Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cực Phẩm Vú Em

Chương 164 : Lão hổ không phát uy tưởng mèo bệnh hả?



- Lý Tư Lâm!

Nữ hoàng quát một tiếng lạnh lùng:

- Ngươi không nên thái quá. Vị tiên sinh này là do Sophia mời về trợ giúp nó,nếu chuyện này truyền ra ngoài thì còn gì thể diện của vương quốc Băng Tuyếtchúng ta!

- Hừ! Thể diện của vương quốc Băng Tuyết? Ghê quá ha!

Vị Đại trưởng lão này cười lạnh:

- Mẹ con các ngươi phối hợp diễn hay lắm! Năm đó cô không để ý đến sự phảnđối của mọi người đem tên đàn ông kia vào Băng Tuyết Nữ Thần thần điện, hômnay con cô lại đem một tên khác vào đây. Mẹ con các cô thật xứng đôi vừa lứamà!

- Lý Tư Lâm!

Nữ hoàng hét lớn:

- Bà nói vậy là sao!

Người sáng suốt cũng thấy ngay là nữ hoàng với vị Đại trưởng lão này không hợpý nhau rồi. Còn chín vị trưởng lão còn lại cũng không tỏ thái độ gì cả, chỉđứng bên xem kịch.

- Có ý gì à? Ha ha ha, nữ hoàng điện hạ tôn kính.

Lý Tư Lâm lại cười lạnh:

- Lần trước người mang đến là một cường giả thánh cấp, ta không làm gì hắn.Chẳng qua lần này đứa con gái yêu của cô dẫn về một tên tiểu tử thì không maymắn như vậy đâu!

Lời này của Lý Tư Lâm đã rõ ràng, tất cả mọi người đều hiểu bà muốn đả kích vàtrả thù nữ vương. Càng quan trọng hơn là…Cao Lôi Hoa đến để giúp đỡ Sophiahoàn thành nhiệm vụ. Chỉ cần ‘vặt lông’ Cao Lôi Hoa thì nhiệm vụ của Sophialại thất bại nữa.

- Quy tắc của Băng Tuyết Nữ Thần thần điện là đàn ông bên ngoài không đượcbước chân vào thần điện! Quy tắc này hết lần này đến lần khác đều bị mẹ con côlàm trái!

Lý Tư Lâm vung tay phải lên. Đã gán cho một cái tội rồi thì gán cho nhiều lên.Theo sự chỉ huy của Lý Tư Lâm, một đám kỵ sĩ hộ điện áp sát Cao Lôi Hoa.Trường kiếm cũng đã tuốt khỏi vỏ.

- Ngươi muốn giết ta sao?

Lúc này, Cao Lôi Hoa nheo mắt lại nhìn Lý Tư Lâm trên cao.

- Ta chỉ hoàn thành chức trách của một đại tế tự thôi!

Lý Tư Lâm cười rộ lên, tất nhiên, muốn tìm lý do thì đơn giản rồi.

- Tốt lắm!

Ánh mắt Cao Lôi Hoa tóe lửa, chữ tốt vừa nói ra, thân ảnh của Cao Lôi Hoa đãbiến mất.

- Sao lại thế này?

Lý Tư Lâm quát to, sau đó nhìn chằm chăm vào nơi Cao Lôi Hoa vừa biến mất.

Một đám kỵ sĩ hộ điện cũng chỉ biết nhìn nhau. Một người đang sống sờ sờ khôngngờ lại tự nhiên biến mất.

Khi Lý Tư Lâm đang tìm dấu vết Cao Lôi Hoa xung quanh thì có cảm giác mộtluồng sóng không khí đánh tới trước mặt. Lý Tư Lâm sửng sốt, nhưng thân là Đạitrưởng lão Băng Tuyết Thần Điện thì cũng có chút bổn sự. Tuy không thấy rõđộng tác của Cao Lôi Hoa, nhưng kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm khiến bà nhảylùi ra phía sau, rồi nhảy sang hướng khác.

Dường như thoát khỏi công kích rồi. Lý Tư Lâm thầm thở phào.

Nhưng ngay lúc bà nghĩ mình thoát khỏi công kích của Cao Lôi Hoa thì một tiếnghừ lạnh vang lên ngay sau lưng bà. Thân ảnh Cao Lôi Hoa không biết xuất hiệntừ phía sau tự bao giờ.

Đồng thời, Cao Lôi Hoa tóm chặt mái tóc của Lý Tư Lâm. Kéo cả đầu mụ đập đánhbốp một cái vào vách tường bên cạnh.

Máu tươi trên đầu Lý Tư Lâm chảy xuống ròng ròng.

- Đồ đàn bà độc ác. (Chả biết ai ác nữa =)))

Cao Lôi Hoa lại kéo ra rồi ấn thẳng mặt mụ nện vào vách tường. Lập tức trêntường Băng Tuyết thần điện dính đầy máu tươi của bà ta.

Hai mắt Lý Tư Lâm vô thần, bà ta không ngờ, Băng Tuyết Nữ Thần lại rời bỏ conchiên của mình lần nữa. Bà lại đá trúng cục đá cứng rồi. Nhiều năm về trước.Bà ngăn cản nữ hoàng mang nam nhân tiến vào Băng Tuyết thần điện cũng bị tênnam nhân đó dần một trận tả tơi. Hôm nay, ngăn cản công chúa mang đàn ông vàolại bị ‘chơi xung’ hơn. Hơn nữa, kẻ lần này còn có vẻ ác hơn mới đau.

- Bốp!

Cao Lôi Hoa lại ‘bóng ném’ một nhát nữa khiến hai mắt Lý Tư Lâm tối sầm, cảngười hôn mê bất tỉnh.

- Hừ.

Cao Lôi Hoa thả tay ra, để Lý Tư Lâm máu me be bét rụng xuống đất.

Chín vị trưởng lão còn lại nhìn gã đàn ông bạo lực này mà run bắn lên. Dámđánh người trong Băng Tuyết thần điện, Cao Lôi Hoa là người thứ hai.

Trong lòng các vị trưởng lão căng thẳng, chỉ có nữ vương thì vui như mở hội.Nhưng dù vui thì ngoài mặt bà cũng không có lộ ra biểu hiện gì:

- Người đâu, mau mau mang Đại trưởng lão đi chữa thương. Đại trưởng lão làrường cột quốc gia. Chàng thanh niên này xuống tay cũng quá nặng, tuy Đạitrưởng lão có phần không đúng nhưng ngươi cũng không nên nặng tay như vậy!

Nữ vương điện hạ khiển trách Cao Lôi Hoa cho có lệ, nhưng trong lòng thì nhưtrẩy hội, Đại trưởng lão cùng bà tranh chấp không phải ngày một ngày hai. Nămđó khi tranh đoạt ngôi vị nữ vương thất bại, Đại trưởng lão và bà đã đấu đánhau rồi. Hôm nay Đại trưởng lão đá trúng cột sắt, bà đương nhiên vui mừng vạnphần rồi.

Dưới sự phân phó của nữ hoàng, hai gã kỵ sĩ hộ điện đỡ Đại trưởng lão đang hônmê dậy, sau đó lặng lẽ rút ra ngoài.

Một chiêu đó của Cao Lôi Hoa đã hù dọa chín vị trưởng lão không nhẹ. Mấy vịlúc đầu muốn liên thủ với Đại trưởng lão bắt ép Tiểu Tam thì bây giờ cũng imthin thít.

Cao Lôi Hoa hài lòng nhìn thái độ chín vị trưởng lão, tốt lắm. Ra đòn phủ đầurất chính xác.

Sở dĩ Cao Lôi Hoa làm như vậy là khi bước vào cửa đã nhìn thấy có mấy vịtrưởng lão nhìn Tiểu Tam đầy ác ý, chắn hẳn muốn gây bất lợi cho Tiểu Tam đâymà. Cho nên Cao Lôi Hoa đành hạ độc thủ đối với Đại trưởng lão vậy. Làm nhưvậy thứ nhất là vì bà ta làm Cao Lôi Hoa ghét cái thái độ, thứ hai là giết gàdọa khỉ, làm cho mấy mụ không yên phận còn lại im re đi.

Chín vị trưởng lão tuy rằng muốn nói hộ Đại trưởng lão cái gì đó nhưng vẫnkhông dám. Ai biết được cái gã đàn ông có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọngnày có thể ‘chơi’ mình tiếp không chứ. Hơn nữa, với cái gương tày liếp vừa rồicủa Đại trưởng lão, thì có cố cũng không giải quyết được gì. Đối với mấy vụnày, các bà cũng bất lực. Chỉ đành âm thầm xót thương cho Đại trưởng lão màthôi. Hai mươi năm trước, Đại trưởng lão ngăn cản nữ hoàng mang nam nhân bênngoài vào. Ai mà ngờ gã đó lại là một pháp sư thiên tài, chỉ hai mươi tuổi màgã đã có thực lực hoàng kim pháp sư cấp sáu. Vì vậy cái gã nóng như lửa đókhông khách khí tẩn Đại trưởng lão một trận. Hiện tại xem ra gã có khi làthánh cấp cũng nên.

Hai mươi năm sau, Đại trưởng lão lại ngăn tam công chúa dẫn nam nhân vào BăngTuyết thần điện. Lại bị tẩn mạnh hơn. So với lần này thì lần trước chỉ nhưmuỗi chích kiến cắn. Dù sao lần trước thì gã đó là một ma pháp sư. Pháp sưđánh người cũng không quá nặng tay. Hơn nữa gã đó còn muốn để lại chút thểdiện. Còn tên nam nhân lần này lại có vẻ là chiến sĩ. Tuy rằng hắn có vẻ mảnhmai nhưng không liên quan gì đến thực lực hắn thể hiện, càng không có vẻ hiềnlành gì hết. Tuy thái độ làm người của Đại trưởng lão không tốt cho lắm, nhưngcũng là một coi như là hoàng kim võ sĩ bậc năm. Mà trước mặt tên này thì bịđấm đá như bao cát. Đúng là thê thảm mà.

Đã không còn người trở ngại, tâm tình nữ hoàng tốt lên nhiều:

- Chàng thanh niên, cậu chính là người mà Sophia mời đến băng nguyên giúp nósao?

Nữ hoàng hỏi:

- Vừa rồi nghe Sophia nói, cậu hình như tên là Cao Lôi Hoa thì phải.

- Đúng vậy.

Cao Lôi Hoa gật đầu, người ta dù sao cũng là mẹ của Tiểu Tam, cũng nên vuốtmặt nể mũi chút.

- Vậy ngươi biết nói long ngữ sao?

Nữ hoàng hỏi:

- Nhiệm vụ lần này của Sophia là do Đại trưởng lão – người mà cậu đánh lúcnãy sắp xếp. Nói thật ta cũng không tán thành Sophia làm nhiệm vụ này. Chẳngqua nhiệm vụ thứ nhất của nó thất bại, tuy rằng đã được giao cho nhiệm vụ thứhai, nhưng để tăng tính công bằng, nhiệm vụ này do Đại trưởng lão lựa chọn.Chỉ có điều nhiệm vụ này căn bản là quá khó với Sophia.

- Yên tâm đi.

Cao Lôi Hoa nói:

- Tiểu Tam bị thương thì tính lên người tôi. Khi nào tôi và Tiểu Tam xuấtphát?

- Tiểu Tam?

Nữ hoàng sửng sốt, chẳng qua nhận ra Cao Lôi Hoa đang gọi đứa con gái rượu củamình. Không biết cái tên này với con gái mình có quan hệ gì? Nữ hoàng nghĩthầm.

- Cao Lôi Hoa, cậu có nắm chắc không?

Nữ hoàng có chút lo lắng, dù sao cũng là con gái mình đi.

- Chín phần mười.

Cao Lôi Hoa cười cười. Kỳ thật không phải chín phần mà là mười phần:

- Nhiệm vụ lần trước của Tiểu Tam thất bại có liên quan với tôi. Nhiệm vụ lầnnày tôi sẽ tận lực giúp sức cô bé hoàn thành. Nếu cần, nghỉ ngơi một chút rồitôi và Tiểu Tam đi hoàn thành luôn.

Cao Lôi Hoa nói.

Hiện giờ Cao Lôi Hoa đang muốn làm xong chuyện này sớm một tý rồi quay về nhà.Bởi vì theo sự sắp xếp của cha mẹ Tĩnh Tâm, tháng tới sẽ là hôn lễ của mình.Đối với Cao Lôi Hoa thì đó mới là đại sự còn cái vụ này chỉ là chuyện cỏn conthôi. Trước hôn lễ mà còn đưa Tiểu Tam đi cũng đã là không dễ dàng gì rồi. Sớmvề nhà một chút, chuẩn bị một chiếc áo cưới siêu hoa lệ mới là việc Cao LôiHoa muốn làm nhất.

- Được rồi.

Nữ hoàng gật đầu, sau khi chứng kiến thực lực của gã này, nữ hoàng cũng cóphần tin tưởng con gái mình sẽ hoàn thành nhiệm vụ lần này. Kỳ thật nữ hoàngđịnh hủy bỏ nhiệm vụ lần này rồi. Dù sao bà cũng không thích nhường vị trí nữhoàng cho Tiểu Tam. Ngồi ở vị trí này thì cũng mất đi rất nhiều thứ. Giống nhưngười mình yêu. Bà và người mình yêu đã yêu nhau hơn mười năm rồi. Nhưng thânlà nữ hoàng của Băng Tuyết đế quốc, theo quy tắc của đế quốc, vì phòng ngừavương quyền thất lạc, bất đắc dĩ bà phải chia tay với người yêu. Một năm mayra mới gặp được vài lần.

- Rồi. Mẫu thân. Con đi gặp chị Tuyết Y Nhi rồi sẽ xuất phát.

Tiểu Tam hành lễ với nữ hoàng.

- Ừ.

Nữ hoàng gật đầu, cả chín vị trưởng lão cũng không ho he gì.

Đang lúc Tiểu Tam với Cao Lôi Hoa chuẩn bị đi nghỉ thì bên ngoài truyền đếnthanh âm của một vị kỵ sĩ hộ điện:

- Điện hạ, nhị công chúa đã hoàn thành nhiệm vụ trở về.

Kỵ sĩ đứng bên ngoài làm một cái lễ đối với nữ hoàng rồi nói.

- Ủa? Tuyết Y Nhi đã hoàn thành nhiệm vụ ư? Kêu nó vào đây.

Nữ hoàng nghe được Tuyết Y Nhi đã về liền phân phó kỵ sĩ dẫn nàng vào.

- Hả? Chị Tuyết Y Nhi đã về.

Tiểu Tam gọi khẽ.

- Tiểu Tam với cái cô gái Tuyết Y Nhi này rất quen sao?

Cao Lôi Hoa cười hỏi.

- Vâng. Chị Tuyết y Nhi là con gái nhị trưởng lão, là chị em tốt của em. Hơnnữa chị lại là cô gái đẹp nhất vương quốc Băng Tuyết bọn em đó!

Tiểu Tam hưng phấn nói.

- Ồ? Thế so với Tiểu Tam em thì sao?

Cao Lôi Hoa trêu ghẹo Tiểu Tam.

Tiểu Tam ngượng ngùng nói:

- Chị ấy dịu dàng xinh đẹp, so với chị ấy em kém xa.

Cao Lôi Hoa cười ha hả. Sau đó thả Slime hoàng kim ra khỏi ngực, tuy Slimekhông sợ lạnh nhưng vì Cao Lôi Hoa lo nó lạnh nên vẫn ‘ấp’ trong ngực:

- Tiểu Tam thật khiêm tốn. Anh cũng muốn nhìn xem cô gái mà Tiểu Tam khenngợi có bộ dạng như thế nào đây.

Trong chốc lát, theo sau kỵ sĩ hộ điện, một cô gái mặc áo choàng cáo trắngchậm rãi đi vào.

- Nữ hoàng điện hạ vạn an.

Cô gái áo trắng nhẹ nhàng thi lễ.

Cao Lôi Hoa ở bên cạnh đang âm thầm đánh giá cô gái này, quả nhiên như TiểuTam nói. Cô gái này rất dịu dàng xinh đẹp, đúng một tiểu thư đài các.

- Chị Tuyết Y Nhi.

Tiểu Tam hưng phấn lên.

Cô gái quay đầu nhìn rồi lộ vẻ tươi cười:

- Sophia, em cũng về rồi ư. Nhiệm vụ của em cũng hoàn thành rồi à?

- Không có.

Tiểu tam cúi đầu ngượng ngùng nói:

- Bởi vì có sự cố ngoài ý muốn nên em phải làm thêm một nhiệm vụ nữa.

- Nhiệm vụ lần trước của em làm sao? Đừng lo, nhiệm vụ lần này của em là gì?

Cô gái tên Tuyết Y Nhi này vô cùng lo lắng cho Tiểu Tam, một hơi hỏi luôn mấyvấn đề.

- Vâng! Vốn là lấy Vong Linh tuyền thủy ở trong Vong Linh cốc nhưng lại găpVong Linh Âm Phong.

Tiểu Tam khẽ nói:

- Cũng may có Cao đại ca cứu em. Nhiệm vụ lần này của em là đi băng nguyêntìm Băng Sương Cự Long.

Tiểu Tam cúi đầu.

- Nhiệm vụ này sao?

Trong mắt Tuyết Y Nhi hiện lên vẻ kinh ngạc:

- Trên đường trở về chị cũng có nghe qua nhiệm vụ này, nhưng sao lại giao chomột người như em hoàn thành nó được chứ, cái này đâu được?!

- Yên tâm đi chị Tuyết Y Nhi.

Tiểu Tam kéo tay Cao Lôi Hoa nói:

- Có anh ấy ở đây, em có thể hoàn thành nhiệm vụ này.

- Vậy không bằng để chị đi cùng em.

Tuyết Y Nhi nhìn Cao Lôi Hoa sau đó nói:

- Nữ hoàng điện hạ, người có thể để thần cùng tam công chúa đi hoàn thànhnhiệm vụ lần này không ạ?

Lúc này, nhị trưởng lão đang ngồi rất kinh ngạc, bà không biết con gái mìnhđang nghĩ gì, không ngờ lại đi giúp tam công chúa hoàn thành nhiệm vụ lựa chọnvương vị này.

Nữ hoàng nghe Tuyết Y Nhi xin chỉ thị thì gật đầu, bà nhận thấy Tuyết Y Nhi đivới con gái mình tuyệt đối là có lợi:

- Được rồi, cứ quyết định vậy đi! Cả ba ngươi nghỉ ngơi chút sau giờ ngọ sẽlên đường …

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...