Cô bé tầng 4 – Viết Tiếp
– 2 3 Dzoooooo !!!!!!!
– Ê ê không được ăn miếng bò tao mới bảo vào
– Ông bà anh yêu nhau thời không có nồi lẩu
…
Buổi sinh nhật càng lúc càng vui và náo nhiệt, cũng đồng nghĩa với trong Liên giờ "náo nhiệt" không kém. Từ lúc vào ngồi xuống mới chỉ hơn 15p nhưng Liên cảm thấy như đã cả tiếng đồng hồ. Cái vật quái ác không ngừng rung từ khi Phong rời đi. Bữa lẩu này cả nhà ngồi bệt, thành ra Liên lại càng cảm nhận rõ hơn cái sự rung rung kia. Lúc đầu cô cố gắng cười nói với mấy đứa bạn để mong quên đi cảm giác đang mon men từ phía dưới lên, nhưng không được đâu sói, càng cố quên thì càng nhớ.
Mỗi một cử động đều khiến cái vật đó như nhích sang bên này 1 tí, dịch sang bên kia 1 tí. Liên thử co bóp cho nó nằm im thì nó còn chui sâu vào hơn 1 tí. Mà quái ác là nó có gai, thành ra nó nhích đến đâu là mấy cái gai nó gãi đến đấy. Đã thế nó lại còn mềm mềm rung rung khiến Liên cảm thấy như có 1 viên "linh đơn" đang được tôi luyện trong cái "lò" càng ngày càng nóng của mình.
– Chị Liên uống với em một ly
– Bạn yêu uống với tớ một chén nào
…
"Tiên sư chúng mày, không biết bà đang sắp chết à" Nghĩ thầm trong bụng là thế chứ ngoài mặt Liên vẫn tươi cười uống hết. 1 ly 2 ly rồi 3 ly, rượu càng vào thì cảm giác từ phía dưới lan lên nó càng mạnh. Hôm nay Liên mặc đồ thể thao cho thoải mái khi ngồi bệt ăn uống, nhưng giờ nó thành mối nguy hiểm to lớn cho cô. Ngực Liên đang căng dần theo từng phút, cũng may hôm nay cô mặc áo lót loại cứng chứ không thì chắc chắc 2 núm vú cứng ngắc đã nhô ra nổi rõ trên nền áo thun rồi. Ở dưới mới gọi là tai hại, cái quần thể thao vải mềm này rất dễ thấm nước, mà đến bây giờ Liên đã cảm thấy đũng quần lót mình nhơm nhớp rồi, cô không dám cọ quậy nhiều sợ nó tràn qua mép thì chỉ còn nước chui đầu xuống đất.
– Cái lão Phong này kiếm đâu ra trò ác thế không biết. Mai mình phải hút cạn của lão ý cho biết tay.
Liên vừa nghĩ vậy xong thì bất chợt cô kêu lên
– Á!
Mọi người hơi khựng lại hỏi han cô xem có sao ko
– Không sao đâu, mình vừa bị nước lẩu bắn vào nên giật mình kêu lên thôi.
Liên mau chóng chống chế, chứ thật ra cái viên "tiên đơn" kia vừa rung lên mạnh hơn. Hóa ra là Phong ở dưới nhà sau khi căn 20p đã tăng mức rung lên cao nhất. Giờ thì Liên cảm thấy rõ sự rung mạnh bạo của nó truyền hẳn lên bụng, và sự "gãi" của những cái gai như hàng chục ngón tay len lỏi khều khều, móc móc trong lồn cô. Cũng may là không gian xung quanh đang ồn ào, chứ nếu tất cả yên lặng thì có lẽ sẽ nghe thấy tiếng rung mất. Sự rung nhân tạo đó giờ còn được hưởng ứng bởi 1 phản ứng tự nhiên là sự co bóp của lồn khiến Liên ngây ngất. Mặt cô đỏ ửng nhưng đang là bữa rượu nên không ai để ý. Hai mép lồn Liên đang co bóp ngày càng mạnh, đồng nghĩa với chiếc quần lót nhỏ bé không thể ngăn được dòng lũ đang tràn về. Và ngay khi cơn sóng đầu tiên tràn qua bờ đê..
– Vết bỏng rát quá, mọi người cứ ăn đi, mình qua phòng bôi ít kem cho khỏi bị rộp
Liên kiếm cớ để rời khỏi bữa lẩu, vừa đứng lên cô cảm thấy rõ cái đống gai xù xì kia chui sâu thẳng vào bên trong mà gãi. Liên bặm môi để không bật ra tiếng rên lớn, hai chân cô nhân tiện đi qua né mọi người trông có vẻ khép nép chứ thật ra là đang cố ép 2 mép lồn lại cho nước không ra thêm. Mỗi bước đi về phòng là 1 lần Liên cảm nhận rõ cơn lũ đã tràn qua bờ đê, háng cô bắt đầu thấy ấm ấm, nhơm nhớp theo từng bước đi.
