Công ty mơ ước
Chương 2 : Tôi thắc mắc: “Tôi còn một câu hỏi, ở đây chuyện đụ nhau phổ biến th
Phần 02
Tôi thắc mắc: “Tôi còn một câu hỏi, ở đây chuyện đụ nhau phổ biến thế này, làm sao để tránh bệnh tình dục hay mang thai?”
Huỳnh Như đáp: “Trước tiên, tôi xin làm rõ, ở đây không phải chuyện đụ nhau phổ biến đâu. Nữ nhân viên không chủ động đòi đụ. Chúng tôi chỉ cung cấp dịch vụ tình dục khi nam nhân viên yêu cầu, và nam nhân viên cuối cùng của công ty cũng đã nghỉ việc cách đây nửa năm.
Nếu anh nhận công việc này, hơn bốn nghìn nữ nhân viên của công ty sẽ phục vụ anh… theo bất kỳ cách nào anh muốn. Tất nhiên, anh cũng có thể bảo họ pha trà, đưa nước, in tài liệu, nếu họ ở cấp dưới anh.”
“Xin lỗi, tôi…”
“Không, người phải xin lỗi là tôi, tôi hơi phản ứng mạnh quá. Về câu hỏi của anh, nhân viên ở đây đều được kiểm tra sức khỏe định kỳ. Chúng tôi có bác sĩ riêng và thiết bị kiểm tra, trung bình hai tháng kiểm tra toàn diện một lần. Anh không phải lo bị lây bệnh. Tất cả nữ nhân viên đều dùng biện pháp tránh thai, anh không cần dùng bao cao su.
Nếu chẳng may nữ nhân viên mang thai, chúng tôi có dịch vụ chăm sóc trẻ miễn phí, hoặc người mẹ có thể chọn phá thai, cũng miễn phí. Nhưng vì tôn trọng cảm xúc của họ, nam nhân viên chỉ được đưa ý kiến, không quyết định thay việc phá thai.”
“Dù sao tôi cũng không muốn có con, hay là tôi đi triệt sản cho rồi.”
“Trợ cấp y tế của chúng tôi bao gồm cả triệt sản, nếu anh cần, tôi có thể sắp xếp. Ngoài việc anh có thể đụ bất kỳ nữ nhân viên nào trong công ty, mỗi tối anh có thể chọn tối đa ba mươi nữ nhân viên để mang đi. Anh có thể đưa họ về nhà anh hoặc đến nhà họ, để anh chơi đùa. Hiện tại, tất cả nữ nhân viên đều độc thân, kể cả những người đã kết hôn, chồng họ cũng không muốn làm việc ở đây. Hầu hết nữ nhân viên biết nấu ăn, nên ngoài việc tận hưởng cơ thể họ, anh còn được thưởng thức đồ ăn họ chuẩn bị. Một số sống cùng con gái, tôi tin họ rất sẵn lòng để anh chơi với con gái họ. Nhưng nhớ kỹ, nếu các cô gái dưới mười sáu tuổi, dù mẹ họ đồng ý, anh cũng không được đụ họ, vì luật cấm. Anh còn thắc mắc gì không?”
“Có, cô nói, và cả trải nghiệm của tôi, đều rất hấp dẫn, tôi tin khó có người đàn ông nào từ chối. Nhưng cô bảo tất cả nam nhân viên đều nghỉ việc, tại sao vậy? Nếu có vấn đề gì đặc biệt, tôi không muốn dính vào rắc rối đâu!”
“Về chuyện này, ban giám đốc đã họp và đưa ra hai kết luận. Thứ nhất, có thể vì đụ quá nhiều, cái gì nhiều cũng không tốt. Điều này thấy rõ qua số lần nam nhân viên yêu cầu dịch vụ tình dục. Trước đây, chúng tôi không cấm nữ nhân viên chủ động cầu xin anh quan hệ, kết quả là số lần nam nhân viên yêu cầu giảm rõ rệt theo thời gian, thậm chí xin nghỉ liên tục, hoặc bỏ việc. Nên chúng tôi cấm nữ nhân viên chủ động, chỉ nam nhân viên được phép yêu cầu. Tất nhiên, nếu nam nhân viên chỉ lo chơi bời mà ảnh hưởng công việc, chúng tôi sẽ sa thải ngay. Thứ hai, là vấn đề quyền lực của đàn ông. Trước đây, công ty không tuyển được nam nhân viên, nên ban lãnh đạo toàn nữ. Dù nam nhân viên có thể đụ họ thoải mái, nhưng về quyết định công ty, do cấp bậc và thâm niên, họ chẳng có tiếng nói. Sự tương phản giữa quyền lực tuyệt đối khi ở với nữ nhân viên và sự bất lực trong quyết định công ty khiến một số nam nhân viên không chịu nổi, cuối cùng bỏ đi. Để giải quyết, ban giám đốc đưa ra chính sách mới. Mỗi tháng, chúng tôi bốc thăm một nam nhân viên, cho anh ta cơ hội thêm một quy định về nữ nhân viên, miễn không vi phạm quy định lớn hiện hành. Quy định mới sẽ được các trưởng phòng xem xét tác động, quyết định trong một ngày liệu có thực thi. Nếu được thông qua, sẽ thử nghiệm từ ngày làm việc tiếp theo, và đánh giá lại sau ba tháng. Nếu bị từ chối, cơ hội đó coi như bỏ phí. Nếu muốn sửa quy định lớn, cần hơn nửa số nhân viên đồng ý.”
“Còn thắc mắc gì không?”
“Tạm thời không.”
“Vậy chúng ta nói về chế độ đãi ngộ. Nếu anh được nhận, lương năm là 200 triệu đồng, cộng thêm trợ cấp y tế, kế hoạch hưu trí, thưởng hoa hồng và thưởng cuối năm tính riêng. Mỗi năm có bảy ngày nghỉ lương và mười bốn ngày nghỉ phép, trong thời gian đó anh có thể chọn tối đa một trăm nữ nhân viên để đi cùng.
Vì anh cần chuyển đến đây ở, chúng tôi sẽ sắp xếp một căn biệt thự cho anh và chi trả phí chuyển nhà. Anh có thể cân nhắc một tuần trước khi quyết định.”
“Tôi không cần cân nhắc, công việc này quá hấp dẫn và thách thức, tôi nhận.”
Khi tôi đồng ý, Huỳnh Như rõ ràng nhẹ nhõm. Khác với thái độ thân thiện và chuyên nghiệp trước đó, cô ấy phấn khích như một cô bé: “Tuyệt quá! Anh đưa ra quyết định tuyệt vời nhất. Khi nào anh bắt đầu làm việc được?”
“Do phải chuyển nhà, chắc khoảng một tuần.”
“Tuyệt, chúng tôi sẽ hỗ trợ anh chuyển nhà, chắc không đến một tuần là anh có thể làm việc cùng chúng tôi. Anh có thể chọn vài cô gái để giúp anh thu dọn và giải quyết nhu cầu sinh lý.”
Xong xuôi, chúng tôi rời văn phòng, quay lại khu làm việc ban nãy. Trên đường, tôi nảy ra ý định nghịch ngợm, lôi con cặc ra khỏi quần, rồi chặn một cô nàng văn phòng đi ngang, thò tay vào váy kéo quần lót cô ấy xuống.
Tôi đẩy cô ấy vào tường, đút cặc vào lồn cô ấy, đồng thời hôn môi cô ấy. Vì vừa đụ xong, tôi không định đâm rút gì cả, chỉ để cặc trong lồn cô ấy, tay qua áo xoa vú cô ấy, đến khi hết hơi phải thở thì rút cặc ra, để cô ấy đi.
Tiếp đó, tôi túm một cô khác đi ngang, lặp lại chuyện vừa rồi: kéo quần lót, đút cặc vào lồn, xoa vú to của cô ấy, rồi rút ra để cô ấy đi.
Cô thứ ba dừng bước, kiên nhẫn đợi tôi thả cô đang bị đụ, rồi đút vào lồn cô ấy. Một cô khi đến lượt đã vội tự kéo quần lót xuống. Một cô khác xé luôn quần lót để tiết kiệm thời gian. Một cô không làm gì, nhưng khi tôi thò tay vào váy mới hiểu, cô ấy chẳng mặc quần lót.
Càng nhiều cô đến gần, chờ tôi đụ, một cô thậm chí lên đỉnh ngay khi tôi đút vào. Đi qua hành lang vài trăm mét, tôi đụ tổng cộng hai mươi cô.
Đến nhà xưởng, tôi chọn năm cô gái xinh đẹp đi cùng để chuyển nhà. Chúng tôi vào một phòng chứa hàng trăm vali. Huỳnh Như chỉ thị năm cô đó mỗi người lấy một vali, dặn: “Đây là quần áo các cô mặc trong tuần này, gồm váy ngắn các cô đang mặc và vài bộ kín đáo hơn như quần jeans, váy dài. Bình thường các cô mặc như hiện tại, nhưng khi rời căn hộ của anh Tấn Thành hoặc có khách, phải mặc kín đáo.
Các cô biết rõ, người ở thành phố lớn không chịu được kiểu ăn mặc thế này. Các cô phải cố gắng đáp ứng nhu cầu tình dục của anh ấy, nhưng không để đàn ông khác đụng vào. Cơ thể các cô chỉ phục vụ nam nhân viên công ty, nhớ kỹ.”
Xong, Huỳnh Như quay sang tôi: “Trước khi anh lên đường, anh có thể thêm hai quy định cho nữ nhân viên, anh đề xuất gì?”
“Quy định cô nói là gì?”
“Như tôi nói, mỗi tháng bốc thăm nam nhân viên, hiện chỉ có anh, nên anh trúng. Chế độ này bắt đầu từ tháng trước, nên anh có hai lần cơ hội.”
“Vậy à, haha! Thứ nhất, tất cả nữ đồng nghiệp đi làm không được mặc quần áo, chỉ được mặc quần lót chữ T khi đến kỳ. Thứ hai, nữ đồng nghiệp phải mang giày cao gót tối thiểu 10cm, thế nào? Được không?”
“Cứ cho là ổn, nhưng phải họp các trưởng phòng để quyết định. Anh nhanh chóng lột sạch chúng tôi thế này, tháng sau anh định ra lệnh gì? Còn nếu vi phạm, phạt thế nào?”
“Haha… phạt là ba ngày sau phải nhét gậy mát-xa bật điện vào lồn khi đi làm, còn quy định tháng sau, đến lúc đó tính.”
Xong, tôi dẫn năm cô gái về thu dọn đồ đạc. Một cô có con gái mười sáu tuổi, nhìn không ra, bản thân cô ấy trông chỉ như hai mươi. Dù sao, cô ấy không muốn để con gái lại, nên con bé cũng đi cùng. Cô ấy nói rõ tôi có thể thoải mái chơi con bé, như chơi cô ấy vậy.
Khi cô ấy nói thế trước mặt con bé, nó chỉ đỏ mặt gật đầu, không phản đối. Thế là tôi dẫn một xe đầy phụ nữ rời khỏi cái nơi hẻo lánh này, về thành phố lớn tôi đang sống. Nghĩ đến việc rời xa đô thị phồn hoa để đến cái chỗ quỷ quái này, tôi hơi chán nản. Nhưng khi nghĩ thế, lồn còn trinh của cô bé mười sáu tuổi đang siết chặt con cặc tôi, trượt lên xuống. Vậy nên, tôi nghĩ chuyển đến đây chắc chắn bù đắp được những gì tôi mất ở thành phố lớn.
Trên đường, tôi tiếp tục đụ họ. Có lần, tôi để một cô lái xe, còn tôi ở ghế sau lần lượt đụ hai mẹ con. Tối ở khách sạn, sau cả ngày ngồi xe, họ chỉ oral và sờ vú để tôi giữ sức. Có mấy cô quen việc nhà giúp tôi dọn căn hộ cũ, chưa tới nửa ngày đã xong, trả nhà. Chẳng mấy chốc, chúng tôi về tới cái thành phố hoang vắng, tối đó tôi đến chỗ ở mới.
Chỗ ở là một căn nhà ba tầng, mỗi tầng 70 mét vuông, có sân trước nhỏ, không ngăn phòng, nhưng đồ đạc cơ bản đầy đủ. Tầng trệt là phòng khách, tầng hai là bếp và phòng sinh hoạt, tầng ba là phòng ngủ của tôi. Ở một mình, tôi không thấy chật, nhưng gần đó không có chợ, muốn mua gì phải vào siêu thị của công ty.
Tối đó, sáu cô gái sắp xếp nhà mới và nấu ăn cho tôi. Tôi rảnh rỗi, nên lần lượt đụ họ. Điều bất ngờ là họ trung bình chỉ 22 tuổi, lồn chặt, kỹ năng lại cực đỉnh, khiến tôi phấn khích. Họ giới thiệu nhiều tư thế mới lạ như kiểu bên hông, đa người, mở rộng tầm mắt. Sáng hôm sau, Huỳnh Như đã đợi tôi ở sân trước. Khác hôm qua, cô ấy mặc đồ thể thao bình thường, che đi đôi chân dài.
Chỗ ở gần công ty, đi bộ mười phút là tới. Huỳnh Như bảo tôi đợi ở văn phòng cô ấy, nói lát nữa quay lại.
Tôi chán nản trong văn phòng Huỳnh Như, vì trên đường đi làm, tôi thấy các cô nàng văn phòng ăn mặc kín đáo hơn nhiều, đồ thể thao, quần jeans đầy rẫy, váy dài đến đầu gối và giày cao gót chỉ lác đác vài người. Mới một tuần, đường cong, mông, chân dài đều biến mất. Tôi nghĩ, lẽ nào ngày phỏng vấn chỉ là ảo ảnh để dụ tôi? Liệu đây có phải công ty lừa đảo, muốn lôi kéo tôi làm chuyện bất hợp pháp?
Chẳng mấy chốc, Huỳnh Như trở lại, nhưng tôi sốc khi nhìn cơ thể cô ấy, hoàn toàn trần truồng, không một mảnh vải! Đôi vú tròn đầy lộ rõ trước mắt, săn chắc, căng tròn. Tôi bất giác đứng bật dậy, mới nhận ra cô ấy đi giày cao gót cao vút, khiến tôi thấp hơn cô ấy nửa cái đầu. Huỳnh Như cười nhìn vào mắt tôi: “Anh nhìn chằm chằm vú tôi làm gì?”
Tôi hỏi: “Cô đang làm gì vậy?”
“Tôi? Cởi đồ chứ! Anh không phải đã đặt hai quy định, trong công ty phải đi giày cao gót và không được mặc quần áo sao? Quên rồi à? Đã không mặc đồ trong công ty, nữ đồng nghiệp sẽ mặc bình thường bên ngoài, vào công ty đến phòng thay đồ cởi sạch. Giờ còn sớm, lát nữa họ đi làm hết, hơn bốn nghìn phụ nữ trần truồng cho anh ngắm! À, anh Tấn Thành, mời anh qua ký hợp đồng lao động. Đây là thẻ nhân viên, công ty chúng tôi dùng hệ thống máy tính, không có mã vạch trên thẻ sẽ bất tiện. Đây là nội quy nhân viên, anh cần đọc, trong đó liệt kê chi tiết quy định anh phải tuân thủ và quyền lợi anh được hưởng. Sau đó, tôi sẽ dẫn anh đi một vòng công ty, để anh hiểu rõ các phòng ban và cơ sở vật chất. Chúng tôi có mười bốn phòng ban: nhân sự, quan hệ công chúng, máy tính, kinh doanh, tổng vụ, kế toán, thu mua, sản xuất, kiểm phẩm, kho vận, an ninh, nghiên cứu phát triển, đầu tư, vận chuyển. Cuối cùng, trưởng phòng máy tính Thanh Lam sẽ giải thích chi tiết công việc của anh. Nhắc anh, Thanh Lam nổi tiếng nghiêm khắc.”
Huỳnh Như nói một lèo, giọng lưu loát, thoải mái, như thể đứng trần truồng trước đàn ông chẳng phải chuyện to tát. Làn da trắng mịn và thân hình quyến rũ khiến tôi chẳng nghe nổi lời cô ấy. Bất chợt, tôi không kìm được, đẩy Huỳnh Như xuống bàn làm việc, hôn núm vú cô ấy, nói: “Tôi muốn đụ cô! Tôi muốn đụ cô!”
“Anh chịu đụ tôi? Tuyệt quá! Nhưng hôm nay anh phải đi nhiều nơi, sẽ mệt, để tôi chủ động nhé!” Huỳnh Như đẩy tôi ra, dắt tôi ngồi lên ghế giám đốc, quỳ xuống, từ từ cởi hết quần áo tôi, ngậm cặc tôi vào miệng.
Ai cũng biết oral, nhưng kỹ thuật của Huỳnh Như thì tôi chưa từng trải qua. Cô ấy lúc thì dùng môi nhẹ nhàng mút đầu cặc, lúc thì xoay lưỡi quanh đầu, hoặc liếm dọc thân cặc trước khi ngậm trọn đến tận họng, thỉnh thoảng còn ngậm cả hai hòn dái. Bàn tay mát lạnh nhẹ nắm gốc cặc, vuốt ve hai hòn, đầu lưỡi xoay trên đầu cặc, làm cặc tôi căng đến cực độ, vài phút là muốn bắn tinh.
Đột nhiên, Huỳnh Như nhả cặc ra, cười: “Thưởng thức từ từ, đừng vội bắn.” Rồi cô ấy quay lưng, ngồi lên người tôi, ngón tay mảnh khảnh khẽ banh hai môi lồn, để lộ khe nhỏ, đôi chân dài dạng thành góc 80 độ, lồn hoàn toàn phơi bày, môi lồn hơi hé.
Huỳnh Như từ từ hạ xuống, rên khẽ, cho đến khi cặc tôi chui hẳn vào lồn… Cô ấy lắc hông, vặn mông, điên cuồng trượt lên xuống, tôi cũng vỗ mông cô ấy, mỗi cái vỗ, cô ấy lại rên rỉ đầy kích thích. Tôi cảm nhận nước lồn cô ấy tuôn như suối, áp lực từ thành lồn như muốn hút cặc tôi vào sâu hơn.
Sau đó, cô ấy đổi tư thế, dạng chân vuông góc, một chân gác lên vai tôi, tay bám bàn để mông trắng muốt trượt trên cặc tôi. Tư thế này cho tôi ngắm kỹ đôi chân dài, đồng thời nghịch núm lồn cô ấy. Rồi cô ấy đứng lên, hôn tôi, kéo tay tôi xoa vú, cong mông để cặc tôi đâm sâu vào lồn, mông thơm tho lắc lư điên cuồng. Cô ấy ra sức trượt, lắc, chẳng mấy chốc đã thở hổn hển, mắt ngập dục vọng, cơ lồn co bóp mạnh, tay bấu chặt lưng tôi, chắc cô ấy lên đỉnh rồi!
Tôi nứng cháy, chỉ biết tham lam bóp hai quả vú. Vú cô ấy tròn như quả bóng, dễ dàng nắm trọn, tùy ý nhào nặn thành đủ hình dạng. Niềm vui chưa từng có khiến tôi phấn khích tột độ, máu dồn hết xuống cặc, không kìm nổi, tinh trùng bắn ra như suối.
Bắn tinh xong, mông Huỳnh Như vẫn trượt thêm vài chục cái, ép hết tinh trùng ra mới đứng dậy. Khi rút ra, tinh trùng từ lồn chảy ra, nhỏ giọt xuống bàn. Cô ấy hôn tôi, dùng miệng làm sạch cặc tôi, rồi mới vệ sinh lồn mình.
Tôi ngượng ngùng: “Tôi chưa từng được sướng thế này mà chẳng cần nhúc nhích. Kỹ thuật của cô quá đỉnh.”
Huỳnh Như cười: “Anh nói gì chứ, anh chọn cơ thể tôi để xả là vinh hạnh của tôi, cảm ơn anh đã đụ tôi, hy vọng tôi làm anh hài lòng. Giờ để tôi giúp anh mặc quần áo, uống nước, nghỉ một lát. Lát nữa anh sẽ bận rộn đấy!”
