Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Cha Dượng Của Tôi

Chương 17



 

 

Anh chỉnh lại tóc cho Quỳnh, lau đi những giọt nước mắt.

Ngay lúc này, anh nhận ra anh đã yêu cô từ rất lâu.

Khoảnh khắc này là lúc anh mong chờ nhất.

Không cần phải tự dối lòng

Không cần giữ chuẩn mực nữa

Anh yêu cách cô cười

Yêu cả những giọt nước mắt.

Trao cho Quỳnh những nụ hôn sâu

Rồi Quỳnh nắm tay anh bước ra khỏi phòng.

Hạnh phúc biết bao, bóng lưng bé nhỏ của em như tỏa sáng.

Anh đã yêu, thực sự, lần đầu tiên trong đời anh biết yêu chứ không phải là thứ sinh lý tình dục đơn thuần

Muốn bảo vệ cô cả phần đời còn lại.

Những cảm xúc dồn nén như tuôn trào.

Suốt quãng đường về nhà ngày hôm đó, anh không thể đếm nổi mình đã nói câu “anh yêu em” bao nhiêu lần.

Mỗi lần như vậy, Quỳnh sẽ nhìn anh cười khúc khích rồi bé nói “con à nhầm em cũng vậy”

.

.

.

– Ba, à không, anh,… Chẳng biết nên xưng hô kiểu gì đây

Quỳnh thở dài

Cô đã quen xưng ba con suốt 18 năm qua, thật khó để thay đổi.

Hưng để cô ngồi lên đùi rồi ôm lấy eo.

Mùi hương thơm nhẹ từ tóc Quỳnh lan tỏa, anh vùi vào mái tóc bồng bềnh đó, thủ thỉ:

– Tùy em thôi.

– Vậy tạm thời con xưng như cũ nha, ba đợi con một xíu nữa rồi con sửa.

– Ừm đi ngủ thôi con gái.

– Dạ.

Anh bế cô lên giường, hôn vào môi Quỳnh rồi ôm cô ngủ

Hai người đã có một đêm thật yên bình và ấm áp.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...