Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cực Phẩm Vú Em

Chương 132 : Anh Em Nào Chưa Đọc Vào Đọc Nha



- Chị còn suy nghĩ gì nữa! Sao không nhanh ra tay đi? Truyện Cực Phẩm Vú Emcopy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanG

Lúc này, hắc y nhân trong tay Cao Lôi Hoa kêu dồn dập:

- Chẳng lẽ chị muốn lãng phí cơ hội này sao?

Thân ảnh phía sau Cao Lôi Hoa hơi run rẩy, cuối cùng nàng cũng nhắm đôi mắtlại, con dao găm trong tay đâm mạnh xuống.

- Đạo sư Diệp Diễm.

Cao Lôi Hoa cũng không có né con dao găm đang đâm sau lưng, chợt khẽ gọi mộttiếng.

Con dao găm kia lại ngừng lại một lần nữa. Vào thời điểm Cao Lôi Hoa gọi tênnàng, cả người nàng run bắn lên, tay không thể nào đâm xuống nữa. Truyện CựcPhẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanG

Cao Lôi Hoa khẽ thở dài. Trong mắt hắn hiện lên một chút tiếc nuối, một chútvui sướng. Tiếc nuối bởi vì hắn không thể ngờ tới Diệp Diễm sẽ đến giết hắn,mặc dù hắn cũng đã đoán ra Diệp Diễm có quan hệ với tổ chức kia. Còn vui mừnglà vì Diệp Diễm đã dừng lại, không đâm xuống nữa. Truyện Cực Phẩm Vú Em copytừ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanG

Nói thật ra thì Cao Lôi Hoa cũng rất có thiện cảm với đạo sư Diệp Diễm này.Cũng không phải là tình cảm nam nữ, mà là tình cảm tốt đẹp giữa bạn bè vớinhau thôi. Chủ yếu là do lần đầu Cao Lôi Hoa đưa Saga cùng Nguyệt Nhị đi đếnhọc viện Ma Võ Thánh Peter thì thấy nàng quan tâm đến Nguyệt Nhị, một loạiquan tâm xuất phát từ nội tâm. Chính từ lúc ấy Cao Lôi Hoa đã coi nàng như làbằng hữu đầu tiên của hắn ở thế giới này.

- Chị! Sao chị còn chưa động thủ, còn chờ cái gì vậy?

Sát thủ trong tay Cao Lôi Hoa nóng này kêu lên, hắc y nhân này chính là em gáicủa Diệp Diễm - Diệp Đổng cũng chính sát thủ đã ra tay với hắn ở trong VongLinh cốc. Do lần trước nàng không hoàn thành nhiệm vụ giết chết Cao Lôi Hoanên tổ chức rất không hài lòng, vốn định lôi kéo Diệp Diễm đi cùng để cùnghoàn thành nhiệm vụ lần này. Không nghĩ tới đến lúc quan trọng nhất thì DiệpDiễm lại chùn tay. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân GiớiTuChanG

Nghe Diệp Đổng nói, cả người Diệp Diễm run lên. Keng! Một tiếng, thanh dao gămtrong tay nàng rơi xuống mặt đất, sau đó nàng nhắm hai mắt lại, vẫn không nhúcnhích.

Diệp Đổng nghiến chặt răng, căm giận nhìn Diệp Diễm:

- Chị, em đã nhìn lầm chị rồi! Chị là đồ vô dụng!

Diệp Đổng chửi một cách độc địa:

- Thời khắc mấu chốt vẫn nên dựa vào chính mình!

Vừa mắng, Diệp Đổng vung con dao găm lên nhằm thẳng đầu Cao Lôi Hoa. Trên mũidao màu đen lấp lánh sắc xanh. Hiển nhiên là đã tẩm kịch độc.

- Hừ!

Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn Diệp Đổng, rồi siết chặt cổ họng cô nàng thêm. Mộttia lôi điện từ lòng bàn tay Cao Lôi Hoa chợt lóe lên rồi nhanh chóng ẩn vàotrong cơ thể Diệp Đổng.

- Khụ khụ!

Diệp Đổng ho khan kịch liệt, cảm giác điện giật làm cả người nàng lê tê phênhư mới chích ma túy, đến nỗi con dao găm đang đâm tới Cao Lôi Hoa cũng khôngđủ sức cầm mà rơi xuống.

- Hừ!

Cao Lôi Hoa lại hừ lạnh một tiếng, cánh tay đang bóp chặt cổ Diệp Đồng vunglên, cả thân thể của nàng bị quăng mạnh vào tường.

- Diệp Đổng!

Diệp Diễm nhìn thấy Diệp Đổng bị ném đi thì kêu lên sợ hãi.

Diệp Đồng cắn chặt răng, gắng gượng đứng dậy. Rồi nàng trừng mắt nhìn DiệpDiễm hừ lạnh nói:

- Không cần ngươi giả nhân giả nghĩa. Ta ghê tởm cái mặt ngươi. Ta nói chongươi biết, không có ngươi, ta vẫn có thể hoàn thành được nhiệm vụ này!

Diệp Diễm cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Đổng.

- Hỡi Hỏa thần, xin lấy danh nghĩa của Diệp Đổng ta cầu xin ngài. Bạo liệthỏa diễm!

Hai tay Diệp Đổng nhẹ nhàng làm vài dấu tay kết ấn, ma pháp cao cấp hỏa hệ bậcsáu ‘Bạo liệt hỏa diễm’ trong chớp mắt bùng lên trên tay nàng, bắn về phía CaoLôi Hoa.

Cao Lôi Hoa xoay người, tay phải không nhanh không chậm chìa ra chắn lấy chùm‘Bạo liệt hỏa diễm’ này.

Bùng! Một tiếng, ‘Bạo liệt hỏa diễm’chạm vào tay Cao Lôi Hoa liền nổ to. Nhưngmặc dù là ma pháp bậc cao cũng không thể gây ra một chút tổn thương nào choCao Lôi Hoa. ‘Bạo liệt hỏa diễm’ sau khi nổ tung nhưng lại không hề có uy lựctương ứng. Cao Lôi Hoa không khỏi nhíu mày thất vọng.

Lúc này, Diệp Đổng ở bên cạnh nhìn thấy Cao Lôi Hoa đưa tay đỡ lấy chùm ‘Bạoliệt hỏa diễm’ thì nở nụ cười đắc ý. Nàng biết ‘Bạo liệt hỏa diễm’ này hoàntoàn không thể gây tổn thương đến Cao Lôi Hoa, hơn nữa mục đích của nàng cũngkhông phải dùng để tấn công. Cái nàng muốn không phải là làm Cao Lôi Hoa bịthương. Mà là - chạy trốn.

Trong nháy mắt, khói do ‘Bạo liệt hỏa diễm’ sinh ra phủ kín con ngõ nhỏ, mùmịt đến nỗi dù có xòe bàn tay cũng không nhìn thấy được năm ngón.

- Ha ha! Chuyện giữa chúng ta sẽ tính toán sau nhé Cao Lôi Hoa! Còn bà chịnữa, tôi sẽ đem chuyện này báo cáo lên tổ chức. Ngươi hãy đợi sự trừng phạtcủa tổ chức đi!

Thanh âm Diệp Đổng vang lên trong không trung. Lợi dụng màn khói mù này, cônàng vội vàng thi triển ‘Phù không thuật’ chạy trối chết như Tào Tháo đuổi.

Trong màn khói mù mịt, ánh mắt Cao Lôi Hoa lóe lên lôi quang màu vàng tía. Chỉvới khói mù này mà cũng đòi ngăn cản tầm mắt của hắn sao?! Thân là bậc tám nhưhắn mà còn bị khói mù này ngăn cản thì đúng là chuyện khôi hài.

Diệt cỏ phải diệt tận gốc! Giết một mình Diệp Đổng mà cái tổ chức này còn tồntại thì sẽ còn sản sinh ra vô số Diệp Đổng khác. Cao Lôi Hoa không muốn tốnnhiều thời gian với tổ chức này. Cao Lôi Hoa vốn là người sợ phiền toái. Nếuđã nhổ cỏ thì cứ tìm gốc mà bứng lên.

Vừa rồi lúc siết cổ Diệp Đổng, Cao Lôi Hoa đã thả chút ít lôi thần lực vàotrong cơ thể của cô ta. Tuy rằng tia thần lực này cũng không đa chức nănggiống như ‘ma pháp tham trắc khí’ (máy dò tìm ma pháp) trong kế hoạch chế tạocủa Cao Lôi Hoa. Nhưng chỉ cần ngày nào trong cơ thể của Diệp Đổng còn tồn tạilôi thần lực này thì ngày đó Cao Lôi Hoa còn có thể thi triển thần niệm tìmkiếm được chỗ cư trú của Diệp Đổng một cách dễ dàng. Truyện Cực Phẩm Vú Emcopy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanG

Mà chỉ cần nắm được tung tích của Diệp Đồng, thì cái tổ chức kia cũng nằm gọntrong tầm mắt của Cao Lôi Hoa rồi. Và cuối cùng, điều mà Cao Lôi Hoa sẽ làm làtiêu diệt cái tổ chức đem lại vô số phiền phức cho hắn!

Khói mù tản đi, con ngõ nhỏ lại khôi phục trạng thái yên tĩnh vốn có. Nhưng màphía sau Cao Lôi Hoa còn có một người. Diệp Diễm đang cúi đầu, vẫn đứng yêntại chỗ không nhúc nhích.

- Đạo sư Diệp Diễm.

Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng kéo tấm khăn đen che mặt Diệp Diễm xuống, khuôn mặt xinhđẹp ẩn sau tấm khăn của Diệp Diễm lại hiện ra trước mặt Cao Lôi Hoa.

- Xin lỗi…

Diệp Diễm khẽ thốt lên.

- Ôi!

Cao Lôi Hoa nhìn Diệp Diễm khẽ thở dài:

- Đạo sư Diệp Diễm à, cô bảo tôi phải làm gì với cô đây?

Diệp Diễm không nói gì, vừa rồi nàng cũng không lựa chọn chạy trốn, cũng khôngcó ẩn nấp. Chỉ đứng ngơ ngác tại chỗ. Hiện giờ, bất luận Cao Lôi Hoa muốn ‘xử’nàng như thế nào, nàng đều nhận hết.

- Cô đi đi!

Cao Lôi Hoa lắc đầu cười khổ nói:

- Tôi không thể động thủ với người đã từng đối xử tốt tới mấy đứa con củatôi, cô đối xử tốt với Nguyệt Nhị, tôi đều ghi nhớ trong lòng mình. Lần này,xem như là trả lại ân tình của cô ngày đó đi. Lần sau gặp nhau, tôi hy vọng cóthể được nhìn thấy một đạo sư Diệp Diễm ở trước cửa học viện chứ không phảimột sát thủ như bây giờ.

Ánh mắt Diệp Diễm hiện lên sự phức tạp:

- Anh thả tôi đi sao?

Cao Lôi Hoa nhẹ giọng nói:

- Không hiểu sao, đạo sư Diệp Diễm? Nếu vừa rồi, cô không do dự đâm nhát daođó xuống. Thì hiện giờ cô đã là nguời chết rồi.

Cao Lôi Hoa bước về phía nhà Tĩnh Tâm:

- Chính cô đã giữ lại cho mình một mạng đó.

Diệp Diễm thẫn thờ đứng tại chỗ, nhìn Cao Lôi Hoa đi xa dần. Chợt, nàng ngẩngđầu lên kêu to:

- Tiên sinh Cao Lôi Hoa, nhắc anh một câu. Đại vương tử không phải là ngườitốt đâu. Anh cần phải đề phòng đó. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn TuChân Giới TuChanG

- Điều này tôi biết.

Cao Lôi Hoa phất phất tay. Chỉnh sửa lại đống vật phẩm trong tay rồi đi về nhàTĩnh Tâm.

- Còn nữa!

Diệp Diễm nói lớn:

- Lần sau gặp lại tiên sinh Cao Lôi Hoa, hy vọng tôi không phải là tôi bâygiờ…

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...