Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Đảo Thiên Đường

Chương 12 : Dòng suối tuyệt diệu



Sáng hôm sau, ánh nắng chói chang xuyên qua khe đá, đánh thức Quân. Cậu mở mắt, cảm nhận hơi ấm lạ thường bao bọc lấy mình. Linh vẫn say ngủ trong vòng tay cậu, mái tóc đen nhánh xõa tung trên ngực, khuôn mặt bình yên đến lạ. Hơi thở đều đặn của cô phả vào cổ cậu, mang theo mùi hương quen thuộc của mẹ, nhưng giờ đây lại pha lẫn chút gì đó quyến rũ, như mùi hương của những loài hoa dại. Quân cảm nhận rõ sự mềm mại của cơ thể Linh áp sát vào mình, hơi ấm từ bầu ngực căng tròn của cô phả qua lớp áo ướt. Một dòng điện nhẹ chạy dọc sống lưng cậu, khiến cậu khẽ rùng mình.

Cậu nhìn mẹ, ánh mắt nán lại trên đôi môi khẽ hé mở và chiếc cổ thanh thoát của cô. Cái cảm giác phức tạp, xen lẫn giữa tình mẫu tử và một sự hấp dẫn cấm kỵ, lại dâng trào mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cậu không muốn buông mẹ ra. Cậu chỉ muốn ôm cô như thế mãi, để cô mãi mãi ở trong vòng tay bảo vệ của mình. Tiếng sóng biển rì rào bên ngoài hang đá đã dịu đi, báo hiệu cơn bão đã tan. Một ngày mới đã bắt đầu, nhưng đối với Quân, cảm giác sáng nay lại hoàn toàn khác biệt.

Linh khẽ cựa mình, đôi mắt từ từ mở ra. Cô thấy Quân đang nhìn mình chằm chằm. Một thoáng ngượng ngùng lướt qua gương mặt cô, nhưng rồi cô mỉm cười nhẹ. “Con trai… dậy rồi à?” Giọng cô khàn khàn vì vừa ngủ dậy, nhưng lại ấm áp và dịu dàng. Cô cảm nhận được vòng tay rắn chắc của Quân vẫn đang siết chặt quanh mình. Trái tim cô khẽ đập nhanh hơn một nhịp. `Thằng bé… vẫn ôm mình.` Một cảm giác an toàn pha lẫn chút bối rối len lỏi trong lòng cô. Cô khẽ nới lỏng vòng tay, cố gắng ngồi dậy.

Quân buông mẹ ra, lòng đầy tiếc nuối. `Ước gì mẹ cứ ngủ mãi như thế.` Cậu cố gắng giấu đi ánh mắt vẫn còn lưu luyến trên người mẹ. “Vâng, mẹ. Bão tan rồi. Chắc hôm nay trời sẽ nắng to đấy.” Cậu nói, giọng hơi ngượng nghịu.

Bên ngoài hang động, ánh nắng vàng tươi đã nhuộm cả bãi biển. Không khí ẩm ướt sau cơn mưa đêm vẫn còn vương vấn, nhưng gió biển đã trở nên hiền hòa, mang theo hơi ấm dễ chịu. Quần áo của Linh và Quân vẫn còn ẩm ướt, dán chặt vào người sau một đêm dài. Mùi đất ẩm và hơi mồ hôi thoang thoảng.

“Chắc chúng ta phải đi tắm rửa thôi con ạ. Người ngợm khó chịu quá.” Linh vừa nói vừa kéo kéo chiếc váy maxi xanh ngọc đã nhăn nhúm và dính đầy cát. Cô đứng dậy, vươn vai. Các khớp xương kêu răng rắc. Quân nhìn thấy đường cong mềm mại của cô ẩn sau lớp vải mỏng ướt át, chiếc váy dán chặt vào bầu ngực căng tròn và vòng eo thon gọn, phác họa rõ ràng từng đường nét cơ thể. `Mẹ thật sự… rất đẹp.` Cậu nuốt khan, ánh mắt không thể rời đi.

“Vâng. Con đi lấy nước nhé.” Quân nói, cố gắng tìm việc gì đó để làm, để bản thân không bị phân tâm bởi hình ảnh của mẹ.

“Không, cứ để mẹ. Con ở đây dọn dẹp lại hang động này đi.” Linh nói, cô không muốn con trai phải đi lại nhiều, sợ cậu gặp nguy hiểm. “Mẹ sẽ ra suối tắm một lát. Con nhớ là phải luôn cảnh giác nhé.”

Quân gật đầu, dù trong lòng cậu lại muốn đi theo mẹ. Cậu nhìn Linh bước ra khỏi hang, bóng cô in trên nền ánh sáng chói chang của buổi sớm. Mái tóc đen nhánh của cô xõa xuống vai, lung linh dưới nắng. Cậu thấy mẹ rẽ vào con đường mòn dẫn ra suối, nơi dòng nước mát lạnh trong veo chảy qua những tảng đá rêu phong.

Linh đi bộ một quãng, tìm một đoạn suối vắng vẻ, được che chắn bởi những bụi cây rậm rạp. Tiếng nước chảy róc rách, tiếng chim hót líu lo, tạo nên một không gian riêng tư và yên bình. Cô cảm thấy nóng bức và khó chịu với bộ quần áo ẩm ướt. Cô đã vài ngày chưa được tắm rửa tử tế kể từ khi đặt chân lên đảo.

Linh khẽ thở dài, cởi bỏ chiếc váy maxi đã sờn rách, ném sang một bên tảng đá. Làn da trắng hồng của cô hiện ra dưới ánh nắng ban mai, mịn màng và không tì vết. Dù đã 36 tuổi và từng sinh nở, cơ thể Linh vẫn giữ được sự thon gọn đáng ngạc nhiên, với những đường cong mềm mại và đầy đặn. Bầu ngực căng tròn, săn chắc, với đôi núm vú hồng hào khẽ nhú lên vì lạnh. Vòng eo cô thắt lại, rồi nở nang ra ở phần hông, tạo nên một vẻ đẹp gợi cảm và quyến rũ.

Cô bước xuống dòng suối, cảm nhận làn nước mát lạnh bao trùm lấy cơ thể. Một tiếng thở phào nhẹ nhõm thoát ra từ đôi môi cô. Linh nhắm mắt lại, để làn nước chảy xiết xoa dịu những mệt mỏi và lo âu. Cô dùng tay vục nước lên, gội sạch mái tóc đen nhánh, rồi rửa trôi lớp bụi bẩn và mồ hôi trên da. Mỗi giọt nước chảy qua kẽ ngón tay, cô cảm thấy như mọi gánh nặng đều được cuốn trôi. Khuôn mặt cô ửng hồng vì sự sảng khoái, đôi mắt lấp lánh dưới ánh nắng.

Trong lúc đó, Quân đang cặm cụi dọn dẹp hang động. Nhưng lòng cậu lại không yên. Cậu cứ nghĩ đến mẹ đang tắm ở suối. Cái cảm giác kỳ lạ từ đêm qua vẫn còn ám ảnh cậu. Cậu cố gắng xua đi những suy nghĩ cấm kỵ, nhưng dường như càng cố gắng, chúng lại càng hiện rõ hơn trong tâm trí cậu. `Mẹ đang làm gì nhỉ?` Cậu không thể tập trung được nữa.

Cuối cùng, sự tò mò đã chiến thắng lý trí. Quân quyết định đi ra suối. Cậu nói dối mình đi lấy nước, cầm theo chiếc vỏ dừa rỗng ruột. Cậu đi men theo lối mòn nhỏ, cố gắng giữ bước chân nhẹ nhàng nhất có thể. Cậu không có ý định làm phiền mẹ, chỉ là muốn… nhìn mẹ, một cách vô thức.

Khi đến gần đoạn suối nơi Linh đang tắm, Quân nghe thấy tiếng nước vỗ nhẹ và tiếng cô khẽ hát một giai điệu quen thuộc. Cậu dừng lại, nấp sau một bụi cây rậm rạp. Từ vị trí đó, cậu có thể nhìn rõ khung cảnh.

Và rồi, cậu nhìn thấy Linh.

Cô đang đứng giữa dòng suối, để lộ toàn bộ cơ thể trần trụi dưới ánh nắng lấp lánh. Làn da trắng hồng của cô như phát sáng, những giọt nước đọng lại trên mái tóc đen nhánh và chảy dài xuống cơ thể, lấp lánh như những viên kim cương. Bầu ngực căng tròn, những núm vú hồng hào nổi bật trên nền da trắng, hai quả đào tiên đung đưa nhẹ nhàng theo từng cử động của cô khi cô vục nước. Vòng eo thon gọn, đường cong quyến rũ của hông và cặp đùi trắng ngần hiện rõ mồn một dưới làn nước trong vắt. Đặc biệt là khu vực hạ thân, làn lông tơ đen mờ, ẩn hiện phía dưới làn nước, mang một vẻ đẹp bí ẩn và gợi cảm.

Quân đứng sững lại, như bị đóng băng. Cậu không thể rời mắt khỏi mẹ. `Mẹ… mẹ đang tắm…` Toàn bộ cơ thể cậu nóng bừng lên. Hơi thở cậu trở nên dồn dập, trái tim đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cậu chưa bao giờ nhìn mẹ mình như thế này. Không còn là hình ảnh người mẹ nghiêm khắc hay người phụ nữ yếu đuối cần được bảo vệ. Giờ đây, trước mắt cậu là một người phụ nữ hoàn toàn trần trụi, tuyệt đẹp, và đầy sức sống.

Ánh nắng chiếu qua kẽ lá, rọi thẳng vào người Linh. Cô ngước mặt lên trời, cảm nhận hơi ấm và sự trong lành của thiên nhiên. Cô mở mắt, nhìn về phía bụi cây, nơi Quân đang nấp. Dù không nhìn rõ, nhưng cô cảm nhận được ánh mắt của con trai. Cô biết Quân đang ở đó.

Thay vì hoảng hốt hay che giấu, Linh khẽ mỉm cười. Một nụ cười nhẹ nhàng, nhưng lại đầy bí ẩn và quyến rũ. Cô không che giấu cơ thể mình. Cô vẫn tiếp tục vục nước, để lộ những đường cong gợi cảm. Cô quay người lại, để tấm lưng trần nuột nà và cặp mông tròn trịa ẩn hiện dưới làn nước, dường như cố ý để Quân nhìn rõ hơn. `Con trai đã lớn rồi… phải không?` Trong lòng Linh, một cảm giác kỳ lạ dâng lên. Sự bối rối ban đầu tan biến, nhường chỗ cho một sự tự tin bất ngờ, một sự chấp nhận ngầm. Cô không phủ nhận rằng ánh mắt của con trai, dù cấm kỵ, lại khiến cô cảm thấy… một điều gì đó rất phụ nữ, một sự khao khát được nhìn nhận và khao khát.

Quân chứng kiến nụ cười và hành động của mẹ. `Mẹ biết mình đang nhìn.` Cảm giác xấu hổ và tội lỗi dâng lên, nhưng lại bị lấn át bởi một làn sóng ham muốn mãnh liệt. Cậu thấy dương vật mình cương cứng lên, đau nhức. Cậu không thể chịu đựng được nữa. Cậu quay người lại, chạy như bay về phía hang động, bỏ lại phía sau tiếng nước chảy róc rách và hình ảnh cơ thể trần trụi của mẹ.

Linh nhìn theo bóng lưng Quân biến mất vào sâu trong rừng. Nụ cười trên môi cô dần tắt. Cô vẫn đứng trong dòng nước mát lạnh, nhưng lòng cô lại dậy sóng. `Mình đã làm gì vậy?` Cô tự hỏi, cảm thấy một sự tự trách nặng nề. `Đó là con trai mình mà…` Nhưng ngay cả khi tự trách, cô cũng không thể phủ nhận được rung động mãnh liệt vừa chạy qua cơ thể mình. Ánh mắt Quân, sự khao khát trong đó, đã chạm đến một phần sâu thẳm trong cô, một phần đã ngủ yên từ lâu. Cô cúi đầu, để dòng nước cuốn trôi những giọt nước mắt nóng hổi vừa lăn dài trên má. Dù cô không muốn thừa nhận, nhưng cảm giác đó… cảm giác được ham muốn bởi chính con trai mình, lại không hoàn toàn là nỗi sợ hãi. Nó pha lẫn chút phấn khích, chút tội lỗi, và cả một sự cô đơn được lấp đầy một cách bất ngờ. Linh ngâm mình trong suối, để dòng nước lạnh xoa dịu làn da nóng rực, nhưng cảm xúc trong lòng thì cứ cuộn trào, không cách nào kìm lại được.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...