Cực Phẩm Vú Em
- Yaa!
Cao Lôi Hoa sải bước về phía trước. Nhanh chóng ngưng tụ Lôi thần lực, lôiquang màu tím sẫm hiện lên trên tay Cao Lôi Hoa. Sau đó, xuất một quyền vềphía trước.
- Ầm!
Âm thanh như đá vỡ vang lên, những khung xương trắng như ngọc trước mắt liềnbị nứt nẻ rồi vỡ tan ra như vụn phấn.
- Ô ô~~
Lúc Cao Lôi Hoa chấn nát bộ xương khô đầu tiên này thì đột nhiên trên sa mạcvang lên những âm thanh như tiếng ma quỷ kêu gào, âm thanh này khiến ngườinghe cảm thấy rợn cả tóc gáy. Theo tiếng quỷ kêu ô ô này. Toàn bộ sa mạc màuvàng bắt đầu nổi gió lên cuộn sóng cát dữ dội.
Cùng lúc đó, hàng loạt cánh tay khô lâu nhanh chóng chui ra từ cát chụp lấychân Cao Lôi Hoa và đám độc nhãn cự nhân đi theo hắn.
Gặp phải tình cảnh đó, đám độc nhãn cự nhân tạo thành một trận hoảng loạn.Nhũng khô lâu đó thật là quái dị, chúng hoàn toàn không cùng một cấp bậc vớinhững khô lâu ở trên đại lục mà Cao Lôi Hoa đã gặp qua!
Những khô lâu này không chỉ rất cứng rắn mà khí lực cũng rất mạnh.
Độc nhãn cự nhân có dáng người cao tầm mười mét, tất nhiên lực lượng của bọnhọ sẽ không hề nhỏ rồi. Mà bàn tay nhỏ bé của những khô lâu này chỉ có thể bắtlấy một ngón chân của đám cự nhân. Nhưng chuyện lạ là dù lấy sức lực của độcnhãn cự nhân cũng chỉ có thể miễn cường chống đỡ không bị những bàn tay củakhô lâu kéo bọn họ vào trong biển cát này.
- Hà.
Cao Lôi Hoa thở một hơi ra, lôi nguyên tố trong thiên địa nhanh chóng ngưng tụbên người Cao Lôi Hoa. Sau đó biến thành từng đạo hồ quang màu đen.
Ở trên tử nguyệt (mặt trăng tím) này nguyên tố hắc ám quá mức dày đặc, cho nênlàm cho mọi vật ở đây đều có khuynh hướng bị nhiễm đen hoặc tím.
- Địa ngục, lôi quang!
Cao Lôi Hoa giơ tay lên, khẽ quát một tiếng.
Ngay lập tức vô số lôi điện như những ngọn roi kết thành tấm võng, lấy Cao LôiHoa làm trung tâm lan ra bốn phương tám hướng. Sau đó dừng ở phía trên không.
Dưới ý niệm của mình, những lôi quang này không có thương tổn một chút gì đámđộc nhãn cự nhân, mà tất cả đều được Cao Lôi Hoa điều khiển đánh lên tay khôlâu.
- Ba ba ba ba!
Một loạt âm thanh vang lên. Những vết nứt sâu bắt đầu xuất hiện trên nhữngcánh tay này, ngay lập tức những cánh tay khô lâu rút nhanh lui vào trong biểncát.
Nhưng, rút lui không có nghĩa là đã kết thúc.
Sau khi những cánh tay khô lâu này rút lui vào trong biển cát xong thì…
Một bộ khô lâu, hai bộ khô lâu, ba bộ khô lâu, bốn bộ khô lâu......
Rất nhanh, sau khi lui vào trong biển cát vàng đó thì vô số bộ xương bạch ngọctrong suốt xuất hiện. Những bộ khô lâu này chui từ trên cát ra đứng dưới ánhmặt trời chói chang trên mảnh sa mạc màu vàng này. Tất cả chúng tập hợp lại,sắp xếp, một đám đông tầm hơn một ngàn bộ khô lâu nhanh chóng vây quanh đámngười Cao Lôi Hoa lại... ...
Ánh mặt trời nóng cháy trên cao, mảnh núi rừng xanh ngát xa xa, bạch cốt sángbóng trên sa mạc vàng, tất cả tạo nên một hình ảnh quỷ dị đến cực điểm.
Cũng giống như bộ khô lâu đầu tiền xuất hiện, sau lưng của những khô lâu nàycũng mọc lên hai đốt xương như cánh.
Vừa đi ra khỏi cát, tập hợp vây lại xung quanh. Những khô lâu này giương móngvuốt lên nhăm nhe nhè tới tấn công đám độc nhãn cự nhân. Vô số cốt trảo vachạm vào nhau tạo nên những âm thanh kẽo kẹt khi những khô lâu này chạy tớiđan xen vào nhau làm cho người ta có một loại cảm giác không an toàn.
- Thần, Giờ chúng ta phải làm gì đây?
Nhìn rừng khô lâu lao tới, độc nhãn cự nhân A Nặc lên tiếng.
- Còn có thể làm gì bây giờ.
Cao Lôi Hoa cười nói:
- Chỉ có một nghìn bộ khô lâu mà thôi, xử luôn!
Nói xong, Cao Lôi Hoa chưởng một đạo lôi thần lực ra, bằng mắt thường có thểthấy được đạo lôi thần lực này như quang trụ đánh về phía trước. Hễ bộ khô lâunào xông lên, chỉ cần đụng tới một đạo lôi thần lực này, đều bị đánh tan thànhbột phấn.
Mà đám độc nhãn cự nhân cũng thi triển ‘lôi mâu thuật’ không ngừng nghỉ.
Từng bộ khô lâu một bị Cao Lôi Hoa giã nát, nhưng ngay cả khi bị như vậy, thìnhững bộ khô lâu này vẫn xông lên phía trước không mệt mỏi, cứ như tre giàmăng mọc, tên này chết tên khác xông lên. Ưu điểm lớn nhất của sinh vật bấttử-- không sợ chết, không sợ mệt!
Dưới sự cố gắng của Cao Lôi Hoa và đám độc nhãn cự nhân, từng khúc xương vănglên tung tóe. Thế nên chưa được một lúc thì trước mặt Cao Lôi Hoa và đám cựnhân đã xuất hiện một tầng tro cốt trắng tinh.
Hơn một ngàn bộ khô lâu nói nhiều cũng nhiều, nói ít cũng ít. Dưới thực lựcmạnh mẽ của Cao Lôi Hoa, không cần mất nhiều thời gian. Cả ngàn bộ khô lâu nàyđã bị Cao Lôi Hoa đánh nát, lưu lại một tầng tro tàn.
- Ha ha.
Nhìn một lớp tro tàn này, Cao Lôi Hoa cười ha ha. Tuy rằng có chút phiền toái,nhưng mà hơn một ngàn bộ khô lâu này cũng không có vấn đề gì. Nếu như khôngphải mang theo đám cự nhân này thì nếu gặp phải đám khô lâu này Cao Lôi Hoatrực tiếp bay qua cho rồi.
- Tiếp tục đi tới đi.
Xử lý khô lâu xong, Cao Lôi Hoa nói với đám độc nhãn cự nhân.
- Vâng, thần của ta!
Đám độc nhãn cự nhân này đều bị thực lực của Cao Lôi Hoa vừa mới bày ra làmcho khiếp sợ.
Nhưng mà ngay lúc Cao Lôi Hoa cùng đám độc nhãn cự nhân chuẩn bị đi tới thì......
- Ô ô~~
Sa mạc dao động càng thêm mãnh liệt, từng đám từng đám khô lâu ở trong cátvàng giãy dụa chui lên. Lúc này thì số lượng của đám khô lâu đếm không xuể,liếc mắt một cái không nhìn thấy điểm cuối!
Hễ chỗ nào có cát vàng thì chỗ đó có khô lâu bò lên, một đại quân khô lâu mênhmông vô bờ như trăm vạn chi sư xuất hiện! Vô số khô lâu như nước lũ trắng xóatừ bốn phương tám hướng cuốn về phía đám người Cao Lôi Hoa.....
- Răng rắc, Răng rắc!
- Kẽo kẹt, Kẽo kẹt!
Từng bộ khô lâu trắng xông lên phía Cao Lôi Hoa cùng đám độc nhãn cự nhân,tiếng va chạm giữa những ngón tay trên bạch cốt vang lên hết sức chói tai. Vôsố đầu khô lâu như một, đều vung bạch cốt lên xông tới.
- Trời à, ta…!
Cao Lôi Hoa mắng to một tiếng. Nhìn đại quân vô tận khô lâu này, Cao Lôi Hoanhớ tới một câu câu chuyện: Kiến cắn chết voi!
- Trời ơi. Thần của ta! Chủ nhân. Đám xương cốt đó, là xương cốt của thiênsứ!
- Thiên sứ?
Cao Lôi Hoa cẩn thận nhìn đám khô lâu này, đúng vậy, nếu nhìn kỹ mà nói, thìhai cái gai xương trên lưng của những bộ xương này có lẽ là hai bộ khung xươngcánh cũng nên:
- Hic, dường như là thiên sứ thật, chuyện này là sao vậy?
Cao Lôi Hoa hỏi.
Đồng thời đi phía sau những bộ khung xương thiên sứ này còn có vô số bộ khungxương không có gai xương phía sau lưng. Những khô lâu này có lẽ là của nhânloại.
- Thần, ta biết những bộ khung xương này là ai!
Độc nhãn cự nhân A Nặc cười khổ với Cao Lôi Hoa.
- Ai?!
Cao Lôi Hoa hỏi một tiếng. Ánh mắt không hề rời khỏi đám khô lâu đang tiếntới.
- Là liên minh Quang Minh!
Độc nhãn cự nhân A Nặc nói:
- Không hề nghĩ tới nhưng những khung xương này chính là phe chúng ta, đó lànhững bộ hài cốt của liên minh Quang Minh chúng ta!
- Sao ngươi biết được?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
- Đằng đó đó, phía sau những thiên sứ chính là khung xương của nhân loại.
Độc nhãn cự nhân A Nặc chỉ tay những khung xương nhân loại ở phía sau. Khácvới những bộ khung xương của thiên sứ, trên những khung xương nhân loại vẫncòn một số mảnh giáp tàn phiến. Thiên sứ cùng ác ma giống nhau đều là sinh vậtcường đại, bọn họ cũng không cần mấy cái loại khôi giáp này. Mà nhân loại thìbất đồng, do đó những thứ này mới khiến cho A Nặc nhận ra được đây là khungxương của nhân loại.
- Trời ơi, thần vĩ đại. Năm đó cả trăm vạn quân của liên minh Quang Minh tiếnlên mặt trăng này đều ở đây hết, ai có thể lấy thời gian ngắn mà tiêu diệtđược đội quân trăm vạn khô lâu này đây?
Độc nhãn cự nhân A Nặc nói.
- Ta, ông trời ạ!
Lần thứ hai Cao Lôi Hoa cảm thấy buồn bực mà nói. Bởi vì nếu những bộ xươngcốt này thực sự là của liên minh Quang Minh thì hy vọng về nhà của Cao Lôi Hoađã có nguy cơ thất bại rồi?
- Thần, giờ chúng ta phải làm sao?
Độc nhãn cự nhân A Nặc hỏi.
- Đánh tới tạo một con đường chứ sao!
Cao Lôi Hoa bất đắc dĩ nói. Hiện tại lui về đã không có khả năng. Giờ bọn họđã đi đến đây rồi, cùng với lui ra ngoài chi bằng đả thông sa mạc, tạo một conđường tơ lụa đi.
- Tài Quyết!
Nhìn cơn thủy triều khô lâu trước mắt, Cao Lôi Hoa cũng thu hồi thái độ bỡncợt. Tài Quyết xuất hiện trong tay.
- Các ngươi theo sát.
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, xuất một kiếm về phía trước vô số khô lâu này.
- Xoát xoát xoát!
Cao Lôi Hoa xuất kiếm liên tục, hơn mười mấy đạo kiếm khí bắn ra. Những bạchcốt trên đường ngăn cản hắn giống như những bông tuyết gặp nắng hè chói chang,trong nháy mắt tan rã, hóa thành tro trắng trên sa mạc. Đại quân bạch cốt tuyrằng lớp này lớp khác xông lên, nhưng cũng rất khó ngăn cản kiếm khí của CaoLôi Hoa! Dưới sự dẫn dắt của Cao Lôi Hoa, đám người bộ tộc độc nhãn cự nhântheo sát phía sau, đoàn người như một mũi quân xông thẳng lên phía trước.
Xông lên, tiến lên phía trước. Thế tiến như nước song cuồn cuộn!!!
Lúc Cao Lôi Hoa cùng đám độc nhãn cự nhân xâm nhập vào trong sa mạc được 4 câysố, một tòa thần điện cổ kính xuất hiện xa xa phía trước. Tuy rằng cách rấtxa, nhưng một cỗ hơi thở tang thương từ cái thần điện cổ xưa đó phát ra.
Sa mạc thêm cổ điện, hơn nữa còn có vô số vong linh khô lâu. Làm cho thần điệncổ kính này giống như do ma quỷ tạo thành. Hơn nữa, càng tiến lại gần. Thầnđiện cổ kính càng rõ ràng. Cao Lôi Hoa có thể nhìn thấy cổ điện này cũng khôngto cho lắm. Một thần điện cổ xưa duy nhất trong cái không gian mênh mông cátvàng thật là cô quạnh!
Nhưng từ thần điện Cao Lôi Hoa có thể cảm giác được một cỗ hơi thở hủy diệt!Đơn thuần hủy diệt, đây là một loại hơi thở tựa như sinh ra để hủy diệt. Chỉlà không biết vì cái gì, cổ hơi thở hủy diệt này giống như bị cái gì giam cầm.
Mà lúc đoàn người Cao Lôi Hoa tiến lại gần thì đại quân khô lâu giống như bịcái gì kích thích, xông lên tấn công đoàn người Cao Lôi Hoa điên cuồng. Giốngnhư liều mạng ngăn cản đoàn người Cao Lôi Hoa lại gần cổ điện vậy.
- Thần của ta.
A Nặc yếu ớt nói:
- Chúng ta còn muốn đi tới sao?
- Ừ, đi xem.
Cao Lôi Hoa nghĩ lúc, gật gật đầu. Nhóm liên minh Quang Minh này tại sao bịtiêu diệt ở trên sa mạc này, không phải đám người đó đã thoát khỏi đây trở vềđại lục rồi sao?
Có thể bên trong thần điện này có chỗ truyền tống cũng nên? Cao Lôi Hoa suyđoán, dù sao thì đại quân liên minh Quang Minh cũng trải qua sa mạc này. Chonên đường về nhà nhất định phải đi qua sa mạc này cũng nên.
Hoàng cung Ác Ma.
- Vua của ta, không tốt!
Một giám sát viên chạy như điên tiến vào:
- Vua của ta, có người đi vào biển khô lâu!
- Cái gì?
Lucifer trừng hai mắt nói:
- Đi!
Không nói dư thừa, Lucifer quát đám người phía sau một tiếng, sau đó mở đôicánh màu đen bay ra khỏi cung điện............
Biển khô lâu, trải qua nhiều năm như vậy vẫn còn có người dám đến sao? LúcLucifer đứng dậy bay ra ngoài, ở phía sau Lucifer đột nhiên vang lên vài giọngnói thì thầm.
- Phải không, sao lại có người đi biển khô lâu được?
- Chúng ta đây làm sao bây giờ?
- Chúng ta cũng đi thôi.
Một giọng nói thì thầm nhẹ giọng nói:
- Nếu để tên điên cuồng kia thoát ra ngoài được thì nguy, chúng ta nên đingăn cản hắn cho bằng được.
Người này vừa nói xong thì tất cả đều im lặng, trầm ngâm.
Lúc này thì tất cả đều mở cánh ra bay theo Lucifer về phía biển khô lâu…
