Đào Tạo Bạn Gái
Tôi tưởng Hữu Nghĩa sẽ hỏi tiếp theo đào tạo kiểu gì, ai ngờ anh ta bảo vừa nãy đụ chưa đã, định đụ thêm một lúc nữa, để hôm khác nói tiếp.
Mãi bảy, tám ngày sau Hữu Nghĩa mới liên lạc lại. Tôi sốt ruột hỏi mấy hôm nay anh ta có dẫn Bảo Thơ đi làm tình ngoài trời nữa không, Hữu Nghĩa bảo mấy hôm nay không chơi Bảo Thơ nhiều, mà đi cưa gái. Nhờ chiếc xe thể thao, bao nhiêu em tự nguyện dâng hiến, Hữu Nghĩa khoe mấy hôm nay đã đụ ba, bốn em rồi, làm tôi ghen tị vl.
Tôi cũng hiểu sao mấy hôm nay Bảo Thơ gọi điện cho tôi liên tục. Hóa ra Hữu Nghĩa không thèm để ý cô ấy, cô ấy mới nhớ tới tôi. Tôi hỏi Hữu Nghĩa mấy hôm nữa có chơi tiếp không, nhưng anh ta trả lời mập mờ, rõ ràng mấy em tự dâng hiến làm anh ta thấy mới mẻ, bớt hứng thú với Bảo Thơ.
Thời gian cứ thế trôi, chớp mắt đã gần Tết. Năm nhất của Bảo Thơ kết thúc, còn tôi cũng xong kỳ thực tập, chính thức tốt nghiệp. Bình thường tôi làm việc hiệu quả, ông chủ nhà máy quý lắm, giữ tôi lại làm, lương lậu cũng tăng kha khá, tôi gật đầu ngay. Tết được nghỉ, ông ấy còn lì xì cho tôi một bao đỏ kha khá.
Tôi hỏi Bảo Thơ khi nào về, rồi hôm trước ngày cô ấy về, tôi lên xe về trước. Dù sao sau Tết tôi cũng quay lại, nên chẳng mang gì nhiều. Về đến nơi, tôi không về nhà ngay, mà đi ăn với đám bạn thân, rồi cày net cả đêm.
Chiều hôm sau, tôi ra bến xe đón Bảo Thơ. Cô ấy mang ít đồ, tôi xách giúp, Bảo Thơ khoác tay tôi, trông thân mật lắm. Tôi cảm nhận được cô ấy vui khi gặp tôi, xem ra trong lòng cô ấy, tôi vẫn có chỗ đứng.
“Vợ yêu, em muốn ăn gì trước hay về nghỉ ngơi đã?”
Tôi hỏi Bảo Thơ.
Cô ấy cười hì hì: “Em chưa báo nhà là hôm nay về, nên hôm nay em ở với anh được. Lâu thế không gặp, chắc anh thèm lắm hả?”
Cũng may, Bảo Thơ còn biết áy náy, biết cách bù đắp cho tôi.
“Thế thì đi mở phòng nghỉ tí đã, rồi ăn sau.”
Tôi cười, dẫn Bảo Thơ đi mở phòng, vẫn chỗ lần trước trước khi cô ấy đi. Ông chủ khách sạn còn nhớ mặt bọn tôi, cười chào, còn giảm giá cho. Nhưng tôi thấy ánh mắt ông ta là lạ, nhất là khi nhìn Bảo Thơ, cứ như có chút gì hớn hở.
Vào phòng, sắp xếp xong, Bảo Thơ chủ động ôm tôi hôn hít. Giờ Bảo Thơ toát ra sức hút chết người, nhìn là muốn đè ra ngay, cái vẻ trong sáng dễ thương ngày xưa biến mất tiêu. Tôi biết vì cô ấy bị đụ nhiều quá, cơ thể tự nhiên trở nên dâm đãng.
Ban đầu chỉ định hôn hít, ai ngờ bị cô ấy khơi dậy, không kìm được mà làm tình một lần. Đáng tiếc, với kỹ thuật điêu luyện của Bảo Thơ, tôi chỉ cầm cự được năm phút. Cô ấy an ủi như mọi khi, bảo tôi lâu không làm nên bắn tinh nhanh là bình thường, tối cứ từ từ.
Ra quán ăn ngoài trời ăn uống qua loa, tôi gọi hai chai bia, không phải để Bảo Thơ uống, mà nghe nói uống bia xong làm tình lâu hơn. So với Hữu Nghĩa, tôi thua xa, nhưng đây là cơ hội để củng cố vị trí trong lòng Bảo Thơ, không thể nhanh quá được.
Về khách sạn, tôi cảm thấy phong độ tốt, tự tin kéo Bảo Thơ làm thêm lần nữa. Lần này quả nhiên bền hơn, tận hơn hai mươi phút, đụ đến toát mồ hôi. Bảo Thơ cũng sướng, lên đỉnh, khát nước nên mở chai nước suối trong phòng uống hai ngụm, rồi ôm tôi kể mấy chuyện vui ở trường, dĩ nhiên chỉ là chuyện bình thường, chẳng nhắc gì đến Hữu Nghĩa.
Bảo Thơ có lẽ mệt, nằm một lúc thì ngủ. Tôi không buồn ngủ, muốn hút thuốc nhưng hết, mặc quần áo định ra ngoài mua, ai ngờ muộn quá, tiệm ngoài đường đóng hết.
Thấy ông chủ đang hút thuốc ở quầy, tôi bước tới hỏi: “Anh ơi, chỗ anh có bán thuốc không?”
“Không bán. Hết thuốc hả? Hút của tôi nè!”
Ông chủ nhiệt tình đưa thuốc, tôi châm lửa hút, ngại đi ngay nên đứng tán gẫu. Nói một hồi, đề tài chuyển sang Bảo Thơ. Ông chủ bảo Bảo Thơ thay đổi nhiều, trước đây trông trong sáng xinh xắn, hỏi tôi chắc năm qua đụ nhiều nên mới đào tạo cô ấy thành thế này.
Chắc câu nói làm tôi hơi khó chịu, hoặc do bia, tôi buột miệng hỏi ông chủ có muốn thử không. Ông ta sáng mắt, nhưng giả vờ bảo tôi đùa. Tôi nghĩ, Bảo Thơ bị Hữu Nghĩa chơi cả năm rồi, giờ cho ông chủ này sướng tí cũng chẳng to tát. Nhất là ông ta cứ nhắc Bảo Thơ là bạn gái tôi, làm tôi sướng cái tự ái. Ở trường, Bảo Thơ là của Hữu Nghĩa, nhưng ở đây, cô ấy là của tôi!
“Tôi thì không ngại cho anh đụ, nhưng sợ cô ấy không chịu. Biết thế lúc ăn để cô ấy uống bia, tửu lượng cô ấy kém, uống vào là chẳng biết gì.”
Tôi chợt nghĩ đến vấn đề, hơi lúng túng. Ông chủ bảo ông ta có loại thuốc mê, chỉ cần xịt trong phòng là ngủ như chết. Tôi nghe mà động lòng, nhưng nghi ngờ, sao ông ta có thứ này? Chắc… không làm gì tốt đẹp. Nhưng tôi vẫn đồng ý.
Ông chủ nhanh chóng lấy thuốc mê ra, tôi về phòng trước, bảo ông ta đợi. Vào phòng, Bảo Thơ vẫn ngủ, tôi xịt thử, một mùi thơm nhẹ tỏa ra, tôi vội chạy ra ngoài. “Chờ mười phút là được, vào sẽ không sao. Còn bạn gái anh, đảm bảo ngủ như heo chết, đụ hay động đất cũng chẳng tỉnh!” Ông chủ cười dâm.
Chờ hơn mười phút, tôi vào phòng, mùi đã tan. Tôi tới gần thử gọi, Bảo Thơ ngủ say như chết. Ông chủ bước vào, mắt dán chặt vào Bảo Thơ. Cô ấy trần truồng nằm trên giường, ngủ ngon lành. Lúc nãy tôi đụ không đeo bao, bắn tinh vào trong. Bảo Thơ nói đang kỳ an toàn, nhưng tôi biết cô ấy đeo vòng, chẳng ngại bắn vào.
“Giờ cô ấy là của anh, muốn chơi gì thì chơi!”
Tôi nói với ông chủ. Ông ta cười “hê hê”, bước tới hôn hít, sờ mó khắp người Bảo Thơ. Tôi ngồi nhìn ông ta chơi, lòng vừa kích thích vừa như trả thù, chẳng rõ nữa.
Ông chủ sờ mó mười phút, cởi quần áo định đeo bao, tôi ngăn lại, bảo cứ đụ thẳng, muốn bắn tinh vào cũng được. Ông ta ngạc nhiên, nhưng không nói gì, đút cặc vào lồn Bảo Thơ mà đụ.
Bảo Thơ đang mê man vẫn phản ứng tự nhiên, rên khe khẽ. Nhìn ông chủ đụ bạn gái mình, tôi thấy kích thích, cởi quần áo, tới sờ mó Bảo Thơ. Thấy tôi nhập cuộc, ông chủ đụ hăng hơn, cặc ra vào mạnh bạo, tiếng “bạch bạch bạch” như thuốc phiện, làm tôi mất bình tĩnh.
Tôi để cặc gần miệng Bảo Thơ, hai tay bóp cặp vú căng mọng. Vú cô ấy không còn đàn hồi như xưa, mà mềm như bông, dễ dàng bóp thành đủ hình dạng. Chắc chắn do Hữu Nghĩa ngày nào cũng bóp, cũng nắn.
“Thằng em, bạn gái em đúng là cực phẩm, body ngon vãi, dâm vkl. Ngủ mê man mà lồn còn tự động kẹp cặc anh. Nếu ngày nào cũng đụ được, sướng hơn tiên luôn!”
Ông chủ vừa đụ vừa hứng chí.
Tôi bóp núm vú Bảo Thơ, nhàn nhạt nói: “Đụ hoài thì sớm muộn cũng chán, cũng ngán.”
“Cũng đúng, nhưng ngán thì chơi kiểu mới là được. Thằng em đúng là người cùng sở thích, không thì đâu rộng rãi chia sẻ bạn gái cho anh đụ!”
Ông chủ cười “hê hê”.
Lời này nghe hơi nhục, nhưng tôi lại thấy kích thích. “Tối nay cô ấy là của anh, muốn đụ thì đụ nhiều lần, chẳng sao cả.”
Tôi cười nói.
Ông chủ cười: “Thằng em được đấy, sau này tới đây anh cho ở miễn phí, coi như tiền anh đụ bạn gái em.”
“Anh coi bạn gái tôi là gái bán hoa à?”
Nghe vậy tôi hơi bực.
Ông chủ vội phân trần: “Không phải ý đó. Chút tiền này làm sao đụ được gái xinh như bạn gái em, anh chỉ muốn cảm ơn thôi!”
“Thế còn được!”
Tôi gật đầu, không chấp nữa.
Đừng nhìn ông chủ lớn tuổi, sức đụ không tệ, đụ hơn hai mươi phút mới bắn tinh.
Lau mồ hôi, ông chủ bảo tôi đụ tiếp_keyboard: tiếp, ông ấy nghỉ một lúc. Tôi nhìn, tinh trùng chảy dọc lồn Bảo Thơ, kích thích vãi. Tôi lập tức đút cặc vào, hòa cùng tinh trùng của ông chủ mà đụ.
Bảo Thơ chắc cũng lên đỉnh, bị bắn tinh vào một lần, lại bị đụ tiếp, khoái cảm chắc mạnh lắm! Dù mê man, cô ấy vẫn lẩm bẩm “mạnh lên”, “sướng quá”.
Ông chủ cười “hê hê”, bảo: “Dâm vãi!”
Rồi ông ta lấy cặc, còn dính tinh trùng và nước lồn, chà lên miệng Bảo Thơ. Nhìn cô ấy dâm đãng như vậy, tôi kích thích, bất ngờ bóp mũi cô ấy. Bảo Thơ nghẹt thở, há miệng, ông chủ lập tức đút cặc vào, nhúc nhích.
Đút mười cái, cặc ông ta nhỏ lại, phải rút ra, nhưng ông ta hứng chí, khen tôi có chiêu hay, ngay cả lúc mê man còn được bú cặc. Tôi cười, không nói, chiêu này học từ phim heo.
Đụ thêm năm, sáu phút, tôi tăng tốc, bắn tinh vào trong. Rút cặc ra, đầy chất trắng đặc, lồn Bảo Thơ cũng thế, hậu quả của việc liên tục bắn tinh!
“Nghỉ ngơi thế nào rồi?”
Tôi thở hổn hển hỏi ông chủ. Ông ta cười “hê hê”, chỉ cặc mình, lại cứng rồi. Tôi phục sức hồi phục của ông ta, tuổi đó mà mạnh thế.
Ông chủ lật Bảo Thơ lại, cho quỳ trên giường, đụ kiểu doggy. Tôi vào nhà tắm tắm rửa, ra ngoài thấy ông ta đụ hăng say, nhưng tôi hơi chán, bắn ba lần rồi, mệt.
Tôi cầm điện thoại Bảo Thơ kiểm tra. Tin nhắn, lịch sử cuộc gọi sạch bong, chắc cô ấy xóa hết tin của Hữu Nghĩa.
Chẳng biết bao lâu, ông chủ hét lên: “Bắn rồi!”
Lại bắn tinh vào lồn Bảo Thơ, lần này lỏng hơn. Ông ta bước xuống giường, chân run rẩy, mệt lả.
“Chịu hết nổi rồi, tới đây thôi!”
Ông chủ lau mồ hôi, thở hổn hển.
“Tôi nói anh đúng là trâu bò, tuổi này mà mạnh hơn tôi!”
Tôi khâm phục: “Anh ăn thuốc hả?”
“Thuốc gì? Ăn thuốc đụ không sướng, cứng đơ mà tê, hại thân. Tôi mạnh thế là nhờ uống thuốc Bắc, bí kíp xin được, uống đều đặn là bền lâu!”
“Thật không?”
Tôi hơi nghi.
“Thật chứ. Ông thầy thuốc Bắc cho tôi toa này, gần bảy chục mà đụ vẫn cứng như thanh niên, ít nhất nửa tiếng một lần.”
“Đù! Già thế mà còn đụ được? Anh ơi, toa thuốc đó ngon thế, cho tôi thử với?”
“Được thôi, tí anh viết toa cho, em ra tiệm thuốc Bắc là được.”
Ông chủ hào phóng nói: “Nhưng có dịp em phải cho anh đụ bạn gái em vài lần nữa nhé!”
“Yên tâm, Tết còn nhiều thời gian, tôi sẽ dẫn cô ấy tới, như hôm nay là được. À, cho tôi số điện thoại anh, tôi sẽ gọi.”
“Ok!”
Hai người trao số điện thoại, lúc này cũng muộn, ông chủ đi, tôi dọn dẹp sơ rồi nằm cạnh Bảo Thơ ngủ.
