Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cô Thu

Chương 58



Viết tiếp bộ truyện !!

-Tiếp theo thế nào chắc cháu cũng biết rồi nhỉ ? –Cô Lam nói , ánh mắt hơi nặng xuống 1 chút có vẻ như cô đang hoài niệm lại khoảnh khắc cô bước qua ngưỡng cửa con gái xuân thì … trở thành một người phụ nữ thực thụ ….

– Dạ… – Thu đáp , cô hiểu cảm giác của cô Lam chứ , còn gì tuyệt vời và hạnh phúc bằng khi trao thân gửi vàng cho người đàn ông mình yêu .

Một chút thoáng qua hình bóng người chồng hiện lên trong đầu Thu , cô nhớ lại kỷ niệm  như một thước phim tiếp nối nhau chiếu trong bộ não của Thu . Không biết bây giờ chồng cô –Phúc đang làm gì ? thời gian trôi qua không dài không ngắn . Mặc dù trước khi đi cô đã để lại lời nhắn cho anh nhưng trong thâm tâm của cô … Phúc là người đàn ông cô yêu và thương nhất trong  đời…

– Haizzzz… – tiếng cô Lam thở dài , không khí dường như bị một thứ gì đó đè nén xuống hai người phụ nữ  im lặng chỉ nhìn ra khoảng không đen kịt phía trước .

 

Thời gian trôi qua nửa tiếng sau , đủ để cả hai nhớ lại và lắng xuống vô vàn cảm xúc ngổn ngang…

 

-Nhưng chuyện tiếp theo đây cô mong cháu hiểu vì sao cô lại chia sẻ với cháu chuyện quá khứ của cô . –Cô Lam đặt tay lên đùi Thu .

-Vâng ạ.. – thu trả lời .

 

– Sau khi cô trở thành người phụ nữ của Minh , cô nghĩ rằng tình yêu này sẽ làm hai người có động lực để phấn đấu trông công việc và cuộc sống hiện tại . Nhưng trớ trêu thay , cô đâu có biết nhiều biến cố sẽ làm cô thay đổi con người và góc nhìn về xã hội như vậy  ! – Cô Lam tiếp tục kể về câu chuyện của cuộc đời mình …

 

Hai người quấn qít nhau từ nơi làm việc đến khi về ngôi nhà nhỏ của hai người , nơi này là của Minh mua để hai người có thể ở cùng như vợ chồng !  Những đồng nghiệp có người ghét có người thích ,đông nghiệp nữ  họ ghét , ganh tỵ khi Lam mới vào công ty đã được Minh cùng  các sếp nâng đỡ và Lam lại là người yêu của sếp họ , tâm lý phụ nữ ai cũng vậy cả .  Còn phía đồng nghiệp Nam họ lại thấy khó chịu bởi vì Lam là bông hồng mới mẻ lại còn xinh đẹp nhất trong công ty khộng khó để họ thất vọng như vậy . Hai người hạnh phúc và vui vẻ với nhau ngày qua ngày cho đến một ngày đầu thu năm ấy .

– Tối nay các sếp trong công ty tổ chức tiệc ,  em đi cùng anh nhé ? – Minh quay sang nói với Lam khi cô đang rúc vào ngực Minh để làm nũng .

– Dạ… nhưng mà.. có mỗi mình em là nhân viên sợ rằng…- Lam ấp úng , cô biết những buổi tiệc này không dành cho những người có chức vụ thâp như cô .

– Không sao , lần này thấy các sếp thông báo sẽ cho các cán bộ có cấp vụ từ quản lý nhóm được tham gia cho nên em không phải ngại đâu . Huống hồ em lại còn là trưởng phòng cho nên sao thiếu phần được .-Minh  nói , tay không quên lòn xuống mà nhéo vào bộ ngực đầy đặn săn chắc của Lam .

– Ơ kìa , anh này… – Lam đỏ mặt , mặc dù hai người chung sống như chồng rồi cũng chẳng còn chỗ nào trên người Lam mà Minh chưa được thưởng thức . Nhưng cô vẫn hay xấu hổ m ngại ngùng trước những lần động tác trêu ghẹo của Minh .

– Hí hí , vợ của anh đẹp nhất ! – Minh quàng tay tụt chiếc áo  ngủ của Lam xuống rồi cúi xuống ngoặm lấy bầu vú trăng tròn của Lam mà ngấu nghiến …

-A… anh… ư… chỗ đó em nhột mà… ưm….. aaaaa…. Anh kỳ quá quà…. Ư…..ư… – Lam thở dốc và miệng chỉ nói được vài câu như cho có lệ trước con hổ đói là Minh .

 

19h tối hôm sau . Tại một nhà hàng sang trọng có khoảng hơn 40 người đã tập trung lại ngồi theo các bàn chia  thứ tự cấp bậc . Lam được xếp cùng bàn với vài người nữa cũng mang chức vụ trưởng phòng như cô .

– Nào … xin phép được mời mọi người một ly , tôi là Phong chủ tịch tập đoàn  . Cảm ơn mọi người đã có mặt trong buổi tiệc hôm nay ! – ông Phong vị chủ tịch có chưc vụ cao nhất đứng dậy tay cầm ly rượu hướng ánh mắt nhìn quét một lượt rồi nói to !

Bữa tiệc diễn ra được  một tiếng , không khí vui vẻ mọi người liền đứng dậy đề bạt góp vài tiết mục để cho buổi tiệc thêm phần sôi động hơn .

– Vì lần này có sự gớp mặt của rất nhiều cán bộ nhân viên hơn cho nên hôm nay sẽ chiều ý mọi người tổ chức buổi giao lưu văn nghệ để thêm phần gắn kết , tinh thần trong công việc được nâng cao hơn .Bên cạnh đó tôi cũng sẽ thưởng cho 3 tiết mục có phần trình diễn hay nhất ! – ông Phong lần nữa tuyên bố , mọi người  nhiệt liệt hưởng ứng bằng những tiếng vỗ tay , tiếng xôn xao nghị luận !

– Như vậy là chú Phong đã có lời , mọi người ai đăng ký tiết mục gì thì đứng dậy đi lên chỗ tôi để điền thông tin nhé ! – Minh tiếp lời , vì là cán bộ trẻ thêm nữa lại gần gũi với các sếp lớn cho nên Minh thường được giao những nhiệm vụ như này .

 

Lần lượt cũng có vài người đăng ký tiết mục chủ yếu là hát hò , Minh sau khi nhận hết lượt dky thì cũng đi xuống chỗ Lam đang ngồi , anh cúi xuống ghé vào tai cô thì thầm .

– Nay em làm 1 tiết mục nhé ? – Minh nói

– Ơ..dạ ? em có biết hát gì đâu ? mất công lên mọi người lại cười cho . –Lam đáp , cô sợ bị mọi người cười chê .

– Hì … em hát và nhảy rất hay mà ? đây cũng là dịp để gây ấn tượng với các sêp , em nên làm 1 tiết mục nhảy và hát đi cho trọn vẹn ! Anh đảm bảo không ai qua được em đâu . – Minh liền nói , sau đó là cái nháy mắt đầy tình tứ .

-Nhưng mà… dạ vậy đăng ký cho em nhé ! – Lam ngập ngừng, mặc dù nghe Minh nói rất vào tai nhưng cô vẫn lo lắng một chút .

– Được rồi , anh biết em sẽ trình diễn bài gì rồi . Lát tới tên em thì lên nhé  ! – Minh cúi xuống thơm nhẹ lên má Lam rồi quay người lên trên bục sân khấu.

Vì là nhà hàng  xịn xò cho nên phòng vip như một quảng trường thu nhỏ  có đầy đủ từ bục sân khấu cho đến loa đài âm ly đủ thứ.

 

Tiếp sau , lần lượt những người có tên trong phần đăng ký  văn nghệ đều được xướng tên để thể hiện phần trình diễn của mình . Các sếp lớn ngồi chiếc bàn gần với sân khấu nhất , họ đánh mắt với nhau thỉnh thoảng lại ghé nói cười gì đó rồi lại đăm chiêu như đang suy nghĩ điều gì .

– Nài chú , con bé này nó ở phòng nào ấy nhỉ ? nhìn xinh đáo để vòng một nảy nở quá .

– HE HE … chủ tịch quả là có mắt nhìn hàng , con bé này da trắng mặt xinh vòng một thế kia chắc là hàng thật ạ. Cơ mà thấy bảo anh Hùng giám đốc kinh doanh chăn dắt rồi ạ , chủ tịch thích thì lát em báo anh Hùng câu ạ .

– Cái chú này , chỉ đượcv cái … he he …

 

– Ui zời , anh nhìn cái cô kia kìa … đấy đấy đang nhảy đấy . Vòng ba căng đét thế này mà dập từ sau thì đúng hết nấc anh ạ !

– Hahaaa nhưng  tôi nghe nói cô đó có gia đình rồi , chồng là cấp dưới hay sao ấy !

-Ôi cô bé này em dùng rồi , đúng chuẩn cái mùi gái có chồng tê lắm chủ tịch ạ !

 

Từng tiếng bàn tán to nhỏ của những vị sếp lớn đang rì rầm sôi nổi , Minh ngồi cạnh mặt hơi đỏ lên 1chút nhưng vẫn thỉnh thoảng chêm theo vài câu để làm vừa lòng các vị .

 

– Tiếp theo chương trình văn nghệ , tiết mục của trưởng phòng Lam ! – Minh xướng tên  tiết mục của bạn gái .

 

Lam bước lên sân khấu , khoảnh khắc cô bước đi giữa những con mắt đang dõi theo mình sự ngại ngùng thêm một chút lâng lâng của rượu đôi gò má của cô ửng hồng .

Hôm nay Lam mặc một chiếc váy sang trọng , đằng sau  váy khoét 1 mảng lớn từ cổ tới gần tận thắt lưng khoe trọn toàn bộ tấm kuwng mảnh mai và trắng bóc . Chiếc váy khéo léo xẻ một đường từ đùi tới gót chân khi bước đi Lam làm lộ phần chân không cao quá cũng không thấp quá , như mờ như đục  làm tất cả những gã đàn ông trong hội trường chỉ biết thầm trách móc chiếc váy có tỷ lệ xẻ quá khó chịu .

“ mẹ nó , sao không cao lên  một chút nữa “

“ chân này mới là chân chứ , ai như mụ vợ ở nhà chân như dậm mả tổ “

“ ông Minh vớ bẫm thật , này mà vào mình chắc chơi đủ các lỗ ngày ba bữa “

“ Hữu duyên  sét đánh không nhả”

 

Từng suy nghĩ từng tiếng thì thầm từng ánh mắt bao quanh lấy Lam . Khuôn mặt của Lam thời điểm đẹp nhất của người con gái , vẻ đẹp của Lam không vướng chút bụi trần nào . Da mặt trắng hồng mịn màng , từng chi tiết trên khuôn mặt hoàn mỹ tới các đường giao nhau dù là nhỏ nhất . Bộ ngực của Lam không phải quá to đồ sộ mà chỉ vừa phải , ẩn hiện sau tấm màn lấp ló lộ ra khe ngực phập phồng theo từng nhịp thở , từng bước đi .

 

Nếu như có một câu từ nào để diễn tả , miêu tả hiện thực về vẻ đẹp hút hồn này của Lam thì chỉ có những cụm từ như :

“ Bạch bích vô hạ “- Ngọc trắng hoàn mỹ , ám chỉ người con gái đó trong trắng như ngọc không có một điểm chê .

Hay là “ Bế nguyệt tu hoa “ Hoa nhường nguyệt thẹn .

 

– Đây là … ? – Ông Phong chủ tịch mãi mới cất tiếng sau khi choáng ngợp với vẻ đẹp của Lam .

Sauk hi ông Phong lên tiếng, những người ngồi ở cạnh mới bừng tỉnh khỏi cơn mê man , u mê với sắc đẹp của Lam .

-Dạ thưa chú , đây là bạn gái của cháu . Người mà cháu hay nhắc với các chú đấy ạ ! – Minh vội vàng lên tiếng , trong ánh mắt như có phần tự hào và hãnh diện khi chứng kiến toàn bộ những cung bậc cảm xúc của mọi người từ khi  Lam đứng dậy tiến về sân khấu .

-À..thế hả ? ừ chú nhớ rồi ! chúc mừng cháu nhé , có bạn gái rất xinh đẹp đấy .- ông Phong nở nụ cười quàng tay qua bắt tay Minh.

-Vâng , cháu cũng thấy mình may mắn ạ ! – Minh càng hứng khởi , anh biết chắc chắn Lam sẽ nổi bật như vậy mà . Hôm nay cô mặc bộ váy này tới mInh được nhìn ngắm cơ thể Lam hằng ngày mà còn bất ngờ , chỉ tiếc là không kịp thời gian chứ nếu không anh cũng đè cô xuống mà làm một hiệp cho đỡ vật vã.

 

Ông Phong dường như đang có một suy nghĩ nào đó rất khác lạ , ông ta quay lên sân khấu ánh mắt dán chặt vào cơ thể của Lam .

– Chủ tịch thấy cô Lam này thế nào ạ ? – Người đàn ông khoảng 40 tuổi ghé vào tai ông Phong mà hỏi nhỏ .

– Chú nghĩ anh còn thấy thế nào được nữa ? chẹp…chẹp… – ông Phong cũng trả lời rất khẽ, chỉ có hai người nghe thấy , miệng thỉnh thoảng hơi  nhếch lên tiếng nước  bọt và đầu lưỡi phát ra âm thanh như đang them thuồng gì đó .

– Em hiểu ạ .. anh cứ để em ạ. – Người đan ông trung tuổi đáp .

Người này tên là Phương , Hoàng Minh Phương . năm nay 42 tuổi , đang là trợ lý của ông Phong . Phương theo 1 khía cạnh thì là thầy của Mình , dạy Minh và chỉ cho Minh những ngón nghề để chiều lòng các sếp đến một lúc nào đó Minh sẽ thay thế Phương ngồi vào vị trí này . Vì Phương muốn được xuống những chi nhánh khác của tập đoàn , có câu làm vua xứ mù còn hơn làm thằng chột chỗ sáng .

Sau nhieuf năm theo hầu các sếp , Phương muốn được về một chi nhánh nào đó an nhàn tới hai chục thậm chí ba chục năm sau khi nghỉ . Khi xa các sếp với sự tin tưởng khi là cánh tay phải đắc lục, Phương không khác nào Hổ ở trong rừng .

 

– Có được không ? đây là bạn gái của thằng Minh đấy ? nó đang theo làm đệ của chú , có ổn không? – Oong Phong hơi cau mày , dù gì cũng là người của cấp dưới . Nói đi nói lại cũng sợ phiền hà không đáng có .

– Anh yên tâm , em chưa bao giờ làm anh thất vọng mà ! – Phương đáp , tay  liền vỗ nhẹ vào tay của chủ tịch . Cái vỗ tay này làm chủ tịch cực kỳ hài lòng , chưa bao giờ Phương thực hiện cái vỗ tay đó mà thất bại một lần nào cả .

Trong tập đoàn có bao nhiêu phụ nữ ? nhiều không đếm xuể , ông Phong không bao giờ phải ra mặt cũng như là lên tiếng . Chỉ cần một cử chỉ của Phương là cái vỗ tay đó như đã hiểu thấu lòng của ông Phong vậy .

Phương suy nghĩ , Minh là gì ? chỉ là một tên thế chỗ lót vào vị trí của mình để hắn có thể rời đi một cách êm xuôi hưởng thụ thành quả mà thôi . không có Minh thì còn có hàng tá người muốn như Minh để thế vào chỗ này cho nên cứ bình tĩnh  Phương đoán sau khi phi vụ này hoàn thành , hắn sẽ được cao chạy xa bay ra một cơ sở chi nhánh nào đó để an dưỡng rồi !

 

 

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...