Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Chuyện Của Ba Tui

Chương 151



Chương 152: Hồi kết của Minh (1)Sau khi nghe Diễm đề nghị bán nhà cho Minh để gia đình Minh tha hồ ở riêng cho sướng thì Minh đồng ý ngay vì rõ ràng là Minh trả tiền nhà này từ khi anh Công mât và Minh “tiếp thu” Diễm luôn. Nay coi như chỉ là sang tên và mẹ con Diễm dọn đi qua nhà Tuyền share phòng. Sau khi bán nhà cho Minh, Minh cũng không còn là chồng hờ của Diễm nữa và từ đó, Minh cũng không còn tha hồ làm tình vói Tuyền, Diễm và Tầm Thương luôn vì đêm nào Minh cũng phải phục vụ từ mẹ Ngọc Sương cho đến cô tư Hồng, cô năm Phương, cô sáu Hà, chưa kể là cuối tuần nào Minh cũng phải phục vụ cho chị Tư bán cà phê và con Thoa nữa. Thực ra chị Tư bán cà phê và con Thoa mê Hoa Kỳ chứ chị Tư bán cà phê và con Thoa đâu có mê cu Minh như mọi người lầm tưởng bấy lâu nay.

Chị Tư bán cà phê chán chuyện làm vợ bé của ông cò quá rồi và con Thoa cứ nghĩ Hoa Kỳ có tương lai cho nữ luật sư trẻ như nó nên cả chị Tư bán cà phê và con Thoa quyết định bắt xác bắt hồn Minh bằng mọi cách để Minh làm hồ sơ di trú cho chị Tư bán cà phê và con riêngThoa ở lại Mỹ. May sao chị Tư bán cà phê và con Thoa khi nghe Diễm đề nghị bán nhà cho Minh để gia đình Minh tha hồ ở riêng cho sướng thì chị Tư bán cà phê bàn với con Thoa là sẳn sàng phụ giúp một số tiền khoảng $50,000 usd để trả cash cho Diễm làm vốn mở tiệm nail với Tuyền. Minh đồng ý ngay vì rõ ràng là Minh cần trả tiền nhà này cho xong càng sớm càng tốt. Từ khi anh Công mất và Minh “tiếp thu” Diễm luôn, Minh vẫn trả hàng tháng cho ngân hàng. Bây giờ Minh cũng phải add phòng để mỗi bà trong gia đình Minh có được phòng riêng tha hồ ở cho sướng. Minh y như vua khi có tam cung lục viện mà mỗi đêm thích bà nào thì ghé vô phòng bà đó mà quất thoải mái. Bởi vậy cô năm Phương cũng về ở chung với mẹ Ngọc Sương cho thoải mái. Ngày xưa có cu Vũ. Bây giờ có cu Minh. Từ mẹ Ngọc Sương cho đến cô tư Hồng, cô năm Phương, cô sáu Hà đều phải nộp hụi cho Minh đều đều thay vì phụ giúp Minh trả tiền nhà.

Sau khi mẹ con Diễm moved out qua share phòng với Tuyền, Minh đồng ý cho chị Tư bán cà phê và con Thoa share phòng share tình ngay vì sau khi ông cò bay về Úc thì chị Tư bán cà phê và con Thoa làm sao trả tiền khách sạn cho nỗi nữa. Chị Tư bán cà phê và con Thoa thấy share phòng share tình là thượng sách trong khi ở lậu để chờ Minh kết hôn và làm thủ tục di trú nên dọn vô ngay vì rõ ràng là Minh cần trả tiền nhà này mà chị Tư bán cà phê và con Thoa cũng có lợi, cho dù từ mẹ Ngọc Sương cho đến cô tư Hồng, cô năm Phương, cô sáu Hà, mẹ Ngọc Sương cho đến cô tư Hồng, cô năm Phương, cô sáu Hà đều hổng thích chuyện chị Tư bán cà phê và con Thoa tạm trú như vậy. Mặc kệ ai nói hay làm gì, chị Tư bán cà phê và con Thoa cứ ở lì sau khi tiền trao, cháo mút; nhất là chị Tư bán cà phê có Minh phục vụ tốt hơn ông cò nhiều và con Thoa cũng sướng khi con trâu không cần tìm cọc nữa mà bất kỳ lúc nào nứng lồn là chị Tư bán cà phê và con Thoa cứ kêu cu Minh vô trả bài.

Do chị Tư bán cà phê và con Thoa là người ăn bánh có trả tiền nên dù là share phòng nhưng vẫn ưu tiên share tình hơn là mấy bà trong gia đình Minh. Chỉ khi nào kẹt đèn đỏ thì chị Tư bán cà phê và con Thoa mới chịu nhường Minh cho mấy bà trong gia đình Minh. Bởi vậy mấy bà trong gia đình ưa thích Diễm và Tuyền hơn cho dù Minh lại khoái chị Tư bán cà phê và con Thoa y hệt như mê Tầm Thương. Thực ra nếu như ai ở hoàn cảnh của Minh mà hổng khoái khi vừa có tiền, vừa có vú, mông, lồn và đùi của cả mẹ lẫn con gái. Một năm sau, chị Tư bán cà phê và con Thoa đều được hợp pháp hoá di trú sang Mỹ. So với Tầm Thương, Diễm và Tuyền thì cả mẹ lẫn con gái chị Tư bán cà phê có thể khá hơn về mọi mặt nên Minh tha hồ no nê, sung sướng nhưng rõ ràng là họ tính toán quá. Vui chưa được 2 năm thì buồn đã đến với Minh khi cả mẹ lẫn con gái chị Tư bán cà phê vừa quen nước quen cái thì cả mẹ lẫn con gái chị Tư bán cà phê bắt đầu trở chứng; nhất là sau khi Thoa vô làm cho District Attorney và cặp bồ với cu Mỹ nên chê cu Minh. Từ đó, cả mẹ lẫn con gái chị Tư bán cà phê cứ shopping rồi vác lồn cho cu Mỹ chơi. Tánh đĩ thoả càng lộ rõ hơn.Hồi kết của Tuyền, Diễm và Tầm Thương càng có hậu thì hồi kết của Minh lại thua thê thảm sau khi chị Tư bán cà phê và con Thoa có thẻ xanh 10 năm thì cả mẹ lẫn con gái chị Tư bán cà phê đều tung cánh chim tìm chổ khác sướng hơn mà đậu! Chị Tư bán cà phê kiếm chuyện gây lộn với Minh rồi ra Toà ly dị đòi chia gia tài khiến Minh mất nhà, mất luôn đồ chơi khi chị Tư bán cà phê đi theo một thăng cảnh sát Mỹ và con Thoa cũng có chồng là prosecutor Mỹ trắng gốc Do Thái nên Minh ôm hận mà chửi đàn bà!

Minh “hận kẻ bạc tình” nên Minh lại vừa làm thầu xây dựng, vừa làm đĩ đực. Chính Shen Ge và Min Deng rủ Minh lên làm chồng hờ nên Minh tha hồ ở nhà cao cửa rộng trên Arcadia mà Minh lại được hầu hạ cung phụng đầy đủ. Minh chỉ cần “trả bài” đầy đủ cho tụi nó là OK. Cuối tuần, Shen Ge và Min Deng rủ thêm mấy con Tàu kia đến chơi. Ban đầu Minh cũng sẳn sàng phục vụ vui vẻ. Lắm lúc tụi nó rủ xúm lại “bề hội đồng” Minh mà Minh còn tự mãn là Minh may mắn khi Minh lúc nào cũng có vú, mông, lồn và đùi của đàn bà để chơi. Minh hổng dè là vú, mông, lồn và đùi của họ cũng có giá hẳn hòi khi Minh càng già thì sức Minh cũng có hạn chứ Minh đâu còn sung sức như xưa nữa. Có bữa Minh phải chạy trốn qua nhà Wayne tị nạn, hay phải năn nỉ Shen Ge và Min Deng cho “hưu chiến”. Thực ra Shen Ge và Min Deng tuy là dâm nữ nhưng vú cũng xệ và nhão nhoẹt rồi; chưa kể con của Shen Ge và Min Deng cũng lớn rồi nên ham muốn cũng có lúc thôi. Chẳng qua là vì Yi Su, Ihsing Han, Yu Jane quá dâm nên 3 con Tàu này cứ vác lồn đến nhà bắt Minh chơi sau khi 3 đứa nó đã qua tay 6 thằng Mễ và 3 thằng Tàu.Sau khi ly dị chị Tư bán cà phê và mất nhà, Minh là homeless chính hiệu cho dù Minh vừa làm thầu xây dựng, vừa làm đĩ đực. Minh phải ở lì tại nhà Shen Ge và Min Deng cho dù Minh rất nhục nhã; nhất là sau khi rước mẹ và mấy cô em gái qua Mỹ. Luật Mỹ lắm lúc bất công chó đẻ như vậy nên đàn bà con nít ở Mỹ dễ hư! Minh đành phải kêu Liên tiếp cứu vì Minh bó tay.

Thế là mấy bà trong gia đình Minh lại vác lồn cho Wayne chơi. Báo hại lúc ban đầu Wayne còn khoái chứ nộp phí hoài thì Wayne cũng đuối nên phải cầu cứu cu Lee,Yin, Yang hay 6 thằng Mễ đến chi viện. Wayne thầm mong cho mấy bà trong gia đình Minh sớm có thằng nào đến rước giùm cho đỡ khổ; nhất là cô dâm nữ năm Phương ngày càng rững mỡ hơn do bơ thừa sữa cặn của đế quốc Mỹ! Ngày nào năm Phương học nail cũng có thằng tình nguyện làm tài xế mà ngày nào năm Phương về nhà cũng khuya lắc khuya lơ. Quần áo năm Phương thì cứ hở trước hở sau, váy ngắn củn cỡn mà năm Phương cứ thích chơi hàng VS. Làm nail thì dở mà năm Phương nhảy đầm với nhảy nọc thì nhất định hổng thua ai. Càng ngày, năm Phương càng học thêm nhiều kinh nghiệm cộng với sức trẻ nên coi bộ năm Phương ăn đứt “bà nội” Ngọc Sương, cô ba Liên, cô tư Hồng, cô năm Phương và cô sáu Hà về mọi mặt.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...