Cô vợ bác sĩ dâm đãng
Chương 2:
Trong căn trọ nhỏ của Phương, không khí nặng mùi dục vọng. Bảo đã chở Phương về sau khi rời phòng khám, viện cớ mưa lớn và “muốn nói chuyện công việc.” Nhưng chỉ vài phút sau khi bước vào phòng, gã đã đè cô lên tường, hôn ngấu nghiến, tay lùa vào áo blouse, bóp mạnh cặp vú căng tròn của cô. Phương rên khẽ, lồn đã ướt từ lúc gã chở cô, cảm nhận cơ thể săn chắc của gã qua lớp áo ướt.
– Phương, em nứng lắm rồi, đúng không?
Bảo thì thầm, giọng trầm đầy uy quyền, ngón tay lướt xuống lồn cô, qua lớp quần lót mỏng, cảm nhận sự ướt át.
– Anh biết em muốn cặc anh từ lúc ở phòng khám.
Phương thở hổn hển, cố giữ chút lý trí.
– Anh Bảo, hộp bao cao su của chồng em anh xài hết rồi, anh ra ngoài mua đi.
Cô nói, giọng yếu ớt, biết mình không cưỡng được gã nhưng vẫn muốn giữ chút an toàn, như cách cô luôn bắt tôi, Thành, dùng bao cao su mỗi lần đụ.
Bảo cười khẩy, kéo khóa quần, để lộ cặc gã – dài, dày, to hơn cặc tôi nhiều, cứng như thép.
– Bao cái gì, em? Đụ trần mới sướng, em chưa thử thì làm sao biết.
Gã nắm tay cô, kéo xuống chạm vào cặc gã, để cô cảm nhận độ nóng và cứng của khúc thịt gân khiến cô mê đắm.
– Cặc anh sạch, em sợ gì? Anh là con trai giám đốc, em nghĩ anh để em gặp rủi ro à? Để anh cho em sướng thật, không như thằng Thành phải đeo bao.
Phương lắc đầu, nhưng lồn cô nứng đến mức co bóp, ướt đẫm quần lót.
– Không được, anh… em chỉ cho làm nếu dùng bao, em chưa muốn có con
Cô cố nói, nhưng ánh mắt cô dán vào cặc gã, không rời được. Bảo không vội. Gã cúi xuống, hôn lên cổ cô, liếm nhẹ, tay kia xoa lồn cô qua quần lót, ngón tay trượt vào, làm cô rên rỉ.
– Em, nghe anh
Gã thì thầm, giọng ngọt như mật.
– Cặc anh đụ trần vào lồn em, em sẽ sướng đến phát điên. Thằng Thành đeo bao nên em chưa biết cảm giác thật là gì. Anh lớn hơn nó, anh biết cách làm em sướng hơn. Thử một lần đi, em, anh hứa em sẽ nghiện.
Phương run lên, lồn cô ướt nhẹp dưới ngón tay gã. Cô biết mình sai, nhưng lời Bảo như ma túy, đánh thẳng vào khao khát sâu thẳm trong cô. Cô đã quá chán cảm giác cặc tôi qua lớp bao cao su, và giờ đây, con cặc to lớn, trần trụi của Bảo đang ở trước mặt, hứa hẹn một khoái lạc mà cô chưa từng trải qua.
– “Chỉ… chỉ lần này thôi, anh” cô thì thào, đầu hàng.
Bảo cười đắc thắng, xé toạc quần lót cô, bế cô lên giường. Gã xé áo blouse, lột áo lót, để lộ cặp vú căng tròn, núm vú hồng hào.
– Cặp vú bác sĩ Phương che chắn kín đáo trong phòng khám, giờ lại loã lồ trước mặt anh đồng nghiệp thế này à?
Gã trêu chọc , cúi xuống bú mút, tay xoa lồn cô, chuẩn bị cho cặc gã. Phương đỏ mặt rên rỉ, lồn co bóp, nứng đến mức không chịu nổi.
Không chờ thêm, Bảo đè cô xuống, đẩy cặc trần vào lồn cô. Phương hét lên, vừa đau vừa sướng, lồn cô căng ra chứa cặc gã, cảm giác da chạm da làm cô điên dại. Bảo đụ mạnh, mỗi nhịp như muốn xé cô ra, lồn cô ướt át ôm chặt cặc gã.
– “Sướng không, em?” gã hỏi, giọng đầy tự mãn, tay bóp vú cô.
– “Cặc anh đụ trần thế này, thằng Thành làm sao sánh được.”
Phương rên rỉ, không trả lời được, chỉ quấn chặt lấy gã, để mặc gã chiếm lĩnh. Cặc gã ra vào lồn cô, chạm đúng điểm sướng, làm cô sướng đến mức mắt mờ đi. Gã biết cách làm cô điên, từ bú vú, liếm cổ, đến cách cặc gã đâm sâu vào lồn cô. Phòng trọ rung lên, hòa với tiếng mưa bên ngoài.
Từ đó, Bảo luôn thuyết phục Phương đụ trần. Mỗi lần họ lén lút – trong phòng khám bệnh, hay ở trọ của cô – gã lại thì thầm
-“Đụ trần đi em ,sướng hơn nhiều.”
Phương ban đầu còn nhắc chuyện bao cao su, nhưng cảm giác cặc gã trần trụi trong lồn cô quá sướng, cô dần đồng ý
Phương càng ngày càng hay tránh mắt khi tôi hỏi về công việc, điện thoại cô luôn khóa, và có lần tôi thấy cô xóa tin nhắn vội vàng. Cuối tuần, khi tôi đụ cô, tôi lại năn nỉ đụ trần, nhưng cô gắt:
– “Không được, anh, phải dùng bao!” Tôi bực tức trong lòng, không hiểu sao cô khắt khe với tôi thế, trong khi ánh mắt cô xa cách, như giấu gì đó. Có lần, tôi ngửi thấy mùi nước hoa đàn ông lạ trên áo cô, không phải của tôi. Tôi hỏi, cô bảo là mùi bệnh nhân, nhưng giọng cô run run.
Tôi bắt đầu theo dõi nhiều hơn. Một lần, tôi giả vờ xuống Hội An sớm, thấy cô ở phòng khám muộn, chỉ có cô và Bảo. Qua cửa kính, tôi thấy bóng họ trong phòng bệnh , Phương dựa vào kệ, váy kéo lên, Bảo đứng sát, tay gã di chuyển. Tôi không thấy rõ, nhưng tim tôi như ngừng đập. Tôi gọi điện, cô không nghe. Tôi đứng ngoài, dưới mưa, nghe tiếng rên khe khẽ từ bên trong, giống giọng Phương. Tôi muốn xông vào, nhưng chân như chôn chặt. Tôi tự nhủ có lẽ mình nhầm, nhưng nghi ngờ cứ lớn dần, như con thú gặm nhấm lòng tôi.
Trong khi đó, ở trên giường bệnh, nơi cô thăm khám bệnh nhân hàng ngày , Bảo đang đụ trần Phương, cặc gã ra vào lồn cô, làm cô rên rỉ điên cuồng.
-“Sướng hơn chồng em nhiều, đúng không em?” gã thì thầm, tay bóp vú cô.
Phương không trả lời, chỉ rên, lồn cô co bóp quanh cặc gã, đón nhận khoái lạc mà tôi chưa bao giờ được phép mang lại.
…Tôi đứng ngoài phòng khám, dưới mưa, nhìn qua khe cửa, thấy bóng Phương nằm loã lồ trên bàn khám, chân dạng ra, Bảo đứng giữa, cặc gã ra vào lồn cô. Tiếng cô rên:
– “Anh… chậm thôi… nhỡ ai thấy.”
Và giọng Bảo:
– “Sợ gì, em, anh bắn vào lồn em mới sướng.”
Tôi đứng chết lặng, tay nắm chặt, muốn đạp cửa nhưng không đủ can đảm. Tôi quay về xe, ngồi đó, longf như lửa đốt, không biết rằng Phương đã để Bảo bắn tinh vào lồn cô bao nhiêu lần, thứ mà tôi chưa bao giờ được phép làm. Tim tôi đau nhói, nhưng tôi vẫn tự nhủ có lẽ mình nhầm, cố kìm nén cơn giận.
Trong phòng khám, Bảo ngày càng bạo, xem Phương như công cụ tình dục để thỏa mãn những ý tưởng bệnh hoạn của gã. Gã biến phòng khám thành sân chơi cho những trò đụ dâm dục. Bảo không còn hài lòng với việc chỉ xuất tinh vào trong lồn cô. Gã muốn đẩy giới hạn xa hơn, lôi kéo Phương vào những trò chơi tình dục mới, táo bạo hơn, ngay tại nơi làm việc. Gã thích cảm giác nguy hiểm, thích ý nghĩ đụ cô ở những nơi dễ bị phát hiện, và Phương, dù sợ hãi, không cưỡng được sự thú tính của gã.
Một buổi chiều, phòng khám vắng, Bảo kéo Phương vào phòng xét nghiệm, nơi có các dụng cụ y tế sáng bóng.
– “Hôm nay anh có trò mới cho em” gã nói, mắt lấp lửng dục vọng.
Gã khóa cửa, bật đèn mờ, rồi lấy một chiếc ống tiêm y tế không kim, chứa đầy gel bôi trơn y tế mát lạnh.
– “Nằm xuống đi, bác sĩ Phương, để anh ‘điều trị’ cho em”
Gã cười đểu, ép cô nằm lên bàn xét nghiệm, chân dạng ra. Gã lột váy cô, xé quần lót, để lộ nguyên cái lồn hồng hào ẩn sau lớp lông đen bóng , rồi bóp một ít gel bôi trơn lên âm vật cô, dùng ngón tay xoa nhẹ, làm cô rên khẽ, lồn co bóp.
– “Lồn em nhạy thế này, thích đồ chơi mới không?”
Gã hỏi, lấy ống tiêm, bơm gel mát lạnh vào lồn cô, cảm giác lạnh buốt làm cô cong người, rên rỉ.
Bảo tiếp tục trò chơi, lấy một chiếc kẹp y tế nhỏ, kẹp nhẹ lên núm vú hồng hào của cô, vừa đủ đau để kích thích.
– “Thích không, em? Anh làm em sướng không bệnh nhân Phương?”
Gã nói, cúi xuống liếm lồn cô, lưỡi gã trêu chọc âm vật, kết hợp với gel lạnh, làm cô rên to, phải cắn môi để kìm tiếng. Gã cởi quần, cặc gã bật ra, cứng ngắc.
– Hôm nay anh xả tinh vào bồn chứa tinh của anh nhé
Gã gầm gừ, đẩy cặc vào lồn cô, gel bôi trơn làm mỗi nhịp trơn tru hơn, sâu hơn. Phương hét lên, lồn cô ôm chặt cặc gã, sướng điên dại. Gã bóp vú cô, kẹp y tế trên núm vú làm cô vừa đau vừa sướng, và khi gã bắn tinh vào lồn cô, tinh dịch nóng bỏng tràn ngập, cô đạt đỉnh, rên rỉ không kiểm soát.
– Sướng thế này, em còn cần thằng Thành làm gì?
Bảo cười, rút cặc ra, tinh dịch chảy xuống bàn xét nghiệm.
Bảo không dừng lại. Gã nghĩ ra trò chơi mới, gọi là “bác sĩ phục vụ.” Một ca đêm, gã bắt Phương mặc áo blouse mà không mặc gì bên trong, không áo lót, không quần lót, chỉ một chiếc áo khoác mỏng để lộ lồn và vú ở giữa.
– “Hôm nay em phục vụ anh như bệnh nhân đặc biệt đi nào”
Gã ra lệnh, kéo cô vào phòng khám bệnh, bắt cô ngồi lên ghế bác sĩ. Gã nằm lên bàn khám, cởi quần, cặc gã dựng đứng.
– “Khám cặc anh đi, bác sĩ”
Gã nói, mắt đầy dục vọng. Phương, dù xấu hổ, không cưỡng được. Cô cúi xuống, dùng tay vuốt cặc gã, rồi ngậm vào miệng, bú chậm rãi, lưỡi cô lướt quanh đầu cặc gã. Bảo rên khẽ, giữ đầu cô, đẩy cặc sâu vào họng cô.
– “Giỏi lắm, bác sĩ, bú cặc bệnh nhân giỏi thế”
Gã nói, rồi kéo cô lên, đặt cô ngồi lên cặc gã, lồn cô nuốt trọn cặc gã, không bao. Gã bắt cô nhún, áo blouse bung ra, vú cô nảy lên xuống theo nhịp. Gã bắn tinh vào lồn cô, tinh dịch tràn ra, ướt đẫm ghế bác sĩ.
Một trò chơi khác mà Bảo ưa thích là “đồ chơi điều khiển.” Gã lén mua một viên rung điều khiển từ xa, nhỏ gọn, đưa cho Phương, bắt cô đặt trong lồn khi làm việc.
– “Em cứ khám bệnh bình thường, nhưng anh giữ remote”
Gã nói, cười đểu. Trong giờ làm, khi Phương đang khám cho bệnh nhân, gã ngồi ở góc phòng, bật remote, làm viên rung kích thích lồn cô. Phương cố giữ bình tĩnh, nhưng lồn cô chảy nước không ngừng, co bóp, mặt đỏ bừng, phải giả vờ ho để giấu tiếng rên. Có lần, gã bật rung mạnh, làm cô suýt đạt đỉnh ngay trước mặt bệnh nhân, phải nắm chặt bàn để giữ vững. Sau khi bệnh nhân đi, gã kéo cô vào phòng nghỉ, lột váy, đụ trần, bắn tinh vào lồn cô, cười:
– “Lồn em nứng thế này, đúng là đồ chơi của anh.”
Hết chương 2
