Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cực Phẩm Vú Em

Chương 196 : Sư tử hống.



Từ xa xưa trên đại lục đã lưu truyền lại truyền thuyết về một vị thần linhcường đại làm chúng thần căm hận. Đó chính là chủ thần Thổ hệ! Tên của ông là‘Thái Thản’! Là một vị chủ thần của đại địa nên thân hình của ông cao hơn trămmét. Cho nên bị mọi người gọi là Cự Nhân thần.

Nghe nói, ở trên đại lục hiện giờ có một vài tộc nhân cường đại trong ‘Cự nhântộc’ đủ sức đương đầu với cự long là do có quan hệ với Thái Thản Cự thần.

Do đó, sự cường đại của Thái Thản là điều mà hầu như mọi người đều biết!

Sở dĩ Thái Thản hùng mạnh là bởi thân thể rất đặc biệt! Cùng là thần lực,nhưng khi ông chém ra thì mạnh hơn cả trăm lần so với mấy vị thần đồng cấp.Không phải mạnh hơn về chất mà là do hơn hẳn về số lượng. Cùng là phát ra thầnlực, nếu các vị thần khác chỉ chém ra một kiếm khí dài một thước thì Thái Thảncó thể chém ra một đường kiếm khí dài cả trăm thước.

Mà truyền thuyết còn kể, trong Thú tộc cũng có một bộ tộc giống Cự Nhân tộcđược thần Thái Thản chúc phúc. Bọn họ có thể trong một thời gian ngắn nhậnđược năng lực cường hãn từ ‘Thái Thản phụ thể’, có thể có được một phần thầnlực từ Thái Thản Cự thần!

Chủng tộc đó chính là vương giả hùng mạnh nhất của Thú tộc, bộ tộc Bạch Sư Tử- hay còn được xưng là Thái Thản sư tộc!

Nguyệt Sư không biết cơ thể mình đã xảy ra chuyện gì nữa. Trong khoảnh khắcmười đạo kiếm khí sắp chạm tới người thì Nguyệt Sư cảm thấy cả thế giới xungquanh dường như ngưng đọng lại. Ngay sau đó cậu cảm thấy trong cơ thể mình cómột nguồn lực lượng đang sôi trào lên! Nguyệt Sư chưa bao giờ cảm thụ qua lựclượng này! Nguồn lực lượng này cứ tích tụ mãi trong người làm Nguyệt Sư có cảmgiác nếu không phát tiết ra thì không thoải mái!

Rốt cục tới một lúc sau, Nguyệt Sư không kìm nổi rống lên! Một tiếng sư tửhống từ miệng hắn phát ra.

Trong tiếng rống, thân thể Nguyệt Sư căng phình lên điên cuồng! Cả người giốngnhư được bơm những luồng khí giận dữ vậy! Quần áo trên người cậu bị xé tan ra!Sau đó thân hình dần dần cao lớn lên!

Ba thước, năm thước, tám thước! Vẫn còn dài ra! Mười thước, mười hai rồi, lạimười lăm!! Rốt cuộc thì sau khi cao mười lăm thước thì thân hình của Nguyệt Sưmới ngừng tăng trưởng!

- Hống!

Nguyệt Sư lại gầm lên một lần nữa! Hiện tại nó cảm thấy cả người tràn trề sứcmạnh! Từng múi cơ trên người sáng bóng như những viên cẩm thạch phản chiếu ánhmặt trời!

Nhìn xuống một chút là chú chim nhỏ của Nguyệt Sư! Nếu lúc này tất cả nam nhântrên thế giới nhìn thấy ‘chú chim nhỏ’ thì e là muốn đập đầu chết vì tự ti!Bởi vì chú chim nhỏ đã biến thành chú chim khổng lồ rồi! Hắc hắc!

- A!

Nguyệt Sư rên rỉ thoải mái! Cậu cảm thấy sức mạnh trong cơ thể mình có dùngcũng không hết. Cậu cảm giác rằng chỉ cần chân còn đặt trên mặt đất thì cậu sẽcó sức mạnh vô cùng tận!

“Đúng rồi, mình đang định làm gì nhỉ?” Nguyệt Sư cười ha hả. Tiếng cười vangdội đất trời. Lúc này mười đạo kiếm khí đã ập tới người Nguyệt Sư nhưng ngaycả một sợi lông cũng không rụng nổi!

Chẳng qua, mười đạo kiếm khí này cũng nhắc nhở Nguyệt Sư muốn làm việc gì!Nguyệt Sư cúi đầu nhìn mười hai người thấp bé nhẹ cân mét bảy. À, cao nhất cótên hai mét. Đúng rồi, hình như mười hai thằng này muốn chơi với mình mà!

- Ha ha!

Nguyệt Sư cười ha hả, không hề do dự đấm một quyền xuống mười hai người phíadưới!

Cơ thể của Nguyệt Sư biến thành khổng lồ nhưng tốc độ không hề chậm chút nào!

Một quyền siêu tốc làm da đầu mười hai tên lính đánh thuê tê dại. Cơ thể khủngnhư vậy mà lại còn có tốc độ thế này! Không để người ta sống sao hả trời?!

Ầm! Một tiếng nổ vang lên, nắm tay Nguyệt Sư đấm mạnh xuống mặt đất tạo mộtchiếc hố thật lớn!

Chẳng qua vận may mười hai tên kia cũng không tồi, tất cả đều né được mộtquyền của Nguyệt Sư trong gang tấc!

- Mẹ nó, đây là quái vật gì vậy trời?

Tay đạo tặc vừa chạy vừa chửi xối xả, cặp mắt muốn ăn tươi nuốt sống nhìn taycung thủ. Mẹ mày. Mày sống thọ quá mà? Tự dưng đi chơi với quái vật làm chi?

- Con bé hồ nữ, bắt lấy nó!

Tay cung thủ không thèm để ý ánh mắt của gã đạo tặc, nhìn Hồ Mị Nhi quát to.

- Mẹ kiếp, chim cút con mẹ mày đi!

Tay kiếm sĩ chửi to:

- Giờ là lúc nào mà còn muốn con hồ nữ nữa, cái mạng với tiền cái nào quantrọng hơn?

- Không! Không phải!

Vừa trốn, tay cung thủ vừa la lớn:

- Bắt lấy con bé uy hiếp tên quái vật này! Đó là hy vọng cuối cùng của chúngta… …

- Nói cái gì? Mày thật ghê tởm!

Tuy đã biến thành khổng lồ nhưng tai của Nguyệt Sư rất thính. Tay cung thủ nóigì Nguyệt Sư cùng đều nghe hết, không lọt một chữ. Mặt Nguyệt Sư đanh lại, tayphải vung thành chưởng, đấu khí màu bạc tập trung trên nắm tay hắn.

Vù! Dưới sự kết hợp của đấu khí nắm tay Nguyệt Sư càng to và nhanh hơn! Cả bàntay đập xuống người tên cung thủ tựa như đập ruồi! Đi theo Cao Lôi Hoa mộtthời gian, Nguyệt Sư cũng học hỏi được một chút ít tính cách không tốt khôngxấu!

Ví dụ như không cho phép kẻ nào xúc phạm vào người thân mình.

Mà hiện tại thì Hồ Mị Nhi chính là người thân của Nguyệt Sư, cậu không muốnbất kỳ kẻ nào làm hại đến cô bé! Muốn làm hại nàng, phải chết!

Trong cơn giận dữ, tốc độ ra đòn của Nguyệt Sư nhanh kinh người! Tay cung thủchưa kịp làm gì thì bị một chưởng vỗ xuống!

- Á!

Tay cung thủ thét lên thảm thiết! Nhưng chỉ kêu được một nửa thì im bặt, giốngnhư là đang dùng máy nghe nhạc bấm pause!

Mười một tên đồng bọn nghe tiếng kêu thảm thiết của tay cung thủ đều quay đầunhìn lại. Lập tức, mặt cả bọn như người chết đuối rồi chạy thục mạng về phíatrước. Sắc mặt cả bọn trắng y như Vong Linh Đại trưởng lão ở nhà Cao Lôi Hoa.

Vì sao cả bọn như vậy?

Có biết bánh thịt là gì không? Có lẽ tất cả mọi người đều biết bánh thịt thìhao hao giống cái gì rồi!

Đã thấy bánh tráng chưa? Chính là bánh thịt bị đập dẹp lép đó?

Chưa thấy hả? Chẳng qua mười một tên lính đánh thuê đã được chứng kiến bánhtráng thịt là gì rồi! Tay cung thủ đó, trong cơn giận dữ của Nguyệt Sư đã bịđập thành một cái bánh thịt dán chặt xuống mặt đất… …

Mười một tên vắt chân lên cổ mà chạy, cả bọn ai cũng sợ mình là cái bánh tiếptheo … …

Nguyệt Sư trơ mắt nhìn mười một người bỏ chạy, không đuổi theo mà chỉ nhìn cảbọn chạy xa. Sau đó cậu khẽ thở phào nhẹ nhõm, mí mắt sụp xuống, cả người từtừ đổ về phía trước. Trong khi ngã, cả người cậu cũng nhanh chóng thu nhỏ lại!

Bịch! Khi cả người Nguyệt Sư ngã xuống đất thì cũng trở thành bình thường.

Nguyệt Sư không đuổi theo mười một người kia vì cậu biết năng lượng trongngười đã dùng hết.

Đây là lần đầu tiên cậu biến thân. Theo lý thuyết, sau khi đến tuổi trưởngthành thì huyết mạch trong người cậu mới thức tỉnh và khi đó mới có thể sửdụng kỹ năng ‘Thái Thản phụ thể’.

Nhưng dưới sự bồi bổ các loại thực phẩm dinh dưỡng của Cao Lôi Hoa nên NguyệtSư dậy thì sớm, thân thể đạt tới ngưỡng trưởng thành. Cho nên mới thuận lợibiến thân trước thời hạn như vậy!

Nhìn Nguyệt Sư ngã xuống nhưng vẫn bình an, vị đoàn trưởng nằm gần đó khẽcười.

Ông cũng mới tỉnh dậy không lâu. Lúc Nguyệt Sư dùng sư tử hống đã làm ông tỉnhdậy.

Với năng lực kháng độc của Sư tộc thì chất độc kia cũng không có hiệu quả vớiông cho lắm. Hơn nữa, trên người ông còn mang theo một tác phẩm của tộc TinhLinh - chiếc vòng rừng xanh có tác dụng chữa bệnh và giải độc.

Cho nên lúc Nguyệt Sư dùng công phu sư tử hống, vị đoàn trưởng liền thức giấc.

Nhưng dù tỉnh lại thì vẫn rất yếu. Sau đó khi thấy toàn bộ quá trình biến thâncủa Nguyệt Sư thì ông nở một nụ cười vui vẻ!

- Thú thần tại thượng!

Đoàn trưởng Lai Nhân Bố Lỗ Tư niệm đầy phấn khích:

- Vương giả đã trở về, thú tộc đã có hy vọng! Thú thần, nhất định là do ngườimuốn bảo vệ những con dân của mình nên mới để vương giả Sư tộc trở về lãnh đạothú tộc, lại một lần nữa để đại lục được chứng kiến sự hùng mạnh của thú nhânchúng ta.

Sự xuất hiện của Nguyệt Sư đã mang đến hy vọng cho ông! Ông biết Nguyệt Sư đạibiểu cho điều gì, đó là Thái Thản sư tộc! Ngay lúc mới gặp Nguyệt Sư thì ôngcũng nghĩ đây là một người bình thường trong Sư tộc, nhưng không ngờ Nguyệt Sưlại là vương giả của thú tộc - Thái Thản sư tộc!

Hạnh phúc tới bất chợt quá! Đúng vào thời điểm đế quốc Thú nhân khai chiến vớinhân loại thì vương giả của bọn họ trở về!

Đoàn trưởng cười tới rơi nước mắt! Khóc vì quá kích động! Thú tộc chịu ủykhuất đã đủ rồi, trong tình trạng không có một người lãnh đạo, tuy gọi là đếquốc Thú nhân nhưng chỉ trên danh nghĩa mà thôi! Cả đế quốc như chia năm xẻbảy.

Giờ thì tốt rồi, Thái Thản sư tộc đã trở về! Nhất định là ý chỉ của Thú thần!Ông hạnh phúc nghĩ.. ….

- Ủa. Không thấy quái vật đuổi theo sau!

Đang chạy trối chết, tay kiếm sĩ trong mười một tên lính đánh thuê nhìn phíasau không thấy con quái vật cao to khủng bố liền nói!

- Ôi! Thật sự không thấy sao!

Cả bọn dừng chân, người thì dựa bên gốc cây, người nằm trên tảng đá thở hổnhển. Tình hình vừa rồi đã vượt qua sự tưởng tưởng của bọn chúng. Cái bộ dạngbánh tráng thịt của tay cung thủ làm cả bọn rung động tận tâm linh.

- Không đúng, chờ đã!

Tay đạo tặc tựa như nghĩ ra gì đó liền hét lớn:

- Chúng ta quay lại!

- Mẹ kiếp, mày tham nó vừa thôi, mày muốn chết thì về đi, ông mày đếch về!

Một tên khác bất mãn nói, hình ảnh cái bánh thịt đã khắc sâu vào trong đầu gã,không thể xóa đi được. Cho nên gã không muốn quay lại làm cái bánh thứ hai!

- Không, chúng ta phải quay về xem!

Tay đạo tặc cười ha hả:

- Tao đoán là thằng nhỏ đó biến hình cũng có thời gian giới hạn! Nếu khôngsao nó lại không đuổi theo xử lý bọn mình? Lấy thân thể khổng lồ của nó màđuổi theo thì chỉ cần vài bước là kịp rồi! Tao nghĩ, nhất định là do nó đãkhông còn tý sức lực nào rồi!

- Nhưng lỡ nó còn biến thân được thì sao?

Trong lòng bất an, tên kia hỏi.

- Cho nên chúng ta phải quay lại xem sao, nếu có gì thì anh em mình dọt tiếp!

Tay đạo tặc nói tiếp:

- Chết một người mà không được cái đéo gì ông mày đếch cam!

- Hơn nữa, mặt mũi bọn mình thằng nhóc cũng thấy hết rồi! Nếu không thừa dịpnày giết nó thì khẳng định sau này nó cũng không bỏ qua cho chúng ta đâu! Dựavào lực lượng của nó, thiên hạ này còn chốn nào cho anh em ta dung thân đây!

Có thể nói tay đạo tặc rất có đầu óc, suy nghĩ bố cục rất toàn diện, nếu thằngnhóc có thể biến thân một cách tùy ý thì mười một người bọn họ có trốn chỗ nàothì trước sau gì mà chẳng chết!

- Tao cũng đếch cam! Đằng nào cũng chết một mạng, mà cũng trở mặt với đoànthương hội rồi! Không được cái gì, ông mày akay!

Chín người khác cũng cắn răng:

- Về! Về xem sao!

- Được rồi, nếu tất cả anh em đều muốn thì tao cũng đi theo.

Cái tên phản đối lúc đầu suy đi nghĩ lại lời gã đạo tặc nói, thấy cũng có lý,gã cũng gật đầu. Chủ yếu là gã cũng không cưỡng nổi sự hấp dẫn của Hồ Mị Nhi.Đó là tiền vàng tiền bạc mà! Bởi thế mới có câu nói: Người chết vì tiền, chimchết vì thóc. Những lời này bất kể là khi nào cũng đều rất hợp đạo.

Kết quả là cả mười một tên không cam lòng quay lại chỗ lùm cây cối khi nãy.

Sau khi về đến lùm cây, gã đạo tặc xung phong tiên phong. Bọn họ ước định chỉcần gã đạo tặc ra hiệu thì cả bọn sẽ xông lên tấn công!

Tay đạo tặc sử dụng thuật ẩn nấp rồi chạy tới tìm hiểu xung quanh. Sau khiquan sát tình hình thì gã nở nụ cười đắc ý!

Quả nhiên, đúng như gã dự đoán. Thằng nhóc biến thân thành quái vật đã ngấtrồi! Mà cái đống kim tệ biết di động tức là hồ nữ kia thì đang cố gắng kéothằng nhóc lên lưng con ‘thú đà la'.

- Cơ hội tốt!

Gã liền hiện thân, sau đó nở nụ cười dâm đãng đi tới bên con bé hồ nữ và thằngnhóc, siết chặt con dao găm trên tay, nhất định phải xử lý thằng nhóc mớiđược!

Thấy gã đạo tặc hiện thân, cả bọn đều nở nụ cười dâm, rồi mười người đi rakhỏi bụi cây. Chuôi vũ khí của cả bọn phản chiếu ánh mặt trời lóa mắt.

Mười một người tiến dần đến hồ nữ và thằng nhóc.

Đúng lúc này, hồ nữ đang kéo thằng nhóc thì bờ trên vai chợt rung khẽ, sau đócái đuôi của nàng ló ra khỏi áo choàng. Dường như có cái gì đó đang thay đổivậy.

Tiếp đó, hồ nữ liền quay đầu lại mỉm cười với mười một tên lính đánh thuê.

Cả mười một người run bắn lên! Nụ cười của hồ nữ thật mị hoặc, thế nhưng điềukhác biệt là cả mười một người không ai nhìn nụ cười của nàng. Bởi vì bọn họđều bị một đôi mắt hấp dẫn! Đó là một đôi mắt màu đỏ đầy yêu dị, trong conngươi thỉnh thoảng hiện lên một chút màu tim tím.

Đây là một đôi mắt sao! Mười một tên trợn trừng mắt nhìn, một đôi mắt thật ấntượng với họ!

- Ai da, không ngờ các ngươi còn dám quay lại!

Bộ dáng của hồ nữ thật yếu đuối, tiếng cười trong trẻo như chuông bạc nhưng ẩnchứa đầy mị hoặc và sát ý.

Xinh đẹp luôn tồn tại cùng với nguy hiểm. Mà càng xinh đẹp thì nguy hiểm càngkhủng bố.

Điều này, mười một tên lính đánh thuê lúc sắp thăng thiên đã giác ngộ ra mộtchân lý… …

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...