Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Chú Kha Bạn Của Bố

Chương 2



Kể từ khoảnh khắc chiếc tua vít rơi và cái nhìn “vô tình mà cố ý” dưới lớp váy mỏng, Linh Chi biết mình không thể chối bỏ những gì đang cuộn trào bên trong. Đó không chỉ là sự tò mò của tuổi mới lớn, mà là một khao khát mãnh liệt, một ngọn lửa bùng cháy âm ỉ mỗi khi hình ảnh chú Kha lướt qua tâm trí cô. Vóc dáng vạm vỡ, đôi mắt sâu thẳm, và cả cái mùi hương gỗ đàn hương đặc trưng ấy… tất cả như một lời mời gọi không lời, thúc đẩy cô phải tìm kiếm sự gần gũi hơn nữa.

Ý tưởng học bơi đến một cách tự nhiên. Linh Chi vẫn luôn ngại nước, dù đã mười chín tuổi nhưng chưa bao giờ thực sự biết bơi. Vậy mà giờ đây, bất chợt, cô lại thấy mình khao khát được lướt mình dưới làn nước, khao khát được ai đó chỉ dẫn, dìu dắt. Và người duy nhất cô nghĩ đến, một cách đầy ám ảnh, là chú Kha. Chú vốn là dân thể thao, luôn giữ vóc dáng săn chắc, và cô biết chú có một hồ bơi riêng ở căn biệt thự ven sông, nơi chú thường lui tới vào những buổi chiều muộn.

Cô ngập ngừng đề nghị với bố mẹ, rằng cô muốn học bơi để rèn luyện sức khỏe. Bố mẹ cô, không một chút nghi ngờ, đã ngay lập tức hào hứng. “Con bé chịu vận động là tốt rồi! Hay để bố nhờ Kha dạy cho con nhé? Thằng đó bơi giỏi lắm, lại có hồ riêng tiện thể.” Tim Linh Chi đập thình thịch. Cô cố gắng giữ vẻ mặt bình thản nhất có thể, nhưng trong lòng là cả một cơn lốc xoáy của sự phấn khích và lo lắng. Đây chính là cơ hội cô tìm kiếm, một cái cớ hoàn hảo để được ở gần chú Kha, để những va chạm “vô tình” kia trở nên hợp lý hơn, và để cô có thể khám phá những giới hạn của chính mình, và cả của chú.

Buổi tập bơi đầu tiên được ấn định vào một chiều thứ Bảy. Khi chiếc taxi dừng trước cổng biệt thự của Kha, Linh Chi cảm thấy lồng ngực mình như muốn nổ tung. Khu vườn rộng lớn, tĩnh lặng, và hồ bơi xanh biếc lấp lánh dưới nắng chiều như một ốc đảo riêng tư, tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Đây sẽ là sân chơi của riêng hai người, nơi những ranh giới sẽ trở nên mờ nhạt.

Kha đã đợi sẵn ở hồ bơi. Ông chỉ bận một chiếc quần tam giác màu đen, vừa đủ để che đi con quái vật đang chực chờ sổ lồng trước một vưu vật thế gian như Chi. Toàn bộ phần thân trên của ông để trần, để lộ vóc dáng cao lớn, vạm vỡ hơn cả khi mặc quần áo thường ngày. Những múi cơ bụng rắn chắc, cơ ngực nở nang, và cả những đường gân xanh nổi lên trên cánh tay rắn rỏi – tất cả như một tác phẩm điêu khắc sống động, đầy sức mạnh và sự nam tính nguyên thủy. Mùi hương gỗ đàn hương thoang thoảng quyện cùng mùi nước hồ bơi và hơi nóng của da thịt phơi mình dưới nắng, tạo nên một thứ hỗn hợp mê hoặc, kích thích từng tế bào trong cô. Linh Chi đứng sững lại, cảm thấy một cơn nóng rực chạy khắp cơ thể, và khóe mắt cô không thể ngừng liếc nhìn xuống phía dưới, nơi chiếc quần bơi ôm sát kia đã căng phồng lên một cách rõ ràng.

“Chào Chi! Sẵn sàng học bơi chưa?” Giọng Kha trầm ấm, vang lên kéo cô ra khỏi dòng suy nghĩ.

Linh Chi cố gắng gật đầu, má cô nóng bừng. “Dạ… cháu sẵn sàng ạ.”

Ông mỉm cười, nụ cười ẩn chứa sự từng trải và một chút gì đó khó nắm bắt. “Tốt. Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi.”

Linh Chi bước vào phòng thay đồ, cô đã chuẩn bị sẵn một bộ bikini hai mảnh màu xanh đậm, nhưng lại là loại vải cực mỏng và cắt xẻ táo bạo, được chọn lựa kỹ càng để tôn lên tối đa vẻ quyến rũ của cơ thể mình. Khi cô bước ra, từng đường nét căng tràn sức sống của thiếu nữ mười chín tuổi như được phơi bày hoàn toàn. Chiếc áo bơi mỏng tang ôm sát lấy bộ ngực đầy đặn, những đường cong nõn nà của vòng eo và hông lộ rõ dưới lớp vải gần như vô dụng, không còn tác dụng che chắn mà chỉ càng làm nổi bật vẻ đẹp mời gọi. Kha nín thở, đôi mắt ông như muốn nuốt chửng lấy hình ảnh trước mắt, một sự thưởng thức lộ liễu nhưng không thể kiềm chế. Dương vật ông lập tức căng lên, nó hiện rõ dưới bụng ông như một cánh tay lực lưỡng rắn chắc. Ông cũng cảm nhận được sự hưng phấn của nó, vội hơi khom người xuống để che dấu sự ham muốn của mình, nhưng điều đó không qua nổi mắt Chi. Cô bé mỉm cười đắc chí khi biết ông cũng có những cảm xúc đàn ông đến vậy, một chiến thắng nhỏ khi biết cơ thể mình đang có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến người đàn ông này.

Bước xuống hồ bơi, làn nước mát lạnh như ôm lấy cơ thể, làm dịu đi phần nào cơn nóng bừng trong cô. Kha đứng đối diện, đôi mắt ông dán chặt vào từng động tác của cô. “Đầu tiên, thả lỏng người. Cảm nhận nước nâng đỡ con. Đừng sợ.”

Ông di chuyển đến gần cô, đứng ngay trước mặt, khoảng cách giữa hai người dường như tan biến. Bàn tay ông chạm vào eo cô, rồi từ từ di chuyển xuống hông, giữ cô thăng bằng. Linh Chi cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay ông xuyên qua lớp vải mỏng của bộ đồ bơi, truyền thẳng vào da thịt cô. Đây không còn là sự vô tình, mà là một sự chạm có chủ đích, được cả hai ngầm chấp nhận. Ngay cả hơi thở của ông cũng phả vào mặt cô, mang theo mùi bạc hà thoang thoảng và mùi da thịt đàn ông mạnh mẽ.

“Thẳng người ra,” ông nói, giọng trầm ấm. “Duỗi thẳng chân ra. Tốt lắm.”

Khi ông hướng dẫn cô cách đạp chân, bàn tay ông di chuyển xuống đùi cô, rồi lướt nhẹ dọc theo bắp chân để điều chỉnh tư thế. Mỗi cái chạm đều mang theo một ý nghĩa khác, một sự khơi gợi tinh tế nhưng đầy sức nặng. Linh Chi có thể cảm nhận được cơ bắp rắn chắc của ông dưới tay mình, và cô không thể ngừng tưởng tượng về những gì ẩn giấu dưới làn nước. Cô cố tình di chuyển chậm hơn một chút, cố tình để cơ thể mình tựa vào ông lâu hơn một chút, tận hưởng từng khoảnh khắc gần gũi.

Rồi ông bảo cô tập úp mặt xuống nước. “Thở ra khi úp mặt. Đừng nín thở.” Ông giữ lấy vai cô, đôi tay ông vững chãi. Khi cô úp mặt xuống, cô có thể cảm nhận ngực ông chạm nhẹ vào lưng mình, một cảm giác ấm áp và mạnh mẽ. Khi cô ngẩng lên hò hẻn, ông đang nhìn cô, đôi mắt ông sâu thẳm, ẩn chứa một sự khao khát không lời.

Khoảnh khắc đó, Linh Chi biết mình đang chơi một trò chơi nguy hiểm, nhưng cô không thể dừng lại. Cô muốn nhiều hơn, muốn được chạm vào ông nhiều hơn, muốn cảm nhận được sự ham muốn của ông cũng mãnh liệt như của cô. Nước hồ bơi như trở thành chất xúc tác, làm tan chảy mọi rào cản vô hình giữa hai người, và những va chạm dưới làn nước ấy, mỗi lúc một táo bạo hơn, đã trở thành những lời thì thầm của ham muốn, không cần nói ra thành lời, chỉ cần cảm nhận bằng da thịt và trái tim đang loạn nhịp của cả hai.

Sự liều lĩnh trong Linh Chi trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cô muốn biết, liệu ông có thật sự không ham muốn mình không, hay chỉ đang cố gắng kìm nén? Với mỗi sải bơi, cô cố tình điều chỉnh tay mình vươn dài hơn một chút, hướng thẳng về phía dưới bụng ông. Lần này không phải vô tình, mà là một cú chạm có chủ đích, một sự thăm dò đầy táo bạo. Khi bàn tay cô sượt qua chiếc quần bơi mỏng và cảm nhận được sự cương cứng nóng bỏng dưới lòng bàn tay, ông khẽ rùng mình, một biểu hiện nhỏ nhưng không thể thoát khỏi ánh mắt cô. Chính cái rùng mình ấy, cái tín hiệu không lời từ cơ thể ông, đã khiến Linh Chi cảm thấy một sự tự tin cuồng nhiệt vào quyết định của mình. Cô biết, mình không đơn độc trong cuộc chơi này. Và cô, bằng tất cả sự non nớt nhưng đầy dũng cảm của tuổi trẻ, muốn đẩy mọi thứ đi xa hơn nữa.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...