Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Chỉ hưởng sái của ông già đã đủ cho thời thanh niên oanh liệt

Chương 31



Hôm sau ngày đầu năm dương lịch không có gì.

Những ngày sau sau vs sau nữa cũng chẳng có gì vì mọi người bị cuốn vào vòng xoáy cuối năm âm lịch; nhiều lúc các cô Ngà, cô Thủy, cô Thoa có công việc tạt qua, tranh thủ chút thời gian cũng kịp sờ mó nhau cái mà theo các cô là…cho đỡ nhớ rồi lại nhanh nhanh chóng chóng đi luôn.

Chỉ có một chuyện mà đến giờ vẫn không quên được; chiều hôm cũng Táo quân mình tạt qua nhà cô Huyền với mục đích…xem có làm ăn được gì không; cổng mở nên phi thẳng xe vào sân thì thấy thằng Trung đang cầm túi cá chuẩn bị đi thả (cách khu mình khoảng hơn 1km có sông nhỏ nên mọi người hay qua đó thả) còn cô Huyền chuẩn bị hóa vàng; thằng Trung rủ mình đi cùng sau đó tranh thủ trên đường về làm tí điện tử; thấy cơ hội ở đây chứ đâu, mình bảo nó đi thả đi mình giúp cô Huyền hóa vàng rồi ra quán đợi sẵn.

Thằng bạn vàng vừa đi thì mình phi ra đóng cổng, cô Huyền bỏ mâm vãng mã, áo mũ ngoài hiên, 2 cô cháu khép cửa lại rồi lao vào nhau hôn hít tít mù:

– Nhớ cô quá; thèm ơi là thèm.

– Cô cũng vậy mà.

….

2 cô cháu không vào phòng mà triển luôn ở phòng khách (phòng này không trang bị hiện đại như nhà mình mà chỉ có bộ salon gỗ, tủ tivi…) nên không nằm xuống được; cô Huyền cởi hẳn quần ra, mở khóa áo con, vén áo ngoài lên còn mình cũng chỉ cởi quần ra thôi.

Sau màn hôn hít, bú mút trong tư thế nửa đứng nửa ngồi thì cô Huyền quay người lại bám vào thành ghế…chổng mông lên; còn mình thì đương nhiên, tư thế từ đằng sau lại thôi; vừa cho pháo vào trận, dập dập được mấy cái thì có tiếng xích mở cổng vs tiếng thằng Trung quát con chó đang nhảy lên mừng.

Mẹ kiếp!

Mình rút ra, ôm quần phi thẳng xuống cuối lao vào nhà vệ sinh, cô Huyền vớ quần lao vào phòng ngủ.

Trung vào nhà không thấy ai nó gọi to…

Mặc lại quần, chỉnh trang xong mình..xả nước rồi mới bước ra ngoài đi lên; vừa đi vừa ôm bụng nhăn nhó:

– Tao đau bụng quá, từ lúc mày đi rúc vào nhà WC 2 lần rồi…

– Ô, bà già tao đâu?

– Không biết, tao bảo để tao hóa vàng hộ nhưng đau bụng quá nên để đấy, chui vào nhà WC.

Lúc này cô Huyền mới mở cửa phòng ngủ đi ra, nhìn mặt cô vẫn còn…ửng hồng; thằng bạn trời đánh chưa có kinh nghiệm nên không thể biết được…

HÚ HỒN, HÚ VÍA.

Sau đó là hóa vàng mã, là đi chơi điện tử trong…nuối tiếc!

Suốt thời gian sau đó đến tận gần cuối tháng 5/2001 mình không có cơ hội nào để cho thằng ku em được thỏa mãn vì mọi người bị cuốn vào vòng xoáy cuộc sống, công việc; mình không nhớ rõ sự kiện gì diễn ra nửa đầu năm đấy (vì tháng 9/2001 thì có vụ khủng bố 11/9 thì nhớ) nhưng có vẻ thời gian đấy kinh tế có vẻ không được khởi sắc…

Cô Ngà đã hoàn thành xong chương trình tại chức về được bố trí lương cũng tốt hơn (chẳng biết trong thời gian đi xuống học nốt…ông già mình có tranh thủ những lần đi họp để đưa cô lên đỉnh lần nào không?).

Chú Quang chồng cô Thủy đã nhận quyết định về cơ quan trên tỉnh công tác, hết tháng 6 sẽ đi; như vậy là kể từ tháng 7 chú sẽ ít về nhà, chỉ cuối tuần hoặc vài tuần 1 lần.

Cô Thoa thì thì thoảng tạt qua hoặc mình tạt xuống nhưng đều không làm ăn được gì vì những việc bất ngờ vô tình xảy ra.

Cô Huyền cũng vậy, sau lần ăn vụng không thành thì mình và cô cũng rén chút; thằng Trung cũng ít lệch ca vs cô trực cũng không chủ động sắp được vào ngày thằng Trung đi học thêm; nhưng sang tháng 6 nghỉ hè nó sẽ được vào miền Trung với bố vs em trai nó; vậy là mình phải…chờ!

Chị Hà hàng xóm thì mấy lần gặp mặt ngoài cổng, 2 chị em vẫn chào hỏi vui vẻ, cuối tuần vẫn nhìn thấy chị lên tầng thượng tưới cây, vẫn giúp chị một số việc nhưng…chẳng lần nào được chị…nắm nhầm vào tờ rym nữa.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...