Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Dâng Vợ Cho Cha

Chương 14 : Chuyến dạo phố mập mờ



Tôi làm ra vẻ tùy ý nói: “Cha, hai người về rồi à?”.

Ánh mắt cha có chút lảng tránh, nhưng rồi nhanh chóng trở lại như thường: “Ừ, về rồi. Hôm nay con không đến công ty à?”.

Tôi đáp: “Vâng, sáng nay hai người vừa đi thì điều hòa hỏng. Sửa mãi không được. Con sợ thằng bé nóng nên lắp tạm cái điều hòa mini cho nó dùng trước, mai con gọi người đến xem sao. Hôm nay thợ thuyền không ai rảnh cả.”.

Thợ thuyền đương nhiên là không rảnh rồi, tôi làm sếp mà bảo họ không rảnh thì đố họ dám rảnh.

Cha nhìn cái điều hòa trong phòng khách, không nói gì. Nhưng Thùy Tiên lại ôm con, nhìn tôi bằng ánh mắt đầy nghi ngờ.

Tôi giả bộ vô tội nói với cô ấy: “Vợ ơi. Hôm nay đừng cho con ra ngoài chơi nhé, trong phòng nó mát hơn.”. Nói rồi tôi nhận lấy thằng bé từ tay cô ấy. Thằng nhóc trông cũng có vẻ mệt rồi, ban ngày đi chơi quá phấn khích, chắc chắn cả ngày không ngủ. Chắc là lúc trên đường về nó đã ngủ gật. Tôi bế con cùng Thùy Tiên về phòng. Cha đặt mấy túi đồ xuống rồi cũng về phòng mình.

Vừa vào phòng, tôi đã vội vàng dùng chân đóng sầm cửa lại, dí theo Thùy Tiên hỏi: “Vợ, vợ ơi, có chuyện gì, hôm nay có chuyện gì thế?”.

Thùy Tiên vừa cởi quần áo vừa mất kiên nhẫn nói: “Chuyện gì là chuyện gì? Em hỏi anh, có phải anh làm hỏng cái điều hòa không?”.

Tôi cười hì hì: “Sao có thể… không phải anh làm hỏng! Mà chắc chắn là anh rồi, hehe”.

Thùy Tiên làm ra vẻ bị tôi đánh bại: “Thành Dương ơi là Thành Dương, em không ngờ anh lại có thể không có chút lương tâm nào! Vì mấy cái suy tính nhỏ nhen của anh mà bắt cả nhà phải chịu nóng, anh không thấy xấu hổ à!”.

Tôi không biết xấu hổ đáp lại: “Sao lại là suy tính nhỏ nhen của anh! Đây là đại sự liên quan đến hạnh phúc thể xác của chúng ta có được không. Vợ à, vợ ngoan, mau nói cho anh biết, hôm nay em và cha làm sao vậy? Đừng gạt anh, anh nhìn ra được, hôm nay chắc chắn có chuyện!”.

Thùy Tiên nghe tôi hỏi xong, mặt thế mà lại đỏ lên. Tôi càng chắc chắn là có chuyện, nên không ngừng truy vấn.

Thùy Tiên bị tôi quấn lấy không chịu nổi, đành phải bỏ dở việc mặc đồ ngủ, cứ thế mặc nguyên bộ đồ lót ngồi xuống giường nói với tôi: “Nói ra anh đừng có giận nhé!”.

Tôi vừa nghe câu này, con cặc lập tức bắt đầu cương lên. Tôi nói ngay: “Vợ à, anh chỉ có vui thôi, làm sao mà giận được!”.

Thùy Tiên đỏ mặt liếc tôi một cái, thấy bộ dạng hưng phấn của tôi, liền kể: “Hôm nay lúc đến phố đi bộ, gặp mấy con bé bán hoa. Chúng cứ bám riết lấy cha bắt ông ấy mua hoa cho em. Còn không ngừng nói với cha là vợ ông ấy đẹp quá, hai người xứng đôi quá.”.

Tôi nghe xong càng thêm phấn khích. Nhưng tôi biết, chỉ có vậy thì không thể làm cả Thùy Tiên và cha phải ngượng ngùng khi thấy tôi được, tôi hỏi tiếp: “Rồi sao nữa, sao nữa?”.

Thùy Tiên hạ giọng: “Lúc đó cha đang bế con, không nói câu nào, chỉ dùng cái ánh mắt rất… rất dịu dàng để nhìn em, nhìn là biết ông ấy muốn mua cho em rồi. Nếu không phải đang bế con, chắc ông ấy đã móc tiền ra mua.”.

Tôi lập tức hỏi: “Ánh mắt gì cơ!”.

Thùy Tiên không dám nhìn tôi: “Là… là ánh mắt của chồng nhìn vợ ấy!”.

Tôi kích động đến mức hơi run lên, hỏi: “À… vậy sau đó thì sao?”.

Mặt Thùy Tiên càng đỏ hơn, cô ấy lí nhí như người phạm lỗi: “Lúc đó em cũng không biết mình nghĩ gì, liền đi tới khoác tay cha nói ‘Chồng ơi, mình đi nhanh lên, sắp trễ giờ chiếu phim rồi.’”.

Tôi nghĩ, thế này thì cũng đâu có gì bất thường! Dù sao cũng là để thoát khỏi mấy đứa bán hoa, có gì to tát đâu?!. Tôi hỏi: “Chỉ có vậy thôi à? Thế sao em phải đỏ mặt?”.

Thùy Tiên nói nhỏ hơn nữa: “Cả ngày hôm nay, em đều khoác tay cha đi dạo phố. Thỉnh thoảng… thỉnh thoảng cha cũng sẽ ôm eo em. Nhiều lần lúc mua quần áo, nhân viên bán hàng đều gọi cha là chồng em, bảo ông ấy xem em mặc có hợp không. Cả cha và em đều không nói chúng em không phải một cặp. Có lúc cha mua đồ, nhân viên gọi em là vợ ông ấy, em cũng không phủ nhận, cha liền dùng cái ánh mắt đó nhìn em, rồi hỏi ý kiến em về bộ đồ. Anh không thấy hôm nay mua nhiều đồ lắm sao? Cha hôm nay như thể rất phấn khích, cứ đi dạo mãi, thử đồ mãi, cứ hễ nhân viên bán hàng gọi em là vợ ông ấy là ông ấy lại mua.”.

Nói xong, mặt Thùy Tiên đã đỏ lan đến tận cổ. Cổ họng tôi bắt đầu khô khốc, không kìm được nuốt nước bọt. Tôi kích động nhìn cô ấy hỏi: “Em và cha, cả ngày hôm nay cứ như một đôi vợ chồng đi dạo phố vậy sao?”.

Thùy Tiên xấu hổ gật đầu, có chút chột dạ liếc nhìn tôi , hỏi: “Chồng ơi, anh có giận không?”.

Tôi nhìn vào mắt Thùy Tiên, nói: “Vợ, em sờ thử xuống dưới của anh đi. Mau sờ đi!”.

Thùy Tiên đầy nghi hoặc đưa tay xuống sờ một cái, rồi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn tôi. Bởi vì chỗ đó của tôi đang cứng. Nếu không phải tôi cố ý kiềm chế sự hưng phấn, chắc nó đã vểnh lên rồi, hiện tại chỉ là hơi cứng mà thôi.

Thùy Tiên nhìn tôi với ánh mắt rất phức tạp, vừa có vẻ thẹn thùng lại vừa có chút vui mừng, trên mặt còn có vẻ như trút được gánh nặng. Xem ra, cô ấy đã lo rằng tôi sẽ không vui, nhưng khi chạm vào con cặc đang cứng của tôi, cô ấy đã an tâm. Thùy Tiên có chút kích động gọi tôi: “Chồng! Anh…”.

Tôi làm ra vẻ hưng phấn gật đầu với cô ấy , nói: “Vợ, em hiểu chưa. Anh thật sự sẽ không giận đâu, anh chỉ có vui và phấn khích thôi. Em cứ yên tâm mà mạnh dạn làm đi. Anh đã tạo điều kiện tốt cho em rồi, em cứ bung lụa đi. Em càng bung lụa, anh càng vui.”.

Thùy Tiên làm ra vẻ đã quyết tâm, gật mạnh đầu: “Vâng, chỉ cần tốt cho anh, em làm gì cũng nguyện ý.”.

Tôi nhìn cô ấy bằng ánh mắt khích lệ: “Vợ à. Bây giờ cha đã ngày càng mê luyến em rồi. Cũng phải thôi, một người đàn bà xinh đẹp như em, thằng đàn ông nào mà chịu nổi! haha. Lát nữa ra ngoài cứ tự nhiên nhé, đừng để cha cảm thấy có vấn đề, hoặc để ông ấy biết là anh biết. Đây là bí mật giữa hai người. Vợ ơi, mau thay đồ nấu cơm đi, con đang ngủ, để anh bế về phòng nó.”.

Thấy Thùy Tiên định thay đồ ngủ, tôi nói thêm: “Vợ, thay bộ nào khêu gợi hơn đi!”.

Thùy Tiên lườm tôi một cái, không thèm để ý, vẫn mặc chiếc váy ngủ không tay hôm trước.

Nói xong tôi liền bế thằng bé đang ngủ về phòng nó. Cha vẫn chưa ra khỏi phòng, chắc lúc này trong lòng ông đang rất không tự nhiên. Tôi đặt con xong, liền gõ cửa phòng cha: “Cha, ra ăn dưa hấu đi ạ. Con mua dưa hấu ướp lạnh sẵn rồi, may mà mạch tủ lạnh không hỏng, không thì đến cả đồ lạnh cũng chẳng có mà ăn.”.

Cha ở trong phòng đáp một tiếng “Được” rồi không có động tĩnh gì. Tôi cũng không để ý, bắt đầu bổ dưa hấu.

Một lát sau, Thùy Tiên từ trong phòng đi ra. Cô ấy mặc chiếc váy suông không tay màu xanh nhạt, và rất rõ ràng, bên trong không mặc áo lót. Tôi cười cười, biết rằng Thùy Tiên đã có chút quen với kiểu hở hang kín đáo này. Việc cả tôi và cha đều chọn cách lờ đi đã làm cho cô ấy bạo dạn hơn không ít.

Cha một lúc sau cũng ra ngoài, mặc một chiếc quần đùi rộng và một chiếc áo ba lỗ bó sát người mà ông thường mặc khi tập thể dục. Tôi thì vẫn cởi trần.

Cha không nhìn tôi, mà sau khi ngồi xuống vừa ăn dưa hấu vừa hỏi: “Thằng bé đâu rồi? Ngủ chưa?”.

Tôi đáp: “Ngủ rồi ạ, ngủ say rồi. Con để nó trong phòng rồi.”.

Cha rõ ràng là đang cố tìm chuyện để nói: “Ừ, ban ngày không ngủ, chắc mệt chết rồi. Cứ để nó ngủ thêm lúc nữa. Phòng đó có mát không? Có cần lát nữa đi mua cái quạt không?”.

Tôi nói: “Không cần đâu ạ, cái điều hòa nhỏ đó đủ cho một phòng rồi, trẻ con thổi quạt cũng không tốt.”.

Cha gật đầu, tiếp tục ăn dưa hấu. Hai cha con tôi nhất thời không còn gì để nói. Sau khi ăn ba bốn miếng dưa, cha mới bắt đầu trở lại bình thường, cùng tôi tán gẫu vài chuyện trong công việc.

Lúc này, Thùy Tiên đã dọn cơm xong và gọi chúng tôi vào ăn. Sau khi tôi và cha ngồi xuống, Thùy Tiên vừa vặn từ bếp mang ra lọ tương đậu mà cha thích, đưa tay đặt bên cạnh ông. Cả tôi và cha đều đồng thời nhìn về phía cô ấy. Con cặc của tôi lập tức nhói lên vì kích động.

Trong nhà không có điều hòa, tiết trời cuối thu lại oi bức, Thùy Tiên chỉ nấu một bữa cơm mà đã mồ hôi đầm đìa, làm chiếc váy ngủ ướt đẫm dính chặt vào người cô ấy. Từ phía bên cạnh, tôi có thể thấy rõ phần lưng và ngực áo đã hiện rõ đường cong cơ thể cô ấy. Viền dưới bộ ngực căng tròn của Thùy Tiên cũng rất rõ ràng, đầu vú nhô lên thành một nốt nhỏ. Từ góc nhìn của cha, chắc chắn còn đã mắt hơn, vì lúc này hai vú của Thùy Tiên đang trễ xuống, khe ngực ở giữa chắc chắn hiện ra rõ ràng.

Mặt Thùy Tiên đỏ bừng vì nóng, cộng thêm làn da trắng nõn và mái tóc rối bời vì mồ hôi dính trên trán và cổ, trông cô ấy giống hệt như vừa làm tình xong. Đối với đàn ông, không có gì hấp dẫn hơn một người đàn bà trong bộ dạng này.

Cha đã hoàn toàn quên mất sự tồn tại của tôi, ánh mắt ông cứ thế nhìn Thùy Tiên không chớp. Bị cha nhìn chằm chằm, Thùy Tiên sững người, sau khi đặt lọ tương xuống, cô cúi đầu nhìn mình một cái, mặt liền đỏ bừng. Cô ấy vốn định hôm nay sẽ không mặc đồ quá hở hang, không ngờ lại vô tình thể hiện một vẻ đẹp mờ ảo còn hấp dẫn hơn trước mặt cha.

Tôi giả vờ như không thấy gì, cầm đũa lên ăn cơm, nhưng khóe mắt vẫn liếc về phía hai người. Thùy Tiên cúi đầu sững sờ một lúc, rồi đột nhiên ngẩng lên nhìn lại cha, khóe miệng hơi trề ra, liếc một cái liếc kín đáo. Biểu cảm đó, hoàn toàn không giống như đang trách cha đã thấy thứ không nên thấy, mà ngược lại có chút giống như đang làm nũng vì ngượng ngùng.

Lông mày của cha rõ ràng run lên, và mặt ông thế mà lại đỏ. Đúng vậy, đỏ mặt. Một người đàn ông đã ngoài năm mươi tuổi, lại có một biểu cảm mà tôi chưa bao giờ thấy: đỏ mặt!.

Thùy Tiên thấy cha đỏ mặt, cô ấy liền trở nên tự nhiên. Cô bắt đầu gắp thức ăn, múc canh cho chúng tôi như bình thường. Bữa cơm đó cha ăn chậm hơn trước rất nhiều.

Tối về phòng, tôi lập tức kích động ôm chầm lấy Thùy Tiên , bắt cô ấy sờ vào hạ bộ của tôi. Nó vẫn còn hơi cứng. Thùy Tiên cũng có vẻ động tình, đưa tay vào quần tôi không ngừng vuốt ve. Nhưng tôi đã uống thuốc từ trước, nên dĩ nhiên cô ấy không thể kích thích cho nó cứng lên được.

Tôi đưa tay đến giữa hai chân Thùy Tiên, cô ấy lập tức bắt lấy tay tôi không cho sờ. Tôi dùng một tay giữ cả hai tay cô ấy lại, tay kia lại mò xuống, Thùy Tiên liền uốn éo người, kẹp chặt đùi không cho tôi chạm vào. Không còn cách nào khác, tôi đè Thùy Tiên xuống giường, giữ chặt cô ấy, rồi luồn tay ra sau mò đến lồn cô ấy. Quần lót ướt sũng, nóng hổi. Không biết là mồ hôi hay là dâm thủy của cô ấy. Tôi kéo nhẹ mép quần lót, liền thấy một sợi chỉ trong suốt nối từ lồn cô ấy đến quần lót. Thùy Tiên đã ướt đẫm, cô ấy đã bị kích thích đến hưng phấn vì bị cha nhìn thấy toàn bộ hình dáng bộ ngực. Cho nên cô ấy mới ngại không cho tôi sờ, sợ tôi phát hiện cô ấy đã ướt.

Lúc này Thùy Tiên lại không cử động nữa, dường như đang chờ đợi hành động tiếp theo của tôi. Nhưng tôi không làm như trước đây. Tôi chỉ dùng ngón tay quệt một ít nước lồn, đưa lên trước mặt cô ấy cho cô ấy xem. Tôi cười hì hì: “Vợ, xem này, nước của em nhiều chưa!”.

Thùy Tiên xấu hổ nắm lấy tay tôi, không cho tôi xem nữa. Tôi tiếp tục cười hỏi: “Vợ, có phải vì bị cha nhìn thấy không?”.

Thùy Tiên rõ ràng đã động tình, lúc này thế mà lại chủ động gật đầu với tôi , một bộ dạng như đang cầu xin ái ân. Nhưng tôi không có ý định thỏa mãn cô ấy, tôi muốn để cô ấy càng thêm đói khát, như vậy cô ấy mới có thể chủ động hơn trong việc quyến rũ cha.

Vì thế tôi làm ra vẻ khổ não: “Xin lỗi vợ, em xem này, con cặc của anh nó không nghe lời, lại xìu rồi. Nhưng có cách khác để thỏa mãn em đấy.”.

Thùy Tiên nghe xong tưởng tôi nói đến con cặc giả, ánh mắt xấu hổ liếc về phía tủ đầu giường nơi cất nó.

Nhưng tôi lại nói: “Ngay phòng bên cạnh có một con cặc vừa to vừa cứng, lại còn là hàng thật đang chờ em đấy. Em phải cố gắng lên, như vậy mới sớm được hưởng thụ sự kích thích tột độ của ái tình!”.

Thùy Tiên lập tức thẹn quá hóa giận, xoay người đứng dậy đánh tôi một cái. Sau khi đánh xong, cô ấy cũng không đòi hỏi tôi nữa, mà đi vào nhà vệ sinh tắm. Thời gian tắm tuy có hơi lâu, nhưng không đủ để tự sướng.

Tôi đột nhiên nghĩ, mình chưa bao giờ xem lại những gì đã xảy ra qua camera giám sát. Hơn nữa, chuyện hôm cha chạm tay vào ngực Thùy Tiên, tôi cũng chưa thấy, sao không xem lại nhỉ?. Thế là tôi nói với Thùy Tiên tôi cần lên mạng một lát, rồi đi vào phòng làm việc.

Vào phòng làm việc, tôi khóa cửa lại. Tôi mất cả buổi mới tìm được cái phần mềm giám sát mà tôi đã giấu. Mở ra, tôi tìm đoạn ghi hình ở nhà ăn hôm nay. Chất lượng rất tốt, âm thanh cũng rất rõ ràng, hơn năm trăm triệu bỏ ra không uổng. Tôi xem lại một lần nữa biểu hiện của Thùy Tiên và cha trên bàn ăn. Lần này nhìn còn rõ hơn. Cái liếc mắt đầy hờn dỗi của Thùy Tiên, khuôn mặt đỏ bừng vừa hưng phấn vừa xấu hổ của cha. Cả bộ dạng giả vờ bình tĩnh của tôi cũng được ghi lại rành rành.

Tôi đột nhiên muốn xem thử cha đang làm gì, liền chuyển sang camera giám sát trực tiếp phòng của ông. Cha lúc này đang đứng bên cửa sổ, chỉ mặc quần đùi, cởi trần và đang đứng ngẩn người. Không biết đang suy nghĩ gì. Tôi vừa định tắt đi thì thấy cha đột nhiên cử động. Ông đi đến bên giường cầm điện thoại lên, rồi gọi cho ai đó.

Cha nói: “Alo, Bình à. Ngủ chưa? Haha, không làm phiền chú chứ? À. Thế thì tốt, không thì để thím nó trách tội tôi thì không hay. Tôi thì có chỉ thị gì! Tôi chỉ thị chú đẻ thêm đứa nữa được không? Hahaha, được, được, tôi để ý giúp cho, xem có giống nào tốt để thay cho chú không. Bình này, có việc tôi muốn hỏi chú, lần trước chú nói với tôi về căn biệt thự đó còn không?”.

“Ừ, tôi muốn mua. Già rồi, cảm thấy không rời xa con cháu được. Thằng Dương, nó với vợ nó đều rất hiếu thảo, thằng cu cũng đáng yêu. Thôi, hôm khác tôi bế qua cho các chú mở mang tầm mắt. Hahaha. Được, chú hỏi giúp tôi nhé, cứ mua căn lớn. Tương lai ở chung, lớn một chút cũng tiện. Ừ, chỗ nào thì chú xem rồi quyết, tôi tin chú. Ừ, được. Thôi, chú cứ xem rồi tính, có thì dẫn tôi đi xem.”.

“Thôi, không nói chuyện với chú nữa. cút đi! Cúp máy đây!”.

Cha muốn mua biệt thự, đây là muốn định cư ở đây rồi! Trước đây tôi có nhắc đến, nhưng ông đều không cho tôi câu trả lời chính xác, chỉ nói ông còn khỏe, đợi già rồi tính sau. Bây giờ lại đột nhiên muốn mua biệt thự. Có phải là vì sự kích thích của Thùy Tiên hôm nay không?.

Chắc chắn là vậy, hôm nay Thùy Tiên đã ở bên cạnh cha cả ngày như một người vợ. Đây tuyệt đối là cảm giác mà cha không thể chống cự được. Thêm vào đó, đêm nay cha lại thấy được thân hình khêu gợi của Thùy Tiên, từ tận đáy lòng ông đã hy vọng có thể cùng cô ấy chung sống.

Mua biệt thự đối với cha không phải là chuyện lớn. Nghe trong điện thoại, người bạn này đã từng đề nghị với cha trước đây, nhưng ông không mua. Tối nay lại đột nhiên tự mình nói muốn mua. Tín hiệu này quá rõ ràng, cha muốn cùng chúng tôi chung sống, hay nói đúng hơn, cha muốn được ở cùng Thùy Tiên!.

Tôi kích động. Tôi biết, tôi đã thành công!.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...