Cô bé tầng 4 – Viết Tiếp
Cộc cộc cộc …
Tiếng gõ cửa làm Phương giật mình trở lại thực tế.
– Chị Phương ơi, em My đây. Em mang danh sách khách đặt bàn và menu tối nay lên cho chị.
– Uh chờ chị một chút, chị vừa chợp mắt
– Dạ
Phương ra mở cửa với khuôn mặt nghiêm túc như mọi ngày, nhưng làn da ửng hồng thì không qua mắt được My.
– Sao má chị đỏ hồng hào như vừa thử rượu thế ?
– Vậy hả, có lẽ do chị vừa gục đầu chợp mắt được 1 chút nên như vậy đấy. Không hiểu sao hôm nay chị hơi mệt
– Vậy chị ký giùm em 2 danh sách này để em đưa qua bên bếp rồi tranh thủ nghỉ thêm đi
– Uh cảm ơn em
Phương nhanh chóng duyệt 2 bản danh sách kèm theo chữ ký rồi đưa cho My. Đứng trước cửa phòng nhìn dáng vẻ nhanh nhẹn của cô nhân viên đang rảo bước về cầu thang, Phương nghĩ:
– Phải tập trung lại đầu óc thôi, hôm nay mông lung quá
Nghĩ đoạn cô quay người vào phòng để sửa soạn chuẩn bị đi kiểm tra 1 vòng các khâu. Vừa bước vào phòng, bỗng một bàn tay nắm lấy tay Phương rồi kéo cô về phía tường. Vừa kịp định hình nhận ra đó chính là Tuấn thì một nụ hôn nồng nàn đã áp lên môi Phương. Cô định đưa tay đẩy Tuấn ra thì bị ghì lại vào tường, Phương ú ớ khó khăn vì bị Tuấn khóa môi
– Tuấn . . . em . . . làm. . . . gì . . . .
Chưa kịp nói hết, lưỡi Tuấn đã lùa vào cuốn lấy lưỡi Phương khiến cô nghẹn lời. Cảm giác ngọt ngào từ một nụ hôn như thế này không biết bao lâu rồi cô chưa cảm nhận. Phương lùa lưỡi đáp trả, hưởng thụ cảm giác ẩm ướt ấm áp của nụ hôn Pháp. Nhưng chưa được bao lâu, Tuấn đã rời ra khiến cô hơi hụt hẫng và nhìn thẳng vào mắt cô
– Em yêu chị!
Nói xong Tuấn nhanh chóng rời khỏi văn phòng, vì đã bắt đầu vào ca tối nên mọi người đi lại nhiều hơn, ở trong văn phòng sếp lâu sẽ rất dễ bị để ý. Tuấn rời đi để lại Phương ngẩn ngơ chép miệng như muốn lưu lại chút ngọt ngào vừa rồi. Tim cô đập thình thịch sau sự bất ngờ vừa rồi, chút lý trí mới ban nãy còn lên tiếng nay đã im lặng hẳn, chỉ còn cảm giác nóng ran đang lan tỏa ở phía giữa đùi Phương…
