Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cuộc Sống Nô Lệ Của Ngọc Linh

Chương 6 : Giọng thằng Mập đầy uy quyền. Ngọc Linh không nói hai lời, dập đầu liền mấy cái, còn thành kính hơn



Chương 5

Giọng thằng Mập đầy uy quyền. Ngọc Linh không nói hai lời, dập đầu liền mấy cái, còn thành kính hơn lúc về quê lạy tổ tiên. Thằng Mập và mấy đứa kia nhìn nhau, mắt toàn sự kinh ngạc.

Thằng Nhảy chưa về, dưới sự chỉ huy của thằng Mập, Ngọc Linh lạy từng đứa một, mỗi đứa ba lạy. Xong thằng Mập bắt cô quỳ đó, vì nó phát hiện ngoài thằng Còi, mấy đứa còn lại đều lùn hơn Ngọc Linh.

Mấy thằng con trai nhìn cô từ trên xuống dưới, khiến cô vừa lúng túng vừa hơi phấn khích. Mẹ hay khen cô là tiểu công chúa, là mỹ nhân hiếm có. Ở lớp cô cũng thuộc hàng xinh nhất, mắt dài long lanh, lũ con gái ganh tị bảo là mắt hồ ly, trời sinh hồ tinh. Mũi nhỏ xinh, miệng cherry, mặt trái xoan. Lũ ganh tị còn bảo “nhỏ xinh thì lớn chưa chắc đã đẹp”. Cô từng hỏi mẹ, mẹ bảo: “Đừng nghe chúng nó nói bậy, con gái mẹ lớn lên chắc chắn đẹp nhất.”

Ít nhất thì cô rất trắng, tục ngữ có câu “một trắng che ba xấu”, huống chi cô vốn đã đẹp. Còn một điểm nữa không biết có tính là ưu điểm không – cô rất cao, trong lớp nhiều thằng con trai còn chưa bằng cô, lũ con gái ganh tị gọi cô là “ngựa ô lớn”, thời đó con gái cao quá cũng chưa chắc là tốt, miền Bắc vẫn trọng nam khinh nữ nặng lắm.

“Được rồi, ngoan lắm. Sau này mày gọi bọn tao là gì?”

“Gọi anh Mập, anh Còi, anh Đen…”

Bốp! Chưa nói hết đã ăn thêm một cái tát.

“Đệt mẹ mày, mày xứng ngang hàng với bọn tao à? Mày chỉ là đàn bà, đàn bà là cái gì, hả?”

Ngọc Linh bị đánh đến khóc nức nở, mắt mờ lệ, nức nở đáp: “Đàn bà là chó cái, là đĩ, là đồ rẻ tiền, là bồn cầu…”

Cái tát này lại khiến cô hoàn toàn nhập vai Laura, câu thoại chính là nguyên văn trong phim.

“Bồn cầu?” Mấy thằng kia lần đầu nghe từ này, vừa sốc vừa mơ hồ. Thằng Mập lập tức nắm lấy thông tin này.

“Nghe chưa, đúng là đồ đê tiện trời sinh, nghĩ ra được cả từ mà bọn mình không nghĩ ra. Tốt lắm, bọn tao đều có biệt danh, mày tự chọn đi, chó cái hay bồn cầu?”

Hai cái tên này đều khiến cô nhập vai cực mạnh, mà “bồn cầu” còn mạnh hơn, mạnh đến mức nghe xong đầu óc trống rỗng.

“Chó cái khó nghe quá… gọi… gọi bồn cầu đi…”

Giọng cô nhỏ xíu, nhưng vẫn gây nên một tràng cười vang. Lát sau thằng Nhảy về, thằng Mập giới thiệu “bồn cầu” Trần Ngọc Linh cho nó. Chỉ trong chưa đầy năm phút, Ngọc Linh đã có năm ông chủ.

Thằng Mập là đại chủ nhân, thằng Còi là nhị chủ nhân, thằng Lùn là tam chủ nhân, thằng Đen là tứ chủ nhân, thằng Nhảy là ngũ chủ nhân.

Rõ ràng mấy thằng con trai lớn này đã bắt đầu thích phụ nữ, mà là thích mông phụ nữ. Chúng nó hoàn toàn không để ý đến “chỗ ấy” của Ngọc Linh, chỉ tranh nhau sờ mông, đánh mông.

Ngọc Linh bị lột sạch, chổng mông cho chúng nó sờ, cho đánh. Ngoài thằng Mập thích tát mặt, mấy đứa kia không dữ bằng, nhưng đều thích đánh cái mông trắng như tuyết của cô. Tiếng “bốp bốp” vang lên liên hồi. Dù không dám đánh mạnh sợ cô khóc, nhưng cũng nhanh chóng đỏ ửng.

Nhưng chúng nó đâu biết rằng Ngọc Linh thực sự rất thích, cô phát hiện chỉ khi ở giữa đám con trai, cô mới vui sướng nhất, mới có cảm giác Laura nhất.

Trừ mười phút đầu hơi ngại ngùng, sau đó cô đã quen ngay việc khỏa thân giữa đám con trai.

“Có lẽ mình thật sự là một con đĩ trời sinh.”

Lúc ấy cô rất muốn đỏ mặt, muốn e thẹn như ban đầu, nhưng cảm giác ấy không quay lại nữa. Đám con trai sờ mông cô, sờ đến mức cô mềm nhũn người, cô cũng không biết đó là cảm giác gì, chỉ biết mình rất thích.

“Đúng rồi, bồn cầu, tao xem TV thấy đàn ông hôn phụ nữ là có con, có thật không?”

Ngọc Linh nghe thằng Còi hỏi câu ngu ngốc ấy, phì cười, đáp: “Nhị chủ nhân ngốc quá, hôn thế thì không có con đâu, phải cái của đàn ông đút vào cái của phụ nữ rồi bắn tinh dịch trắng trắng vào mới có con.”

“Thế tinh dịch là gì?”

Truyện đã hoàn thành, nếu bạn muốn m.ua, liên hệ mình qua telegram: @tathienmade nhé

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...