Cực Phẩm Vú Em
Chương 383 : Đỉnh Cao Kim Tự Tháp, Cảnh Giới Thần Vương.
Sau khi Cao Lôi Hoa mở mắt ra thì phát hiện mình vẫn đang còn đứng trên thôngđạo Già La. Lúc này , những tia hồ quang màu trắng yếu ớt như những đứa trẻvây xung quanh giống như hắn là ba của chúng vậy. Những tia hồ quang này bậpbềnh như nhảy múa !
- Quả nhiên, tất cả những chuyện khi nãy chỉ là một giấc mơ mà thôi !
Cao Lôi Hoa than nhẹ một tiếng. Thì ra những chuyện khi nãy chỉ là một giấc mơmà mĩnh trải qua. Mà dẫn dắt mình vào giấc mơ này có lẽ là những tia hồ quangmàu trắng này. Cao Lôi Hoa nhìn những tia hồ quang màu trắng đang nhảy múaxung quanh mình.
Không hiểu vì sao, mỗi khi nhìn thấy những tia hồ quang đó, Cao Lôi Hoa lại cócảm giác kỳ quái. Cao Lôi Hoa cảm giác được, vừa rồi, hình như những tia hồquang màu trắng đó vừa giúp hắn ?! Chẳng lẽ những tia hồ quang này cố ý đưahắn vào mộng cảnh rồi giúp hắn thoát ra để tăng thực lực của hắn lên sao ?
Đúng như Cao Lôi Hoa đoán, không một ai ngờ rằng, là kiếp cao nhất trong cácloại thiên kiếp – Tâm ma kiếp lại chủ động giúp đỡ người khác. Và nhất là chủđộng làm tăng thực lực người độ kiếp, giúp người độ kiếp thoát khỏi tâm ma củamình.
Thiên kiếp sao lại chủ động giúp người ta tăng cảnh giới cơ chứ ? Chẳng lẽthiên kiếp cũng có trí tuệ sao ?
Về vấn đề này, các chư thần cũng từng thảo luận bàn cãi rất nhiều, nhưng khôngmột ai dám chắc thiên kiếp cũng có trí tuệ như mình cả.
Trong thần giới cũng có thần đoán rằng thiên kiếp có trí tuệ của mình. Về điểmnày chỉ có vị thần nào trải qua thiên kiếp mới có thể hiểu được, mỗi vị thầnđều kể lại cảm giác lúc mình độ kiếp . Lúc đó, không phải cứ dùng sức lực hùnghậu trống đỡ là được, mà lúc đó, họ có cảm giác như mình đang cùng một cao thủso chiêu thức với nhau, cứ như thiên kiếp có trí tuệ và muốn thử tài ngườivậy.
Mà lần này, thông qua việc Cao Lôi Hoa trải qua cũng chứng minh thiên kiếp cótrí tuệ của mình. Chỉ không biết trình độ của thiên kiếp pháp triểu đến mứcnào mà thôi. Nhưng chắc chắn là nó cũng có lối suy nghĩ riêng của mình.
Về phần vì sao thâm ma kiếp lại giúp Cao Lôi Hoa thì có thể xem tâm ma kiếp làdo băng lôi kiếp trong cơ thể Cao Lôi Hoa tiến hóa mà thành , cho nên có chútthân cận với Cao Lôi Hoa thôi. Dù sao băng lôi kiếp bị Cao Lôi Hoa nén thànhpin trong người cũng đâu phải thời gian ngắn, lây nhiễm một chút chân khí cũnglên….
- Hả ?!
Cao Lôi Hoa mở mắt, sau đó nhìn lên con đường phía trước mà nở nụ cười.
Mà bên kia , Quang Minh thần Zeus cùng Sinh Mệnh mẫu thần nhìn Cao Lôi Hoacười trên màn hình có cảm giác Cao Lôi Hoa đang mỉm cười chào cả hai.
- A? Hắn phát hiên chúng ta ?
Quang Minh thần Zeus nhìn thấy có vẻ như Cao Lôi Hoa đang chào hai người lêncó phần kinh ngạc nói.
- Có lẽ phát hiện ra, cũng có thê là ngẫu nhiên mà thôi.
Ở một bên, Sinh Mệnh nữ thần nghiêm trang nói, nhưng lời của nàng, tựa hồkhông có ý nghĩa gì cả, nói cũng như không…
- Hà , tốt lắm.
Cao Lôi Hoa nói nhỏ, sau đó phất tay những tia hồ quang màu trắng đang vui vẻnhảy múa quanh mình.
- Ba, chúng ta đi ra ngoài đi ?
Mộng Ti lắc lắc cánh tay của Cao Lôi Hoa, nhìn Cao Lôi Hoa nói.
- Ừ.
Cao Lôi Hoa gật đầu, bây giờ hắn vẫn còn đang nhớ lại những hình ảnh tronggiấc mơ của mình.
Vừa nghĩ đến những cảnh trong giấc mơ, Cao Lôi Hoa vừa ôm Mộng Ti lẳng lặngtrên thông đạo Già La.
Ngừng lại chốc lát, đột nhiên Cao Lôi Hoa không bay tới nữa.
- Không gian, cắt.
Cao Lôi Hoa thản nhiên nói ra ba chữ.
Đúng lúc này, đột nhiên một cái thông đạo màu đen bỗng nhiên xuất hiện trướcmặt Cao Lôi Hoa và tiểu Mộng Ti.Cái thông đạo nhỏ màu đen này cứ như một hốđen sâu không thấy đáy.
- Ha ha .
Cao Lôi Hoa cười ha ha. Thẳng chân dạo bước trên thông đạo màu đen này…
Cao Lôi Hoa vẫn không biết, chỉ một động tác này của hắn đã khiến cho QuangMinh thần Zeus ngơ ngác kinh ngạc không thôi.
- Cái này, hắn là làm như thế nào vây ?
Quang Minh thần Zeus kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa :
- Nếu tốc độ đạt đến một trình đô mà vị diện không chịu được thì có thể mạnhmẽ phá vỡ không gian. Lấy tốc độ của hắn thì có thể làm được chuyện đó. Nhưngnhìn hắn vây giờ, hình như, không phải là lấy tốc độ phá hủy không gian…
- A.
Sinh Mệnh nữ thần nhìn thấy cảnh này trên màn hình, nở nụ cười. Bà đứng dậyrồi đi ra ngoài :
- Đươc rồi, Zeus à ! Thời gian cũng không còn sớm, có lẽ mẹ phải về rồi.
Sinh Mệnh nữ thần bước ra ngoài, khóe miệng nàng lộ ra nụ cười mỉm.Có lẽ, thựcsự có người đột phá được bình chướng mà ông đạt ra rồi, Sáng Thế thần ạ.
Tại thông đạo màu đen không thấy đáy đó, Cao Lôi Hoa thả lỏng người, dùng tốcđộ cực nhanh đi qua thông đạo.
Tại thời điểm bên trong thông đạo này, Cao Lôi Hoa có loại cảm giác cực kỳ kỳdiệu ! Giống như bên trong không gian này, hắn có thể nắm giữ tất cả lực lượngkhông gian. Cứ mỗi lần sử dụng lực lượng không gian, hắn cảm thấy thêm mộtphần mới lạ.Có lẽ là lần đầu nắm giữ lực lượng pháp tắc không gian nên như vậychăng ?
Xem ra, mình phải bố trí thời gian tập làm quen với lực lượng này mới được.Cao Lôi Hoa âm thầm nghĩ.
Không gian thông đạo không hổ là phương pháp giao thông tốc độ cao nhất . Chưađầy buổi trà đã có thể đi đến hết thông đạo nảy rồi.
Bước chân ra khỏi thông đạo, Cao Lôi Hoa đặt chân lên một vùng đất đầy băngtuyết bay trắng xóa, khung cảnh thật lãng mạng. Chỉ có điều, vừa đặt chânxuống, hơn nửa chân đã bị lún sâu vào trong lớp tuyết trắng trên mặt đất.
- Híc !!
Bước chân ra khỏi thông đạo, lão Cao lập tức rên rỉ rồi. Hình như địa điểmtruyền tống bị sai thì phải. Vốn mục tiêu là tại Quang Minh đế đô. Không biếtđây là nơi nào nữa. Hic, hình như lão Cao thật sự không có duyên với móntruyền tống thì phải, ăn rồi lạc bến không à !
Đi ra khỏi không gian thông đạo, lớp áo giáp lập tức thu vào trong cơ thể ,sau đó Cầu Cầu xuất hiện bên cạnh Cao Lôi Hoa.
Khôi phục lại bản thể , Cầu Cầu lại tiếp tục đến chỗ ngủ yêu quý của mình,trênvai Cao Lôi Hoa.
- Ha ha.
Cao Lôi Hoa võ nhẹ Cầu Cầu. Lần hợp thể này, tất cả phí tổn về năng lượng đềudo Cao Lôi Hoa gánh vác, cho nên nhìn Cầu Cầu có phần khỏe mạnh hơn trước rấtnhiều. Vỗ vỗ Cầu Cầu, Cao Lôi Hoa thở một hơi. Hơi thở lập tức trở thànhsương. Nơi đây, nhiệt độ thấp quá, cho nên vừa thở ra, hơi nước bên trong hơithở đã hóa thành băng, tạo lên lớp sương trắng.
- Híc, sao lạnh thế, không biết đây là đâu vậy cà ?
Khóe miệng Cao Lôi Hoa run rẩy, nhìn hơi nước kết thành băng tuyết rơi xuống.Lão Cao cảm thấy lạnh run người.
- A, Slim, slim, me ~~~
Thời tiết lanh giá cũng làm cho Cầu Cầu cảm thấy khó chịu, cậu nhóc rên rỉ sauđó chui vào lòng Cao Lôi Hoa, không thèm đứng trên vai nữa. Nói gì thì Cầu Cầucũng không ưa mấy chỗ lạnh giá, Cao Lôi Hoa chỉ thích những chỗ ấm áp như lồngngực lão Cao thôi.
- Ha ha.
Cao Lôi Hoa cười cười, sau đó ngẩng lên nhìn xem xét xung quanh. Cả một thếgiới trắng tinh.
- Ba ba, nơi đó, có thành phố kìa.
Lúc này, Mộng Ti nằm trong vòng tay Cao Lôi Hoa phát hiện ra cái gì, cô bé vuivẻ chỉ vào một tòa thành cách đó không xa nói với Cao Lôi Hoa.
- Đâu ?
Lập tức Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn chỗ Mộng Ti đang chỉ. Chỉ thấy tận cuối chântrời, nơi đó có vẻ như có một tòa thành thì phải.
Nhìn thấy tòa thành, Cao Lôi Hoa nói :
- May quá, cuối cùng cũng không phải lò mò trong thời tiết này.
Hơn nữa có thành phố thì có thể xác định được mình đang ở chỗ nào. Sau đó thìtruyền tống về Quang Minh đế quốc là chuyện cơm bữa rồi.
Một tay nhấc tiểu Mông Ti ngồi lên vai mình, Cao Lôi Hoa cười cười đi về phíatòa thành phố này. Mà phương thức đi của Cao Lôi Hoa cũng cực kì khoa trương,đồng chý đang chơi chò thuấn di !
Do muốn làm quen với lực lượng không gian mới lạ này, cho nên Cao Lôi Hoa tậndụng mọi lúc mọi nợi, tập tành chút.
Mãi cho đến khi tới gần tòa thành, Cao Lôi Hoa mới dừng thuấn di từng khúc màđi bộ trên đường.
Đi tới tòa thành này, Cao Lôi Hoa thả Mộng Ti, xuống, dắt tay cô bé cùng nhaudạo phố.
Mà trên đường đi, Cao Lôi Hoa cảm thấy có gì đó không ổn. Mọi người trongthành hình như cứ sợ sợ gì đó, rất là vội vã, lại có phần lo lắng trên khuônmặt.
Đặc biệt là những vệ binh của tòa thành này, bộ dạng cứ như gặp đại địch…………
