Cô Câm
Đêm lạnh quá 12 độ c, gió hun hút thổi đã gần 12h đêm sương bay mờ mờ không gian ngoài khe cửa, nhà bên vẫn tiếng người lao xao, tiếng bước chân đi lại, tiếng xe gắn máy lúc ào lên ánh đèn sáng rục lan ra mấy khoảnh vườn . đêm nay, ngày mai là ngày đông chí tháng củ mật, tháng cưới vợ, ngày bốc mộ xây mả theo phong tục truyền lại từ thuở xưa đến tận bây giờ
Làng vẫn thế cái thay đổi thì như gió chạy qua làng, ào qua , xóa đi hình như có những thứ giờ không còn dấu tích , lớp trẻ giờ chúng có nhiều thứ để quan tâm, những người lớn tuổi thì tiếc nuối suýt xoa vì cuộc sống hôm nay nhịp thời gian làm cho người già không theo kịp
Chẳng biết tự bao giờ, cái gì réo rắt gợi lên trong lòng những ngày tháng củ mật lạnh tái tê thế này . tôi bỏ hết để trở về làng nhìn, đếm giọt thời gian trôi qua theo nhịp sống chậm, trong lòng lại dậy lên câu hỏi ..hôm qua, hôm nay,ngày mai cuộc sống sẽ thế nào
Và giờ này tôi ngồi đây gữa đêm lạnh nge tiếng gió ngoài cửa lạnh tái tê, tâm trạng bâng khuâng viết vài dòng về những gì mình đang trĩu nặng
Vậy xin bạn đọc hãy bình tâm chờ đợi về phần tiếp theo của câu truyện cuộc đời cô câm biến cố thế nào, để tôi kể các bạn nge về những gì đang chạy bên lề câu truyện cô câm …ngày của hôm nay ngày bốc mộ sang cát người thân đã khuất ở làng quê về ngững người đang sống và những người đã khuất của hôm qua
Truyện ông Kiền ốm
Buổi sáng khi sương đêm chưa tan trên ngọn cỏ lưa thưa bám theo đầu cổng tôi ngồi ở bậc hè sân nhìn ra ngoài cổng, bóng ai đang thấp thoáng đi vào . bà nhuận người mau mắn trò truyên nhất làng này, tôi nge bà bảo..khổ , khổ rồi cậu tú ạ
Bà bảo gì ạ, ai khổ ạ
À nhà ông kiền đêm qua rét thế mà phải kêu xe đi lên bệnh viện đấy
Sao lại vậy hả bà
À tại anh con rể cậu ạ
Cháu chả hiểu chuyện gì, sao lại tại anh con rể hả bà..cậu truyện của bà cứ loằng ngoằng, dài dòng, mở ra thắt lại theo thời gian ..hôm qua và hôm nay để rồi mãi mới tới cái dích đó là cuộc cãi nhau gữa ông kiền và cô con gái và anh chàng con rể. bực quá , uất quá, ông không chịu nổi ngã lăn đùng ra gữa nhà và lên cơn đột quỵ
Khổ thật , ngày hôm nay ở làng tôi là ngày con cháu tụ hội sang cát, bốc mộ cho những tế hệ đi trước, ông bà, cha mẹ. họ bảo làm cho cha mẹ ngôi nhà mới để báo hiếu công đức sinh thành..còn ông kiền thì con cái báo hiếu chưa thấy đâu, nge lời bà nhuận kể chỉ thấy uất ức trào lên vì những gì mà người đời hay bảo, nước mắt chảy xuôi ..nhưng chảy mãi không ngăn được nỗi lòng chúng đang gây họa
Ông Kiền đã 75 tuổi, cả đời ông ra ngoài cống hiến, tích cóp được mớ tiền, ông chỉ có 1 cô con gái đầu lòng đẻ mãi hỏng đến mấy bận ..thương đúa con gái một mình cô độc ,mấy chục năm trước ông xin thêm một đứa con nuôi cho con gái ông có chị, có em
Cô lớn trắng trẻo xin đẹp hiền từ ..chả biết ăn phải cái giống gì, bả gì..bả yêu..hay háo hức của tình yêu bồng bột ..kết duyên phải thằng đàn ông khùng khùng,tưng tửng, hoạt ngôn nói năng suy ngĩ toàn trên đầu trên cổ thiên hạ, sự ngiệp thì chả có nói năng thì như mở băng ca nhạc, thao thao bất tuyệt , tai thì điếc lửng, mắt thao láo ngó ngiêng..cha mẹ đẻ thì chẳng lo..chỉ nhăm nhăm mấy thửa ruộng mảnh vườn của ông cha vợ
Thằng thiểu môi trề giống như môi cá thiểu.chả biết nó có muu mô suy ngĩ tự bao giờ, ngọt ngào rỉ tai ông bà già vợ mấy năm trước ông kiền sang hết tên đất ở , đất ruộng tho vợ chồng thằng thiểu, đứa con gái nuôi lớn lên , lấy chồng đi làm thuê tứ nơi, tứ xứ..phiêu bạt bao năm vẫn chưa ổn định được ngôi nhà
Vợ chồng ông kiền giờ nay ốm mai đau..cần tiền thuốc thang..cơn sốt đất chạy qua làng muốn bán đi mảnh đất ngoài đường láy tiền lộ phí chữa bệnh
Chả hiểu thằng thiểu cho con vợ uống thuốc nhức chân gì mà ngày càng lú..đấu óc vô hồn chả ngĩ ngợi gì đến việc chăm sóc cho bố mẹ đẻ của mình..vợ chồng thằng thiểu bảo với ông rằng, ông bà già rồi, viện vỏn làm gì cho tốn tiền..có bệnh gì cứ làm nồi lá xông hơi là hết bệnh
Nhà, đất ở, đất ngoài đồng đã cho chúng rồi giờ là của chúng..muốn lấy lại phải bỏ tiền ra chuộc ..chứ giờ chả ai kí giấy bán nữa đâu
Gần trưa tôi và thằng cháu chạy xe lên bệnh iện thăm ông..chỉ thấy ông kiền thềo thào mấy câu..câu tú ơi..chắc lần này ông không qua khỏi. Sao đời ông nhiều bất hạnh…
Gió ngoài kia đang reo xào xạc..tàu lá chuối khô phì phạch theo gió thổi gữa đêm đông..cuộc đời sao lắm chớ trêu..truyện hôm qua, truyện hôm nay sao nhiều bận lòng thế, thái nhân tình ..và lòng trắc ẩn
Mình dừng bút tại đây , chuẩn bị theo dấu chân những người hàng xóm thân thương ra đồng..đêm nay đêm đông chí…nhớ cái đêm đông chí của cô câm và dì thắm ngày xưa quá..chẳng biết có ai còn muốn nge tiếp câu truyện..
thì lên tiếng đi nào
