Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Chú Kha Bạn Của Bố

Chương 5



Tiếng chuông điện thoại chói tai đã cắt đứt khoảnh khắc đỉnh điểm, kéo Kha và Linh Chi ra khỏi vực thẳm của khoái cảm. Kha vẫn còn trần trụi, nhưng gương mặt ông thoáng vẻ sốt ruột xen lẫn tiếc nuối tột cùng. Ông vội vàng đứng dậy, để lộ tấm lưng trần vạm vỡ vẫn còn ướt mồ hôi vì sự kịch tính vừa qua. Ông chỉ kịp nói vội vài câu xin lỗi, rồi vội vã ra ngoài giải quyết công việc khẩn cấp.

Linh Chi nằm lại trên giường, dõi theo tấm lưng Kha khuất dần trong bóng tối. Cô bé cảm thấy hụt hẫng đến lạ. Cái lạnh không đến từ nhiệt độ phòng mà từ sự trống trải của cơ thể và tâm hồn. Mùi hương của Kha, mùi hương của dục vọng, vẫn quẩn quanh trong không khí, bám víu lấy từng sợi tóc, từng tấc da thịt cô bé. Khoái cảm đột ngột bị cắt ngang như một ngọn lửa đang cháy bùng bị dập tắt giữa chừng, để lại một làn khói dày đặc của khao khát và thất vọng. Cô bé nhắm mắt lại, cố gắng hình dung lại khoảnh khắc “con quái vật” của Kha chạm vào nơi sâu kín nhất của mình, cái cảm giác chật chội, ấm nóng và sự thôi thúc mãnh liệt của ông. Tiếng “nhóp nhép” và hơi thở dồn dập của ông vẫn văng vẳng bên tai, làm cô bé càng thêm cồn cào.

Khoảng nửa tiếng sau, Kha quay lại phòng. Ông đã mặc vội một chiếc quần jeans và áo phông, nhưng mái tóc vẫn còn rối bời và ánh mắt vẫn đầy sự dằn vặt. Ông nhẹ nhàng đỡ Linh Chi dậy, kéo chiếc chăn mỏng choàng qua người cô bé.

“Chú phải đi ngay bây giờ, Chi,” ông nói, giọng trầm khàn, ánh mắt đầy xin lỗi. “Chú sẽ gọi taxi đưa cháu về nhà.”

Linh Chi chỉ khẽ gật đầu, không nói nên lời. Cô bé biết mình không thể ở lại. Toàn thân vẫn còn tê dại, những xúc cảm nhục dục vừa bùng cháy vẫn còn vương vấn. Cô bé mặc lại quần áo một cách chậm chạp, từng cử động đều chứa đựng sự tiếc nuối. Khi Kha đỡ cô bé ra taxi, bàn tay ông khẽ siết lấy eo cô, một sự chạm nhẹ nhưng đủ để truyền đi một dòng điện ngầm, như một lời hứa hẹn không lời. Linh Chi ngước nhìn ông, ánh mắt cô bé gặp ánh mắt ông trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, đầy thấu hiểu và khao khát chưa được thỏa mãn.

Đêm xuống, trong căn phòng riêng của mình, cả Linh Chi và Kha đều không thể ngủ được.

Linh Chi nằm trên giường, cơ thể nóng rực và ngứa ngáy một cách khó chịu. Mọi thứ dường như đều trở nên quá mẫn cảm sau những gì đã trải qua. Hình ảnh Kha, sự mạnh bạo của ông, và đặc biệt là cảm giác “con quái vật” nóng bỏng của ông lướt vào giữa hai chân cô bé, những cú rút ra đẩy vào đầy kích thích, cùng lời thúc giục táo bạo của chính cô, cứ liên tục hiện lên trong tâm trí. Cô cảm thấy cả cơ thể như đang bốc cháy, cồn cào đến không thể chịu đựng được. Dòng nước ấm nóng vẫn còn rỉ ra từ “cô bé”, nhắc nhở cô về sự giải phóng chưa trọn vẹn. Cô bé lăn qua lăn lại trên giường, cố gắng xua đi những ý nghĩ đó, nhưng vô ích. Ham muốn cứ dâng lên, cuộn trào như những đợt sóng biển dữ dội.

Linh Chi đưa tay xuống, khẽ chạm vào nơi vừa được Kha “thăm dò”, cảm nhận sự ẩm ướt và mẫn cảm lạ thường. Cô bé bắt đầu mân mê, vuốt ve theo bản năng, những ngón tay non nớt dò dẫm, kích thích từng điểm nhạy cảm. Hơi thở cô bé dần trở nên dồn dập, đôi môi khẽ hé mở, những tiếng rên rỉ nhỏ thoát ra. Cô bé tựa như một con thuyền nhỏ bị cuốn vào dòng xoáy của dục vọng, không thể thoát ra. Mắt nhắm nghiền, cô bé cố gắng hình dung Kha đang ở đó, đang chiếm đoạt cô bé, đang đưa cô bé lên những đỉnh cao của khoái lạc. Từng cử động của ngón tay đều là sự tái hiện lại khoảnh khắc “con quái vật” hùng mạnh của ông tiến vào, lấp đầy, rồi lại rút ra đầy trêu ngươi. Cô bé ưỡn người, thở dốc, khao khát cái chạm thực sự của ông. “Chú… chú Kha…” cô bé thều thào gọi tên ông trong vô thức, cơ thể căng cứng.

Cùng lúc đó, trong căn phòng khác, cách xa hàng cây số, Kha cũng đang trải qua những dày vò tương tự. Ông nằm trên giường, nhưng tâm trí thì vẫn còn kẹt lại trong căn phòng của Linh Chi, trong mùi hương da thịt non tơ của cô bé. Con quái vật của ông vẫn còn căng cứng, nóng bỏng và đau nhức, không hề giảm đi chút nào dù công việc khẩn cấp đã được giải quyết. Hình ảnh Linh Chi trần trụi, đôi chân vắt trên vai ông, “cô bé” mời gọi và lời thều thào “phá trinh cháu đi” vẫn ám ảnh tâm trí ông, như một lời nguyền ngọt ngào.

Ông cần phải giải tỏa ngay lập tức. Kha vội vã cởi bỏ quần áo, để lộ thân hình vạm vỡ và con quái vật đang phập phồng, gầm gừ đòi được giải phóng. Ông nằm xuống giường, nhắm mắt lại. Trong đầu ông, cảnh tượng Linh Chi trần trụi lại hiện rõ mồn một. Ông nhớ lại cảm giác đôi môi mình chạm vào nhũ hoa căng tròn của cô bé, sự mềm mại của “cô bé” khi con quái vật của ông từ từ tiến vào, tiếng “nhóp nhép” đầy kích thích, và đặc biệt là ánh mắt tò mò, khao khát cùng lời thúc giục của cô bé. Ông bắt đầu vuốt ve “con quái vật” của mình, từng nhịp, từng nhịp mạnh mẽ và dứt khoát hơn. Hơi thở của ông dần trở nên nặng nề, dồn dập. Ông siết chặt lấy nó, cảm nhận sự nóng bỏng và những mạch máu đang giật giật.

Kha tưởng tượng Linh Chi đang ở dưới ông, đôi chân cô bé vẫn vắt trên vai ông, cửa hang chật chội đang mở rộng nuốt gọn “con quái vật” của ông. Ông hình dung Linh Chi đang rên rỉ, đang thúc giục ông “nhanh lên chú”. Mồ hôi bắt đầu lấm tấm trên trán ông. Mỗi cú vuốt ve, mỗi động tác đều mang theo sự cuồng nhiệt, sự dồn nén của ham muốn bị cắt ngang. Ông muốn giải tỏa tất cả, muốn lên đỉnh cùng với Linh Chi trong tâm tưởng. Ông gằn lên tiếng thở dốc, tốc độ tay ngày càng nhanh hơn, mạnh hơn, khao khát được xuyên phá rào cản cuối cùng.

Và rồi, đúng vào khoảnh khắc ấy, dường như có một sợi dây vô hình kết nối hai tâm hồn đang khao khát.

Cùng một lúc, Linh Chi bật lên tiếng rên lớn, toàn thân co giật, dòng nước ấm nóng bất ngờ phun trào, bắn ra mãnh liệt, ướt đẫm cả một mảng ga giường. Cô bé hoàn toàn vỡ òa trong cơn cực khoái muộn màng, nằm đó, mệt lả, nhưng vẫn còn dư vị ngọt ngào của sự giải thoát.

Và cũng chính vào giây phút đó, con quái vật của Kha giật lên bần bật, một dòng tinh dịch trắng đục, nóng hổi phun ra mãnh liệt, như một vòi rồng, bắn thẳng lên trần nhà, văng tung tóe. Kha rên lên một tiếng dài, toàn thân run rẩy rồi mềm nhũn ra. Ông nằm đó, mệt lả, nhưng cảm giác thỏa mãn và giải tỏa lan tỏa khắp cơ thể.

Trong bóng tối, Kha nằm yên, cảm nhận nhịp tim vẫn còn đập thình thịch trong lồng ngực. Dù không trọn vẹn, nhưng khoảnh khắc này đã giúp ông phần nào giải tỏa được sức ép của dục vọng. Ông biết, đây chỉ là khởi đầu. Con đường “huấn luyện” Linh Chi thành “công cụ tình dục” hoàn hảo của ông vẫn còn dài, và ông đã sẵn sàng cho những cuộc chinh phục tiếp theo. Ông nhắm mắt lại, mỉm cười nhẹ. Đêm nay, dù có gián đoạn, nhưng cả hai đã chạm đến ngưỡng cửa của một thế giới mới, một thế giới đầy đam mê và khao khát chiếm hữu.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...