Cuộc Đời Em Nữ Sinh Vùng Quê
Khi năm học lớp 9 kết thúc, Linh và Tuấn vẫn duy trì thói quen gặp nhau sau giờ học, đạp xe trên những con đường làng uốn lượn bên dòng sông Hương. Mùa hè ở Huế mang theo cái nóng oi ả, nhưng những buổi chiều hoàng hôn dịu mát luôn là thời điểm hai người chờ đợi nhất. Căn nhà hoang gần cánh đồng lúa, với những bức tường loang lổ và mái ngói rêu phong, đã trở thành nơi trú ẩn bí mật của họ. Ở đó, dưới ánh trăng bạc hoặc trong bóng tối mờ ảo, Linh và Tuấn tiếp tục hành trình khám phá cơ thể và cảm xúc của nhau, vừa ngây thơ, vừa táo bạo, nhưng luôn tràn đầy sự tin tưởng.
Linh, với vẻ dịu dàng và mái tóc đen buộc ruy băng trắng, ngày càng trở nên tự tin hơn trong những khoảnh khắc gần gũi với Tuấn. Cô không còn đỏ mặt hay e thẹn như những ngày đầu, mà thay vào đó là sự tò mò xen lẫn thích thú. Mỗi lần Tuấn chạm vào cô, dù chỉ là một cái vuốt nhẹ trên vai hay một nụ hôn vụng về lên má, Linh cảm nhận được một luồng điện chạy dọc cơ thể. Cô bắt đầu nhận ra rằng những cảm giác này không chỉ là sự tò mò tuổi trẻ, mà còn là một phần sâu sắc hơn của bản thân, một phần mà cô muốn khám phá cùng Tuấn.
Tuấn, với mái tóc rối bù và nụ cười tinh nghịch, cũng thay đổi. Cậu không còn là cậu bé chỉ muốn “nghiên cứu” vì tò mò. Cậu bắt đầu cảm nhận một tình cảm mãnh liệt dành cho Linh, một sự gắn bó vượt xa tình bạn. Những lần hai người nằm bên nhau trên tấm chiếu cũ trong căn nhà hoang, Tuấn thường nắm tay Linh, thì thầm những lời ngọt ngào. “Linh, cậu có nghĩ tụi mình sẽ mãi như thế này không?” Cậu hỏi, giọng đầy hy vọng. Linh mỉm cười, đôi mắt long lanh dưới ánh trăng. “Tớ không biết, nhưng tớ thích ở bên cậu.”
Một buổi chiều cuối hè, khi ánh nắng vàng rực rải xuống cánh đồng, Linh và Tuấn trốn vào căn nhà hoang sớm hơn thường lệ. Họ mang theo một chiếc chiếu mới và một ít bánh cốm mẹ Linh làm, như một buổi dã ngoại bí mật. Sau khi ăn xong, Tuấn kéo Linh ngồi xuống, tay cậu lùa vào tóc cô, cởi dải ruy băng trắng để mái tóc đen xõa xuống vai. “Cậu đẹp hơn khi để tóc xõa, Linh ạ,” cậu nói, giọng hơi khàn. Linh đỏ mặt, nhưng không đẩy tay cậu ra. Cô để cậu hôn lên trán, rồi xuống má, và cuối cùng là đôi môi mềm mại của cô. Nụ hôn của họ không còn vụng về như trước, mà sâu hơn, chậm rãi hơn, như thể cả hai đang học cách cảm nhận nhau.
Tuấn nhẹ nhàng kéo áo dài của Linh lên, để lộ chiếc áo lót cotton trắng đơn giản. Linh rùng mình khi cậu chạm vào ngực cô qua lớp vải mỏng, nhưng cô không ngăn cản. “Tuấn… tớ thấy nóng quá…” Cô thì thầm, hơi thở dồn dập. Tuấn mỉm cười, mắt sáng rực. “Tớ cũng vậy.” Cậu cởi áo lót của cô, để lộ bộ ngực nhỏ nhắn, săn chắc của tuổi mới lớn. Linh đỏ mặt, nhưng ánh mắt cô không còn sợ hãi mà đầy tò mò và phấn khích. Tuấn cúi xuống, hôn nhẹ lên ngực cô, lưỡi cậu lướt qua núm vú, khiến Linh rên khẽ, tay ôm chặt đầu cậu. “Ư… Tuấn… tớ thấy lạ lắm…”
Cậu dừng lại, nhìn cô với vẻ lo lắng. “Cậu ổn không? Nếu cậu không thích, tớ dừng lại.” Nhưng Linh lắc đầu, má hồng rực. “Không… tớ muốn tiếp tục. Tớ muốn biết thêm.” Sự ngây thơ trong giọng nói của cô khiến Tuấn càng thêm phấn khích. Cậu cởi quần dài của Linh, để lộ chiếc quần lót trắng mỏng manh, ướt nhẹ vì sự kích thích. Tuấn chạm vào vùng kín của cô qua lớp vải, ngón tay cậu di chuyển chậm rãi, khiến Linh rên rỉ to hơn. “Tuấn… chỗ đó… tớ thấy nhột…” Cô nói, nhưng cơ thể cô lại đẩy về phía cậu, như thể đang mời gọi
Tuấn cởi quần mình, để lộ cơ thể thiếu niên đang phát triển, con cặc cậu cương cứng vì kích thích. Linh nhìn, đôi mắt mở to vì tò mò. Cô đưa tay chạm vào, ngón tay run run vuốt ve, khiến Tuấn rên khẽ. “Linh… cậu làm tớ sướng quá…” Cậu thì thầm, kéo cô nằm xuống tấm chiếu. Họ khám phá nhau chậm rãi, Linh để Tuấn hướng dẫn, tay cậu lướt khắp cơ thể cô, từ ngực xuống eo, rồi đến vùng kín. Cậu xoa nhẹ qua lớp quần lót, cảm nhận chất lỏng ấm áp tiết ra. Linh rên rỉ, cơ thể cô co giật nhẹ khi cậu kéo quần lót xuống, để lộ âm đạo ướt át của cô.
Tuấn… tớ sợ… nhưng tớ muốn thử…” Linh nói, giọng run run nhưng đầy quyết tâm. Tuấn hôn cô, an ủi cô bằng những cái vuốt nhẹ. “Tớ sẽ nhẹ thôi, Linh. Nếu cậu đau, cứ nói nhé.” Cậu chậm rãi đâm vào cô, con cặc cậu lấp đầy cô, khiến Linh hét lên vì đau và khoái cảm lẫn lộn. “Ư… đau quá…” Cô rên rỉ, nước mắt lấp lánh, nhưng cô ôm chặt Tuấn, không muốn cậu dừng lại. Tuấn di chuyển chậm, cố gắng không làm cô đau, nhưng cơ thể Linh nhanh chóng thích nghi. Âm đạo cô siết chặt quanh cậu, chất lỏng chảy ra ướt đẫm tấm chiếu. “Linh… cậu chặt quá…” Tuấn rên rỉ, tăng tốc, và Linh đáp lại bằng những tiếng rên ngày càng to.
Họ đạt cực khoái cùng lúc, Tuấn xuất tinh trong cô, còn Linh hét lên, cơ thể co giật vì khoái lạc. Họ nằm ôm nhau, thở hổn hển, mồ hôi lấm tấm trên trán. Linh mỉm cười, má hồng rực. “Tuấn… tớ không ngờ nó lại… sướng như vậy.” Tuấn cười, hôn lên trán cô. “Tớ cũng vậy. Cậu là người đặc biệt nhất với tớ, Linh.”
Những buổi gặp gỡ của họ ngày càng táo bạo. Họ thử nghiệm những tư thế mới, học từ những câu chuyện mơ hồ của bạn bè lớp trên. Một lần, Linh quỳ xuống, mút con cặc của Tuấn, lưỡi cô vụng về nhưng đầy nhiệt tình. Tuấn rên rỉ, tay vuốt tóc cô, hướng dẫn cô cách làm cậu sướng. Đổi lại, Tuấn dùng lưỡi khám phá vùng kín của Linh, khiến cô hét lên khi đạt cực khoái, nước phun ra ướt đẫm mặt cậu. “Tuấn… cậu làm tớ xấu hổ quá…” Linh cười, nhưng ánh mắt cô đầy thích thú
Họ cũng trở nên sáng tạo hơn. Một lần, Tuấn mang theo một chai dầu dừa từ nhà, dùng nó để massage cơ thể Linh, khiến cô rên rỉ khi tay cậu lướt qua ngực và mông cô. “Cậu học cái này ở đâu vậy?” Linh hỏi, giọng run run vì khoái cảm. Tuấn cười tinh nghịch. “Tớ nghe bọn lớp trên nói… dầu làm mọi thứ trơn tru hơn.” Họ cười lớn, rồi tiếp tục khám phá, cơ thể hòa quyện trong sự ngây thơ và đam mê.
Dù táo bạo, Linh và Tuấn luôn giữ bí mật này cho riêng mình. Họ biết nếu ai phát hiện, cả hai sẽ gặp rắc rối lớn. Nhưng điều đó chỉ khiến những khoảnh khắc của họ thêm quý giá. Linh bắt đầu tận hưởng những cảm giác mà Tuấn mang lại, không chỉ vì tò mò, mà vì cô cảm nhận được tình cảm sâu sắc giữa họ. Cô thích cách cậu nhìn cô, cách cậu ôm cô sau mỗi lần làm tình, và cách cậu thì thầm rằng cô là người quan trọng nhất với cậu.
Khi năm học mới bắt đầu, Linh và Tuấn bước vào lớp 10, vẫn là đôi bạn thân thiết trong mắt mọi người. Họ vẫn đạp xe cùng nhau, vẫn học nhóm dưới tán phượng, nhưng giờ đây, họ chia sẻ một bí mật ngọt ngào hơn. Linh vẫn dịu dàng, vẫn buộc tóc bằng ruy băng trắng, nhưng trong ánh mắt cô giờ có thêm chút tự tin và quyến rũ. Cô yêu thích phiên bản mới của mình, một cô gái không chỉ ngây thơ mà còn táo bạo, và cô biết điều đó là nhờ Tuấn.
Một buổi tối, khi họ nằm trong căn nhà hoang, ánh trăng chiếu qua khe cửa, Linh ôm Tuấn, thì thầm: “Tuấn, tớ muốn tụi mình mãi như thế này. Cậu sẽ không rời xa tớ, đúng không?” Tuấn hôn cô, nụ cười rạng rỡ. “Không bao giờ, Linh. Cậu là cả thế giới của tớ.” Họ làm tình lần nữa, chậm rãi và đầy yêu thương, như thể muốn khắc sâu khoảnh khắc này vào ký ức.
Linh và Tuấn tiếp tục hành trình của mình, khám phá không chỉ cơ thể mà cả tâm hồn nhau. Ở cái tuổi học trò, họ chưa hiểu hết ý nghĩa của tình yêu, nhưng họ biết rằng, chỉ cần có nhau, mọi thứ đều trở nên tuyệt vời.
