Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Chỉ hưởng sái của ông già đã đủ cho thời thanh niên oanh liệt

Chương 7



Trước khi vào “sái mới” mình dành vài dòng tóm tắt “sơ yếu lý lịch” cô Thủy đã nhé.

Mình có thể gọi là cô là dì cũng được mà chị cũng chẳng sai vì chênh nhau có 12 tuổi mà. Cô Thủy là sản phẩm của tình yêu năm đầu sinh viên, cụ thể như sau:

Mẹ cô Thủy và bác gái chị ruột của mẹ mình học cấp 3 cùng nhau ở trường chuyên tỉnh, rất thân nhau (bác hơn mẹ mình 5 tuổi, ông già mình 3 tuổi). Do nhà ông bà ngoại ở phố, gần trường nên bác đi học cấp 3 không phải ở trọ còn mẹ cô Thủy cách những 30km nên ở trọ gần trường, gần nhà ngoại mình; do 2 gia đình cũng quen biết từ trước nên thời đó mẹ cô Thủy thấy bảo hay ở nhà ngoại mình lắm, gia đình cũng muốn mai mối cho bác cả nhưng bác cũng đi bộ đội, chiến tranh biết khi nào được về đâu nên duyên cũng không thành; ông bà ngoại coi mẹ cô Thủy như con nuôi thôi…

Học đại học trên HN thì bác mình vs mẹ cô Thủy không cùng trường nhưng vẫn ở cùng phòng trọ (thấy bảo ngày trước là có KTX hết nhưng do ông ngoại…cán bộ nên thu xếp mượn được nhà người quen cho bác vs mẹ cô Thủy ở cùng luôn); oái oăm là sau khi nhập học được vài tháng thì mẹ cô Thủy phát hiện…có bầu, sản phẩm sinh viên mới “ra ràng”, bố cô Thủy vốn là bạn học cùng lớp cấp 3, tốt nghiệp vào trường quân đội; trước ngày anh lên đường tòng quân để đánh dấu quyền sở hữu anh gửi lại cô người yêu cái mầm sống kẻo lỡ đâu cũng đang thời chiến, nhoằng cái lại phải theo tiếng gọi non sông, tổ chức điều động…biết có còn về được không???

Thời đó việc này rất chi là nghiêm trọng…

Sau khi sinh, mẹ cô Thủy bị đình chỉ học tập 2 năm trong đó có vài tháng sau sinh được ở nhà với con còn thời gian còn lại là lao động sản xuất gì đó…đại để em bé được mấy tháng cứng cáp thì đành phải gửi con về nhưng do vẫn giấu diếm gia đình nên em bé được chuyển sang ông bà ngoại mình nhận nuôi, mẹ mình lúc đó mới 15 tuổi đầu là người chăm bẵm chủ lực…

Túm lại cô Thủy ở với nhà ngoại mình đến tận năm 10 tuổi vs mẹ cô Thủy thì cũng do ông ngoại cán bộ cao cấp can thiệp nên 2 năm sau quay lại trường Đại học, khi bố cô Thủy trở về thì 2 gia đình mới làm được cái lễ thành hôn chính thức vs cô Thủy mới được đón về (thấy bảo mãi mới theo bố mẹ); gia đình cô Thủy chịu ơn ông bà ngoại, mẹ mình từ đó…nói túm lại rất nhiều chuyện kể ra thì cũng anh em phân tâm vs cũng chẳng liên quan nên mình bỏ qua nhé; chỉ cần anh em biết, ông già mình biết cô Thủy từ khi cô 7-8 tuổi lúc mới yêu bà già mình.

Sau này việc định hướng cô Thủy học ngành gì là do bà già, đưa cô Thủy về Viện, chuyển ngành làm tài vụ rồi sau này là kế toán trưởng của phân viện ông già phụ trách cũng là ý của bà già để…quản anh! (Đấy nhé, thời xưa đã có em gái mưa như thế này rồi, các chị đừng trách các anh nhiều)

Mình không nói về chồng cô Thủy, các cụ chỉ cần biết do đặc thù công tác nên chú thường đột xuất phải công tác xa nhà hoặc thi thoảng trực đêm theo định kỳ. Chú ý là người rất tốt vs rất hợp mình!

Hơn 10 phút sau mình đã có mặt ở nhà cô Thủy, do cả 2 gia đình đều có điều kiện nên bố mẹ cô Thủy vs nhà chồng xây cho quả nhà gần tương tự nhà mình, có phần rộng, đẹp hơn.

Cô đón mình vào nhà bảo uống nước gì không cô lấy, mình lắc đầu rồi hỏi:

– Chú đâu rồi cô? Mình hỏi vậy vì lần nào xuống chú cũng lôi cờ vua ra chơi với mình vài ván, 2 chú cháu rất hợp nhau khoản này.

– Chiều lại đi đột xuất rồi.

– Mẹ cháu bảo đưa xuống cho cô; mình đưa gói quà cho cô.

– Khổ, để đấy mai cô qua lấy thì sao; tối qua đã điện thoại bảo chiều nay về nên cô định mai qua xem dạo này thế nào, cuối năm rồi chắc nhiều việc lắm (cô Thủy vs bà già thi thoảng alo qua máy bàn mà)

…..

Mình ngồi chơi với thằng nhỏ con cô một chút (nó chưa đầy 5 tuổi) để cô đi cất đồ; được 1 lúc thằng nhỏ gật gà, lăn mẹ ra ngủ trên tay mình làm mình phải gọi cô Thủy rồi bế lên phòng ngủ tầng 2 (nhà này tương tự nhà mình mà); cô Thủy đi theo mở cửa, soạn gối cho nó để mình đặt xuống giường. Lúc quay người lại ở tư thế nửa đứng nửa ngồi thế đéo nào lại chạm đúng bầu ngực cô Thủy khi cô đang đứng Ngày sau mình; đứng hình một vài giây, cô cũng đứng luôn! Hơi ngại

…..

Xuống đến tầng 1 mình mới để ý, cô Thủy mặc bộ quần áo ở nhà, thả rông; phía sau là bầu ngực cao rất khêu gợi…sao giờ mình mới để ý.

– Về luôn à?

– Vâng ạ.

– Bảo mẹ mai cô sang nhé.

– Thế chẳng lẽ lại bảo…chờ tí cô sang luôn uh? Lúc này sự thân mật lại trở lại rồi nên mình trêu vậy.

– Ô cái thằng; sang ngay thì sao? Cô vẫn chưa nhận ra ý mình

– Cả tháng giờ bà mới về, cô sang…phá đám hay góp vui? Mình trêu và nhại câu cuối “phá đám hay góp vui”…cô thì nheo mày chưa nghĩ ra ý đồ của mình là gì.

– Thôi, để chiều mai sang đi; sáng mai kiểu gì bố cháu…chẳng nghỉ. Với lại sang gặp bà thôi chứ gặp riêng bố cháu thì…đợi bà đi đã, cháu trông cửa cho…không hiểu lúc đấy cái gì nhập vào mà mình nói rất trơn và bạo.

Một thoáng ngạc nhiên, một chút lúng túng trên khuôn mặt cô.

– Này…này…cháu nói gì đấy? Giọng có vẻ nhuốm tí sờ sợ

– Cô biết mà; cháu không lộ đâu, yên tâm; mình còn nháy mắt mới kinh chứ.

Cô thì đứng như trời trồng!

– Vài lần cô vs bố ở trong phòng, cháu biết hết nhưng thỏa thuận với bố rồi; không lộ đâu (mẹ, nói phét thành thần; thỏa thuận đéo gì, ai biết gì…nhưng nói phét không mất thuế nhé).

Cô vẫn đứng như trời trồng…

– Cháu về nhé; nói rồi mình quay lưng đi; bước được ra gần đến cửa thì chắc cô bừng tỉnh, chộp lấy tay mình giật lại…

– Cháu…cháu nói gì cơ?

– Khổ quá! Có sao đâu cô, cháu lớn rồi, biết hết mà; bố cháu cũng bảo…đừng nói gì rồi.

…….

Cô Thủy không nói được gì, môi run run lên.

Mình không phải là thằng lợi dụng nhưng do tay cô đang nắm chặt cổ tay mình nên mình chỉ tiện người xoay nhẹ là đã áp sát vào người cô; cũng không ngại ngần nên tay tự do còn lại mình ôm khẽ bờ vai cô, ghé sát tai cô thì thầm đủ nghe:

– Làm sao đâu mà cô, cháu giữ kín được mà.

Mình chỉ nói có vậy là cô òa khóc, khóc thành tiếng rồi xụi người dần dần làm mình phải ôm chặt cô, dìu cô ra ngồi xuống ghế, tay vẫn quàng qua vai ôm nhẹ cô.

…..

Sau cơn xúc động hay sợ hãi thì mình không đánh giá, cô lau nước mắt nhìn sang mình nhưng cũng không nói gì.

Rất ga lăng, mình cũng dùng tay lau nước mắt cho cô rồi thơm nhẹ lên trán cô giữ yên một lúc rồi bảo

– Cô yên tâm; cháu về đã.

Cô ra mở cổng cho mình về mà cảm giác như hồn trống rỗng ý; mình phải nhắc cô khóa cổng lại rồi mới yên tâm đạp xe về.

Hôm sau đi học về sớm định bụng tạt vào nhà cô Thoa xem có tranh thủ làm được nháy không thì lướt qua cổng thấy có xe cô Ngà ở đó lên không vào nữa mà về luôn.

…..

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...