Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cực Phẩm Vú Em

Chương 442 : Chìa khóa tháp Babel, lão Cao vui đùa. (P2)



Đế quốc Thú Nhân. tại một nơi cách thành Lai Nhân rất xa, lãnh địa của Hồ tộc.

Đứa con thứ của Cao Lôi Hoa, Nguyệt Sư đang ngồi trên ngai vàng của Hồ tộc.

Khóe miệng Nguyệt Sư nhếch lên. Cả người toát lên khí thể đế vương không hềnghi ngở. ■ lúc này. tất cả mọi người đều cảm thấy Nguyệt Sư thích hợp choviệc trở thành một ông vua.

Một trăm Hoàng Kim Sư tộc râu tóc tung bay theo giÓ xếp hàng đứng hai cánhphải trái của Nguyệt Sư. Cả một trăm Hoàng Kim Sư tộc đều dùng ánh mất khinhmiệt nhìn lão già đang quỳ dưới đất.

ở dưới, vẻ mặt của Giáo hoàng Hồ tộc 'Hồ Cương' đang dại ra. cả người run rẩyquỳ gối trước Nguyệt Sư. lúc này lão đã mất đi tất cả. Từ lúc Thú hoàng NguyệtSư tiến đến lành địa của Hồ tộc thì lão đã mất đi tất cả.

- Vào thời điểm quan trọng then chót của đế quốc Bi Mông chúng ta, ngươi lạimuốn Hồ tộc độc lập? Ngươi làm cũng thật tốt. Đại Giáo hoàng thân ái của ta à.

Nguyệt Nhị đang cầm một cây sáo màu đen bằng kim loại ngồi đùa nghịch. Đây làmột cây sáo sợi rồng. cây sáo này là đồ mà Cao Lôi Hoa tặng cho Nguyệt Sưtrước khi đi. bên trong cây sáo là một con Hắc Ám Chỉ Long? đây vốn là tọa kỵcủa một long kỵ sĩ nước đối địch.

Nguyệt Sư phát hiện. càng ngày cậu càng yêu lão ba của mình hon. Phong cáchcủa lão ba. chính là thứ mà Nguyệt Sư hướng tới.

Tất cả mọi người biết Hồ tộc độc lập, đon giản là vì có một số nước đứng đằngsau ủng hộ Hổ tộc.

Mà Cao Lôi Hoa một là không làm. hai là đã làm thì làm cho dứt điểm. trướctoàn thể ánh mắt của mọi người trên đại lục, đã san bằng thành Nạp Tư. kinh đôbuôn bán của thế giới. thủ đô của nước ủng hộ việc Hồ tộc độc lập!

Một chiêu đó của Cao Lôi Hoa có vẻ quá tàn nhẫn nhung tuyệt đối là cao chiêu!

Giết gà dọa khỉ, san bằng thủ đô của Liên Minh Thương Nghiệp làm tất cả, từtrong tối ngoài sáng, nhưng quốc gia ủng hộ việc Hồ tộc độc lập đều dùng tốcđộ nhanh nhất cắt đứt quan hệ với Hồ tộc.

Không ai duy trì Hồ tộc. căn bản không làm cho Nguyệt Sư mất chút sức lực nào.- Ngươi, thân là Đại Giáo Hoàng của đế quốc lại muốn đế quốc bị chỉa năm xẻbảy. hành vi của ngươi làm người người căm hận.

Nguyệt Sư lạnh lùng nhìn lão nhân gầy gò ở dưới:

- Ngươi thân là Giáo hoàng đế quốc Thú Nhân. lại phản bội đế quốc Thú Nhânchúng ta. Vậy ta lưu ngươi lại để làm gi hà?

Nhất thời vị Giáo Hoàng Hồ Cương này lạnh run, mặt xám xịt không dám ngẩng đâunhìn Nguyệt Sư.

- Giờ ngươi còn lời gi muốn nói không? Nguyệt Sư lạnh lùng nói.

Hồ Cương nhũn cả người, lời đó của Nguyệt Sư Chẳng khác gi tuyên bố lão tửhình.

Vốn. Hồ Cương cho rằng dù không có sự ủng hộ của những quốc gia kia. dựa vàolực lượng Hồ tộc thì lão vẫn không sợ Nguyệt Sư.

Nhưng lão lại không ngờ một yêu tố cực kỳ quan trọng" Thần thú Lai Nhân TraLý!

Hồ tộc làm phản cũng không cỏ duy trì bao lâu. Dưới sự xuất hiện của Thần thúthì uy tín của Giáo Hoàng lão sụp đổ nhanh chóng.

Cho dù uy vọng của Hồ Cương lão cao như thế nào trong Hồ tộc đi nữa thì uyvọng đó cũng dựa trên chức vụ Giáo Hoàng thần điện Thần Thú Lai Nhân.

Mất đi sự ùng hộ của Thần thú. Hổ Cương lão chẳng là cái gì!

Thân là Giáo hoàng điện Thần thú lại làm cho 'Thần thú hờn giận không đồng ý.Cái này không thể không nói là một chuyện buồn cười nhất thế gian.

Hồ Cương rất nhanh bị tất cả người Hồ tộc bò rơi.

Hồ tộc độc lập. cũng giống như một vở kịch. Rất nhanh đã kết thúc. Dù sao.người Hồ tộc tín ngưỡng là Thần thú. chứ không phái Giáo hoàng Hồ Cương lão.

- Ngàỵ mồng tám tháng tám. Thật là một ngày không tầm thường. Nguỵêt Sư nhìnvề phía thành Lai Nhân ở phương xa. cười nói.

- Cũng cảm giác được sao Nguyệt Sư?

Lai Nhân Tra Lý đột nhiên xuất hiện ở bên người Nguyệt Sư nói.

- Chúng ta phải đi về sao?

Nguyệt Sư nhìn về phía thành Lai Nhân hỏi.

- Đương nhiên. Lai Nhân Tra Lý cười nói:

- Nhiều người đến làm khách chúng ta như vậy. thân là chủ nhà. sao lại khôngra gặp khách chứ.

'Ma thủ' và 'ma' vẫn đang trong tình trạng gườm nhau. Một giây trôi qua...

Bỗng nhiên, trên bầu trời vang lên tiêng lách tách của lôi quang. Ngay sau đó,trời đang trong xanh, mặt trời chói chang thì mây đen kéo đến ùn ùn

Mây đen dảy đặc, bên trong lóe lên nhũng ảnh lôi quang màu vàng! Mà mây đenkhông chỉ bao trùm nơi này, mà nó bao trùm cả thành Lai Nhân. đế quốc ThủNhân... toàn bộ đại lục này.

Toàn bộ thế giới mất đi ánh sáng? màn đêm buông xuống, đen tối đến mức khôngnhìn rõ ngón tay.

Ánh mắt ma vương 'Ám' cùng đại thống lĩnh ma thú đều sáng ngời.

Bắt đầu

Trong lòng hai người không hẹn mà cũng nghĩ một câu đó.

- Bùm— hùm— bùm-

Lôi điện từ trên trời giáng xuống mảnh đất trống trước mặt đội quân nhân mãhai bên. Mỗi một tia sấm sét đều để lại một dấu vết rõ ràng trên mặt đất.

Sét càng lúc càng nhanh, từng dấu vết một được tia sét khắc họa lên mặt đất.Rất nhanh đã hình thành một trận pháp!

-Đùng!

Cuối cùng. một đạo lôi quang màu tím bổ vào chính giữa trung tâm ma pháp trận.

Ngay sau đó. một chút ánh sáng màu lam xuất hiện ở giữa trung tâm ma pháptrận.

Năng lượng cuồng bạo cũng nhanh chóng tuôn ra từ chút ánh sáng màu lam này.

Ngay sau đó. ở giữa ánh sáng như bị một bàn tay vô hình kéo căng ra. tạo thànhmột khe nứt không gian.

- xoạt. xoạt, cộp. huỳnh!

Liên tiếp nhưng âm thanh quái dị vang lên. sau đỏ khe nứt không gian biến mất.Trước mặt mọi người lúc này là một cánh cửa to!

ơ giữa không trung hiện ra một cánh cửa to lớn!

Không cỏ vách tường, không có cạnh cửa cùng bản lề cửa, chỉ có một cánh cửanổi giữa không trung làm bằng kim loại.

Muốn tiến vào tháp Babel sao? Muốn có được bảo tàng sao? Muốn thực lực sao?Tất cả, chỉ cần anh đẩy được cánh cửa này. mở ra và đi vào!

Cả hai bên 'ma thú' và 'ma' đều biết, chỉ cần đẩy được cánh cửa này bước vàolà được. Nhưng cả hai không ai dám lên đấy.

Do cả hai bên đều cổ kỵ lẫn nhau, do đó cả hai đều không muốn mình ra taytrước.

- Ma thú thống lĩnh các hạ.

Cuối cùng, ma vương Ám mở lời trước, hắn không có chút hoang mang nói:

- Chúng ta cứ như thế này cũng không phải là biện pháp. Dù sao tất cả chúngta đều biết cánh cửa này không lâu nữa sẽ biến mất.

- Ta cũng nghĩ như vậy, chúng ta đứng nhìn nhau thế này cũng không phải ýhay. Vậy ma vương đại nhân có cao kiến gi không?

Đại thống lĩnh tóc hồng cũng nói. nghe giọng cứ bình bình, hình như hắn đanggià âm.

- Ha ha!

Ma vương Ám khẽ cười một tiếng, tay hắn vuốt ve nhẫn không gian trên ngón tay.Chìa khóa tháp Babel đang nằm trong tay mình. ai vào trước cũng không có ảnhhưởng.

Nghĩ vậy, Ám ngẩng đầu cười nói:

- Như vậy đi, không bằng ta nhường một bước trước, để cho người bên các hạ đivào trước, như thế nào?

- Ha ha, nếu ma vương đại nhân đã khách khí như thế. vậy xin nhận ý tốt củama vương đại nhân, ta cũng không khách khí nữa. Đi trước một bước nhé!

Đại thống lĩnh tóc hồng cười gượng một tiếng, phất tay ra hiệu cho đám thuộchạ. Một con Hoàng Kim Bỉ Mông đứng bên phải đại thống lĩnh bước ra trước, sauđó đi lại cánh cửa lơ lửng trên không này.

Ánh mắt hai bên chăm chú nhìn vào con Hoàng Kim Bỉ Mông

Hoàng Kim Bi Mông hít một hơi sâu. chỉ vài bước đã đến được trước cánh cửa.sau đó vươn tay về phía cánh cửa.

- Cạc

Chỉ một tiếng kêu ngoài dự kiến của mọi người, cánh cửa đã được mở ra một cáchcực kỳ đơn giản.

Cửa mở, tất cả mọi người đều chú tâm nhìn vào bên trong!

Đằng sau cánh cửa là một không gian u tối vồ cùng rộng lớn. Một không gian chỉcó bụi màu đen như của viên sạch!

Nhìn đâu cũng thấy nhưng lớp bụi màu đen trong phiến không gian sau cánh cửa.Cả trời đều là bụi đen, lớp đất phủ đầy bụi đen! Càng nhìn sâu thì lớp bụi màuđen càng dày đặc, ngay chỗ cánh cửa vào một chút đã toàn là bụi đen.

Ngoại trừ bụi màu đen ra, không gian này không hề tìm thấy được màu sắc nàokhác!

ở đây cũng không có kẻ yếu, lớp bụi này tuy dảy đặc nhưng tất cả mọi người vẫncó thể

nhìn xuyên qua được.

Nhìn xuyên qua tầng sương mù bụi màu đen, tát cả đêu chăm chú nhìn vào chínhgiữa

phiên không gian này

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...