Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Đào Tạo Bạn Gái

Chương 8



“Lúc nào rảnh anh sắp xếp thời gian đi thêm lần nữa đi, tôi muốn lén lút xem thử, chỉ khi thấy được độ dâm đãng của bạn gái anh, tôi mới biết cách lên kế hoạch đào tạo tiếp theo chứ!”

Tôi trả lời anh ta một câu.

Chừng năm phút sau, Hữu Nghĩa nhắn lại: “Anh muốn xem hả? Được thôi, nhưng đừng để cô ấy phát hiện. Ở với tôi thì cô ấy dâm lắm, phóng khoáng lắm, nhưng với người khác thì chắc chắn không chơi đâu. Mà cô ấy giận thì tôi cũng chẳng dỗ được. Tôi mới đụ nhau với cô ấy chưa tới một năm, mà cô ấy cũng ngon lành, tạm thời chưa có ý định đổi người, anh đừng phá hỏng chuyện của tôi nhé.”

“Anh không yêu cô ấy à?”

“Yêu chứ, trước thì yêu, nhưng cái gì dễ có được thì chẳng thích lâu. Hồi chưa có được thì yêu chết đi được. Tôi cướp cô ấy từ tay thằng bạn trai cũ, dù giờ họ vẫn chưa chia tay hẳn, nhưng cũng gần như vậy rồi. Thằng bạn trai đó ở xa, giờ chẳng liên lạc gì nữa, dù sao mấy năm tới cô ấy chắc chắn là của tôi. Sau này, nếu chán thì đổi thôi!”

“Vậy thì mấy năm này cứ chơi cho đã đi, đào tạo cho ngon vào, biết đâu sau này thằng bạn trai cũ còn cảm ơn anh đấy!”

“Cũng đúng.”

“Anh yên tâm, tôi sẽ không phá hỏng chuyện của anh. Tôi không để cô ấy phát hiện, cũng không để anh biết tôi ở đó. Anh chỉ cần nói thời gian địa điểm, rồi cứ làm như bình thường.”

“Vậy thì tối mốt nhé, tôi dẫn cô ấy tới công viên ở khu Nam, đến lúc đó tôi báo trước cho anh.”

“Ok.”

“Thế nhé, ngủ đây.”

Chỗ anh ta nói cũng không xa, tôi đi bộ chừng nửa tiếng là tới. Đúng là chỗ đó lý tưởng để làm tình ngoài trời thật.

Mà nói tới thì Hữu Nghĩa đúng là dân chơi thứ thiệt, quả nhiên chỉ muốn chơi Bảo Thơ thôi, chán thì buông tay. Giờ tôi chẳng lo Bảo Thơ không thuộc về mình nữa, chỉ nghĩ làm sao đào tạo cô ấy cho dâm hơn, để sau này ở với nhau, tôi được hưởng nhiều hơn!

Hai ngày trôi qua cái vèo, tôi tuy vẫn làm ca đêm, nhưng nhờ người làm thay một hôm, rồi canh giờ gần tới nơi thì lẻn đến công viên , đợi tin nhắn của Hữu Nghĩa.

Gần 10 giờ tối, Hữu Nghĩa nhắn tới, bảo khoảng nửa tiếng nữa sẽ đến, dặn tôi để ý chiếc xe thể thao màu đỏ, đừng tránh để lạc.

Lúc này, Hữu Nghĩa đang nói chuyện với Bảo Thơ về việc đi dạo.

“Em yêu, thay đồ đi, anh dẫn em đi dạo tí.”

Hữu Nghĩa nói với Bảo Thơ.

“Muộn thế này còn đi đâu? Gần đây có gì hay ho đâu.”

Bảo Thơ đã cởi đồ chuẩn bị ngủ, nghe đi dạo thì hơi lười.

Hữu Nghĩa cười: “Mình đi công viên XX khu Nam, bố anh vừa mua cho anh chiếc xe thể thao, đang đậu dưới nhà, đi dạo một vòng cho vui.”

“Hả? Bố anh mua xe cho anh hả? Xe gì thế?”

Bảo Thơ ngạc nhiên hỏi. Cô biết nhà Hữu Nghĩa có điều kiện, nhưng anh ta vẫn đang đi học, chưa lái xe bao giờ, tự nhiên nói có xe thể thao, tất nhiên cô tò mò.

“Xuống là biết ngay.”

“Thế để em thay đồ.”

“Khoan, cứ mặc đồ hôm qua đi.”

Hữu Nghĩa cười “hê hê”.

Bảo Thơ lập tức hiểu ý: “Anh yêu, đừng nói anh lại muốn chơi ngoài trời nữa nhé?”

“Đúng rồi, kích thích lắm! Thôi, đừng lằng nhằng, nhanh lên.”

Hữu Nghĩa gật đầu, giục. Bảo Thơ hơi do dự, nhưng rồi cũng làm theo, bên trong không mặc gì, chỉ khoác áo trench coat đen dài bên ngoài.

Khi Bảo Thơ thấy chiếc Audi R8 màu đỏ đậu dưới nhà, mắt sáng rực.

“Lên xe!”

Hữu Nghĩa dẫn Bảo Thơ lên xe, phóng thẳng tới công viên .

Trên xe, Bảo Thơ tò mò ngó nghiêng. Nhà cô cũng khá giả, nhưng chỉ ở mức trung, không đủ tiền mua siêu xe thế này. Dù vậy, cô vẫn tự hào, vì dù cô không mua được, nhưng người đàn ông của cô thì có.

Tới cổng công viên , Hữu Nghĩa đậu xe bên lề, kéo Bảo Thơ xuống, cố tình châm điếu thuốc, câu giờ một chút, rồi mới thong thả đi vào công viên. Tôi núp cách đó không xa, nhìn chiếc xe xịn mà không khỏi ghen tị, nhưng vẫn lặng lẽ bám theo họ.

Bảo Thơ mặc áo trench coat, nhìn bên ngoài chẳng thấy gì, nhưng tôi biết bên trong cô ấy chẳng mặc gì. Trên đường, tay Hữu Nghĩa chẳng chịu yên, sờ mó khắp người Bảo Thơ, mà cô ấy không cản, cũng chẳng giận, để mặc anh ta muốn làm gì thì làm.

Công viên tối om, dù có đèn đường nhưng chỉ sáng vài chỗ. Tôi lẩn vào bóng tối, bám theo họ. Hữu Nghĩa dẫn Bảo Thơ tới một băng ghế hơi khuất, bên cạnh có đèn đường, ánh sáng mờ mờ nhưng vẫn thấy rõ.

“Ở đây đi!”

Hữu Nghĩa nói, với tay cởi áo trench coat của Bảo Thơ. Cô ấy hơi lưỡng lự, vì chỗ này sáng quá, sợ bị nhìn thấy, nhưng thấy Hữu Nghĩa hào hứng, cô cũng không từ chối. Áo vừa cởi ra, bên trong quả nhiên trần như nhộng, nét mặt dâm đãng, cặp vú căng tròn, cùng đám lông lồn đen nhánh dưới ánh đèn khiến tôi kích thích tột độ.

Hữu Nghĩa ôm Bảo Thơ, hai tay bóp vú cô ấy thoải mái, cặp vú bị bóp thành đủ hình dạng, Bảo Thơ nheo mắt thở hổn hển, chủ động hôn anh ta, lưỡi hồng hào đưa ra để anh ta mút. Tay cô ấy đã sờ xuống háng Hữu Nghĩa, vuốt ve con cặc của anh ta. Tôi núp trong bóng tối, nhìn mà ngẩn người, không ngờ Bảo Thơ lại chủ động dâm đến thế.

Hữu Nghĩa vừa buông vú ra định thò tay xuống dưới, Bảo Thơ đã chủ động dạng chân, để lộ lồn ra. Tôi không thể tin nổi cô gái trước đây tôi muốn sờ mà phải năn nỉ mãi mới chịu dạng chân giờ lại là Bảo Thơ trước mặt.

Tay Hữu Nghĩa xoa lồn Bảo Thơ, cô ấy run rẩy, thở hổn hển, ôm chặt cánh tay anh ta, chủ động đòi hôn. “Ư ư ư…”

Đột nhiên Bảo Thơ rên lên, hóa ra Hữu Nghĩa đã đút hai ngón tay vào lồn cô ấy, ra sức móc.

“Anh yêu, nhẹ thôi, anh móc đau em quá~~” Bảo Thơ nhăn mặt van xin.

Hữu Nghĩa cười “hê hê”: “Thế không sướng à?”

“Sướng thì sướng, nhưng cũng đau lắm!”

“Đừng lảm nhảm, đang kích thích thế này, chịu tí đi, có chết đâu.”

Hữu Nghĩa càu nhàu, cánh tay lắc mạnh hơn, Bảo Thơ lập tức cảm nhận khoái cảm ập tới, ôm chặt đầu anh ta, miệng rên “y y a a”. Dù cô ấy cắn môi kìm chế, tiếng rên vẫn to, trong công viên tĩnh lặng nghe rõ mồn một, làm tôi phấn khích tột độ.

Hữu Nghĩa có lẽ mỏi tay, rút tay ra, đứng dậy: “Em tự làm đi, anh nghỉ tí.”

“Đáng ghét, anh yêu, đút vào đi mà~~” Bảo Thơ nũng nịu.

“Anh bảo làm thì làm, sớm muộn anh cũng đụ em.”

Hữu Nghĩa hừ một tiếng, lấy thuốc ra hút.

Bảo Thơ bất đắc dĩ dạng chân, tự đút ngón tay vào lồn. Hữu Nghĩa bảo cô ấy đặt hai chân lên ghế, dạng rộng ra, để lộ lồn mà móc. Từ góc nhìn của tôi, mọi thứ rõ mồn một, một tay Bảo Thơ thụt ra thụt vào lồn, tay kia bóp vú mạnh, nét mặt dâm đãng, thỉnh thoảng rên lên. Hữu Nghĩa đứng bên cạnh, vừa hút thuốc vừa nhìn, vừa ung dung vừa như nắm mọi thứ trong tay.

“Anh yêu, đừng… đừng làm thế nữa, đút vào đi, em thèm lắm rồi.”

Bảo Thơ chịu không nổi, van xin Hữu Nghĩa.

Hữu Nghĩa tiện tay trải áo trench coat xuống đất, ngồi xuống, chỉ vào áo: “Lại đây, quỳ xuống.”

Bảo Thơ lúc này chẳng màng gì nữa, chỉ muốn anh ta đút vào, lập tức bước tới quỳ xuống áo.

Hữu Nghĩa kéo khóa quần, lôi con cặc ra, Bảo Thơ chủ động nắm lấy, cúi xuống liếm. Hữu Nghĩa ngồi dựa hai tay vào ghế, ngửa đầu, trông khoái chí.

Nhìn Bảo Thơ vốn trong sáng đáng yêu giờ trần truồng quỳ dưới đất liếm cặc cho Hữu Nghĩa, ngay dưới ánh đèn đường, nếu có ai đi ngang chắc chắn thấy rõ, chẳng có chỗ mà trốn, tôi vừa shock vừa kích thích, tay đã sờ lên con cặc mình.

Bảo Thơ liếm cặc Hữu Nghĩa kỹ lưỡng, cả hai hòn dái cũng bị cô ấy liếm ướt nhẹp. Hữu Nghĩa mới ra hiệu cho cô trèo lên người anh ta. Vừa ngồi lên, Bảo Thơ đã chủ động cầm con cặc chà vào lồn mình, làm nó ướt, rồi ngồi mạnh xuống.

Ngay lập tức, cả con cặc chui vào lồn, Bảo Thơ rên lên, núm vú bị Hữu Nghĩa ngậm lấy, mông bắt đầu lắc qua lại. Nhìn vòng eo nhỏ nhắn và cặp mông trắng phau của bạn gái lắc điên cuồng, tiếng rên liên tục, lúc thì cao vút, tôi không kìm được, lôi cặc ra, nhìn Bảo Thơ mà sục.

Hữu Nghĩa đột nhiên cắn mạnh núm vú Bảo Thơ, cô ấy kêu đau, nhưng anh ta nhân cơ hội đụ mạnh hơn. Bảo Thơ không kìm được, rên to đến chói tai.

“Đáng… đáng ghét, anh yêu, sao cắn mạnh thế? Suýt nữa cắn rụng núm em rồi~~” Bảo Thơ thở hổn hển trách móc, nhưng Hữu Nghĩa chẳng quan tâm, ra hiệu cô ấy xoay người. Thế là Bảo Thơ đối mặt với tôi, ngồi trên người Hữu Nghĩa, hai tay bám chân anh ta, tự mình đụ, cặp vú to lắc lư, dâm không tả nổi.

“Đù, sướng thế mà lên đỉnh rồi à? Con lồn dâm, đụ ngoài trời kích thích lắm đúng không?”

Thấy Bảo Thơ đột nhiên lắc nhanh, thở dốc, Hữu Nghĩa cười chửi, từ phía sau bóp vú cô ấy, tăng tốc đụ.

“Ư… lên… lên đỉnh rồi~~ a… sướng quá, sướng quá~~ anh yêu, anh… bắn tinh đi! Bắn vào trong đi~~” Bảo Thơ nheo mắt, mê mẩn.

Hữu Nghĩa đột nhiên đỡ Bảo Thơ đứng dậy, cô ấy vội giữ thăng bằng, cố không để con cặc tuột ra, rồi đứng lên, vừa đụ vừa tiến tới chỗ đèn đường.

Bảo Thơ bám cây đèn đường, cong mông, lắc tới lắc lui. Phía sau, Hữu Nghĩa một tay giữ eo, một tay ấn lưng cô ấy xuống để dễ đụ, con cặc ra vào mạnh mẽ, tiếng “bạch bạch bạch” vang rõ.

Dưới ánh đèn, tôi thấy rõ mồn một, nghe tiếng rên dâm đãng của Bảo Thơ, tôi không kìm nổi, bắn tinh!

Xong khoái cảm, tôi thu dọn, tiếp tục nhìn.

Lúc này Hữu Nghĩa cũng gần bắn, tăng tốc đụ, làm Bảo Thơ rên rỉ không ngừng, liên tục van xin anh ta mạnh hơn.

Đột nhiên, Hữu Nghĩa rút cặc ra, Bảo Thơ hụt hẫng “hừ” một tiếng, ngoảnh lại: “Anh yêu, sao rút ra rồi? Tiếp đi, đụ tiếp đi!”

“Con lồn dâm, gọi chủ nhân, gọi chủ nhân anh mới đụ tiếp.”

Hữu Nghĩa cười đểu.

Bảo Thơ đỏ mặt, nũng nịu: “Lại thế à, anh cứ trêu em. Anh yêu, đút vào đi mà, em sắp lên đỉnh nữa rồi, xin anh~~” Cô lắc mông van xin, trông thèm khát.

Hữu Nghĩa vung tay tét vào mông Bảo Thơ, để lại dấu đỏ, cô ấy đau cong người, nhưng lập tức ngẩng mông lên: “Chủ nhân, em gọi chủ nhân được chưa! Chủ nhân tốt, đừng hành em nữa, đút vào đi~~”

“Con lồn dâm!”

Hữu Nghĩa đắc ý cười lớn, đút cặc vào lại, nhưng không động. Bảo Thơ biết anh ta lại trêu, nếu không làm anh ta hài lòng thì chắc chắn không tiếp, đành tự lắc mông, miệng nói lời dâm: “Chủ nhân, xin anh, động đi, đụ em đi~~ em… em là con lồn dâm, chủ nhân, đụ em đi~~” Những lời nhục nhã từ miệng Bảo Thơ làm tôi không tin nổi. Hữu Nghĩa cười ha hả, bắt đầu đụ mạnh, chừng trăm cái, cuối cùng gầm lên bắn tinh, còn Bảo Thơ cũng lên đỉnh lần nữa.

Hữu Nghĩa để cặc trong lồn cho đến khi bắn hết tinh trùng mới rút ra. Không còn anh ta đỡ, Bảo Thơ dựa vào cây đèn đường, cơ thể vẫn run rẩy, khoái cảm chưa tan. Tôi nheo mắt nhìn, tinh trùng trắng xóa chảy dọc đùi Bảo Thơ, dâm không tả nổi.

Hữu Nghĩa chỉnh quần áo, ngồi nghỉ, Bảo Thơ thở hổn hển một lúc, lấy giấy từ túi xách lau lồn sạch sẽ, nhặt áo trench coat dưới đất phủi bụi, rồi mặc vào. Suốt quá trình, cô ấy không trách Hữu Nghĩa bắn vào trong, cũng không càm ràm việc anh ta chỉ lo sướng rồi bỏ mặc cô, mà ngoan ngoãn tự dọn dẹp, xong còn lấy thuốc lá châm một điếu.

Tôi tưởng Bảo Thơ học hút thuốc, ai ngờ cô ấy châm xong lại đưa cho Hữu Nghĩa. Anh ta dường như quen rồi, tự nhiên hút, chẳng nói một lời cảm ơn.

Bị chơi như thế mà vẫn ngoan ngoãn, tôi phải công nhận, trong lòng Bảo Thơ, Hữu Nghĩa giờ quan trọng hơn tôi nhiều! Nếu là tôi, chắc cô ấy đã giận từ lâu.

Hữu Nghĩa hút xong thuốc, đứng dậy rời đi, Bảo Thơ muốn khoác tay, nhưng anh ta gạt ra, có lẽ bắn xong rồi nên hết hứng. Tôi thấy nét mặt Bảo Thơ thoáng thất vọng, nhưng vẫn cười gượng đi theo anh ta.

Tiếng xe thể thao vang lên từ xa, tôi biết họ đi rồi, nhưng cảm giác vẫn sốc. Bảo Thơ đã bị chơi đến mức rất phóng khoáng, rất dâm, còn Hữu Nghĩa chỉ muốn chơi thân thể cô ấy, mà Bảo Thơ, không biết vì yêu hay gì khác, đã chấp nhận thái độ đó, dù trong lòng có lẽ cũng hơi oán trách!

Về đến ký túc, Hữu Nghĩa nhắn hỏi tôi thấy chưa, tôi nói thấy rồi, đúng là dâm thật, khâm phục anh ta tìm được bạn gái cực phẩm thế. Hữu Nghĩa tất nhiên đắc ý. Tôi tò mò hỏi anh ta bắn vào trong thế không sợ có bầu à? Hữu Nghĩa tiết lộ một tin khiến tôi sốc: anh ta đã cho Bảo Thơ đặt vòng tránh thai! Chỉ để mỗi lần đụ không cần bao, tha hồ bắn vào trong.

Anh ta còn kể, lúc đầu Bảo Thơ không chịu đặt vòng, nhưng anh ta chỉ cần ba ngày không đụng cô ấy, cô ấy đã tự đầu hàng, đồng ý đặt vòng.

Sốc xong, tôi nghĩ vậy cũng tốt, ít ra không lo Bảo Thơ mang thai. Dù giờ tôi không ngại cô ấy bị người khác đụ, nhưng ít nhất… đừng để phải đi phá thai.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...