Cơ thể tôi hợp với em gái một cách kỳ lạ!!!
Sau chuyến xe đầy ẩn ý, căn nhà ở thành phố dường như trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết đối với Quân và Ly. Cha mẹ luôn có mặt ở nhà, tiếng nói chuyện, tiếng bước chân, và cả những ánh mắt quan tâm vô tình đều trở thành rào cản vô hình, xiềng xích trói buộc hai anh em. Nỗi khao khát thể xác, vốn đã được giải tỏa một cách lén lút trên xe, giờ đây lại âm ỉ cháy bỏng, biến thành sự bứt rứt không nguôi.
Trong phòng khách, Ly nằm dài trên sofa, chăm chú xem một chương trình hoạt hình. Quân ngồi ở chiếc ghế bành đối diện, giả vờ đọc sách nhưng ánh mắt liên tục liếc nhìn về phía em gái. Đôi chân Ly duỗi thẳng trên sofa, chiếc quần đùi jean ngắn cũn cỡn khoe trọn cặp đùi trắng nõn và vòng ba căng tròn. Mùi hương quen thuộc của Ly, dù không nồng nặc như khi ở không gian kín, vẫn len lỏi vào khứu giác Quân, khuấy động dục vọng đang cồn cào.
`Chết tiệt, mình phải làm gì đây?` Quân nghĩ thầm, lật vội một trang sách mà không hề đọc lấy một chữ. `Mẹ cứ loanh quanh mãi trong bếp. Làm sao mà mình…` Anh siết chặt quyển sách trong tay, cảm thấy cơ thể nóng ran.
“Anh Quân ơi, có chuyện gì thế ạ?” Ly đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt tinh quái nhìn thẳng vào anh. “Sao anh cứ thở dài thế? Đọc sách chán lắm hả?”
“Không… không chán.” Quân giật mình, cố nở nụ cười gượng gạo. “Anh chỉ… đang nghĩ linh tinh thôi.”
Ly khẽ nhếch mép, ngồi thẳng dậy, đôi mắt không rời khỏi anh. Cô bé biết rõ anh đang nghĩ gì. `Anh Quân ngốc nghếch. Chỉ giỏi nghĩ linh tinh chứ có dám làm gì đâu.` Ly cố tình duỗi người một cách gợi cảm, chiếc áo phông bị kéo căng, ôm sát lấy khuôn ngực đang dần phát triển của cô bé. “Hay anh lại nhớ quê rồi? Chứ ở nhà mãi thế này cũng chán nhỉ?”
“Cũng… cũng đúng.” Quân gật đầu, cố gắng không nhìn chằm chằm vào những đường cong đang ẩn hiện dưới lớp áo của Ly. Anh đứng dậy, vờ đi vào bếp lấy nước uống. Đây là cơ hội duy nhất để lướt qua em gái.
Khi Quân đi ngang qua sofa, Ly đột nhiên vươn tay ra, giả vờ với lấy chiếc điều khiển bị rơi. Bàn tay nhỏ nhắn của cô bé “vô tình” cọ vào bắp đùi săn chắc của Quân. Một luồng điện chạy dọc sống lưng anh. Quân khẽ rùng mình, nhưng vẫn giữ vẻ mặt bình thản.
“Ơ, em xin lỗi anh Quân. Anh có sao không?” Ly hỏi, giọng nói đầy vẻ vô tội, nhưng khóe môi lại ẩn chứa ý cười. `Chạm được rồi! Anh Quân yếu mềm, chắc run rẩy hết cả người rồi ấy nhỉ?`
“Không… không sao.” Quân vội vàng lướt qua, tim đập thình thịch. Anh biết Ly cố tình, và điều đó càng làm anh khó chịu hơn vì ham muốn không được giải tỏa.
Trong bếp, mẹ đang rửa bát. Quân dựa vào quầy, ánh mắt không ngừng nhìn ra phòng khách, nơi Ly vẫn đang nằm dài trên sofa. Mỗi khi mẹ quay lưng lại, Ly lại liếc mắt nhìn Quân, nụ cười ranh mãnh trên môi cô bé như một lời thách thức. Quân cảm thấy mình như một con thú bị nhốt trong lồng, những bản năng nguyên thủy đang gào thét đòi được giải thoát.
Buổi tối, cả nhà quây quần bên bàn ăn. Ly ngồi đối diện Quân. Cô bé mặc một chiếc váy ngủ mỏng, đơn giản, nhưng lại càng làm nổi bật dáng người nhỏ nhắn và những đường cong ẩn dưới lớp vải lụa. Quân cố gắng tập trung vào bữa ăn, nhưng đôi mắt anh không ngừng bị hút về phía em gái. Anh cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Ly tỏa ra, và mỗi khi cô bé khẽ động đậy, chiếc váy lại co lên một chút, để lộ thêm phần đùi trắng ngần.
“Anh Quân, ăn rau đi này. Anh cứ ăn thịt mãi thế.” Ly lên tiếng, giọng nói trong trẻo khiến bố mẹ quay sang nhìn. Cô bé dùng đũa gắp một cọng rau cho vào bát anh, bàn tay cô bé cố tình cọ vào tay anh. `Anh cứ nhìn em mãi thế, có ăn được đâu. Nhìn em có no được không?`
“À… ừm, cảm ơn em.” Quân lúng túng đón lấy cọng rau, cảm giác như có dòng điện chạy qua đầu ngón tay anh. Anh ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt trêu chọc của Ly. Anh biết em gái đang cố tình khiêu khích anh ngay trước mặt bố mẹ.
Dưới gầm bàn, chân Ly khẽ cựa quậy, tìm đến chân Quân. Đôi chân mềm mại, trắng nõn của em bé nhẹ nhàng cọ xát vào bắp chân săn chắc của anh. Quân giật mình, suýt nữa làm rơi bát đũa. Anh cố gắng thu chân lại, nhưng Ly lại càng lấn tới, đôi chân em cứ ve vãn, trêu chọc, dần dần trườn lên cao hơn. Quân cảm nhận được Ly đang miết nhẹ mắt cá chân anh, rồi đến bắp chân, một cách chậm rãi và cố tình.
`Em định làm gì đây?` Quân lo lắng, mồ hôi bắt đầu rịn ra trên trán. Anh liếc nhìn bố mẹ, thấy họ vẫn đang vui vẻ trò chuyện, không hề để ý đến cuộc chiến ngầm dưới gầm bàn.
Ly thấy Quân căng thẳng, cô bé càng thích thú. `Anh Quân nhát thế. Có thế thôi mà đã sợ rồi. Không biết bao giờ anh mới dám làm gì em đây?` Ly mỉm cười, đôi môi chúm chím trông thật đáng yêu. Chân cô bé tiếp tục trườn lên, nhẹ nhàng lướt qua ống quần của Quân, đôi ngón chân thon dài chạm vào đầu gối anh. Cô bé cảm nhận được sự cứng nhắc từ cơ bắp anh trai, biết anh đang cố gắng kìm nén.
Quân cắn chặt răng. Anh muốn gạt phắt chân Ly ra, nhưng lại không thể làm thế trước mặt bố mẹ. Anh chỉ đành cố gắng giữ bình tĩnh, mặc cho cảm giác tê dại đang lan tỏa khắp cơ thể. Mỗi cú chạm nhẹ của Ly dưới gầm bàn đều như một ngọn lửa nhỏ, âm ỉ đốt cháy dục vọng trong anh.
Sau bữa ăn, khi cả nhà cùng xem tivi, Quân và Ly lại ngồi sát bên nhau trên chiếc sofa dài. Ly khẽ tựa đầu vào vai Quân, giả vờ buồn ngủ. Mái tóc mềm mại của cô bé cọ vào cổ anh, mùi hương đặc trưng của Ly lại một lần nữa bao trùm lấy anh.
“Anh Quân, em buồn ngủ quá. Anh cho em mượn vai nhé.” Ly thì thầm, giọng nói nũng nịu. `Giờ thì sao? Anh có dám làm gì không?`
Quân cứng đờ người. Anh cảm nhận được trọng lượng cơ thể Ly tựa vào mình, cảm giác mềm mại từ bờ vai cô bé. Bàn tay anh vô thức đặt lên đùi Ly, định đẩy cô bé ra, nhưng lại biến thành một cái vuốt ve nhẹ nhàng. Ly khẽ rùng mình, cô bé có thể cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay anh truyền qua lớp vải mỏng.
`Anh ấy chạm vào mình rồi!` Ly thầm sung sướng. Cô bé khẽ cựa quậy, dịch chuyển hông một chút, khiến vòng ba của mình cọ sát vào đùi Quân. Cô bé biết anh sẽ cảm nhận được.
Quân cảm thấy dương vật mình cương cứng đến nhức nhối. Anh không thể làm gì hơn ngoài việc giữ nguyên tư thế, ánh mắt dán chặt vào màn hình tivi, nhưng tâm trí anh lại hoàn toàn bị Ly chiếm lấy. `Em… em lại làm thế rồi.` Quân nghĩ thầm, cảm thấy bất lực. Anh khát khao được chạm vào em gái một cách tự do, được giải tỏa cơn bức bối này, nhưng lại bị hoàn cảnh trói buộc.
Đột nhiên, Ly khẽ động đậy, bàn tay cô bé lén lút luồn xuống dưới cánh tay Quân, tìm đến eo anh. Các ngón tay Ly nhẹ nhàng miết lên cơ bụng săn chắc của anh, rồi lướt xuống thấp hơn, dừng lại ở mép quần.
`Em muốn anh Quân lắm rồi…` Ly nghĩ, ngón tay cô bé khẽ gõ nhẹ vào viền quần của anh, như một lời mời gọi thầm kín.
Quân hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm nén. Cảm giác tay Ly ở nơi nhạy cảm khiến anh muốn bùng nổ. Anh khẽ nghiến răng, và Ly có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong cơ thể anh trai.
“Anh Quân, anh có thấy khó chịu không?” Ly thì thầm, giọng đầy khiêu khích. “Sao anh cứ cứng người thế?”
`Em… em biết rõ mà.` Quân muốn nói ra, nhưng anh không thể. Anh chỉ đành siết chặt hàm, ánh mắt vẫn cố gắng giữ vẻ thờ ơ. Nỗi khao khát bị kìm nén đang dâng lên tột độ, biến mỗi khoảnh khắc ở gần Ly thành một cực hình ngọt ngào.
Tối muộn, khi bố mẹ đã ngủ say, Quân trằn trọc trong phòng. Anh không thể chợp mắt. Hình ảnh Ly, những cú chạm lén lút, mùi hương của em gái… tất cả cứ quẩn quanh trong tâm trí anh. Anh muốn đến phòng Ly, muốn được thỏa mãn cơn khát khao đang hành hạ mình. Nhưng anh biết, điều đó là không thể. Đây là nhà, không phải căn nhà kho cũ kỹ hay chiếc xe hơi kín đáo. Mọi ánh mắt đều có thể bắt gặp, mọi tiếng động đều có thể bị nghe thấy.
Ly cũng nằm trong phòng, trằn trọc không kém. Cô bé vẫn còn cảm nhận được hơi ấm từ tay anh Quân trên đùi mình, cảm giác hột le bị anh miết nhẹ dưới gầm bàn. `Anh Quân… sao anh không sang? Em biết anh cũng muốn mà.` Ly khẽ cựa quậy, cảm thấy âm hộ mình lại ẩm ướt. Nỗi bứt rứt không được chạm vào anh trai, không được giải tỏa, khiến cô bé bồn chồn.
Cả hai anh em nằm đó, cách nhau chỉ một bức tường mỏng, vật lộn với những cảm xúc cấm kỵ và khao khát bị kìm nén. Đêm dài, và nỗi bứt rứt trong họ cũng kéo dài theo.
