Cực Phẩm Vú Em
Chương 177 : Vì ngôi vương tất cả đều vô tình. (P1).
Sức mạnh của Vong Linh Đại trưởng lão là hắc ám. Nhưng chỉ có điều đó là đốivới nhân loại mà thôi, sức mạnh hắc ám sau khi thành thần thì cũng là thầnlực. Về mặt bản chất cũng không có khác biệt gì!
Nhưng lực lượng này thì hoàn toàn khác biệt. Nó trái ngược hẳn với thần lực.Thậm chí còn khiến cho Cao Lôi Hoa cảm thấy có một chút cảm giác bất an!
Khi năng lượng màu đen chạm đến ngực của Tiểu Tam, Cao Lôi Hoa được thấy cảnhtượng lần đầu tiên trong đời hắn thấy.
Chiếm đoạt! Năng lượng từ tay của cô bé không ngờ lại cắn nuốt vết thương trênngực trái của Tiểu Tam!
Đồng tử Cao Lôi Hoa co mạnh lại! Với thị lực vượt trội của hắn có thể nhìnthấy rõ ràng, nguồn năng lượng màu đen từ trong tay cô bé đang “ăn” vết thươngtrên ngực của Tiểu Tam! Toàn bộ vết thương dường như bị một cái gì đó “ăn”,nên miệng vết thương nhanh chóng thu nhỏ lại!
Cao Lôi Hoa và Băng Sương Cự Long Furion đứng nhìn đến ngây người! Tuy nănglượng từ tay của cô bé khiến cho Cao Lôi Hoa cảm thấy rất bất an, nhưng nănglượng này cũng quá cường hãn đi thôi!
- Đừng! Ngon tuyệt! Hì hì.
Sau khi ngực của Tiểu Tam khôi phục trở lại, cô bé lại làm ra một chuyện khiếnCao Lôi Hoa phun máu! Nó giật mạnh yếm của Tiểu Tam! Phải biết rằng vì đang ởtrên đại băng nguyên, nên quần áo trên người của Tiểu Tam tương đối nhiều.Nhưng lúc này lại bị cô bé kia thoải mái kéo ra.
Cao Lôi Hoa lúc này đang đứng bên phải, ngực trái của Tiểu Tam lại lộ rõ ởtrước mắt hắn. Núm vú màu hồng sáng ngời nhẹ nhàng rung động trước mắt Cao LôiHoa. Có lẽ bởi vì khí lạnh, nên khi hai hạt anh đào xinh đẹp màu hồng này phơibày trong không trung, liền nhang chóng săn lại… …
Suy nghĩ bậy bạ! Trong đầu của Cao Lôi Hoa hiện lên một chút ý nghĩ bậy bạ.Sau đó hắn lại còn được nhìn thấy hình ảnh mạnh bạo hơn nữa.
Cô bé này lại vùi đầu vào ngực của Tiểu Tam, há miệng ngậm lấy đầu vú củanàng… …
Chẳng lẽ. Nó chữa trị tốt cho Tiểu Tam, chính là vì, mút sữa sao?
Cao Lôi Hoa cứ tự suy đoán đến mướt mát mồ hôi.
- Trời! Cao Lôi Hoa huynh đệ!
Furion nhìn cô bé này hô lên đầy thán phục! Bởi vì tiếng hít thở của Tiểu Tambây giờ lại khẽ vang lên! Sau khi vận “Mắt thật”, Furion rõ ràng thấy được cơthể của Tiểu Tam bừng bừng sức sống! Mới vừa rồi Tiểu Tam còn như sắp chết, màgiờ đã hoàn toàn khôi phục lại rồi!
Đây là sức mạnh gì vậy? Cao Lôi Hoa và Furion nhìn nhau một cái. Chẳng lẽ bởivì cái sức mạnh này, cô bé mới bị Lôi thần phong ấn ở nơi đó sao?
Tiểu Tam từ từ mở mắt ra, từ vú trái của nàng truyền đến một loại cảm giác rấtkỳ diệu. Loại cảm giác này khiến Tiểu Tam cảm thấy tê tê, ngứa ngứa, nhưng lạicó chút thoải mái (ND: Nghe cứ na na bệnh Tê tê, say say thế ko bit ). TiểuTam dám khẳng định mình chưa từng trải qua loại cảm giác này.
Đúng rồi, mình dường như đã chết rồi mà, trong lúc mở mắt, Tiểu Tam thầm nghĩ.Sau khi mở mắt, nàng liền nhìn thấy Cao Lôi Hoa đang mỉm cười đứng ở bên cạnh.Đúng vậy, đã chết rồi nên mới thấy được Cao đại ca. Tiểu Tam cười tự giễu, sauđó chuẩn bị đứng lên hỏi thăm Cao Lôi Hoa.
Khi Tiểu Tam vươn tay chuẩn bị khởi động thân thể của mình thì, bởi vì vàingày không cử động nên thân thể cứng đờ và lập tức truyền đến từng cơn đaunhức. Đau? Tiểu Tam trong lòng cả kinh! Có cảm giác đau, chẳng lẽ mình chưachết sao? Tiểu Tam lập tức phản ứng, nàng ngay lập tức mở to hai mắt nhìn CaoLôi Hoa ở trước mặt:
- Cao đại ca, em, chưa chết sao?
- Nói gì mà ngốc vậy, có ta ở đây, làm sao để em phải chết chứ?
Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn Tiểu Tam:
- Cứ nghỉ ngơi đi, em không sao đâu. Yên tâm di.
Nói xong, Cao Lôi Hoa thò tay ôm lấy cô bé, muốn kéo nó ra khỏi vú trái củaTiểu Tam.
- Đau!
Tiểu Tam lập tức rên rỉ. Ở trên vú trái của nàng, cô bé kia cắn rất chặt. CaoLôi Hoa kéo một cái, con bé kia lại không chịu nhả ra, vì vậy đầu vú của TiểuTam cũng bị kéo lên theo.
- Hề hề.
Thấy Tiểu Tam kêu đau, Cao Lôi Hoa xấu hổ cười cười. Mà thôi, nó muốn bú thìcho bú no vậy. Cao Lôi Hoa vẫn không tin là cô bé này có thể hút được cái gìtừ trên người của Tiểu Tam.
Tiểu Tam cúi đầu nhìn cô bé đang cắn đầu vú của mình, cô bé có hơi đen, nhưnglại đen đẹp cộng thêm hình dáng mũm mĩm khiến cho người ta căn bản không thểnổi giận với nó:
- Nó, là con gái của ai đây?
Tiểu Tam nghi ngờ hỏi. Bây giờ nàng đang có một bụng nghi vấn cần phải hỏi. Vìsao mình lại không có việc gì? Hai người Cao Lôi Hoa vì sao biết mất rồi lạixuất hiện ở trước mặt nàng, còn có cô bé này ở đâu ra chứ?
- A.
Cao Lôi Hoa đặt tay phải lên tay của Tiểu Tam, thu hồi lại lôi thần lực tiếnvào trong thân thể của nàng lúc trước. Để cho cơ thể cứng nhắc của nàng dầndần trở lại bình thường.
Từ vẻ mặt của Tiểu Tam là có thể thấy nàng có nhiều vấn đề muốn hỏi. Cao LôiHoa cũng không để Tiểu Tam hỏi nhiều, liền giải thích từ từ cho Tiểu Tam nhữngchuyện mình và Furion đã trải qua.
Sau khi kể xong, Tiểu Tam cũng biết được một chút chuyện. Nàng nhìn lại cô béở trong lòng. Tính mạng của nàng là do Cầu Cầu và cô bé này cứu về.
- Tiểu Tam, thương tích của em, có phải là do Tuyết Y Nhi kia gây ra không.
Sau khi nói xong chuyện của mình và Furion, Cao Lôi Hoa nhìn Tiểu Tam hỏi.
- Tuyết Y Nhi.
Tiểu Tam lẩm bẩm cái tên đã từng khiến cho nàng cảm thấy thân thiết:
- Tuyết Y Nhi, Tuyết Y Nhi à! Ha ha, ha ha!
Tiểu Tam cười cay đắng:
- Cao đại ca, đó là hoàng gia sao? Hoàng gia nhất định phải tàn nhẫn như vậysao? Tình cảm chẳng qua chỉ là gánh nặng sao? Vì sao Tuyết Y Nhi lại đối xửvới em như vậy? Dã thú mặc dù hung ác, cũng không đánh đồng loại. Vì sao conngười lại như vậy? Chẳng lẽ con người, ngay cả dã thú cũng không bằng sao?
Cao Lôi Hoa vuốt ve đầu Tiểu Tam, hắn cũng không biết an ủi nàng thế nào chotốt. Con người, trước mặt lợi ích thì sẽ trở nên như vậy. Vì sự mê hoặc củaquyền lợi mà con người mất đi lý trí, ngay cả cầm thú cũng không bằng, việcnày cũng chẳng có gì là kỳ lạ. Sống trong hoàng gia, đó là số mệnh không tránhđược. Đế vương từ xưa đến nay, có người nào có tình có nghĩa chứ? Vô tình, bọnhọ mới có thể bảo đảm leo lên ngôi vua được!
- Cao đại ca, em rất choáng váng.
Tiểu Tam nói đầy mất mát:
- Em thật là ngốc, lại tin tưởng tình bạn và tình thân trong hoàng thất. Emlại còn tin tưởng nàng ta… …
Cao Lôi Hoa ở bên cạnh trầm mặc không nói gì. Hắn không biết phải làm gì để anủi Tiểu Tam vào lúc này. Đời người thay đổi rất nhanh, không phải chỉ nói vàiba câu là có thể an ủi được? Cao Lôi Hoa bây giờ chỉ có thể ở bên cạnh TiểuTam, lắng nghe nàng trút ưu phiền.
- Có lẽ, em vốn có tình trạng như này. Trong hoàng thất, không cần ngườigiống như em. Đúng không, Cao đại ca.
Tiểu Tam cúi đầu khẽ hỏi.
Cao Lôi Hoa nhìn Tiểu Tam ở trước mặt. Trong nháy mắt, hắn cảm thấy nàng bâygiờ khác xa so với trước đây. Chỉ trong phút chốc, cả người Tiểu Tam dường nhưđã thay đổi.
- Em là Sophia!
Tiểu Tam ngẩng đầu lên, ánh mắt thể hiện sự lạnh lùng. Nàng bây giờ, đã khôngcòn là một Tiểu Tam ngây thơ và dại khờ chỉ biết trốn ở phía sau Cao Lôi Hoanữa. Tiểu Tam khờ khạo kia, đã bị chôn vùi ở trong đại băng nguyên này, bịchính tay Tuyết Y Nhi mai táng ở đây rồi! Còn hiện giờ, là Sophia, tam côngchúa vương quốc Băng Tuyết! Thành viên hoàng gia, người kế thừa đế quốc BăngTuyết.
- Tiểu Tam, muốn anh giết chết Tuyết Y Nhi hộ em không?
Cao Lôi Hoa nhìn Tiểu Tam hiện giờ cũng đành chịu. Nói thật ra, hắn không muốnnàng biến thành như vậy.
- Không, Cao đại ca. Chuyện này, anh không cần ra tay.
Tiểu Tam lộ ra nụ cười cay nghiệt. Nàng nhẹ nhàng ôm lấy cô bé đang ngậm đầuvú rồi hơi ngồi dậy:
- Em muốn dùng cách của mình để giải quyết chuyện này, phương pháp của em. Emmuốn cho Tuyết Y Nhi biết, em là ai!... …
