Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cực Phẩm Vú Em

Chương 468 : Ngày thứ năm, chó cùng rứt giậu.



- Ba ba. giờ chúng ta về chưa? Bé Kim Toa Nhi hỏi

- Ta đi củng lâu rồi đấy, giờ chúng ta cũng nên về thôi. nếu không thì em củacác con có lẽ khó mà xuất thế đấy.

Cao Lôi Hoa làm việc quên thời gian, nảy giờ cũng nửa canh giờ rồi. Bây giờlảo cao phải nhanh chóng về tiếp tục công việc ấp trứng của mình

- Bọn con đi cùng ba.

Kim Toa Nhi vội vàng nói, mấy đứa nhóc này đi ra vì muôn xem Cao Lôi Hoa nhưthế nào. Ai dè trên đường đi lại xảy ra nhiều chuyện như vậy

- Đều đi về cùng ba à?

Cao Lôi Hoa quay đầu hỏi mẩy đứa nhỏ.

Mây đứa nhỏ ra sức gật đâu, xem ra cả mấy đứa đều muốn đi cùng Cao Lôi Hoa.

- Ôi. mình già rồi. mấy đứa trẻ không còn thích mình đâu...

Nghe mấy đứa nhỏ muốn đi theo Cao Lôi Hoa. Hải Hoàng buồn bà nói. Cám giácnày. giống như cô vợ trẻ bị chồng bỏ rơi mấy tháng

- Ba à. vậy còn ba? Có muốn đi về cùng bọn con không? Cao Lôi Hoa cười ha hả.hỏi Hải Hoàng.

- Ta không đi đâu.

Hải Hoàng phất phất tay, sau đó. chỉ vê phía Nguyệt Tích cùng với Lạc Khácvương tử:

- Ta muốn xử lý chuyện nơi này cho tốt đã.

- Vậy để con đưa ba về đi.

Một bên, Tĩnh Tâm nhìn ba mình có vẻ suy yếu liền nói.

- Ha ha. không cần. Tĩnh Tâm. Không cân lo lắng cho ta. Hải Hoàng nở nụ cười.

- Nhưng mà thân thể của ba vẫn còn yếu lắm. Hay là để cho Tĩnh Tâm đưa ba vềđi. dù sao cũng đâu mắt thời gian lắm đâu. Cao Lôi Hoa có phần lo lắng nói.

- Yên tâm đi, không cân lo lắng cho ta đâu.

Hải Hoàng đứng thẳng dậy. Cười hà hà nói:

- Nơi này xảy ra động tỉnh lớn như vậy. chắc chắn nhưng binh tướng phụ tráchvùng biển ở đây sẽ nhanh chóng đến đây thôi.

Quả nhiên, không ngoài sở liệu của Hải Hoàng. Vừa nhắc Tào Tháo. Tào Tháo đến.Từ đang xa, một đại đội chỉến sĩ nhân ngư tộc đang nhanh chóng bơi đến đây.

- Hải Hoàng điện hạ!!

lúc những chỉến sĩ này nhìn thấy Hải Hoàng thì đầy sợ hãi, lo lắng nhanh chóngtham kiến Hải Hoàng.

- Hải Hoàng điện hạ. Cái này. nơi này xảy ra chuyện gì ạ?

Vị đội trưởng ngư nhân kinh ngạc nhìn huyền băng trước mặt. mơ hồ có thể thấyđược trong huyền băng này là những bãi máu. Lại nhìn thấy Hải Hoàng có vẻ suyyếu. nhất thời vị chỉến sĩ này cũng không biết làm gì

- Chỉ là mây đứa nhóc thích quậy phá mà thôi. Trước không nói tới chuyện này.Hải Hoàng chỉ Nguyệt Tích cùng với xà nhân tộc Lạc Khấc:

- Các ngươi, trói hai tên súc sinh này cho chắc. Đưa tới đáy biên 'Lan Tư đặccách nhân'

Cụm từ 'Lan Tư đặc cách nhân' phiên dịch ra có thể hiểu ý tử của vị Hải Hoàngnày.

Tại đáy biển 'Lan Tư đặc cách nhân', có một tòa thành được xây dựng ở dưới đáybiên nhằm cách biệt với thế giới bên ngoài.

- Vâng!

Chiến sĩ ngư nhân tộc không có chút do dự, nhanh chóng chấp hành mệnh lệnh HảiHoàng. Bọn họ trói hai người lại, rồi nâng hai người lên. Đi theo bên cạnh HảiHoàng.

- Dọc đường đi, an toàn của ta do bọn họ phụ trách, các con cử yên tâm mà điđi. Hải Hoàng chỉ nhưng chỉến sĩ ngư nhân cười với Cao Lôi Hoa.

- Vậy ba đi đường cân thận. Thượng lộ bình an. Cao Lôi Hoa chào tạm biệt HảiHoàng.

Nhìn thấy những chỉến sĩ ngư nhân tộc bảo vệ Hải Hoàng, Cao Lôi Hoa cũng antâm phần nào.

Nhưng mà khi đám người Hải Hoàng vừa đi khỏi thì Cao Lôi Hoa đã âm thầm pháihai Huyết kỵ sĩ đi theo sau bảo vệ Hải Hoàng. Dù sao thì lấy thực lực củaHuyết kỵ sĩ thì có thể giải quyết được một số phiền toái.

Sắp xếp mọi chuyện đâu ra đấy... tất cả cùng đi đến hành cung biển San Hô.

Về phần Huyễn Hồ. bởi vì Hải Hoàng không có biện pháp xử lý. Cao Lôi Hoa đãnhcho Huyễn Hồ đi theo về hành cung ở biển San Hô luôn.

Cả nhà Cao Lôi Hoa bơi ước chừng nửa giờ đã đến được hành cung biển San Hô nơidành cho những ông chồng ấp trứng phu đản.

Vừa mới bước chân vào hành cung- Cao Lôi Hoa đã nhìn thấy Mập Mập.

Chỉ thấy tay trái Mập Mập ôm một quả. tay phải ôm một quả ngồi một chỗ, hiểnnhiên là cố hết sức.

- Cao Lôi Hoa, cuối cùng ngươi cũng quay lại.

Cao Lôi Hoa vừa bước vào hành cung. Giọng nói hàm hậu khả ái của Mập Mập đãvang

lên.

- Ha ha. Mập Mập. Ta thật không biết phải cảm ơn ngươi như thế nào!

Cao Lôi Hoa không biết phải dùng từ ngừ nào để diển tả sự cảm kích của mìnhđối với Mâp Mâp. khi hắn thay mình ấp trứng.

- đúng rồi. mấy ngưởi cá ấp trứng trong này đâu hết rồi!

Cao Lôi Hoa hỏi, từ lúc tiến vào. thì Cao Lôi Hoa không hề thấy bóng dáng mộtông chồng người cá ấp trứng.

- Ha ha.

Mập Mập cười cười nói:

- Đều đi sang hành cung khác rồi. Vừa rồi đánh nhau ở đây. nên tắt cả đều rờikhỏi, chuyển sang nơi khác ấp.

- Ha ha. cũng đúng.

Cao Lôi Hoa tự giễu sờ mũi. Sau đó đi tới trước mặt Mập Mập- nhẹ nhàng nhậnlấy quả trứng của mình.

Nhẹ nhàng ôm đứa con tương Lai của mình. Cao Lôi Hoa cảm khái vạn phần.

- Oa! Một quà câu thật to a!

- Kim Toa Nhi. Không thể vô lẽ. Cốc, Cao Lôi Hoa gỏ một cái vào đầu bé KimToa Nhi

Bé Kim Toa Nhi cùng mấy đứa nhỏ đi theo Cao Lôi Hoa vào hành cung. Vừa nhìnthây Mập Mập thì nhanh chóng reo lên.

- Ha ha. trẻ em mà, Cao Lôi Hoa ngươi cũng đừng để ý. Nhưng trước hết giớithiệu cho ta mấy đứa nhóc này là...?

Mập Mập cười cười. nhìn mấy đứa nhỏ đáng yêu phía trước. Ai có thể chấp nhặtchi lỗi lầm nhỏ bé của chúng chứ.

- Hì hì. Chúng đều là con của ta.

Lão Cao đắc ý cười nói.

Sau đó. Cao Lôi Hoa kéo Tĩnh Tâm lại đây nói: - Còn đây là vợ của ta— TĩnhTâm.

- Ha ha. Cao Lôi Hoa ngươi cũng thật có phúc khí. Mập Mập vui vẽ nỡ nụ cười:

- Lôi Hoa ngươi là rồng phượng trong muôn người. chỉ có người như cô ây mớixứng với ngươi a!

- Hì hì.

Cao Lôi Hoa cười hì hì, sau đó lại chỉ vào Mập Mập nói với Tĩnh Tâm:

- Tĩnh Tâm. Anh ấy là người giủp chúng ta chăm sóc con đó.

- Cám ơn anh.

Tĩnh Tâm nhẹ nhàng xoay người. Đây là lề nghi biêu thị lòng biết ơn sâu sắcnhất của bộ tộc nhân ngư.

- Không cần để ý. hợp với Cao Lôi Hoa thật mà.

Mập Mập hớn hở vui vẻ cười nói. Mà mấy Huyết kỵ sĩ đứng bên cạnh nhìn thấy CaoLôi Hoa đi vào thì cũng chạy đến chào Cao Lôi Hoa:

- Chủ nhân đã vê!

- Ư! Đã về. Ha ha. Tám tên kia còn đó không? Cao Lôi Hoa hỏi.

- Hoàn hào không tổn hao gì.

Huyết kỵ sĩ tránh thân hình ra, lộ ra tám gã đại hán bị trói.

- Các ngươi làm tốt lắm. Chuyện kế tiếp giao cho ta đi. Cao Lôi Hoa cười hèhè. Bước lại gần tám người.

Sau đó. Cao Lôi Hoa nheo mắt lại, nhìn tám người như nhìn thấy một đống củacải. Phải biết rằng tám người này có liên quan đến bí mật về 'cấm vực'. Đốivới lão Cao mà nói. Tám đại hán này không khác gì châu báu trên đời này.

Vừa nhìn thấy ánh mắt không chút tốt lành gi của Cao Lôi Hoa, hốc mất tám vịnày theo thỏi quen có chút ươn ướt.

- Các ngươi biết, vì sao ta giử lại tám cái mạng cùi của các ngươi chứ? CaoLôi Hoa ngồi xổm xuống, ôn nhu hỏi.

Tám đại hán liều mạng gật đầu

- Vậy đám các ngươi nói cho ta nghe xem, vì sao ta giữ lại cái mạng của cácngươi nào. Khóe miệng lão Cao nở ra một nụ cười đầy lương thiện.

- Ba Ba. Cười. Thực tà ác!!

Bé Rudolph ở trong lòng Tĩnh Tâm hít một hơi- sau đó lắp bắp nói một câu.

- Ha ha.

Tĩnh Tâm mĩm cười. nhẹ nhàng vổ về bé Rudolph trong lòng mình.

Tất nhiên lão Cao không để ý đến lời nói của bé Rudolph rồi. lão vẫn tiếp tụcmĩm cười nhìn tám vị đại hán này.

- Là, là bởi vì. cái cấm vực, kia... kia sao? Một người nuốt nước miếng. Nói.

- ồ. ngươi thực thông minh.

Cao Lôi Hoa vỗ lên bả vai gả tò vẻ chú em trả lời đúng phóc.

Bị một cái vỗ này của Cao Lôi Hoa, gà run bắn lên, suýt nữa thì hoảng quá màtè ra quằn.

... * *

- Nhưng mà chúng ta không biêt nguyên lý cấu tạo nên cấm vực đó. Những tên ảinhàn kia chỉ dạy cho chúng ta cách tạo nên cấm vực mà không nói gì. Một gãkhác nói đầy yếu ớt.

- Cái đó không sao.

Cao Lôi Hoa gật đầu. gã ải nhân đó nhìn là biết sẽ không dễ dàng tin tưởng ginhững tên này rồi. Việc tám tên này không biết nguyên lý cấu tạo nên cấm vựclão Cao đã sớm đoán đươc.

Gật đâu xong, Cao Lôi Hoa tiếp tục hỏi:

- Nhưng các ngươi chắc biết cách thi triển ra câm vực đúng không? Đừng nóivới ta là các ngươi không biết à nha!

- Biêt. biêt! Thi triển ra thì chúng ta có thể! Tám đại hán liều mạng gậtđầu, sợ mình mà không nói thì Cao Lôi Hoa sè xử lý bọn họ.

- Vậy các ngươi có cơ hội. đem câm vực dạy lại cho người khác xong là cácngươi có thể đi. Cao Lôi Hoa âm trầm rồi nói

Tám Đại hán đầu tiên do dư một chút. Cuối cùng vẫn gật đầu.

- Tốt lăm.

Cao Lôi Hoa vỗ tay cái rồi nói:

- Mấy ngày này, ta sẽ điều đến một nhóm người, sau đó các ngươi sẽ dạy chobọn họ làm thế nào để thi triển cấm vực đi. Có vấn đề không?

- Cái đó. chỉ cần ngươi, ngươi có thể cam đoan tha mạng cho chúng ta. Cái nàyhoàn toàn không có vấn đề.

Một vi nói.

- Yên tâm đi, ta cũng không phải người tuyệt tình gì. Cao Lôi Hoa cam đoannói:

- Chỉ cần các ngươi làm đúng ý ta, ta cam đoan các ngươi sống lâu trăm tuồi.

Mấy đại hán nhanh chóng gật đầu nói:

- Nếu đã như vậy thì chúng ta biết cái gì sẽ dạy lại y chang cái đó.

- Tốt, một lời đã định.

Cao Lôi Hoa đứng dậy nói với các Huyết kỵ sĩ:

- Đến đây thả họ ra đi.

-Vâng.

Huyết kỵ sĩ gật đầu. đi tới. cời dây trói cho tám vị đại hán

- A đúng rối. Còn có một việc. Đột nhiên Cao Lôi Hoa nhớ tới một việc, chỉthấy tay hắn lấy một cây kim màu vàng trong vòng tay không gian ra.

- Trong đám các ngươi. có ai biết đây là cái gì không? Cao Lôi Hoa hỏi, câykim này là cây mà Nguyệt Tích dùng đê đâm vào bụng Hải Hoàng. Đối với thứ màcó thể đâm thần cách bị thương, Hiển nhiên Cao Lôi Hoa rất có hứng thú.

Nhìn thấy cây kim khâu trong tay. trong đầu Cao Lôi Hoa này ra một ý tưởng!cấm vực cộng với kim khâu! Đây là một cái tố hợp rất tuyệt! Nếu vận dụng tốtthì những Huyết kỵ sĩ này có thể xử lý được khối vị thần có sức mạnh đáng sợ!

Tám đại hán cẩn thận nhận cây kim khâu, sau đó chuyền tay nhau nhìn cần thận.

Cuối cùng. cả tám đại hán đều bất đắc dỉ lắc đầu. Bọn họ dù sao không phảithành viên cao tầng của ma thú- hiểu biết cũng có phần hạn chế.

- Ách. Quên

Cao Lôi Hoa khoát tay áo. hắn vốn không trông cậy gi tám gã này có thể cho racái tin tức gì của cây kim. Chỉ là muốn thử xem hên xui thế nào thôi.

Ngay lúc Cao Lôi Hoa muốn thu hồi cây kim khâu. đột nhiên, một giọng nói cóchút khờ khao vang lên sau lưng Cao Lôi Hoa.

- Chủ nhân. vát đó. ngài có thể cho thuôc ha xem chút không? Cao Lôi Hoachuyển đầu nhìn lại. sau đó phát hiện là một gã Huyết kỵ sĩ cao lớn trong đámHuyết ky sĩ!

Lão Cao cẩn thận đánh giá Huyết kỵ sĩ này. rất nhanh, lão Cao nhận ra Huyết kỵsĩ này là ai!

Chính là gã Huyết kỵ sĩ đó!

Cao Lôi Hoa nhớ gã rất rõ- nhớ lúc ấy. lần đầu Cao Lôi Hoa bước chân lên thầngiới, một đám thần phó bị người khác sai bảo đòi chặn đường cướp đoàn ngườiCao Lôi Hoa.

Nhưng tiếc thay. vụ đánh cướp đã không thành.

Sau đó. vị Huyết kỵ sĩ có tên là Lôi 008 này đã xử lý một cô em thần phó.

Tha thứ cho Cao Lôi Hoa tà ác, lúc ấy thậm chí Cao Lôi Hoa còn nhìn thấy rõcái quần chip của cô bé thần phó kia. nó màu trắng

-008.

- Không biêt nữa, hình như có chút ân tượng. Huyết kỵ sĩ 008 vỗ đầu mình, sauđó con mắt vốn ảm đạm không chút ánh sáng đã phát lên một chút ánh sáng!

Nhìn 008- nhất thời trong lòng Cao Lôi Hoa vui lên. tình hình của 008 Cao LôiHoa đã từng thấy qua trước kia, đó lúc Huyết kỵ tướng Ca Đức thức tỉnh trí nhớkiếp trước của gả!

Chẳng lẻ, một Huyết kỵ sĩ chuẩn bị tiến hóa thành Huyết kỵ tướng sao?

Mà quan trọng nhất, hình như gã Huyết kỵ sĩ 008 này hình như biết Lai lịch câykim trên tay Cao Lôi Hoa??

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...