Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cô bé tầng 4 – Viết Tiếp

Chương 58



Một tuần trôi qua kể từ buổi tiệc chia tay đầy cảm xúc đó, Nga đã chuyển đi, cả Liên và Hạnh đều đã về quê thăm nhà, khu nhà trọ yên ắng và tĩnh lặng hơn hẳn mọi khi. Phương cũng về lại guồng quay công việc sau 2 ngày đáng nhớ ở khách sạn, cô cũng phải làm quen với việc Tuấn chưa thể đi làm lại. Mỗi tối, hai vợ chồng Phong vẫn nằm cạnh nhau nhưng không ai đả động gì đến ai dù rằng mỗi người đều có những ham muốn cháy bỏng. Sự ngột ngạt lãnh đạm này càng khiến Phong nhớ tới Huyền hơn, cũng đã lâu rồi hắn chưa được gặp nàng. Nhiều lần Phong đã định mời nàng đi chơi nhưng hết việc này đến chuyện khác khiến hắn đều chưa thể nhắn nổi một tin nhắn tử tế.

Trái ngược lại với sự ảm đạm đang bao phủ lấy Phong, cuộc sống của Huyền đang ngập tràn niềm vui và sức sống. Nàng đã đăng ký tham gia một câu lạc bộ từ thiện, một câu lạc bộ khiêu vũ và học thêm cả tiếng anh. Những tưởng mọi việc sẽ trôi chảy cho nàng thì vào một buổi sinh hoạt nhóm từ thiện, nàng đã gặp lại Tiến. Phải, chính là kẻ mà cùng Nam làm tình với nàng hồi trước, cuộc gặp bất ngờ ngoài mong muốn này vô tình làm Huyền nhớ lại những chuyện trước đó khiến nàng rất không thoải mái với sự có mặt của gã. Nói một chút về Tiến, sau sự kiện xảy ra với Huyền, hắn vẫn giữ nguyên thói quen ăn bám để xơi của thừa từ Nam, nhưng sau khi Nam bị Trang trừng trị thì đã mất tích nên hắn không còn miếng ngon nào để được ăn ké. Vốn không phải là kẻ sát gái, cũng không đẹp trai nhưng ham muốn lại rất cao, Tiến đã tự trang bị cho mình những chiêu trò để có thể đưa các em lên giường, và dần dần trở thành một kẻ đầy thủ đoạn. Gã đăng ký tham gia nhóm tình nguyện này chẳng phải vì lòng thương người gì mà đơn giản chỉ muốn mở rộng phạm vi săn mồi mà thôi, và chính Tiến cũng không thể ngờ có dịp gặp lại Huyền như vậy. Buổi họp nhóm kết thúc, Huyền đang tính sẽ về sớm hơn mọi khi vì nàng không thoải mái thì Tiến đã lại gần chủ động mở lời trước

– Huyền à em, dạo này em sao rồi ?

Giữa những người bạn trong nhóm, Huyền không tiện thể hiện rõ thái độ khó chịu của mình nên nàng buộc phải trả lời

– Em bình thường thôi, đi học đi làm từ thiện vui vẻ làm ý nghĩa cuộc sống. Còn anh ? Anh mà cũng tham gia nhóm từ thiện cơ à ?

Biết là nàng vẫn đang xoáy về chuyện cũ, nếu là trước kia thì Tiến đã xấu hổ mà bỏ về nhưng giờ gã đã là con người khác

– Anh cũng muốn sống có ý nghĩa chứ em. Ai phạm sai lầm rồi thì mới hiểu sống đúng đắn, sống vì người khác quan trọng như thế nào. Anh coi đây là tự cho mình cơ hội để sửa chữa chuyện cũ, ai cũng cần một cơ hội thứ hai, Huyền nhỉ ?

– Vầng, anh Tiến nói thật chuẩn

Cuộc nói chuyện kết thúc ngắn ngủi, Huyền vốn không thoải mái nhưng bản thân nàng đã vượt qua được chuyện cũ, mặt khác thủ phạm chính là Nam đã phải đền tội nên nàng cũng không muốn giữ sự oán giận với Tiến mãi. Sau hôm đó, những lần sinh hoạt hay đi làm từ thiện khác, chính gã là người chủ động giữ khoảng cách với nàng, mặt khác lại rất xông xáo, tích cực hoạt động như một người có tấm lòng nhân hậu thực sự. Dần dần, ác cảm cũ không còn quá mạnh, tự bản thân Huyền cũng đã coi gã là một thành viên bình thường như những người khác trong nhóm. Đến một dịp nọ, cả hai vô tình được xếp vào một nhóm nhỏ đi thăm và nấu ăn cho một xóm người tàn tật. Hôm đó Huyền là người lo nấu còn Tiến phụ trách dọn dẹp sửa sang lại những căn nhà tồi tàn. Đến bữa ăn, có một người bị chứng động kinh nên rất khó để Huyền cho ăn nổi một thìa, Tiến đã chủ động giúp cô, động viên, bày đủ mọi trò, nói chuyện để người đó ăn được. Mất hơn một tiếng để hai người cho ăn được bát cơm với ít thức ăn, khi dọn dẹp Huyền chủ động lên tiếng

– Khổ thân những người này anh nhỉ, họ tàn tật rồi lại còn phải chịu vấn đề về trí não, vậy mà không mấy ai thăm nom chăm sóc gì cả

– Uh, anh thấy đau lòng lắm, có lẽ cũng vì gia đình họ cũng quá nghèo nên buộc phải đi kiếm miếng ăn từng bữa, có muốn cũng không thể ở cạnh chăm lo được

– Giờ em mới biết là anh cũng thương người thế đấy

– Cùng là con người với nhau mà em, sao không thương được cơ chứ. Những chuyến đi như thế này đã dạy anh nhiều điều lắm

– Em cũng học được nhiều thứ, cũng vui là mình có thể góp chút sức nhỏ vào để giúp những mảnh đời khốn khó như vậy

Sau buổi đó, không khí khó xử giữa hai người gần như đã hết, những cuộc trò chuyện xoay quanh những buổi từ thiện trở nên nhiều hơn. Sự cảnh giác và phòng thủ trong Huyền đã hoàn toàn biến mất, nhưng đó cũng chính là lúc con nai vàng bất cẩn nhất trước sự rình mò của con sói già…..

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...