Cực Phẩm Vú Em
Chương 94 : Quang Minh thánh nữ (hạ)
Lúc này, Vong Linh Đại trưởng lão mới từ trong phòng thay quần áo ra nhìn chằmchằm Quang Minh Thánh nữ Bích Lệ Ti. Bảo Bảo trong lòng Cao Lôi Hoa chính làcon gái của Vong Linh nữ thần, Đại trưởng lão sợ nữ nhân mang theo Quang Minhkhí tức này sẽ gây bất lợi cho Bảo Bảo. Tuy rằng lão biết hiện Bảo Bảo đangđược một nhân vật bậc tám thần cấp như Cao Lôi Hoa trông coi, nhưng Đại trưởnglão vẫn thấy khẩn trương, lo ngại Bích Lệ Ti gây ảnh hương tới Bảo Bảo. Nghĩvậy, Vong Linh Đại trưởng lão âm thầm ngưng tụ lực lượng hắc ám. Đồng thời épkhí thế của cường giả thánh giai về phía thiếu nữ mang theo khí tức Quang Minhnày.
Mà Quang Minh Thánh nữ Bích Lệ Ti khi nhìn thấy Vong Linh Đại trưởng lão liềnnhíu mày, thân thể theo bản năng chắn trước người Cao Lôi Hoa. Từ trên ngườilão già kia, Bích Lệ Ti cảm thấy được khí tức hắc ám, nhưng Vong Linh Đạitrưởng lão che dấu rất tốt, mãi cho đến khi lão hiện ra trước mặt mình thìnàng mới cảm nhận được khí tức lờ mờ này.
Cường giả Hắc ám hệ! Lòng bàn tay Bích Lệ Ti toát mồ hôi, chỉ bằng năng lựcche dấu khí tức một cách khéo léo này, nàng có thể kết luận lão là một caothủ. Bởi vì Bích Lệ Ti là Thánh nữ Quang Minh thần điện, đối với lực lượng hắcám nàng có năng lực cảm ứng gần như là biến thái, nhưng chỉ sau khi lão nhânmặc hắc bào này xuất hiện trước mặt thì nàng mới cảm thấy được khí tức hắc ámtrên người lão.
Trong chốc lát, giữa Bích Lệ Ti và Vong Linh Đại trưởng lão tràn ngập ‘mùithuốc súng’. Nhưng hai người đều có điều cố kỵ nên không dám ra tay trước.
Vong Linh Đại trưởng lão lo lắng Bảo Bảo bên cạnh Bích Lệ Ti, cho nên khôngdám ra tay.
Còn Bích Lệ Ti thì lại kiêng dè thực lực của Vong Linh Đại trưởng lão. Khí thếcường đại như của lão này nàng mới chỉ thấy qua trên người giáo hoàng. Nóicách khác, thực lực lão già hắc bào này không dưới giáo hoàng!
- Bích Lệ Ti, làm sao thế? Còn không quay lại mua quần áo sao?
Vương tử Ivan đứng bên kia cảm thấy mất hết thể diện, gọi Bích Lệ Ti vài lầnmà không ngờ nàng vẫn ở bên nam nhân kia không chịu về. Vì thế vương tử Ivandẫn theo mấy tên thủ hạ hùng hùng hổ hổ đi tới chỗ Bích Lệ Ti, muốn ra oai vớitên nam nhân đó.
Ivan làm sao có thể biết được hiện giờ Bích Lệ Ti và Đại trưởng lão đang trongtình trạng khẩn trương chứ. Mang theo vài người, Ivan đĩnh đạc bước tới trướcmặt Bích Lệ Ti và Cao Lôi Hoa:
- Bích Lệ Ti, nàng cùng vị tiên sinh này nói chuyện gì vậy?
- Hả?
Bích Lệ Ti hô khẽ một tiếng:
- Ồ! Thực xin lỗi, tôi quên hỏi vị tiên sinh này tên gì.
Vừa nghe Ivan nói như vậy, Bích Lệ Ti mới phát hiện ngay cả tên của người tamà mình còn chưa biết rõ.
- Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa hơi ngẩng đầu lên, tủm tỉm cười đầy mị lực với vương tử Ivan đanghùng hổ.
- A! Là…là ngươi!
Lúc này vương tử Ivan mới thấy rõ ràng khuôn mặt Cao Lôi Hoa, lập tức kinh hãikêu lên. Âm thanh trong khu rừng, rồi cả lôi quang hủy diệt của Cao Lôi Hoatới tận bây giờ vẫn luôn ghi tạc trong lòng vương tử Ivan. Tuy rằng hiện giờmái tóc của Cao Lôi Hoa đã biến thành bạch kim, nhưng khuôn mặt này cho dù cóhóa thành tro bụi thì Ivan mãi mãi không quên.
- Ủa? Vương tử Ivan, ngài cùng tiên sinh Cao Lôi Hoa đây biết nhau sao?
Sau khi Bích Lệ Ti thấy phản ứng của Ivan liền nghi hoặc hỏi.
- À à, ờ, biết..biết chứ.
Vương tử Ivan run rẩy trả lời câu hỏi của Bích Lệ Ti, trong thanh âm không chedấu được sự sợ hãi.
Bích Lệ Ti nghi hoặc nhìn Ivan, nàng không biết vì sao khi Ivan nhìn thấy namtử tóc bạch kim trước mặt này thì không khác nào như chuột thấy mèo vậy.
Cao Lôi Hoa ‘soi’ vương tử Ivan một chút, không ngờ đến giờ tên này vẫn làdạng ‘thiếu muối’. Đối với loại này thì Cao Lôi Hoa không hề có hứng thú gìcả.
- Ừm, trước kia đã từng gặp qua.
Cao Lôi Hoa mỉm cười, sau đó xoay người nhìn Vong Linh Đại trưởng lão và TraLý mới từ phòng thay quần áo ra:
- Trông được lắm, y phục này rất vừa vặn với hai người!
- Hề hề.
Tra Lý kéo kéo áo giáp trên người, kỳ thật hắn cảm thấy loại áo này không đượcthoải mái như da thú, mặc trên người cứ cứng cứng.
Vong Linh Đại trưởng lão cũng thu hồi khí thế đang ép về phía Quang Minh Thánhnữ, nhưng ánh mắt lão vẫn không rời khỏi nàng. Chỉ cần thiếu nữ này có độngtác thừa nào đó, thì lão cam đoan sẽ tiêu diệt thiếu nữ này trước tiên.
- Được rồi, hai bộ quần áo rất phù hợp. Ông chủ, hai bộ quần áo này bao nhiêutiền?
Cao Lôi Hoa kêu.
- Vừa với người là tốt rồi. Tổng cộng là 20 kim tệ, mong lần sau quý kháchlại tới.
Ông chủ ở bên cạnh cười đáp.
- OK, rất cảm ơn.
Cao Lôi Hoa lấy 20 kim tệ từ trong nhẫn không gian ra trả. Ở dị giới này thìtiền chia ra làm 4 loại: thủy tinh tệ, kim tệ (tiền vàng), ngân tệ (tiền bạc),đồng tệ (tiền đồng). Cách tính thì áp dụng theo hệ thập phân. 1 thủy tinh tệ =10 kim tệ, 1 kim tệ = 10 ngân tệ, 1 ngân tệ = 10 đồng tệ.
Tiền trên người Cao Lôi Hoa thì đều là do Tĩnh Tâm giao cho hắn mấy ngày trướcđể mua một ít đồ dùng sinh hoạt hàng ngày. Chứ còn tiền lương đạo sư danh dựcủa Học viện Ma Võ Thánh Peter – công việc đầu tiên của Cao Lôi Hoa trên thếgiới này – thì tạm thời còn chưa lĩnh.
Nói ra thì ngượng ngùng chứ tiền của Tĩnh Tâm thì toàn là Cao Lôi Hoa sử dụngcả….
Sau khi thanh toán tiền xong, Cao Lôi Hoa vẫy vẫy tay với Đại trưởng lão vàTra Lý:
- Xong rồi, về nhà thôi.
Đại trưởng lão cảnh giác nhìn Bích Lệ Ti, sau đó cùng Tra Lý theo Cao Lôi Hoađi ra ngoài.
- Tạm biệt Thánh nữ tỷ tỷ!
Nguyệt Nhị đang nằm trên lưng Cao Lôi Hoa khẽ xoay người phất phất tay vớiBích Lệ Ti.
- Tạm biệt!
Bích Lệ Ti cũng vẫy tay theo bản năng, lúc này trong lòng nàng tràn đầy sự mâuthuẫn, nàng không biết vì sao cao thủ Hắc Ám hệ này lại đi theo sau Cao LôiHoa, chẳng lẽ bọn họ đều là cùng một hội? Bích Lệ Ti cảm thấy trong đầu rốiloạn cả lên. Nàng muốn hiểu rõ hoàn toàn mối quan hệ mơ hồ của đám người CaoLôi Hoa.
Có lẽ cần phải báo cáo lên giáo hoàng mới được, một gã cường giả thánh cấp HắcÁm hệ đi tới Quang Minh đế quốc. Bích Lệ Ti nhìn Đại trưởng lão đi xa thầmnghĩ.
Còn bên cạnh Bích Lệ Ti, sau khi thấy đoàn người Cao Lôi Hoa đi xa, vương tửIvan nhũn cả hai chân, ngồi bệt xuống đất, ngơ ngác nhìn bóng dáng Cao LôiHoa…
Tốc độ nhóm người Cao Lôi Hoa rất nhanh, thoáng chốc đã về tới nhà Cao Lôi Hoahiện giờ.
- Cuối cùng cũng đã trở về nhà.
Cao Lôi Hoa nhìn cánh cửa quen thuộc khẽ thở dài một tiếng, mấy ngày trờikhông trở về nhà cũng không biết người trong nhà có lo lắng cho mình khôngnữa.
- Tới rồi sao Cao Lôi Hoa huynh đệ? Tôi đói bụng rồi.
Tra Lý nhìn thấy cánh cửa liền nói với Cao Lôi Hoa.
- Tới rồi, vào đi thôi.
Cao Lôi Hoa khẽ cười, sau đó đẩy cánh cửa vào hưng phấn hô:
- Tôi đã trở về rồi Tĩnh Tâm!
Nhưng vừa đi vào, Cao Lôi Hoa lại vừa vặn thấy được một tình huống làm hắnphẫn nộ.
Trong phòng lớn lúc này, thái tử Ifa đang nói cái gì đó trước mặt Tĩnh Tâm, màTĩnh Tâm thì lại cau mày.
Chợt, thái tử bất thình lình nắm lấy tay của Tĩnh Tâm:
- Tĩnh Tâm, con cái của nàng thì ta có thể gọi người tới chăm sóc!
Trong mắt Tĩnh Tâm hiện lên vẻ chán ghét, nàng gắng sức vung khỏi tay Ifa.
- Tĩnh Tâm!
Không đợi Tĩnh Tâm vùng ra, thái tử Ifa lại một lần nữa bắt được tay của TĩnhTâm:
- Ta đã thuyết phục được phụ hoàng rồi và người cũng đã đồng ý, chúng ta kếthôn đi.
Tĩnh Tâm cau mày, trong đôi mắt màu lam tràn ngập sự lạnh lùng.
- Chẳng lẽ trong lòng nàng có nam nhân khác!
Ifa ngẩng đầu vừa kịp nhìn sự chán ghét trong mắt Tĩnh Tâm, đây đúng là sựchán ghét dành cho hắn.
- Không, ta sẽ không cho phép nam nhân khác xuất hiện trong cuộc sống củanàng, nàng chỉ có thể là nữ nhân của ta.
Thái tử Ifa điên cuồng thô bạo cầm lấy tay Tĩnh Tâm:
- Mặc kệ là nam nhân nào, chỉ cần xuất hiện trong lòng nàng thì ta sẽ khiếncho hắn biến mất! Giống như tên Cao Lôi Hoa kia!
Khi Ifa nói ra câu này, đột nhiên hắn cảm thấy tay của Tĩnh Tâm ngừng vùngvẫy.
Thấy vậy, Ifa liền tưởng Tĩnh Tâm bị lời nói của hắn rung động.
Chẳng qua thái tử Ifa không thấy được sát ý trong đôi mắt màu lam kia. Đúngvậy, là sát ý, ý niệm giết chết tên Ifa trước mắt này đã xuất hiện trong đầuTĩnh Tâm!
Nhưng Ifa lúc này đã không quan sát được nhiều như vậy, cũng không muốn quảnnhiều như vậy, ánh mắt chán ghét của Tĩnh Tâm khiến hắn mất đi lý trí. Hiệngiờ cho dù là phải dùng sức mạnh, hắn cũng muốn chiếm được Tĩnh Tâm, dù chokhông chiếm được tâm của nàng thì cũng phải chiếm được thân xác của nàng:
- Cuối tuần sẽ là hôn lễ của chúng ta, đến lúc đó, ta hy vọng nàng có thểchuẩn bị tất cả cho tốt. Nếu không……
- Này, buông cái tay chó của ngươi ra.
Chợt, khi thái tử Ifa còn chưa nói hết câu, bên tai hắn truyền đến một giọngnói lạnh lùng, vô cảm. Thanh âm rất nhẹ, nhưng khiến cho Ifa cảm giác như timlạnh buốt……
