Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cực Phẩm Vú Em

Chương 95 : Buông cái tay chó của ngươi ra.



- Này, buông cái tay chó của ngươi ra.

Một giọng nói lạnh như băng vang lên bên tai Ifa, thanh âm rất nhẹ, nhưngkhiến cho Ifa cảm giác đáy lòng như hố băng, làm cho hắn run lẩy bẩy.

- Ai!

Thái tử Ifa bỗng nhiên quay đầu sang bên cạnh.

Đứng gần hắn hiện giờ là một nam tử với mái tóc bạch kim đang lạnh lùng nhìnhắn, từ đôi mắt đen láy của nam tử kia lóe ra lôi quang màu vàng tím khiếnthái tử Ifa cảm nhận được sự bất an và áp lực khó tả.

Lúc này, Tĩnh Tâm cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía phát ra tiếng nói, bắt gặpbóng hình quen thuộc của Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm cũng ngưng vùng vẫy. Đồng thờichút sát ý lúc trước cũng tan biến đi, mà thay vào đó là nét dịu dàng.

- Là, là ngươi!

Thái tử Ifa sau khi thấy được Cao Lôi Hoa liền thét lên một tiếng kinh hãi.Dựa theo tin tức từ tổ chức truyền tới, hắn không phải đã chết rồi sao? Khôngphải hắn đã rơi vào một khe nứt lớn trong Vong Linh cốc sao? Sao giờ lại xuấthiện ở đây?

- Ta nói, buông tay ngươi ra.

Giọng nói của Cao Lôi Hoa càng lạnh hơn:

- Ta không muốn nói lại lần nữa.

- Dựa vào cái gì ta phải nghe ngươi nói?

Thái tử Ifa nhìn Cao Lôi Hoa:

- Ngươi có tư cách gì ra lệnh cho ta?

- Ta nói rồi, ta không thích nói những lời thừa.

“Vù” một cái, thân hình Cao Lôi Hoa đã xuất hiện trước người Tĩnh Tâm, rồi taycủa Cao Lôi Hoa liền bóp chặt tay của thái tử Ifa:

- Ta nói rồi, bảo ngươi buông tay ra!

- Dựa vào cái gì?

Thái tử Ifa cắn răng hung hăng nói.

- Hừ! Bằng cái này!

Bàn tay Cao Lôi Hoa khẽ dùng sức một cái lên cổ tay phải của Ifa! Rắc! Mộttiếng xương vỡ vụn giòn tan vang tới tai mọi người ở đây. Trong ánh mắt kinhngạc của mọi người, xương cổ tay của thái tử Ifa đã bị Cao Lôi Hoa trực tiếpbóp nát như đậu hũ!

Trong nháy mắt, đau đớn kịch liệt xông thẳng lên đầu Ifa:

- A~~a~a!

Tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết của thái tử Ifa vang vọng khắp đạisảnh trong nhà Tĩnh Tâm.

- Ta không thích nói nhảm.

Cao Lôi Hoa lạnh lùng nói, đồng thời bàn tay phải như kìm sắt của hắn bóp chặthơn một chút, một dòng máu từ chỗ xiết chảy ra:

- Ta nói rồi, kêu ngươi buông tay! Đây, là cái giá ngươi phải trả cho việcđó!

- A~~~

Ifa kêu thảm một tiếng, cánh tay đang cầm bàn tay mềm mại của Tĩnh Tâm bởi vìđau quá mà buông thõng xuống.

Tay Ifa vừa mới buông ra, tay phải Cao Lôi Hoa liền vung mạnh ra sau khôngchút do dự.

“Rầm” một tiếng, cả người Ifa như đống thịt bay vèo ra ngoài, ngã ụych một cáitrên mặt đất...

- Ngươi, ngươi là ai! Dám ra tay với thái tử điện hạ, ngươi không biết đó làtội chết sao!

Mãi cho đến lúc thái tử Ifa bị văng ra sau, mấy tên binh lính bảo vệ bên cạnhIfa mới kịp phản ứng!

Vừa rồi bởi vì tốc độ Cao Lôi Hoa quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ chưa kịpphản ứng gì thì thái tử Ifa đã bị Cao Lôi Hoa ném ra ngoài với cái cổ tay bịbóp nát.

Xoẹt xoẹt xoẹt! Thấy thái tử Ifa bị ‘ăn đòn’, tất cả những binh sĩ đều phảnứng, đứng dậy vung trường kiếm chỉ vào Cao Lôi Hoa.

Đồng thời hai gã vệ binh chạy tới bên người thái tử Ifa, đỡ hắn đứng lên.

- Cao, Lôi, Hoa!

Thái tử Ifa cắn răng chống dậy, cơn đau từ tay phải khiến hắn đổ mồ hôi lạnh,cho dù nói vài chữ đều khó khăn một cách dị thường.

- Hừ!

Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn thái từ Ifa, sau đó quay đầu nhìn mấy tên kiếm sĩđang vung kiếm lại gần hắn, một cỗ uy thế lờ mờ tản ra từ trên người Cao LôiHoa, ép về phía mấy tên kiếm sĩ trước mặt.

Vừa tiếp xúc với ánh mắt Cao Lôi Hoa, mấy tên kiếm sĩ đều không tự chủ được màrun lẩy bẩy! Chỉ bằng một ánh mắt, lại khiến mười mấy tên binh lính không dámho he một chút nào!

- Cao, Lôi Hoa!

Chỉ có Ifa bị phẫn nộ lấn át lý trí nên không có cảm giác được khí tức trênngười Cao Lôi Hoa. Hai mắt Ifa long sòng sọc như trâu điên nhìn Cao Lôi Hoa:

- Ngươi không nên tồn tại trên thế giới này! Ngươi phải biến mất khỏi thếgiới này! Các ngươi lên cho ta, chém hắn cho ta! Chém!

- Vâng, thái tử điện hạ.

Mấy tên kiếm sĩ bất đắc dĩ lên tiếng, dưới dâm uy của thái tử đành miễn cưỡngvung kiếm bổ tới Cao Lôi Hoa. Tuy bọn họ biết nam nhân trước mắt tuyệt đốikhông phải là người mà bọn họ có thể chọc vào, nhưng bọn họ là binh lính, lệnhcủa thái tử bọn họ không thể chống lại. Cho dù nam tử trước mắt có kinh khủngthế nào, bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng xông lên.

- Không biết tự lượng sức mình.

Cao Lôi Hoa cười khinh miệt, đồng thời chân phải của hắn nhẹ nhàng giơ về phíatrước một bước, sau đó đạp một phát lên mặt đất.

“Cạch”, khi chân Cao Lôi Hoa chạm mặt đất, một làn sóng xung kích có thể thấybằng mắt thường từ bàn chân của hắn bắn về phía mấy tên binh lính trước mặt!Đám cỏ dọc theo đường đi đều bị làn sóng này đánh bật cả gốc, từ đó có thểthấy được uy lực của làn sóng xung kích nhìn thì nhẹ nhàng này tuyệt đối khôngthể xem thường!

“Bịch!” mấy tên kiếm sĩ bị làn sóng xung kích bắn ngược về phía sau, lăn lê bòtoài trên mặt đất rồi co rúm cả lại. Không phải là bọn họ không muốn tránh lànsóng này, mà là tốc độ của nó thật sự quá nhanh! Chân của Cao Lôi Hoa chỉ vừamới chạm xuống mặt đất thì làn sóng xung kích này như chiếc búa tạ đập mạnhvào người bọn họ, chỉ một phát làm cho bọn họ hoàn toàn mất đi khả năng hànhđộng.

Tất cả binh lính đều quỳ rạp trên mặt đất không nhúc nhích giống như chó bịchết, chỉ là có tứ chi thỉnh thoảng co giật chứng minh bọn họ chưa phải đitiếp trà cho Quang Minh thần.

Giải quyết đám binh sĩ phiền phức này xong, Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn thái tửIfa đang được hai binh lính dìu đỡ:

- Ngươi là thái tử Ifa của Quang Minh đế quốc đúng không.

Cao Lôi Hoa khinh miệt cười:

- Ta nhớ bên cạnh ngươi có một tên Hắc y nhân cũng được. Gọi hắn ra đây, nếukhông chỉ bằng mấy đống rác rưởi các ngươi, thì ngay cả tâm tình ‘thịt’ tacũng không có. Bây giờ, nói cho ta biết, hắn ở đâu?

- Ngươi... ...

Thái tử Ifa hung tợn nhìn Cao Lôi Hoa, nếu ánh mắt có thể giết người, chỉ sợCao Lôi Hoa đã bị giết vài lần rồi!

- Rác rưởi mãi chỉ là rác rưởi.

Cao Lôi Hoa hừ khẽ một tiếng:

- Bỏ đi, hắn không tới được thì thôi. Giờ ngươi nghe rõ đây, lần này bóp nátmột bàn tay của ngươi mới chỉ là cảnh cáo. Sau này, ta không muốn lại nhìnthấy cái chân chó của ngươi ở chỗ này.

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

Thái tử Ifa lớn tiếng nói.

- Tùy ngươi nghĩ thế nào cũng được, uy hiếp cũng được, cảnh cáo cũng thế. Dùsao ngươi phải nhớ kỹ, đó là ở đây không chào đón ngươi.

Cao Lôi Hoa nhìn thẳng mắt Ifa:

- Nếu ngươi còn xuất hiện ở đây, thì ta không ngại giết ngươi!

Nói đến từ giết, trong mắt Cao Lôi Hoa lại lóe lên lôi quang màu vàng tím kỳdị.

Bị ánh mắt kỳ dị của Cao Lôi Hoa nhìn, toàn bộ thái tử Ifa cùng với đám vệbinh đều đần cả mặt ra, không ai dám nói một câu nào. Lúc này thái tử Ifa cócảm giác, nếu hắn lại nói thêm một câu nào nữa, thì nam nhân trước mắt này sẽgiết hắn không chút do dự nào! Hoàn toàn sẽ không kiêng nể thân phận thái tửQuang Minh đế quốc của hắn.

- Hừ!

Cao Lôi Hoa hừ lạnh một tiếng với đám người này, sau đó mới ngoảnh về phíangười bên cạnh hắn.

Trong tích tắc quay đầu nhìn về phía Tĩnh Tâm, ánh mắt vừa rồi còn tràn ngậplạnh lẽo của Cao Lôi Hoa lại biến thành như mùa xuân tràn ngập nhu tình.

- Tĩnh Tâm.

Cao Lôi Hoa khẽ gọi một tiếng, sau đó nhìn chỗ cổ tay Tĩnh Tâm vừa bị Ifa nắmlấy. Ở trên cổ tay trắng nõn của nàng vẫn còn hằn rõ năm ngón tay màu đỏ củaIfa, trông thật là gai mắt. Cao Lôi Hoa không khỏi đau lòng cầm lấy chỗ cổ tayđó.

Tay Tĩnh Tâm run lên, nhưng không có ý rút bàn tay mềm mại của mình về, để mặcCao Lôi Hoa nắm lấy.

- Tĩnh Tâm, đau không?

Nhìn năm dấu tay màu đỏ trên tay Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa vừa đau vừa phẫn. Tháitử Quang Minh đế quốc, Cao Lôi Hoa đã sớm không muốn giữ lại tính mạng củahắn! Lúc mới vừa vào cửa, khi thấy Ifa dùng bọn nhỏ uy hiếp Tĩnh Tâm, Cao LôiHoa đã định không cho tên thái tử này sống lâu hơn rồi.

Tất cả những thứ uy hiếp đến an toàn của những đứa trẻ, đều phải hủy diệt! Đâylà một điểm rất trọng yếu mà nghề nghiệp vú em phải làm, tên thái tử Ifa củaQuang Minh đế quốc này đã uy hiếp đến an toàn của những đứa trẻ của Cao LôiHoa.

Cho nên hiện giờ, chỉ cần từ trên người hắn tìm được tin tức liên quan đến tổchức sau lưng hắn, Cao Lôi Hoa sẽ khiến cho hắn biến mất khỏi thế giới này.Bởi vì đem nguy hiểm bóp chết trong trứng nước mới là giải pháp an toàn nhất.Cao Lôi Hoa sẽ không lấy sự an toàn của người thân của mình ra đánh bạc, bởivì nếu thua hắn sẽ không dậy nổi, cũng đánh bạc không nổi...

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...