Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cuộc Sống Nô Lệ Của Ngọc Linh

Chương 11 : “Ơ…”



Chương 10

“Ơ…”

Đang liếm ngon lành, bị nó vạch trần, Ngọc Linh hoảng loạn, không dám nhìn vào mắt nó, vì ánh mắt ấy như dao đâm thủng tim cô.

Lớp vỏ bọc cuối cùng cũng bị lột sạch, làm cô càng sợ Mập, càng sùng bái nó hơn.

Cô gật đầu, như dùng hết sức lực toàn thân. Đây không chỉ là thừa nhận, mà là thần phục.

Nhân cơ hội, cô vội dâng lên hai bao Hồng Hà để bày tỏ sự xu nịnh và trung thành của một con chó cái.

Chút kiêng kỵ cuối cùng trong lòng Mập cũng tan biến khi cô gật đầu. Nó không hiểu tại sao cô thế này, cũng không cần hiểu. Có một đứa con gái tự mang đến để nó trút hận, đó mới là điều quan trọng nhất.

“Tốt, đúng là con chó ngoan.”

Mập vuốt tóc cô, khen nhẹ một câu.

Chỉ một câu khen đơn giản mà Ngọc Linh thấy ngọt hơn cả uống mật. Bao năm nay khen ngợi nghe quen tai rồi, nhưng lời khen của Mập lại có sức mạnh khác hẳn.

Nghe vào tai lâng lâng, vào tim ngọt lịm.

Lúc này bốn thằng kia cùng kéo đến. Nhìn Ngọc Linh xinh đẹp thế, đứa nào cũng ngẩn ngơ.

Thằng Còi nhìn chằm chằm, liếm môi: “Mẹ ơi, bồn cầu đẹp quá.”

“Lớn lên làm vợ tao nhé!” Thằng Nhảy mới 10 tuổi, nhảy nhót quanh cô.

“Tại sao làm vợ mày? Phải làm vợ tao chứ!” Thằng Lùn phản đối.

“Mày lùn tịt còn muốn lấy vợ à, ha ha!” Thằng Đen cao to chỉ thằng Lùn cười ngặt nghẽo.

Ngọc Linh thấy tụi con trai vì mình mà cãi nhau, trong lòng tự hào lắm. Hóa ra mình đẹp thật, hóa ra con gái không chịu trang điểm thì không được.

Nghe tụi kia nói, Mập cười khinh khỉnh.

Thằng Nhảy nghịch ngợm thấy cái váy hồng dài của cô, nhớ ngay trò hay kéo váy con gái ở trường, giật phắt một cái…

Cả đám đang ồn ào lập tức im bặt. Ngọc Linh… không mặc quần lót!

Cái mông trắng nõn và cái lồn thưa thớt lông hiện ra trước mắt cả bọn. Chỉ trong tích tắc, mặt cô đỏ bừng.

“Kỳ lạ, vừa nãy nude không thấy ngại, sao giờ lại thế này?”

Cảm giác vi diệu ấy làm cô luống cuống, trong khoảnh khắc không biết để tay chân chỗ nào. Cũng phải thôi, vừa được khen lên tận mây xanh, giờ rơi tõm xuống đất, sự chênh lệch ấy chính là nguồn gốc của xấu hổ.

“Thấy chưa, con đĩ không mặc quần lót, chúng mày còn muốn lấy nó làm vợ không?” Mập im lặng nãy giờ tung đòn chí mạng.

“Thôi thôi, tao không cần nữa, cứ làm bồn cầu cho bọn mình đi.” Thằng Còi bỏ cuộc đầu tiên.

“Tao cũng không, dâm thế này lớn lên chắc dụ trai kinh lắm.” Thằng Lùn phụ họa.

Mập liếc thằng Nhảy: “Mày thì sao?”

“Tao… tao cũng không cần nữa…”

Truyện đã hoàn thành, nếu bạn muốn m.ua, liên hệ mình qua telegram: @tathienmade nhé

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...