Cô Chủ Shop Hoa
Ông Tư ngạc nhiên vì nhà của con mình rộng hơn lúc ông lên ăn tân gia. Có lẽ phòng khách rộng hơn. Phía trước cổng hai cây mai vàng cái gốc đã bự rất nhiều lần. Nhà con ông thật sự đầy đủ tiện nghi. Ông trải mình lên bộ ghế sofa.
Cường nè!
Gì hả ba?
Ba mới lên mà sao thấy không khí ở đây náo nhiệt làm ba như lên máu vậy đó.
Cường lại cười.
Ba à! Ở đâu quen đó. Từ từ ba ở đây lâu. Ba sẽ không muốn về quê. Vì ở đây rất vui. Ba thấy vậy thôi. Chứ hả? Một xíu sinh viên nó ra tiết. Nó chạy nghẹt cả đường. La ó um sùm vui lắm.
Ông Tư nhăn mặt. Ông hớp ngụm nước trà rồi nói tiếp.
– Vui cái gì mà vui! Ba mầy chỉ thích sự yên tĩnh và tiếng gà vịt kêu. Lên đây tao cũng thương vợ chồng bây lắm đấy!!
Ủa mà này con! Shop hoa của con Tuyền đâu.
Nảy ba không để ý.
Cường trả lời:
– Cái nhà sát bên này. Để hoa rất nhiều đấy ba! Hay xíu vợ con dẫn ba qua chơi. Mà giờ không gọn gàng đâu. Tại tụi người làm đang dọn hoa chuẩn bị giao khách.
Ông Tư:
– Tao hỏi thôi chứ mai mốt gì qua cũng được. Ủa mà sao vợ mày lâu về thế!
Cường:
– Ba nói linh thiệt. Vợ con ngoài cổng kìa.
Từ xa tiếng xe SH màu trắng hạ giọng trầm rồi tắt máy. Tuyền vội bước xuống xe. Trên xe treo rất nhiều đồ. Nguyên liệu chuẩn bị làm cơm chiều. Đã lâu rồi nhà Tuyền Cường ít vui lắm. Hôm nay chính Ông Tư đã thay đổi bầu không khí.
Ba…
Tuyền chào ba chồng.
Ông Tư cười lớn.
– Bây mua chi nhiều đồ ăn thế này. Tao không ăn nổi đâu. Hai đứa bây tiêu tiền hoang phí quá.
Tuyền vừa nói vừa bước vào nhà :
– Ba này. Có cái gì quý bằng ba mẹ. Bao nhiêu đó
có thấm thía gì đâu ba.
Tuyền chỉ rửa vội được cái mặt. Nàng quay ra làm cơm. Ông Tư và Cường nói một lát cũng vào làm chung. Ông Tư thì lặt rau. Cường thì rửa cá. Không khí thật sự vui vẻ.
Mới đó đã 2h chiều. Tới giờ Cường phải vào chỗ làm.
Tuyền hơi buồn
– Chồng! Hôm nay ba lên. Anh nghỉ buổi chiều được không?
Cường cười: Đương nhiên rồi. Nhưng mà anh phải vào công ty một lát tầm 2 tiếng anh sẽ về.
Tuyền mừng rỡ.
Lúc này ông Tư cũng lên tiếng.
À. Con gọi xem anh chị xui có qua dùng cơm được không con?
Cường:
À há! Con quên mất há. Để con điện.
Một lúc sau, Cường đi rồi. Cơm canh cũng gần xong. Ông Tư mấy kêu Tuyền đi tắm rửa.
Tuyền nè. Con tắm đi con. Để ba dọn dẹp cho.
Tuyền cười.
Ba tắm trước đi. Ba đi đường xa. Tắm trước cho thoải mái.
Ba mồ hôi không sao mà tắm. Bây tắm trước đi.
Ba ra ngồi nghỉ chờ hai anh chị xui qua.
Tuyền thấy vậy đồng ý. Nàng chỉ nhà tắm cho ba mình.
Sau đó. Nàng vào đóng cửa lại. Nàng lột sạch quần áo trên người. Dưới vòi sen. Tiếng nước chảy tách rách. Ông Tư ngoài này. Cũng sửa soạn đồ tắm. Ông thấy cái bọc đen đựng quần áo nhỏ mà con dâu bỏ quên ông định đưa cho Tuyền mà nó đang tắm thôi đợi chút xíu vậy.
Ba à. Con tắm xong rồi. Đồ dơ ba để trong thau đi. Xíu con đem giặt cho ba.
Thôi thôi đi chị ơi… đồ tôi tôi tự giặt à. Kì lắm. Tánh ba ít làm phiền ai lắm.
Trời ơi. Mấy cái đó ba già rồi ba làm không được đâu. Lâu ngày sẽ sinh nhức mỏi. Nếu vậy có máy giặt để con giặt bằng máy giặt.
Ông Tư lại từ chối
Trời có mấy bộ đồ ngày nào cũng bận máy giặt hả. Tiết kiệm tiền điện đi hai đứa.
Tuyền lại cười vì cái tính của ba.
Thôi. Ba đi tắm đây. Mà Tuyền nè. Đây là đồ con bỏ quên. Ba đem lên cho bây nè.
Tuyền hơi ngượng ngượng. Trời con hư quá. Ba làm con có tội quá.
Ông Tư
Trời ơi tội gì. Đem đi cất đi con.
Tuyền: mà ba hứa không được nói với anh Cường. Anh Cường ảnh la con chết.
Ông Tư:
Hai đứa bây sao dè dặt quá vậy. Người một nhà cả mà. Ba xem con như Cường. Đều là con của ba. Có gì đâu ngại ngùng. Để quên đồ thì ba đem lên.
Tuyền lại cười vì ông ba chồng thẳng thắng và tình cảm.
Thôi không nói nữa. Ba đi tắm nhe.
Tuyền lúc này đang dọn cơm từ từ trên phòng khách.
Tự nhiên có tiếng nói vang trong nhà tắm.
Ôi Tuyền ơi. Tuyền!
Nàng chạy vội.
Chuyện gì thế ba? Nàng cũng hốt hoảng.
Tuyền đứng phía ngoài nhà tắm.
Ông Tư nói lớn hơn.
Trời ơi ba không biết bật vòi nước. Bật lên nước nóng ba quá. Mà bây giờ ba tắt rồi. Nhưng ba vặn hoài không ra nước nữa con ơi.
Tuyền:
Hay ba mở cửa ra đi để con giúp cho. Ba vặn bên trái ấy.
Ông Tư: nó kẹt cứng rồi con ơi!
Tuyền :
Ba mở cửa con giúp!.
Ông tư đáp nhanh:
Ờ. Mà ba mặc lại quần vô cái. Ba đang ở truồng con ơi..
Tuyền không nhịn được cười vì ông bố chồng dễ thương có gì nói nấy hà.
Lúc này ông tư mấy xỏa cái quần tà lỏn vào
người . Người ông ướt nhẹp do nước nóng nên cái quần cũng thấm nước và áp sát người ổng.
Sau đó Tuyền cũng vào được rồi. Lúc đầu nàng cũng hơi ngại rồi sau đó cũng quen
Ông Tư ở trần lộ hai đầu ti đen xì. Tuyền chỉ biết cười thầm vì ba chồng dở hơi mà dễ thương.
– Xong rồi ba! Ba tắm đi!
Ông tư cười ngại ngùng khẽ lộ những nếp nhăn tuổi xế chiều.
Cám ơn bây. Không có con chắc ba ở dơ rồi.
Tuyền rời bước khỏi nhà tắm.
Con ra chuẩn bị tắm. Ba tắm thoái mái đi.
Ôi Anh Cường và Ba mẹ con qua tới rồi ba ơi.
Vậy hả? Để ba ra mở cổng cho.
Tuyền :
Ý bậy. Để con ba cứ ngồi yên. Ba lấy chén đũa ra giúp con là được.
Ông Tư: ừ cũng được. Có đồ nặng thì kêu ba.
Ơ kìa Anh xui. Lâu qua chúng ta mấy gặp nhau.
Ông Tư vừa vui vừa mừng rỡ nhưng cái lòng dạ lại bồn chồn vì anh chị xui đem 1 thùng bia qua.
– Trời đất ơi. Anh xui. Anh lên không nói tôi sớm. Nay đang làm mà mừng chạy qua liền đó!
Ôi quý hóa quá!
– Vào vào…Cường..Tuyền…lên con.
Cả nhà sum họp vui vẻ bên nhau bên chầu nhậu.
Một lát sau mặt ai cũng đỏ bèn. Cái mặt ông Tư đỏ như trái gấc đi đường xa mà chơi bia thì say men.
Ông Tư ngủ hồi nào không hay. Đã lâu rồi ít có vui và sum họp như vậy. Mặt dù ba mẹ vợ của Cường tuy giàu sang quý tộc nhưng họ xuất thân từ nông nên cũng khá bình dân chân chất.
Ít ai biết Tuyền tửu lượng khá cao. Tại thời sinh viên Tuyền uống nhiều nên lên đô. Nàng rất hay đi bar với đám bạn nên thử hầu hết các loại rượu có trên đời. Tuyền và chồng thu dọn bãi chiến trường. Ông tư lúc này đi quẹo qua quẹo lại khiến Cường phải dìu ông về phòng. Cái phòng mới nhưng được hai vợ chồng dọn dẹp rất đẹp và thơm để đón ông Tư.
Ông Tư nằm dài ra thở hổn hển.
Cường thủ thỉ vào tai ông Tư.
– Ba ngủ đi. Đi đường xa ba ngủ thoải mái.
Ông Tư khẽ mở mắt rồi nhắm mắt ngay.
– Hai bây dọn bàn dùm ba nhé.
Cường cười rồi từ từ bước ra khỏi phòng.
– Ba lo gì cứ ngủ đi. Đừng bật máy lạnh nguy hiểm lắm nhe ba!
Chiều hôm đó, sau khi cha và mẹ Tuyền về thì Cường cũng có việc phải vào công ty. Có một số việc dang dở chưa làm xong.
Lúc này Tuyền ở nhà một mình. Bên trong phòng là ông Tư đang ngủ ngáy khò khò.
Tuyền bật tivi lên và xem truyền hình.
Một lát sau ông Tư lại la lên. Lần này không la lớn bằng trong nhà tắm. Cái giọng khàn khàn của người say làm Tuyền giật cả mình.
– Tuyền ơi! Cho ba cái thau. Ba muốn ói!
Tuyền chạy ngay vào nhà bếp lấy thau rồi vào phòng! Nàng rất kỹ việc này.
– Nè ba!
Vừa xong thì có bao nhiêu trong bụng ông Tư cho ra hết.
Ối trời! Ba ngại quá. Tại đi xe đường dài với nhậu hơi vui hơi nhiều. Con thông cảm nhé!
Tuyền hơi nhăn mặt vì mùi bia tanh ối phản ra khắp cái phòng.
– Không sao ba! Ba ói ra là khỏe. Để trong bụng khó chịu lắm. Để con cho ba thuốc uống nhé.
Ông Tư ngước lên nhìn con dâu:
-Thuốc men gì con! Xíu khỏe ngay. Để ba đi đổ cho.
– Thui ba! Ba nằm nghỉ đi. Con đổ được.
Ông Tư khẽ cười và từ chối.
-Thôi không được đâu Tuyền. Ba không muốn
làm phiền con. Ba ở mình quen tự làm rồi. Hơn nữa bây là con cành vàng lá ngọc để ba đi đổ cho !
Tuyền nghe có vẻ ấm lòng. Nhưng nàng là dâu nên phải làm mấy việc này là đúng rồi. Nhưng Tuyền chưa kịp từ chối thì ông Tư ngồi phăng dậy. Dáng ông loạng choạng bước không vững. Tuyền đành bó bụng dìu ông đi. Tướng ông Tư khá ì ạch có lúc ép cả người Tuyền vào tường. Ông Tư sỉn quá không giữ được thăng bằng được.
Tối đến, ông Tư đã tỉnh rượu. Ông ra khỏi phòng. Kiếm cái gì ăn. Tuyền lúc này biến mất chẳng thấy đâu. Ông Tư cũng không muốn réo con dâu. Ông tìm kiếm trong tủ trong bếp kiếm gì đó bỏ bụng mà không gặp. Cái bụng ói xong trống rỗng. Ông Tư bất lực đi về phòng. Đi ngang qua phòng con dâu thấy nó đang thoa kem dưỡng da. Hai cái chân dài miên man trắng muốt trong phòng. Tuyền đang thoa từ cánh tay xuống tận đùi. Từ cánh cửa có thể quan sát thấy thân hình
hoàn mỹ của Tuyền. Tuyền quả là một cô gái xinh đẹp dáng chuẩn. Nhưng ông Tư nào có để ý vì đó là con dâu của ông. Ông xem như con ruột.
Ông gõ cửa.
Nghe hai tiếng cốc cốc.
Tuyền bất giác nhìn ra thấy ông Tư đang lấp ló.
– Tuyền
-Ba
Tuyền vội bước xuống giường mở cửa.
– Có gì không ba ba thức hồi nào vậy?
Trước mặt ông Tư là hai cặp đùi trắng muốt, mùi thơm nữ giới phản phất khắp phòng. Nhưng ông Tư không để ý lắm. Ông đã già rồi và thứ ông Cần là cái gì đó bỏ bụng.
– Ba đói quá trời, nhà có gì ăn không con?
Tuyền hơi bối rối.
– Ôi hôm nay ăn tiệc xong cũng không còn món gì? Hay là ba ở nhà con chạy xe ra đầu lộ mua hủ tiếu cho ba ăn nhe!
Ba Tư ngại ngùng:
Thôi con! Con đang thoa kem, làm phiền con quá, ba nhịn sáng ăn cũng được.
Tuyền cười nhẹ. Môi nàng đỏ mộng.
– Trời. Con thoa kem gần xong rồi. Hơn nữa giờ còn sớm. Ba con mình đi. Sẵn mua cho Cường luôn.
Ông Tư:
– Con nói cũng có lý. Để ba về thay đồ. Con cũng thay đồ đi!
Tuyền cười.
– Đồ này mà thay gì ba. Con có mặc đồ trong mà. Không có lộ hàng đâu mà ba lo. Ba về thay đi. Con ra dẫn xe …
Con Tuyền thật hồn nhiên và dễ thương. Giữa ông Tư và Tuyền dường như cũng đã gần gũi hơn. Nhưng tình cha con thật. Chứ không có khoảng cách như những gia đình khác.
Tuyền dẫn con SH màu trắng để dưới cổng. Cùng lúc ông Tư cũng bước xuống.
– chà..chà…con xe cao thế con! Con chở ba nhé!
Tuyền đội mũ bảo hiểm nhìn ông Tư cười:
Đứng nhiên rồi. Ba ngồi sau con đi. Sẵn con chạy vòng vòng cho ba biết không khí thành phố.
Ông Tư:
– con chở gần gần thui khuya rồi.
Sau đó Tuyền lên xe. Ông Tư ngồi sau Tuyền. Hai bố con ra khỏi nhà
Xe chạy boong boong ngoài đường. Đèn đường sáng như ban ngày khác xa dưới quê giờ này tối thui. Chỉ có tiếng dế kêu mà thôi. Ông Tư có vẻ nhớ quê. Nhưng không khí nhộn nhịp cùng với con cái gần ông. Ông cảm thấy vui vẻ và an toàn. Mải mê nhìn ngắm đôi lúc tóc Tuyền cứ phả vào mặt ông.
Ông cảm thấy hơi vướng víu né ra sau. Rồi Tuyền thắng nhanh khiến người ông Tư đổ về trước áp vào lưng Tuyền. Tuyền thấy có vẻ không An toàn bèn quay lại bảo
-Nè ba, ba ngồi không vững thì vịnh vào vai con nè. Ba ngồi như vậy nguy hiểm lắm
Nghe lời con. Ông Tư bóp vào vai Tuyền. Cái vai mềm thơm và ấm nóng.
Tuyền bây chạy từ từ thôi. Ba sợ.
Tuyền cười lớn:
Chời…con chạy có 30 hà. Vậy là ba không quen ngồi xe rồi. Ba cứ an tâm.
Rồi Tuyền lấy cánh tay dài trắng mượt của mình chỉ xung quanh giới thiệu quán xá vòng quanh
cho ông Tư biết.
– Đây đây..cái quán này con và anh Cường rất thích đây ba, xíu mình ghé vào mua ba phần nhé!
Ông Tư:
Sao không ghé mua đi rồi về con?
Tuyền: khoan đã! Để con chở ba vòng vòng tham quan đã chứ! Còn sớm mà.
Thế là ngồi sau xe ông Tư hai lúa được con dâu hiếu thảo của mình chở đi chơi đổi gió cả buổi tối. Số ông Tư số Hưởng lúc về già. Có con dâu hiếu thảo và yêu thương ông như con gái ruột. Con dâu của ông lại xinh đẹp và giàu có khiến ông lại vô cùng hãnh diện.
Tối đến. Về tới nhà.
– Ba nè… ba khui bọc hủ tiếu ra ăn trước đi. Anh Cường ảnh về trễ lắm đó. Ba đừng chờ ảnh nữa. Tuyền nói với ba chồng.
Ông Tư cũng chờ hơi lâu bụng không sắp không chịu được nữa rồi.
– thế con ăn cùng với ba cho ba vui đi. Ăn một
mình buồn lắm.
– Dạ . Cũng được. Vậy thôi để ông Cường ổng ăn sau đi. Ba con mình cùng ăn. Để con pha cho ba 1 ấm trà!
Ông Tư: cám ơn con! Làm phiền con quá.
Tuyền: mà ba nè! Sau này ba đừng có một chuyện hai chuyện cũng cám ơn con. Con là con dâu của ba. Anh Cường là con ruột. Chúng ta là 1 nhà. Ba đừng khách sáo như vậy. Nha ba.
Ông Tư mỉm cười: Ừ ba biết rồi! Nhanh đi. Tao đói bụng quá rồi.
Trong nhà lúc này chỉ có hai bố con cùng ăn. Thằng Cường nó vẫn chưa về.
– Tuyền nè! Cường nó mải mê làm như vậy ba không lên con ở một mình con không buồn sao?
Tuyền nhìn ông Tư:
Um. Thật ra cũng buồn nhưng phải thông cảm cho ảnh. Mà lúc anh Cường không có ở nhà. Giờ này con ở trong phòng đọc sách,xem phim hay đi chơi với bạn con rồi. Có gì đâu. Riết quen ba à.
Ông Tư:
– Nghĩ là có chồng quậy phá cũng không được. Có chồng ham làm quá cũng không được. Để ba
về ba nói nó quan tâm con nhiều hơn. Không thôi có ngày bây ngoại tình.
Tuyền cười to:
– Ba này! Ba nghĩ con dâu ba tệ vậy sao! Tụi con quen nhau từ đại học. Có bao nhiêu chàng say mê con. Con chịu có mình anh Cường. Mà giờ ngoại tình. Haha .!!
Ông Tư:
– Tao đi trước tao biết! Phụ nữ không được chồng quan tâm sớm muộn cũng đổ vở hạnh phúc. Hơn nữa con là đứa con gái giàu lại rất đẹp.
Tới đây Tuyền cũng thấy ba chồng mình tinh tế.
– Ba ơi! Con lớn rồi con chính chắn lắm. Ba an tâm. Tụi con đang lo xây tương lai gia đình để sau này có cháu cho ba ẩm bồng. An tâm nhe ba.
Ông Tư:
Con nói thì nói sao ba cũng thấy lo. Ba lo Cường nó mê làm. Con sẽ bỏ nó giống như mẹ nó bỏ ba vậy!
Tuyền:
Thôi con hứa với ba là không có chuyện đó xảy
ra đâu. Ba ăn đi. Đừng lo. Con coi trọng gia đình mà. Ba đừng nhắc chuyện buồn. Ăn đi rồi lên phòng con xoa bóp cho ba. Rồi sau đó bắt phim cho ba coi nhé.
Ông Tư khẽ cười.
Bây cũng biết xoa bóp nữa à? Ba cũng đang nhức mình đây !
Thì con đi tập yoga cũng biết chút chút. Hôm nay ba ngồi xe lâu. Con sẽ bấm vai cho ba để ba khỏe lại.
Ông Tư:
Tốt quá! Cám ơn con nhe Tuyền!
Tuyền:
Ba lại cám ơn con nữa rồi! Hồi nảy mình giao kèo rồi mà!
Ông Tư cười: ừ…ba quên mất tiêu.
