Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cô bé tầng 4 – Viết Tiếp

Chương 61



Tiến cúi xuống ngắm nhìn giây phút miệng Huyền đã hé mở và xoay dần về phía buồi gã, tay vẫn không ngừng móc móc khều khều cái lồn ướt đẫm khiến nước nhờn tràn xuống càng nhiều. Đúng lúc buồi gã cảm nhận được hơi thở nóng hổi của nàng và bờ môi kia sắp chạm vào thì

– Cộc….cộc….cộc….

Tiếng gõ cửa làm gã giật mình nhổm dậy lỡ mất dịp quý giá. Bực bội nhưng vẫn bình tĩnh, Tiến cố tình giữ im lặng hy vọng là có người nhầm phòng, nhưng tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục vang lên

– Cộc…cộc….

– Ai đấy ?

– Chúng tôi là công an phường đi kiểm tra đột xuất, có tin báo ở đây có đối tượng sử dụng chất kích thích. Mời anh mở cửa.

Trong lòng nghi hoặc vì kiểu kiểm tra này, dù nghĩ là có đứa nhân viên nào phá đám nhưng nếu đúng là công an phường thì nguy to. Tiến trèo ra giường, mặc quần áo vào rồi phủ lớp chăn lên người Huyền, chỉ để lộ khuôn mặt đang thở hổn hển vì thuốc đã ngấm sâu. Gã tắt bớt đèn rồi vặn to tivi lên chút để giả vờ là nàng đã ngủ, rồi đi ra mở cửa. Chốt cửa vừa được mở thì ngay lập tức cả cánh cửa đã bị đẩy mạnh đập thẳng vào người khiến gã ngã ra sau. Chưa kịp bình tĩnh thì một bóng đen đã lao vào và ngay sau đó là một vật cứng quất thẳng vào thái dương gã. Tiến nằm gục tại chỗ khi chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, còn người vừa lao vào chính là Phong. Thì ra khi phi đến địa điểm mà Huyền biểu diễn, hắn đã hỏi được nhà nghỉ mà nàng thuê phòng nên vội lao ngay tới. Bằng vài câu hỏi đơn giản với lễ tân và chút mẹo nhỏ, Phong đã vào được phòng.

Khi đã đánh ngất Tiến, Phong đi nhanh vào giường và phát hiện ra Huyền đang nằm uốn éo nửa thân trên trong chăn. Lật tấm chăn ra, quang cảnh trước mắt và lọ thuốc kèm kim tiêm ở bàn đầu giường đã giải thích cho hắn tất cả, Phong vội vàng cởi trói cho Huyền rồi lay lay nàng

– Huyền, Huyền, anh Phong đây, em có sao không ?

– Ư….ư….anh Phong à…anh đến rồi à…em nóng quá…ư..ư…..

Thuốc kích dục pha với chất kích thích đang phát huy tác dụng tối đa và nhất là sau khi cố hết sức giữ lý trí lúc nãy thì giờ Huyền đã hoàn toàn đờ đẫn. Nàng vẫn nhận ra Phong, vẫn cảm thấy vui mừng vì được cứu nhưng cơn ham muốn đang tung hoành khắp cơ thể khiến Huyền không thể ngừng việc uốn éo, cọ xát hai đùi lại.

– Em thấy trong người thế nào ? Có đứng dậy được không ?

– Ưm….em nóng…ngứa….khó chịu…lắm…ư….ưmmmm

Nhìn vũng nước nhờn loang lổ ở ga giường và khuôn mặt đang ửng đỏ, đôi mắt đờ đẫn của Huyền là Phong biết bây giờ khó có thể đưa nàng đi khỏi đây. Hắn đắp chăn lại cho nàng rồi đi ra lục lọi quần áo của Tiến và tìm được một chìa khóa phòng khác. Hóa ra Tiến khi biết Huyền thuê phòng ở đây đã thuê luôn một phòng ở ngay tầng trên. Cơn giận bây giờ mới bốc lên bừng bừng trong đầu Phong, hắn lấy sợi dây đã dùng để trói Huyền mà trói quặt tay Tiến ra sau. Lúc này hắn chỉ muốn đạp vỡ mặt gã bệnh hoạn này nhưng nếu có chuyện gì ngoài ý xảy ra thì rất không hay. Chợt nhìn thấy đàn kiến lửa đang bò men chân tường, một ý tưởng chợt lóe lên, Phong đặt Tiến ngồi lên ghế, tay quặt ra sau và cả chân cũng bị trói chặt vào ghế. Hắn cởi hết áo của gã ra, bịt mồm lại rồi bật điều hòa lên ở mức lạnh nhất, đồng thời lấy lon Red Bull trong tủ lạnh mà rót từ từ dọc đũng quần xuống đất. Xong xuôi, Phong gom quần áo của Huyền lại vào balo rồi bế nàng dậy, phủ chăn lên và đi lên phòng trên tầng.

Đặt Huyền nằm xuống giường, Phong ngồi bên cạnh mà trong lòng thấy vừa xót xa vừa xấu hổ. Xấu hổ bởi chính hắn lúc xưa cũng đã cưỡng ép nàng phải quan hệ, còn xót xa vì người con gái hắn luôn thương nhớ vừa bị một tên bệnh hoạn giở thủ đoạn, chậm chút nữa thôi là hỏng hết rồi. Phong ngồi bất động ngắm nàng bao nhiêu thì cơ thể Huyền uốn éo oằn oại bấy nhiêu. Nàng với tay lên ôm lấy bàn tay Phong đang xoa đầu mình rồi kéo xuống chà sát bàn tay thô ráp đấy lên ngực mình

– Ư..ư…anh Phong…giúp em…đi…

– Ơ…ơ…em thèm…em nhớ…anh….ưm…

Cảm nhận rõ cơ thể nóng hừng hực, bầu vú căng mọng, núm vú cứng ngắc đang chà sát vào tay mình, thay vì thèm muốn mà nhảy bổ vào thì Phong thấy lòng trĩu nặng. Đây không phải là Huyền mà hắn vẫn mong nhớ, thuốc kích thích đã chiếm hết lấy tâm trí của nàng rồi. Phong nắm chặt lấy tay nàng rồi nói

– Em đang bị ngấm thuốc, em nằm ở đây đợi chút, anh xuống xin lễ tin mấy quả chanh để pha nước, uống vào sẽ giải bớt độc đi.

– Ứ…không…không chịu đâu…em muốn anh…cơ…ứ…..

– Không, đây là thuốc muốn chứ không phải em, em cố chịu một chút nữa thôi

– Không….không…yêu em đi…anh có…yêu em…không…ưm…ưm…

Câu hỏi của nàng khiến trong lòng Phong càng trĩu nặng. Phải, hắn thực sự có tình cảm với nàng, một thứ tình cảm thuần khiết kết nối giữa hai tâm hồn chứ không vương vấn chút lợi dụng xác thịt hay tính toán gì. Nếu có thể, hắn mong có lúc sẽ được thổ lộ câu Anh Yêu Em với nàng, nhưng chắc chắn không phải trong tình cảnh như thế này. Phong gục đầu xuống để ngăn cảm giác nghẹn ngào đang dâng lên rồi tiếp tục giữ tay nàng

– Em nói linh tinh nhiều quá rồi. Giờ để anh xuống lấy chanh đã

– Không…anh ở đây….với em….

Huyền choàng chăn dậy mà ôm lấy cổ Phong, nàng hôn hắn nồng cháy, lưỡi nàng khua khoắng trong miệng hắn, quấn lấy lưỡi hắn. Cả sức nặng kéo ghì xuống và nụ hôn bất ngờ khiến Phong ngã chúi xuống giường. Huyền mau chóng cưỡi lên hắn, nàng tự đưa tay lên xoa bóp cặp vú trắng bóc căng tức của mình, lè lưỡi liếm quanh mép rồi nhìn Phong với ánh mắt ướt át

– Ưm…em thèm…anh….

Dứt lời, Huyền đổ ụp xuống ôm lấy mặt Phong mà tiếp tục hôn, rồi liếm vào tai, ngực không ngừng chà sát vào người hắn

– Để em..mút buồi…cho anh nhé….chụt…chụt…

– Để cún….dọn wc cho…anh nhé…ưm…ư..ư….

– Anh…anh phải….địt…thật mạnh….cho cún sướng…đấy…

– Cún nhớ…mùi….vị…tinh trùng của…anh quá…ôi…ôiiiiiii

Những lời dâm dục không ngừng được thủ thỉ vào tai Phong với giọng khiêu gợi, tay nàng đã tự đưa xuống mà chui vào quần, nắn bóp buồi hắn. Thật kỳ lạ, không có chút phản ứng nào từ cái buồi kia bất chấp một cơ thể hừng hực sức sống đang chà sát. Phong lúc này không cảm thấy bị kích thích mà thậm chí hắn còn đau lòng vô cùng. Cách xưng hô vừa rồi là cách Huyền dùng khi bị thằng Nam lợi dụng như một nô lệ tình dục, giờ đây dưới tác dụng của thuốc đã biến nàng trở lại con búp bê đó. Phong hiểu rằng đó là quá khứ đau đớn mà Huyền luôn muốn rũ bỏ, và thực sự nàng đã vượt qua được nó nhưng ngay lúc này đây, nàng đang bị lôi kéo lại về lúc xưa. Không, đây không phải là thứ nàng thực sự muốn nên chắc chắn hắn cũng không muốn, hắn đã tự nhủ lòng sẽ không bao giờ cưỡng ép hay lợi dụng Huyền thêm một lần nào nữa. Phong dang tay ôm chặt lấy Huyền mà gục đầu vào ngực nàng, nấc nghẹn, mặc kệ cho phía dưới hông nàng đang vuốt những đường nước nhờn nhơm nhớp dọc theo đùi hắn.

– Anh….anh…cún muốn…anh địt mà…

– Cún ngoan mà….phải không…làm cún sướng…đi…..

– Ư…lồn cún…ướt đẫm rồi….ư…

Huyền càng lảm nhảm khẩu dâm trong cơn hứng tình do thuốc thì Phong càng đau lòng. Hắn cứ ôm chặt nàng như vậy cho đến khi nàng lịm dần vì mệt rồi gục đầu trên vai hắn. Phong đặt nàng xuống, kê gối rồi kéo lớp chăn lên, ngắm nhìn khuôn mặt đang chìm dần vào giấc ngủ. Đây rồi, khuôn mặt thiên thần mà hắn luôn mong nhớ là đây, Phong cúi xuống hôn nhẹ lên vầng trán rồi rời khỏi giường. Đồng hồ đã chỉ 1h đêm, có lẽ tầm này thằng bệnh hoạn ở tầng dưới đã tỉnh, Phong lẳng lặng rời khỏi phòng rồi đi xuống, vẫn có chuyện cần hắn giải quyết dứt điểm…..

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...