Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cực Phẩm Vú Em

Chương 92 : Đi Ra (Hạ).



Lần này từ Vong Linh cốc đi ra rất thuận lợi, không còn Vong Linh Âm Phongthao túng phía sau, đám còn lại trong Vong Linh cốc chỉ có thể tính là phếthải. Hơn nữa, có Boss khủng – Đại trưởng lão Vong Linh tộc ở đây, thì còn đámVong Linh nào dám tới gây chuyện với nhóm Cao Lôi Hoa chứ?

Ôm Bảo Bảo đang ngủ say, nhóm người Cao Lôi Hoa nhanh chóng đi tới cửa cốc.Nhìn tầng phong ấn mờ mờ phía cửa cốc Cao Lôi Hoa khẽ thở dài:

- Cuối cùng đã ra ngoài rồi.

Cao Lôi Hoa than một tiếng sau đó nhìn mấy người phía sau.

Trong ba người phía sau, Vong Linh Đại trưởng lão cùng Tra Lý đều là mới bướcra khỏi phong ấn, nơi đây không có người quen, cho nên hai người bọn họ nhấtđịnh phải ở cùng Cao Lôi Hoa.

Chỉ có Tiểu Tam sau khi ra khỏi Vong Linh cốc là ly khai. Nếu không có duyên,cả đời cũng không gặp lại được. Về phần Nguyệt Nhị, bây giờ đang nằm trên lưngCao Lôi Hoa ngủ ngon! Do lúc thấy sắp xuất cốc, Nguyệt Nhị trong hưng phấn lạiquên cái chân bị bong gân, vì thế Nguyệt Nhị đáng thương lại một lần nữa chỉcó thể nằm trên lưng Cao Lôi Hoa.

- Tiểu Tam, ngươi đi một mình không sao chứ?

Cao Lôi Hoa quay đầu khẽ hỏi Tiểu Tam, trong lòng hắn sớm biết Tiểu Tam là nữnhân, chỉ giả bộ không nhận ra mà thôi. Bây giờ để nàng đi một mình, Cao LôiHoa có hơi lo lắng.

- Không thành vấn đề.

Giọng Tiểu Tam vẫn khàn khàn như trước:

- Thủ hạ của ta cách Vong Linh cốc không xa, mới có mấy ngày, bọn họ có thểvẫn ở đó chờ ta. Tự ta có phương pháp liên hệ với bọn họ, chỉ cần sau khi liênhệ được thì sự an toàn của ta không thành vấn đề.

- Như vậy thì tốt rồi.

Cao Lôi Hoa khẽ gật đầu, trong lòng cũng hơi an tâm:

- Thế thì ta đây cũng an tâm, một khi đã như vậy, sau khi ra khỏi Vong Linhcốc, chúng ta chia tay thôi.

- Ừm.

Tiểu Tam cúi đầu khẽ đáp, lúc này trong lòng nàng nhiều lần nghĩ muốn tự véntóc của mình lên để Cao Lôi Hoa nhìn hai năm rõ mười là “cô” không phải “anh”,nhưng cuối cùng nàng cũng không dám vén suối tóc của mình lên, chỉ lẳng lặngđứng đó.

- Vậy, có duyên chúng ta sẽ gặp lại nhé!

Cao Lôi Hoa vỗ nhẹ vai Tiểu Tam, sau đó nói với Tra Lý và Đại trưởng lão:

- Chúng ta đi thôi.

- Ừm, đi

Đại trưởng lão và Tra Lý cùng lên tiếng, sau đó đi theo Cao Lôi Hoa.

Ba người Cao Lôi Hoa, Đại trưởng lão và Tra Lý dần dần đi xa…

- A.

Nhìn Cao Lôi Hoa xa dần, Tiểu Tam cười khổ, sau đó tay khẽ thả mái tóc xuống,lập tức lộ ra gương mặt xinh đẹp đến nỗi làm người ta hít thở không thông.

- Lần sau còn có cơ hội gặp lại anh sao?

Tiểu Tam thì thầm…. Dưới sự dẫn đường của Cao Lôi Hoa, Đại trưởng lão và Tra Lý đi vào một cửahàng bán quần áo nhìn qua trông khá tốt.

Tuy rằng Cao Lôi Hoa sống ở đế đô chưa lâu nhưng mấy cửa hàng phục vụ sinhhoạt hàng ngày hắn vẫn biết chút ít. Cửa hàng trang phục này tương đối có danhtiếng ở khu vực này.

- Ông chủ, tìm cho hai người này một bộ quần áo thích hợp nhé.

Sau khi tiến vào cửa, Cao Lôi Hoa liền gọi ông chủ, rồi chỉ vào Đại trưởng lãovà Tra Lý phía sau.

- À, vâng.

Ông chủ đáp một tiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn Tra Lý với toàn thân da thú vàhắc bào sáng bóng của Đại trưởng lão. Lập tức mắt y sáng ngời:

- Chậc chậc, hai vị khách nhân trông thật cá tính!

Nói xong, y đứng lên đi đến bên cạnh Tra Lý và Đại trưởng lão, sau đó sờ sờ dathú trên người Tra Lý lẫn hắc bào của Đại trưởng lão:

- Phục trang siêu hiện đại và phục trang cổ xưa cơ à. Quả nhiên là người cógu thẩm mỹ cao.

- Sặc!

Cao Lôi Hoa há hốc mồm, gu thẩm mỹ cao?! Da thú cùng hắc bào phát sáng mà kêulà thẩm mỹ cao, chậc chậc!

- Ha ha, xem tôi này, thiếu chút nữa quên mất mục đích hai vị đến đây rồi.Tiểu Mỹ, cô mau tới giúp hai vị khách này chọn hai bộ quần áo thích hợp!

Ông chủ sau khi khen ngợi Đại trưởng lão và Tra Lý không ngớt liền hô mộttiếng.

- Dạ, vâng!

Một thiếu nữ đáng yêu từ bên trong chạy ra:

- Là hai vị này muốn chọn quần áo sao?

- Chính là bọn họ.

Cao Lôi Hoa cười cười chỉ chỉ Tra Lý cùng Đại trưởng lão bên cạnh.

Thiếu nữ sau khi đi ra, nhìn thấy mấy người Cao Lôi Hoa liền bật cười khanhkhách.

Trong ba người Cao Lôi Hoa trước mắt, Tra Lý thì cả người khoác da thú đúng làtrang phục model siêu hiện đại. Mà bộ áo bào pháp sư màu đen của Đại trưởnglão, nếu Cao Lôi Hoa đoán không sai chính là trang phục model cổ xưa như lờicủa ông chủ, tuy nhiên cũng đúng, cái hắc bào trên người Đại trưởng lão ítnhất cũng mấy ngàn năm trước mới có thể thấy nhãn hiệu này.

Duy nhất có Cao Lôi Hoa là bình thường thì tay ôm đứa trẻ, lưng lại cõng mộtđứa khác.

Lập tức hình tượng ba người Cao Lôi Hoa khá là khôi hài.

- Thật xin lỗi, thất lễ rồi.

Thiếu nữ sau khi cười nhanh chóng che miệng lại, xin lỗi ba người Cao Lôi Hoa:

- Rất xin lỗi, mời hai vị muốn chọn quần áo đi theo tôi!

Sau đó thiếu nữ ra hiệu, ý bảo Tra Lý và Đại trưởng lão theo nàng đi vào nhà.

- Hai người vào chọn vài bộ đi, thử xem có bộ nào hợp không.

Cao Lôi Hoa phất phất tay cười nói.

Đại trưởng lão cùng Tra Lý mặt không chút biểu tình gì đi chọn quần áo, sau đódưới sự chỉ dẫn của thiếu nữ, đi vào phòng trong thay đồ.

Cao Lôi Hoa mỉm cười, sau khi thấy hai người Đại trưởng lão đi vào, hắn cũngđi vào trong cửa hàng, định bụng tìm vài bộ quần áo thích hợp cho Bảo Bảo vàNguyệt Nhị.

- Nguyệt Nhị , con cũng xuống đi chọn cho mình vào bộ đi.

Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Nguyệt Nhị trên lưng.

- Không cần đâu, con ở trên lưng ba ba chọn là được.

Nguyệt Nhị cười cười, nằm trên lưng Cao Lôi Hoa không chịu xuống.

- Được, vậy nhìn thấy ưng bộ nào thì nói nhé.

Cao Lôi Hoa khẽ cười, lưng cõng Nguyệt Nhị đi dạo quanh cửa hàng.

Đang lúc Cao Lôi Hoa chọn lựa kỹ càng mấy quần áo, cánh cửa cửa hàng bị ngườiđẩy vào.

- Ông chủ, đâu rồi! Đưa chúng ta đi chọn vào bộ quần áo thích hợp.

Một bóng người bước nhanh vào, sau đó nói oang oang.

- Ủa? Giọng nói này nghe rất quen!

Cao Lôi Hoa đang chọn quần áo, nghe được âm thanh này liền quay đầu lại nhìnngười vừa tới.

Vừa đến là một gã thiếu niên cùng một người thiếu nữ, phía sau còn có một đámngười hầu. Lên tiếng chính là gã trai kia.

Thấy kẻ này, Cao Lôi Hoa cười tà ác, hắc! Đâu chỉ là người quen, phải nói làquá “quen”…

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...