Cực Phẩm Vú Em
Chương 510 : Vú em toàn bộ vị diện
Chiến tranh, người chịu khổ vĩnh viễn là dân chúng bình thường. Đây chính làquy luật không đổi của chiến tranh!
Thành trì nhân loại bị ma thú tàn phá!
Sợ hãi, khắc sâu trên nét mặt những đứa trẻ. Ruộng đất cằn cỗi, hoa màu tannát, những bông hoa hồng đỏ thắm nhuộm đầy máu tươi, bầu không khí đậm mùi máutràn đầy tuyệt vọng lờn vờn không tán. Chung quanh đều là những người bị mấtngười thân trong cuộc chiến, tiếng kêu khóc tuyệt vọng vang lên thảm thiết, ưusầu.
Đây là sự thật không thể thay đổi, việc này thật sự làm cho Cao Lôi Hoa vànhững đứa nhỏ cảm thấy có tâm mà không có sức thay đổi.
Cho dù trong đám người bọn họ cũng có vài vị thần, nhưng dù thần lực mạnh đếnđâu cũng không thể quản hết mọi ngóc ngách trên đại lục được!
Tin tức một trong năm vị lãnh đạo ma thú tấn công đại lục—Ông trùm của ma thú.Huyền Băng Quy Lona đã bị cưỡng ép ký kết khế ước chủ tớ đã loan truyền khắpmọi người dân trên đại lục và đám ma thú.
Một trong năm ông trùm của ma thú—Hoàng Kim Bỉ Mông tràn đầy tức giận lẫn sợhãi.
Dưới sức ép lẫn căng thẳng, đám ma thú tăng cường sức tấn công lên các thànhtrì. Nhất thời, một số thành trì không kịp đề phòng hoặc trang thiết bị phòngthủ kém đã bị thất thủ. Để lại tiếng kêu khóc thảm thiết vang vọng trongthành.
Thế công điên cuồng của ma thú liên tiếp trong ba ngày, sau đó thì ngừng lại!
Bời vì, tuyết rơi.
Lịch đại lục, năm 141, trận tuyết đầu mùa đã rơi, nhẹ nhàng hạ xuống đại lụcnày.
Tuyết trắng xóa như những sợi lông ngỗng làm cho ma thú không thể không tạmdừng các đợt tấn công lại. Dù sao cũng không phải tất cả ma thú đều có thểthích nghi thời tiết lạnh giá này.
Ma thú công thành chủ yếu là ma thủ hỏa hệ. Do đó dưới thời tiết lạnh giá băngtuyết này. Đám ma thú đành ngừng công cuộc đồ thành.
Nhưng mà, ngừng tấn công không có nghĩa là đám ma thú ngừng hành động của mìnhlại…..
Bốn vị trùm sò của ma thú tăng cường độ liên lạc với đại dương. Yêu cầu phíabên đó chi viện thêm quân lực. Dù sao, thời tiết lạnh giá cũng không ảnh hưởngđến những hải thú, có khi còn tăng sức mạnh chiến đấu của những con ma thúthủy hệ này!
Nhưng, đáng tiếc, đám ma thú thủy hệ đại dương này lại không hề có hồi âm...
Bốn vị ma thú đầu lĩnh bất đắc dĩ thở dài lắc đầu. Cái này có thể trách aiđây, trách bên đại dương được sao?
Dù sao lần đầu tiên đám ma thú dưới biển đã phái lên bờ ba trăm ma thú. Tất cảđều là ma thú siêu giai. Tuy rằng chỉ có ba trăm con ma thú. Nhửng đã là tinhanh trong đám tinh anh.
Thế nhưng, đám ma thủ tinh anh đó lên bờ đến cái đánh rắm cũng chịu kịp làmphát thì đã ngủm củ tỏi!
Ba trăm cái tinh hạch sáng rực trên bầu trời chứng tỏ một đội ngũ cường đạicủa đại dương. Nhưng, cả ba trăm cái tinh hạch đó đều nói lên một điều, cả batrăm vị tinh anh trong các tinh anh của đại dương đã anh dũng hy sinh khi làmnhiệm vụ!
Dựa vào khí hậu, địa lợi cộng thêm nhưng anh tài mà ba mình lưu lại. Có thểnói, những đứa nhỏ của Cao Lôi Hoa đã hội đủ ba yếu tố thiên địa nhân, chúngnhanh chóng cản trở thế công mãnh liệt của ma thú, thậm chí còn tổ chức phảncông. Làm cho đám ma thú bị cản lại liên tiếp, đồng thời chịu tổn thất khônghề nhỏ.
Khi nhưng đồng chí, đồng đội đại dương không có hồi âm...
Cộng với tuyến trên bấy lâu nay, đại thống lĩnh ma thú Phỉ Lợi điện hạ khônghề ra mệnh lệnh trực tiếp nào
Đủ vấn đề, đủ tình huống, chúng cứ như ngọn núi lửa tích tụ dần, chuẩn bị bạophát cơn thịnh nộ.
Cứ như vậy. Bốn ma thú đầu lĩnh vẫn chưa ra được quyết định nào.
- Như vậy đi, chúng ta cứ tìm một chỗ tụ hợp quân lực lại. Sau đó cố gắngthảo luận tìm ra kế sách định hướng tiếp theo đi.
Bốn ông trùm của giới ma thú ước định nhau nói.
Bổn ma thú phụ trách tấn công bốn phía.
Độc giác thú sa đọa vốn đối phó Tinh Linh tộc. Sau lại từ Tinh Linh tộc tấncông sang Thú Nhân tộc.
Hai Hắc Ám Ma Hổ thì phụ trách công việc phân tán chia rẽ hai đại đế quốc củanhân loại là 'Chiến Thần đế quốc' cùng 'liên minh Lôi Thần'.
Hoàng Kim Bỉ Mông đối phó đất nước của các thú nhân—Bỉ Mông đế quốc.
Vốn, Quang Minh đế quốc là do Huyền Băng Quy Lona đối phó. Nhưng mà Huyền BăngQuy Lona lên đánh thì cũng đưa thân mình bồi vào hiểm địa luôn.
Cứ như vậy, bốn ông trùm của bốn phương ước định thời gian, chuẩn bị giáp mặtthảo luận một chút phương hướng phát triển của ma thú.
Đêm hôm đó, bốn ông trùm mang theo đại quân thủ hạ của mình lặng lẽ đến nơi tụhọp. Rừng rậm Tinh Linh. Nguyên trong cung điện của nữ vương Tinh Linh.
Ba ông trùm còn lại của tứ đại ma thú đã tụ họp ở đây!
- Mẹ nó, Đậu đâu? Hắn như thế nào còn chưa có đến đây?
Nhất con ma hồ toàn thân đen tuyền mập mạp nói ồm ồm,đồng thời Hác Ám Ma Hổnhìn về phía Độc giác thú sa đọa. Bởi vì Độc giác thú sa đọa vốn phụ tráchTinh Linh tộc. Cuối cùng từ Tinh Linh tộc tấn công đế quốc Bỉ Mông, lẽ ra Độcgiác thú phải cùng đồng hành với Hoàng Kim Bỉ Mông Đậu đến đây chứ.
- Đừng nhìn ta. Ta cũng không đi cùng với hắn.
Độc giác thú sa đọa bất mãn phì phì mấy hơi ra mũi:
- Vốn ý của ta là muốn cùng hắn đến đây. Nhưng hắn bảo hắn muốn làm mấychuyện tốt gì gì đó, nên để ta đến đây trước!
- Mẹ nó. Thằng này chơi đồng hồ dây thun ả?
Trong sóc tối đại điện, một con Hắc Ám Ma Hổ khác bất mãn nhe răng nanh nhưlưỡi kiếm nói.
- Quên đi, trước hết chúng ta không cần để ý tới Đậu, trước nói cho chúng tabiết tình huống hiện tại đi đã.
Độc giác thú sa đọa tỏ ra sầu muộn nói:
- Ma thú dưới biển vần chưa có hồi âm sao?
- Vẫn chưa có hồi âm lại. Chết tiệt, cái con cua đó mắt để trên đầu mà. Ngaỵtừ đầu lúc chúng ta tiến công thuận lợi thì kêu một tiếng cà đống hò nhau kéolên bờ như điên. Giờ tình hình chiến cuộc chúng ta thoáng bất lợi, gọi bọn hắnđi đây thì cả đám như chết cha chết mẹ vậy, không đứa nào nói lại một câu mớikhốn chứ.
- Bây giờ chúng ta phải làm gì? Độc giác thú sa đọa hỏi:
- Nếu cường công, căn bản là công không được. Cái lão tóc bạc kia, lưu lạingười cho mấy đứa nhỏ cũng không đơn giản.
- Mà nghe nói, cái lão tóc bạc kia hình như thật sự không xuất hiện nữa phảikhông? Góc sáng? con Hắc Ám Ma Hổ mập mạp đột nhiên cắt tiếng hỏi.
- Hắn sẽ không trở lại đâu. Đại thống lĩnh nói qua, tên kia bị phong ấn trongmột cái không gian khác, không thể trở ra được.
Độc giác thú sa đọa nhẹ giọng nói, nói thật ra, không phải bọn nó không tinlời đại thống lĩnh, mà cái lão tóc bạc kia quá bưu hãn, làm cho bọn nó cũngkhông dám tin tường lão tóc bạc kia khinh địch mà bị phong ấn.
- Hy vọng như thế đi. Nếu lão kia chạy ra đây thì bảo đảm chúng ta có sớm lạimột chỗ cũng không đủ nhét kẽ răng lão.
Hắc Ám Ma Hổ mập mạp nói bay mưa xuân, cũng không phải nó cố ý tăng uy phongcho đối phương làm hạ sĩ khí của phe mình.
Bởi lúc đầu, nhiêu lần đại thống lĩnh dặn dò, cường điệu lão tóc bạc đó, thìbọn nó cũng không để ý chút nào.
Nhưng sau đó, ma thú tinh thần hệ lão Miêu lẫn lão Trâu cũng bị đối phương đùagiỡn.
Rồi, em trai của Hoàng Kim Bỉ Mông Tiểu Kim, được đồn là ngang ngửa anh traimình, dẫn theo một tiểu đội Thần cấp đi qua Thành Quang Minh thì cũng bị CaoLôi Hoa giết chết.
Ngay sau đó, lại nghe tin tiểu đội 'Thương Thiên Cự Lang' cùng Sâm Lâm Thụ Yêucũng bị người ta đánh cho tan tác.
Đám ma thú trong rừng này cũng không có nhiều ma thú thần cấp thì hầu hết chếttrên tay Cao Lôi Hoa.
Nhiều bài học máu me như vậy mà bọn nó vẫn không chịu từ bỏ cơn mê thì có lẽđi làm dã thú đi. đừng làm ma thú nữa!
- Quên đi, đừng nghĩ đến việc này. Chúng ta vẫn là nên nghĩ xem làm cách nàocho đám trứng thúi nhát gan dưới biển đó ló cái mặt đi. Nếu không, thỉnh lãođại Tiểu Kim ra mặt đi. Có mặt lão đại Tiểu Kim thì đảm bảo đám ma thú dướibiển hẳn không dám trờ mặt đâu.
Độc giác thú sa đọa suy nghĩ lúc rồi nói:
Đến lúc đó dưới sự trợ giúp của đám ma thú hải dương, thì trời đất băng giánày không phải quá thích hợp cho chúng ta sao. Cứ như vậy, chúng ta có lẽ cócơ hội thừa dịp trời đổ tuyết, cường công hạ luôn mấy tòa thành cuối cùng củanhân loại.
- Ừ, xem ra cũng chỉ có thể để cho lão đại Tiểu Kim ra mặt thôi.
Con Hắc Ám Ma Hổ trong góc tối gật đầu:
Chờ Đậu trở về đi, giờ trong đám chúng ta cũng chỉ có hắn mới liên lạc đượcvới lão đại Tiểu Kim.
- Nếu mà hạ được mấy tòa thành cuối cùng của nhân loại...
Con Ma Hồ mập mạp lộ ra biểu tình dâm đãng:
- Ta muốn leo lên người một ngàn mỹ nữ Tinh Linh..... he he…..
- Ha ha, đại béo. Vừa lúc, cái lão đầu bạc kia có một cô con gái tên làNguyệt Nhị đó, hình như là tộc Tinh Linh à nha.
- Độc giác thú sa đọa làm mấy hơi phì phì ra mũi, cười quái dị nói.
- Như vậy, rất tốt, ai cũng không được giành của ta đâu đó!
Mập mạp Hắc Ám Ma Hổ cuồng tiếu...
Ngay lúc đám ma thú đang tự sướng về kết quả khi chiếm được thành thì độtnhiên, cửa chính cung điện như bị cây phá thành đập vào, kêu to một tiếng. Sauđó, cánh cửa có những vết nứt to.
Mà mặt mũi ba vị ma thú trùm sò như bị gãy ra, đanh lại.
Rất nhanh, hai cánh cửa đã hoàn toàn bị hỏng.
Một cánh chân đàn ông bước vào, còn vì sao lại biết đó là chân đàn ông, thìcoi như đó là một loại trực giác của đám ma thú này đi!
- Ngại quá, hình như ta đang quấy rầy các vị thảo luận rồi.
Một người toàn thân hoàn toàn che trong áo choàng, tay cầm một cái khay kimloại to bị che bước vào phòng.
- Chết tiệt! Ma thú thủ vệ ở ngoài đâu! Độc giác thú sa đọa lớn tiếng hô.
- Hư, đừng lớn tiếng quá. Vừa rồi ta thật vất vả mới làm cho mấy thằng ma thúnhãi con đó ngủ say đó.
Người đó bước vào đại điện, đi tới chỗ chiếc bàn hội nghị to lớn, đặt cái khaybị khăn che lên giữa bàn.
- Ngủ?
Độc giác thú sa đọa cảm thấy mắt mình nháy nháy, đối mặt với người ẩn tronglớp áo choàng này, Độc giác thú sa đọa không hiểu sao lại hoảng hốt.
- Đúng vậy, là đang ngủ, vĩnh viễn.
- Ngươi là ai, tới làm gì?
Ba ông trùm giới ma thú nhanh chóng bật dậy, vây quanh nhìn chăm chăm ngườimới đến này.
- Tới làm gì?
Người tới nhẹ nhàng lột mũ che đầu, lộ ra một cái dấu hiệu quen thuộc trên đạilục này, một cái đầu đầy tóc bạc chói mắt:
- À, nói tóm lại, lúc này đây ta tới là có một phần lễ vật đưa cho các vị.Nhưng mà, trước đó ta xin tự giới thiệu một chút đã. Ta gọi là Cao Lôi Hoa, à,cũng là cái lão tóc bạc mà nãy giờ quý vị thảo luận.
Bầu trời quay cuồng, tối đen..
