàn áp sát vào nhau trong làn nước. Dương vật cứng rắn của Quân cọ xát vào âm hộ mềm mại, ẩm ướt của Linh, mang lại cảm giác tê dại và kích thích tột độ.
Linh khẽ rên lên, tiếng rên bị nụ hôn của Quân nuốt chửng. Cô cảm thấy toàn thân nóng bừng, mặc dù đang ở trong làn nước mát lạnh. `Trời ơi… sao mình lại…` Cô biết mình không thể dừng lại. Khoái cảm đang dâng trào, lấn át mọi lý trí và đạo đức.
Quân cảm nhận được sự đáp trả của mẹ. Cậu càng thêm táo bạo. Tay cậu rời khỏi mông Linh, từ từ di chuyển lên phía bầu ngực căng tròn của cô. Cậu xoa nắn mạnh bạo, rồi nhẹ nhàng véo nhẹ hai đầu ti đã cương cứng. Linh khẽ nức nở, tiếng rên ngày càng lớn. Đầu óc cô như muốn nổ tung vì khoái cảm.
Quân lùi lại một chút, nhìn Linh, đôi mắt cậu đỏ ngầu vì khao khát. “Mẹ… con muốn mẹ…” Cậu thì thầm, giọng khản đặc.
Linh nhìn Quân, đôi mắt cô đã ngây dại vì khoái cảm. Cô không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Cô cũng muốn. Cô muốn được giải thoát khỏi sự cô đơn bấy lâu, muốn được lấp đầy bởi khao khát của con trai.
Quân hiểu. Cậu đỡ Linh ngồi lên một tảng đá phẳng lì gần đó, để cô quay lưng về phía mình. Cậu quỳ xuống sau lưng cô, luồn tay xuống dưới đùi Linh, nâng đôi chân cô gác lên vai mình. Linh khẽ rên lên một tiếng dâm đãng khi dương vật cứng rắn của Quân cọ xát vào âm hộ của cô, như muốn xé toạc lớp da thịt.
Quân bắt đầu nhẹ nhàng đẩy vào. Dương vật của cậu chạm vào lối vào ẩm ướt của mẹ, rụt rè tiến lên. Linh khẽ rít lên một tiếng, cảm giác vừa đau vừa sướng. `Chật quá… lớn quá…`
Tuy nhiên, Linh vẫn còn chút lý trí sót lại. Cô nhận ra rằng nếu tiếp tục, mọi thứ sẽ không thể quay đầu. Mặc dù khao khát đang cháy bỏng, nhưng nỗi sợ hãi về ranh giới cuối cùng vẫn còn tồn tại. Cô khẽ nắm lấy tay Quân. “Quân… không… chúng ta không thể…” Giọng cô yếu ớt, nhưng đủ để Quân nghe thấy.
Quân dừng lại, khuôn mặt cậu đầy vẻ tiếc nuối và thất vọng. Cậu nhìn Linh, thấy sự đấu tranh trong ánh mắt cô. Cậu biết, mẹ vẫn còn cố gắng chống lại. Dù khao khát đến mức nào, cậu vẫn tôn trọng ý muốn của mẹ. Cậu từ từ rút dương vật ra, kéo Linh đứng dậy.
Họ đứng đó, trong làn nước biển ấm áp, hơi thở dồn dập, trái tim đập thình thịch. Ánh mắt họ nhìn nhau, chứa đựng tất cả những cảm xúc phức tạp: sự khao khát chưa được thỏa mãn, sự tội lỗi, sự đấu tranh, và cả một thứ tình yêu cấm kỵ đang lớn dần lên.
Cả hai mặc lại quần áo, Linh vẫn mặc chiếc váy maxi đã cũ, Quân khoác lại chiếc áo phông bạc màu. Họ trở về hang, bầu không khí im lặng bao trùm. Tim họ vẫn đập mạnh, nhưng không còn là sự giằng xé mà là một sự bối rối sâu sắc, xen lẫn với một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ. Họ biết, họ đã bước một bước rất dài, rất gần đến ranh giới cấm kỵ.
