Con đường bá chủ - Quyển 19
Sự liên kết với miệng của Giới Bích giữa biển âm khí ngút trời, biến Đại Âm Thần Môn thành một cái cổng địa ngục đúng nghĩa.
“Mấy tên phá đám này!” Sắc mặt Lạc Nam lạnh xuống.
Nhìn thấy đám người Bắc Huyền triệu hồi Giới Bích, hắn lập tức hiểu rõ nguyên nhân.
Xem ra đúng như Yến Linh các nàng suy đoán, cái tên cầm côn khó chơi mà mình đụng độ trong Giới Bích chính là Cấm Chủ.
Mà rõ ràng mấy lão quái vật kia muốn Cấm Chủ trở về, để Bá Việt Tông không chiếm được ưu thế.
Liên tưởng đến lần đó Cấm Chủ không hề bị quy tắc của Giới Bích ảnh hưởng, Lạc Nam đoán được đối phương nhất định là sở hữu Bất Hủ Thần Vật nào đó không kém Càn Khôn Kỳ Bàn hoặc Bá Chủ Chi Thành của mình.
Lạc Nam rất muốn ngăn cản nhưng đã muộn, bởi vì thực lực của Bắc Huyền không hề yếu, cái Thần Vật như mai rùa của lão thành công chặn được Bá Cực Tiễn vừa bắn ra.
ẦM ẦM ẦM…
Ngày và đêm như điên đảo, càn khôn chấn động dị thường.
Bách quỷ dạ hành, vạn ma gào thét… khung cảnh như địa ngục trỗi dậy đang hiện ra nhân gian.
RĂNG RẮC…
Một vết nứt đen kịt xuất hiện cùng âm giọng lạnh lùng vang lên:
“Có Cấm Lão ngã xuống sao? Hơn nữa không chỉ một…”
Khoảnh khắc tiếng nói này xuất hiện, áp lực đè nặng trong nội tâm từng thành viên Hậu Cung…
Trái lại, Cấm Khu như thấy được tia sáng cuối đường hầm, từng người biểu lộ tràn ngập kích động.
“Tốc chiến tốc thắng!” Lạc Nam truyền âm.
Chúng nữ hiểu ý, ra sức tấn công một cách dữ dội.
Yên Nhược Tuyết triệu hoán cùng lúc song trọng Pháp Tướng, Đế Hoang Thần Tướng – Hải Thần Ngự Lân Tướng.
Trong đó Đế Hoang Thần Tướng là dung hợp giữa Thuỷ Hoang Pháp Tướng của nàng và Đế Quân Pháp Tướng từ Đế Quân Thần tọa, có hình dạng như một vị viễn cổ thần minh, toàn thân được kết thành từ đại địa, thể nội là biển cả mênh mông, sau lưng là vạn quân hư ảnh.
Còn Hải Thần Ngự Lân Tướng là một vị Hải Thần cưỡi trên lưng một tôn Kỳ Lân bốn đầu, trong thể nội là vô số hải vực chồng chất, chấp chưởng bốn loại Kỳ Lân Tổ Huyết là Pháp Tướng thuộc về Thuỷ Nương Khanh.
Yên Nhược Tuyết cùng Bất Hủ Hoang Thần vung ra Hải Thần Tam Xoa Kích, lưỡng đại Thần Tướng theo sát phía sau, tấn công một cách kinh khủng.
“Tam Đế Kiếm Thần – hiện!” Đối mặt tấn công của nàng, Đế Kiếm Cấm Lão ngửa đầu thét dài.
Hắn triệu hoán ba tôn Pháp Tướng, một tôn là Băng Kiếm, một tôn là Hoả Kiếm và một tôn là Dực Kiếm.
Ba tôn Kiếm Tướng dung hợp vào thành một, tạo ra Tam Đế Kiếm Thần, thể nội là Băng Hoả Lưỡng Trọng Thiên, tay trái cầm Băng Cực Kiếm, tay phải chấp Đế Viêm Kiếm, sau lưng là Kiếm Dực khổng lồ.
“Pháp Tướng Thần Thông – Băng Hoả Kiếm Vũ!”
Cuốn lên Kiếm Thế đầy trời, Tam Đế Kiếm Thần xoay tròn dữ dội, hóa thành một vòng xoáy hoả diễm phong kiếm bạo… xoáy đến Yên Nhược Tuyết.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Ma sát kinh hoàng, Thuỷ Hoang và Băng Hoả va chạm kịch liệt, kích ảnh và kiếm khí thét gào, chỉ hận không thể huỷ diệt lẫn nhau.
Tô Nhan đứng trên tường thành, đặt Thiên Nhiên Thanh Tiêu lên bờ môi anh đào, ưu nhã thổi một khúc.
VÙ VÙ VÙ…
Theo động tác của nàng, các loại thuộc tính trong đất trời được gọi đến, uyển chuyển như dòng chảy thẩm thấu vào thế công của Yên Nhược Tuyết.
Sức mạnh của Yên Nhược Tuyết bùng nổ trong nháy mắt, Bá Hậu chi uy phủ xuống uy áp…
Hai vị Thần Tướng xé toạc Băng Hoả Kiếm Vũ, Yên Nhược Tuyết xông thẳng đến Đế Kiếm Cấm Lão, Hải Thần Tam Xoa Kích nhắm vào đan điền hắn cắm vào.
“Vọng tưởng!” Đế Kiếm Cấm Lão gầm lên, Kiếm Dực liên tục bắn ra phi kiếm, mà song kiếm trong tay cũng trảm về phía nàng.
Nếu Yên Nhược Tuyết không thu hồi công kích, kết quả sẽ là đồng quy vu tận.
Nhưng mà ngay thời khắc mấu chốt, Tứ Tổ Lân Giáp lại bao trùm toàn thân của nàng…
Ở phía sau, Tô Nhan cũng kích phát Thiên Nhiên Đại Đạo, cường hóa khả năng phòng ngự của Yên Nhược Tuyết.
KENG KENG KENG…
Bất chấp kiếm ảnh trảm lên Tứ Tổ Lân Giáp, Yên Nhược Tuyết cường ngạnh áp sát, Hải Thần Tam Xoa Kích xuyên thủng…
“HỰ…” Đế Kiếm Cấm Lão hai mắt lồi ra.
Đan điền của hắn như bị đại hải xâm lấn, hàng vạn tầng hải vực cuồng bạo tung hoành, sau đó bạo tạc.
Tứ Tổ Lân Giáp bị tam kiếm chém thành mảnh vụn, nhưng sinh cơ của Đế Kiếm Cấm Lão cũng dần trôi đi.
PHỐC…
Huyết tinh tung tóe…
Một đời Bất Hủ Kiếm Đế, là nhân vật tinh thông Kiếm Đạo hàng đầu Cấm Khu, vẫn lạc trong tay Thuỷ Hoang Bá Hậu.
Yên Nhược Tuyết động ý niệm, Bất Hủ Hoang Thần vung ra các cánh tay như bàn thạch, giữ chặt Viêm Đế Kiếm, Băng Cực Kiếm và Loạn Vũ Kiếm Dực của đối thủ.
“Làm tốt lắm!” Nàng nhìn Tô Nhan mỉm cười.
“Chiến lực của ta không mạnh, nhưng giúp tỷ muội một chút vẫn là được!” Tô Nhan gật đầu, lại đảo mắt nhìn khắp chiến trường, tìm người hỗ trợ.
“Các dì làm được rồi, ta cũng không được thua!”
Lạc Kỳ Nam chứng kiến cảnh này, quyết tâm không giữ lại nữa, cùng lúc phát động quyền năng của tam đại Bất Hủ Thần Vật.
Hỗn Nguyên Loan Phú Vũ phá không bay lên, hóa thành bản thể Hỗn Nguyên Thần Loan, đôi cánh hoa lệ rộng lớn giương cao, kích hoạt Huyết Thống liên kết với Bá Chủ, vận dụng Bá Thần Lực liên tục oanh xuống hàng chục loại Thần Kỹ.
Thời Không Thần Thể kích hoạt, Lạc Kỳ Nam biến mất tại chỗ.
Một lần nữa xuất hiện, nàng đã đối mặt trực tiếp với Lục Dị Cấm Thần.
“Làm càn!” Lục Dị Cấm Thần phẫn nộ gầm lên, Lục Dị Ấn kích hoạt, Lục Đạo Chi Lực bạo phát đến tối đa hội tụ vào trường mâu trong tay.
Phá Thiên Mâu mang theo lực lượng chấn động đập xuống.
Lạc Kỳ Nam mặt không biểu tình, trên thân bao trùm lấy một lớp chiến giáp cao quý phi phàm…
Vảy giáp cho tử sắc long lân kết thành, đan xen là từng đường văn kim ô như lông vũ.
NGAO! GÁY!
Nghịch Thiên Song Long hiện thân, long trảo thiêu đốt hừng hực Hoả Lôi Chi Lực vồ xuống.
Cửu Thiên Huyền Lăng bay múa, chín loại Đại Đạo huyền diệu quét ngang…
ĐÙNG!
Lục Đạo gặp Cửu Đạo, Phá Thiên Mâu đụng phải Song Long Bá Trảo…
Thời không phá toái, Lục Dị Cấm Lão như diều đứt dây bay ngược ra ngoài.
Bên trên cao, công kích của Hỗn Nguyên Thần Loan như mưa rơi xuống, Lục Dị Cấm Lão bắt buộc phải thi triển Xích Thần Thụ tiến hành phòng ngự, vô số tán cây, cành cây xoè ra như chiếc ô cự đại, phản chấn công kích của Loan Loan.
ROẸT ROẸT ROẸT…
Bạch Ấn Điện sừng sững hiện ra, tám thanh cột trụ kết Phong Cấm Khốn Thần Trận, siết chặt cơ thể Lục Dị Cấm Lão.
“Không xong rồi!” Lục Dị Cấm Lão sắc mặt kịch biến.
Không để hắn có cơ hội, Lạc Kỳ Nam vận dụng thiên địa chi lực từ Bá Chủ Lãnh Địa, một chưởng đẩy thẳng vào đan điền.
PHỐC!
Lục Dị Cấm Lão thổ huyết, xương cốt sụp đổ…
Phong Cấm Quy Tắc đâm thủng cơ thể hắn, siết chặt Lục Dị Ấn từ bên trong.
Chỉ trong nháy mắt, tu vi của Lục Dị Cấm Lão rơi xuống tột đỉnh…
Chỉ còn lại Siêu Thần Viên Mãn…
“Cứu lão phu!” Lục Dị Cấm Lão gào thét thảm thiết.
Lạc Kỳ Nam đánh ra Long Ngữ bịt kín miệng hắn, kéo vào Bạch Ấn Điện, tầng tầng lớp lớp tiến hành phong ấn.
Tám thanh cột trụ dồn ép vào, chính thức khảm một vị Cấm Lão thành tượng đá.
Lục Dị Ấn bị phong ấn cùng chủ nhân, Xích Thần Thụ cùng Phá Thiên Mâu phẫn nộ gào thét, chủ động tấn công Lạc Kỳ Nam.
Không cần nàng ra tay, Bá Chủ Chi Thành chấn động một tiếng, vô số Bá Chủ Quy Tắc trấn xuống, đè ép lên hai kiện Thần Vật, tiến hành vô hiệu hóa chúng nó.
Lạc Kỳ Nam hài lòng vung tay, ném Xích Thần Thụ và Phá Thiên Mâu vào thành.
Bá Việt Đại Công Chúa thành công trấn áp một vị Cấm Lão, Bá Việt Nhị Công Chúa không chịu thua kém chút nào…
“Hãy nghênh đón lửa giận của Tiểu Bá Chủ!”
Tiểu Thiên Ý vận dụng quyền năng của Tuyên Cổ Đấu Trường và ưu thế trong Lãnh Địa.
RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
Sau tất cả bản thể là 18 vị Tổ Long Bá Tướng sừng sững hiện ra.
Mỗi một Tổ Long Bá Tướng như một vị cự thần mặc long giáp, đầu đội vương miệng long ngữ.
NGAO NGAO NGAO NGAO…
Từ Thập Bát Long Sơn, lại có 18 tôn Hoàng Vũ Bá Long xông lên thiên không, hóa thành thân rồng dữ tợn.
18 vị Tổ Long Bá Tướng nắm lấy 18 tôn Hoàng Vũ Bá Long, đem chúng nó vác ở trên vai.
Cảnh tượng đáng sợ diễn ra, chỉ thấy toàn bộ Hoàng Vũ Bá Long dung hợp cùng Tổ Long Bá Tướng.
Hai khẩu pháo hạng nặng mọc ra trên hai bên vai, giữa bụng là một cái đầu rồng dữ tợn xuất hiện.
“Bá Long Thập Bát Chưởng!”
Tiểu Thiên Ý cùng tất cả Tổ Long Bá Tướng vây lấy Quan Phó Cấm vào trung tâm, thô bạo tung ra mười tám chưởng kinh thiên động địa.
Không chỉ tung chưởng, mà cái miệng rồng giữa bụng của từng tôn Tổ Long Bá Tướng cũng oanh tạc Long Ba Xung Kích như đại địa chấn, hai khẩu pháo trên vai cùng lúc bắn phá Bá Long Thần Pháo.
Thế công cấp bậc này, lực phá huỷ kinh khủng không cách nào hình dung, có thể nói là tận diệt.
Dù mạnh như Quan Phó Cấm cũng tê dại cả da đầu, chỉ có thể thi triển tổ hợp Bất Hủ Thần Vật, tất cả quan tài phóng xuất hư ảnh, Tán Thần Chi Liềm cắm giữa nghĩa địa, gia trì sức mạnh toàn diện cho Tán Thần Mộ Địa bảo vệ quanh thân, hình thành một vùng Tán Thần Kết Giới.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Liên miên bất tận, Bá Long Thập Bát Chưởng, Bá Long Thần Pháo, Long Ba Xung Kích cường hoành nổ tung, điên cuồng mà trùng kích Táng Thần Kết Giới.
RĂNG RẮC…
Thanh âm sụp đổ tràn lan khiến Quan Phó Cấm Chủ không dám tin vào tai mình.
Tổ hợp Thần Vật của hắn liên kết với nhau, gần như vô địch trong Bất Hủ…
Vậy mà giờ đây lại sụp đổ…
Táng Thần Kết Giới như thuỷ tinh nổ ra.
Công kích tàn phá bừa bãi.
“Ngũ Quan Hộ Thể!” Quan Phó Cấm sắc mặt nghiêm nghị, hai tay nâng lên, Ngũ Đại Thần Quan mở ra chặn ở trước mặt của hắn, như năm cái hố đen cố gắng cắn nuốt toàn bộ công kích kinh hoàng.
Tiểu Thiên Ý hừ lạnh phất tay…
Bá Chủ Quy Tắc, Vô Thượng Quy Tắc, Uẩn Linh Quy Tắc và Phong Cấm Quy Tắc mà nàng học được từ trưởng bối dung hợp, khuếch tán khắp đấu trường, bao phủ Quan Phó Cấm muốn suy yếu thực lực của lão.
PHỐC!
Quan Phó Cấm bị quy tắc tác động, rốt cuộc không trụ nổi phun ra một ngụm máu, Ngũ Đại Thần Quan nặng nề rơi xuống.
“Cơ hội đến!”
Chỉ chờ có thế, Tiểu Thiên Ý biến mất tại chỗ, Quy Tắc và Long Ngữ hình thành xiềng xích khóa chặt lấy Huyết Thế Thần Quan, cường hoành đem nó thu hồi vào đan điền.
Chưa dừng lại ở đó, các bản thể khác cũng phân ra hướng về những quan tài khác đoạt lấy.
Nhưng đúng ngay lúc này, một chiếc côn bỗng nhiên xuyên qua thời không mà đến…
Nửa đầu côn biến thành cự đại, như một thanh kình thiên thần trụ đập thẳng xuống Tuyên Cổ Đấu Trường.
“Hỗn Mang Phá Thế!”
BÙM!
Một côn đập xuống, Hỗn Mang Thần Lực đập vào Đấu Trường.
“Hự!” Tiểu Thiên Ý phun ra ngụm máu tươi, 18 bản thể vội vàng dung hợp thành một.
Trên kết giới của đấu trường, lỗ thủng to lớn do Hỗn Mang Phá Thế oanh tạc mở ra.
Nhân cơ hội đó, Quan Phó Cấm vội vàng mang theo Thần Vật còn lại lao ra ngoài, thoát khỏi sự vây nhốt của Đấu Trường Tuyên Cổ.
“Sao có thể chứ?” Tiểu Thiên Ý tức giận đến sắc mặt đỏ bừng.
Thật sự không dám tin lại có nhân vật phá được quy tắc của Đấu Trường Tuyên Cổ, làm gián đoán Sinh Tử Chi Chiến mà mình phát động, cứu thoát Quan Phó Cấm Chủ.
“Ngài ấy trở về rồi!” Tiếu Lệ Phó Cấm ngẩng đầu, nhẹ nhàng thở ra một hơi, toàn bộ áp lực nặng nề biến mất.
“Cấm Chủ đã về!” Quan Phó Cấm ngửa đầu cuồng tiếu:
“Bá Việt Tông, hãy trả giá cho những gì các ngươi đã làm!”
Hắn lấy ra một viên Thần Đan nuốt vào, tạm ổn định thương thế, hai mắt oán độc quét ngang Lạc Nam và chúng nữ.
Tuy rằng bị đoạt mất Huyết Thế Thần Quan, nhưng hắn tin tưởng tuyệt đối với Cấm Chủ.
Chỉ cần Cấm Chủ quay về, Bá Việt Tông sẽ phải trả lại cả vốn lẫn lãi.
Mà nghe thấy lời của Quan Phó Cấm, toàn bộ Cấm Khu kinh hỉ như điên.
Nhân vật như thần minh trong lòng bọn hắn, rốt cuộc đã hiện thân rồi sao?
Mặc dù đối với đại đa số người, Cấm Khu thần bí khó lường, ngay cả Cấm Lão cũng chưa từng nhận thức hắn.
Nhưng chỉ bằng vào một côn đập thủng Tuyên Cổ Đấu Trường, khiến Bá Việt Tiểu Bá Chủ bị phản phệ đến tổn thương đã chứng minh chiến lực đáng sợ đến phi lý đó.
“Chỉ ba vạn năm, lại có thế lực ép được Cấm Khu của bổn tọa đến mức độ này!” Tiếng cười cuồng ngạo vang vọng đất trời:
“Thật thú vị, thật thú vị… Dương Gian không nhàm chán như ta vẫn nghĩ!”
Như sao băng xé toạc màn đêm bắn lên giữa trung tâm thế giới…
Vân Tiêu siết chặt nắm tay, ánh mắt ngưng trọng, nàng cảm giác được ẩn trong ngôi sao kia chính là số lượng Quy tắc Đại Đạo không hề ít hơn bản thân mình, kẻ này sở hữu Thần Vật không yếu hơn Vạn Đạo Lưu Ly Bình.
Nếu không nhờ Ngự Quy Thần Thể và các Quy Tắc có được từ Lạc Nam, nàng rất khó vượt qua đối phương về chính sở trường của mình.
Ánh sáng tan đi, một tà áo choàng phần phật chứa đựng vạn đạo đang chuyển động…
Thân ảnh ấy hiện ra, trên vai vác Vô Minh Côn, ánh mắt bí ẩn sau lớp mũ trùm đầu khóa chặt lấy Lạc Nam đối diện Tiếu Lệ Phó Cấm, hừ lạnh một tiếng:
“Hóa ra là ngươi, bổn tọa còn tưởng là thần thánh phương nào!”
“Cấm Chủ đúng chứ?” Lạc Nam nhàn nhạt hỏi.
“Biết là bổn tọa, còn không mau bỏ chạy?” Cấm Chủ lạnh lùng nói:
“Trước đó muốn thu phục ngươi, hiện tại ngươi lại động vào người của ta, vậy thì chết đi!”
Lạc Nam không nói nhảm, truyền âm cho Lạc Kỳ Nam:
“Đấu Tiếu Lệ Phó Cấm, giao Cấm Chủ cho ta!”
Lạc Kỳ Nam gật đầu, thân ảnh lóe lên, hiện ra phía trước Tiếu Lệ Phó Cấm.
Mà Lạc Nam cũng Dịch Chuyển Tức Thời, mặt đối mặt với Cấm Chủ.
ĐÙNG!
Bá Chủ Chi Thành bùng nổ trong thời khắc này, toàn bộ thành trì tỏa sáng chói mắt…
Hàng tỷ luồng khẩu quyết của một môn công pháp như đại hồng thuỷ bắn lên thiên không, cuồn cuộn chảy vào thể nội của Lạc Nam.
Hắn nhìn Cấm Chủ, nhếch mép cười gằn:
“Ai chạy còn chưa biết đâu!”
