Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Câu chuyện vợ chồng 02

Chương 3



Đám cưới của tôi và Tuấn Anh diễn ra ngay sau khi tốt nghiệp. Khi anh đeo nhẫn cho tôi trước mặt họ hàng, tôi bật khóc. Tôi chưa từng nghĩ có ngày một người đàn ông biết quá khứ của tôi lại yêu thương, cưng chiều và cưới tôi làm vợ.

Đêm tân hôn, sau một ngày mệt mỏi, tôi và Tuấn Anh nằm trên chiếc giường cưới đỏ rực, làm tình. Lòng tôi ngập tràn hạnh phúc. Cảm giác thể xác chỉ là thứ yếu, chính niềm vui trong tim khiến tôi lên đỉnh hai lần.

“Anh ơi, anh có hối hận khi cưới một con đĩ như em không?” Sau màn “hành sự”, tôi nằm trên người anh, hỏi.

“Điều duy nhất anh hối hận là đồng ý với em để tối nay chỉ có hai ta, đuổi hết cả đám đi.” Tuấn Anh nhìn tôi, vẻ tiếc nuối.

Thấy anh tiếc rẻ, tôi lườm một cái, làm bộ nũng nịu: “Đồ xấu xa! Dù anh có muốn em lẳng lơ cỡ nào, tối nay cũng không được! Bình thường để tụi nó chơi là được rồi, nhưng đêm tân hôn với tuần trăng mật thì tuyệt đối không cho ai quấy rầy. Người ta làm con đĩ bao năm, tháng này phải được làm vợ hiền đàng hoàng!”

Nhìn tôi nũng nịu, Tuấn Anh cười lớn, ôm tôi nói: “Cho em làm vợ hiền một tháng thôi, sau đó… phô hết cái dâm của em cho anh xem. Em làm tan vỡ giấc mơ đêm tân hôn được thấy vợ bị cả đám đút vào, sau này phải bù đắp cho anh, đội thêm nhiều cái sừng cho anh nhé!”

Nhìn vẻ mong chờ của Tuấn Anh, tôi nhịn không nổi muốn cười. Đàn ông khác không chịu nổi khi vợ bị người ta nhìn, còn anh thì chỉ mong tôi ngày nào cũng để người khác đút vào. Nhưng chính cái gã như vậy lại hợp với tôi, vì tôi vốn là một con đĩ.

Điều quý giá nhất là tôi và anh yêu nhau thật lòng, trong tim không chứa nổi ai khác ngoài đối phương.

“Anh ơi, gặp được anh thật tốt, không thì cả đời này em chẳng có cơ hội hạnh phúc!” Tôi ôm anh, dịu dàng nói.

“Anh cũng vậy! Nếu không gặp em, anh chắc cả đời chẳng được thỏa mãn. Em biết không? Hồi ở quê em làm tiệc cưới, anh nghe lén được người làng nói gì về em trong nhà vệ sinh. Lúc đó anh phấn khích muốn chết!” Tuấn Anh cười đểu.

Tôi biết rõ danh tiếng mình ở quê thế nào. Lời anh nói làm tôi đỏ mặt, bảo: “Tụi nó nói gì hay ho đâu mà anh cũng phấn khích!”

“He he! Tụi nó bảo vợ anh là ‘con đĩ lẳng lơ’, ‘hàng hư’, ‘kiếm tiền bằng lồn’, còn bảo anh là thằng đội sừng. Anh nghe mà khoái chí!” Tuấn Anh hứng khởi nói.

Chuyện như vậy với người đàn ông khác là nhục nhã, nhưng Tuấn Anh lại thích thú. Nhìn anh, tôi vừa thẹn vừa hơi bực: “Đàn ông khác nghe vậy là lao vào đánh nhau rồi, anh còn khoái! Tụi nó đang sỉ nhục em đó!”

“Sỉ nhục thì đã sao? Anh thích vợ mình là ‘con đĩ lẳng lơ’, ‘hàng hư’, ‘kiếm tiền bằng lồn’. Vợ như vậy, anh yêu, yêu cả đời!” Tuấn Anh dịu dàng nói.

Nghe xong, tôi hôn anh thật sâu, thì thầm: “Em cũng yêu anh, yêu anh cả đời!”

Trong nụ hôn nồng cháy, chúng tôi lại lăn vào nhau trên giường. Nửa tiếng sau, Tuấn Anh “đầu hàng” dưới thân tôi. Tôi “chiến thắng”, đắc ý nhìn anh như nữ tướng thắng trận.

“Anh ơi, anh thế này không được đâu! Lồn em còn chưa thỏa mãn, kiểu này em giận anh đấy!” Tôi lẳng lơ nói.

“Tháng này em cứ giận thoải mái đi! Một tháng nữa, anh sẽ ngày nào cũng tìm người thỏa mãn em! Có cả đám giúp, anh tin em sẽ hài lòng.” Tuấn Anh háo hức nói.

Một tháng sau, hết tuần trăng mật, chúng tôi không bắt đầu cuộc sống mà Tuấn Anh mong đợi, vì công việc đã ổn định, phải đi báo danh. Nhìn vẻ thất vọng của anh, tôi cười muốn chết, nhưng trong lòng cũng tiếc lắm. Lúc đó tôi khác bây giờ, giờ tôi muốn yên ổn, nhưng khi đó tôi vẫn thích cảm giác kích thích.

Do bố mẹ chồng tặng quà không đủ làm hài lòng lãnh đạo, tôi và Tuấn Anh bị phân về một nơi không phải thành phố, cũng chẳng gần thị trấn, mà là một vùng hẻo lánh. Muốn về thành phố nhỏ nơi chúng tôi ở, phải đi xe gần hai tiếng, chưa kể một đoạn đường quê không xe nào đi được. Chúng tôi đến đó vào đầu xuân, đường còn đi được, nhưng nhìn đoạn đường đất, chúng tôi biết mùa hè chỉ có thể đi bộ hoặc chạy xe máy qua rừng.

Trường trung học XX nơi chúng tôi làm là phân hiệu của trường trung học thị trấn X, nằm ở rìa làng, phía sau là cánh đồng. Dù hẻo lánh, trường khá rộng, một dãy nhà ngang hơn chục phòng, nhưng chỉ có ba lớp học, vì chỉ có ba lớp. Khi đến, trường khá sạch sẽ, cho thấy lãnh đạo quản lý nghiêm.

Cùng phân công với chúng tôi có hai người nữa, nhưng họ ở chưa đầy tháng đã chuyển đi nơi khác vì điều kiện quá khắc nghiệt, nên chúng tôi chẳng ấn tượng gì với họ. Ngày đầu báo danh, tôi sốc vì ngôi trường nhỏ này chỉ có sáu giáo viên, kể cả hiệu trưởng cũng phải dạy.

Khi chúng tôi đến, chưa vào học chính thức, sáu đồng nghiệp có mặt đầy đủ, tổ chức một buổi đón tiếp nho nhỏ. Trong số sáu người, năm nam, một nữ. Tôi đối chiếu thông tin bố mẹ chồng nhờ mối quan hệ lấy được:

– **Hiệu trưởng Ngọc Tân**: Cao lớn, tính cương nghị, quan hệ tệ với hiệu trưởng trường chính, nên bị đày về trường hẻo lánh nhất thị trấn, nơi chuyên “đưa” giáo viên “không nghe lời”. 38 tuổi, khá trẻ cho một cán bộ.

– **Hữu Khánh**: Nam, lùn, háo sắc, mặt hơi xấu, sợ vợ. 31 tuổi.

– **Văn Bân**: Nam, chơi nhạc hay, từng làm nhạc công cho ban nhạc, hay nhận show dịp nghỉ. Thường tiếp xúc với ca sĩ nữ, rất biết chơi, từng bị bắt gặp “rung xe” với ca sĩ. 30 tuổi.

– **Quang Huy**: Nam, thẳng thắn, thích nhậu. 30 tuổi.

– **Trịnh Quân**: Nam, hơi mũm mĩm, tính tốt, nhưng vì không có tiền hối lộ hiệu trưởng trường chính, bị đày về đây. 28 tuổi.

– **Giang Yến**: Nữ duy nhất, dáng ổn, mặt ưa nhìn. Tự nguyện về trường này vì nhà gần làng, chồng cùng làng. 27 tuổi.

Trừ Giang Yến ở ngay làng, các thầy khác ở làng khác, đi xe máy đến trường, nhưng thỉnh thoảng ở lại, nhậu và đánh bài với hiệu trưởng. Sau buổi đón, biết chúng tôi không thể đi về hàng ngày, hiệu trưởng dẫn chúng tôi đến ba phòng ngủ cải tạo từ lớp học trống. Hai thầy kia mỗi người một phòng, nhưng sau bỏ không, tôi và Tuấn Anh một phòng. Các phòng đều có điều kiện sưởi ấm, nhưng cuối cùng chẳng dùng đến. Dù điều kiện không tốt, chúng tôi thấy hiệu trưởng rất tử tế, vì ba phòng được dựng sau này để giữ ấm.

Môi trường khắc nghiệt của trường khiến tôi và Tuấn Anh từng muốn rời đi, nhưng những gì xảy ra sau đó khiến chúng tôi ở lại mãi mãi. Ngày báo danh, khi tôi xuất hiện trước đồng nghiệp, mấy thầy nam sững sờ, kể cả hai thầy mới đến cũng ngạc nhiên. Không phải tôi tự khen, nhưng ở tuổi 24, tôi đẹp đến mức khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng động lòng. Thêm vào đó, sự quyến rũ từ bao năm sống dâm loạn khiến ai cũng ngứa ngáy.

Lúc đó, tôi chưa nghĩ sẽ có gì với đồng nghiệp, vì chưa quen. Họ cũng vì không hiểu tôi mà chưa dám tán tỉnh. Hai thầy mới đến thì có ý đồ, nhưng chưa kịp buông thả, họ đã chuyển đi. Nếu biết chuyện sau này ở trường, chắc họ tiếc chết. Sau khi chuẩn bị hành lý và đồ dùng, chúng tôi ở lại trường. Cuối tuần, bốn người mới cùng đi xe về, nhưng lên đường lớn thì nhờ các thầy khác chở bằng xe máy.

Vậy là tôi và Tuấn Anh bắt đầu cuộc sống làm việc. Ở trường, chúng tôi rất “đàng hoàng”. Dù hai thầy mới gạ gẫm, tôi không đáp lại, thậm chí còn lén mắng họ. Họ nghĩ tôi không “lên được”, tiếc lắm. Chính sự thất bại của họ khiến các đồng nghiệp khác có ý với tôi cũng bỏ cuộc. Ở trường, tôi là “cô giáo xinh đẹp” trong mắt học sinh, “người vợ đức hạnh” trong mắt đồng nghiệp. Nhưng đến cuối tuần, tôi lập tức “lột xác”. Mỗi cuối tuần, tôi và Tuấn Anh đến thành phố H hoặc mời mấy anh bạn thân đến nhà, rồi tôi trần truồng để họ đút cả ngày.

Mỗi tối, Tuấn Anh phấn khích nhìn tôi ngủ với người khác. Trước khi ngủ, anh hay nhìn tôi bị người khác đút vào, tự sục cặc bắn tinh. Anh thích cảm giác thấy tôi bị đút, tự sục cặc, dù biết chỉ cần nói một câu, tôi sẽ bỏ con cặc trong lồn để anh đút. Trong đám “người tình cũ”, người hay đến nhất là anh ba Minh Thuận. Là công tử nhà giàu, chẳng áp lực gì, anh ta thích đút vào tôi trước mặt Tuấn Anh. Dù đã có bạn gái xinh đẹp giàu có, anh ta vẫn thường xuyên tìm tôi. Nếu không phải mỗi tối ở trường đã bị Tuấn Anh đút, số lần Minh Thuận đút tôi chắc còn nhiều hơn chồng.

Tôi nhớ lần đầu sau tuần trăng mật mời Minh Thuận đến. Anh ta vào nhà, việc đầu tiên là cởi sạch đồ, lao vào tôi. Chẳng thèm đóng cửa, anh ta đè tôi mặc áo ngủ gợi cảm lên tường, ôm cặp mông căng mọng của tôi, đút vào điên cuồng. Nếu Tuấn Anh không kịp đóng cửa, chắc cảnh chúng tôi “hành sự” đã bị người ta thấy. Cuối tuần, ngoài đút với bạn cũ, tôi và Tuấn Anh đi thăm bố mẹ chồng. Tuấn Anh từng xúi tôi quyến rũ bố chồng, nhưng tôi không dám, sợ mẹ chồng phát hiện. Khi anh lén kể mẹ chồng hồi trẻ cũng lẳng lơ, tôi không tin nổi. Tôi khó tưởng tượng mẹ chồng hiền từ, phúc hậu bị đàn ông đè lên, lẳng lơ đáp lại.

Dù không định quyến rũ bố chồng thật, dưới sự xúi giục của Tuấn Anh, tôi vẫn chơi trò “cọ sát”. Như khi làm bếp, tôi để bố chồng chạm vào ngực cỡ D của tôi, hoặc “vô tình” cọ mông vào cặc ông, hay giả vờ ngã nhào vào lòng ông. Nửa năm đầu đi làm, ở nhà tôi đút với mấy người tình cũ, khi đến thành phố H thì gạ đàn ông mở phòng hoặc “chiến” ở chỗ kín trong công viên. Ở trường, tôi làm “người phụ nữ đứng đắn”. Nhưng cái danh “đứng đắn” chẳng giữ được đến hết học kỳ, một sự kiện khiến tôi quyết định từ bỏ ý định làm “người tốt” ở trường.

Giữa tháng mười, trời lạnh dần, tôi và Tuấn Anh phải chọn: ở lại trường hay thuê nhà trong làng. Sau khi thử đốt lò sưởi và thất bại, để tránh thành nhân vật chính trong tin tức ngộ độc khí carbon, chúng tôi quyết định thuê nhà. Hiệu trưởng lập tức liên hệ giúp. Vì hai thầy mới đã đi, hiệu trưởng rất muốn chúng tôi ở lại, nên cố gắng để chúng tôi thoải mái. Ông không ngờ chính sự sắp xếp này khiến chúng tôi ở lại mãi.

Hiệu trưởng tìm ba nhà cho chúng tôi, mỗi nhà có ưu khuyết điểm. Cuối cùng, chúng tôi chọn nhà một người dân tên Quốc Tuấn. Lý do là nhà anh ta đủ lớn, có phòng riêng. Nhưng khuyết điểm cũng rõ: chủ nhà là một gã độc thân lười biếng. Tôi biết ngay, cái khuyết điểm này chính là lý do Tuấn Anh chọn nhà này.

Quốc Tuấn là gã độc thân 27 tuổi. Ở thành phố, tuổi này bình thường, nhưng ở quê thì đã là bố con. Cha mẹ anh ta để lại ít tiền, căn nhà tử tế và đất đủ nuôi sống. Với điều kiện vậy, cưới vợ lẽ ra dễ như trở bàn tay, nhưng chẳng cô nào chịu lấy, vì Quốc Tuấn quá lười, lười đến mức cho thuê hết đất. Trước khi dọn vào, tôi biết anh ta có biệt danh “Quần Rộng”, vì một chuyện hài hước. Hai năm trước, anh ta đến nhà họ hàng, thấy chị dâu cho con bú. Nhìn cặp vú chị dâu, con cặc anh ta dựng đứng, làm anh họ tức giận đánh cho một trận, từ đó có biệt danh này. Tôi đoán gã này có khi vẫn còn zin.

Tuấn Anh không nói lý do chọn nhà Quốc Tuấn, nhưng tôi hiểu ý anh. Biết Quốc Tuấn ngoài lười thì chẳng có tật xấu gì, cùng lắm là nhậu chút đỉnh, việc tệ nhất từng làm là rình xem vợ chồng người ta đút nhau, nên tôi cũng muốn “chơi” với anh ta. Đầu tháng mười một, tôi và Tuấn Anh dọn vào nhà Quốc Tuấn. Tiền thuê rẻ bèo, chỉ 2 triệu một tháng, nhưng cuối cùng chẳng tốn đồng nào.

Nhà không lớn, nhưng ở ba người vẫn thừa chỗ. Bố trí kiểu nông thôn Đông Bắc truyền thống: hai phòng đông tây, ở giữa là sảnh ngoài. Tôi và Tuấn Anh ở phòng đông, Quốc Tuấn ở phòng tây. Tôi vẫn nhớ như in lần đầu Quốc Tuấn thấy tôi, gã ngẩn ngơ. Lớn lên ở quê, hiếm khi vào thành phố, gã đâu thấy gái đẹp như tôi? Dù mặc đồ mùa đông che dáng, chỉ gương mặt tôi đã khiến gã mê mẩn. Khi gã vụng về lấy ghế cho tôi và Tuấn Anh ngồi, chúng tôi suýt phì cười. Tôi và anh biết, mùa đông này chắc chắn sẽ “thú vị” lắm.

Tối hôm đó, tôi và Tuấn Anh “đại chiến” trên cái giường trải đệm, dù không chắc nhưng chúng tôi tin Quốc Tuấn rình ngoài cửa. Nhiều ngày sau, khi Quốc Tuấn thỏa sức trên người tôi, gã thừa nhận đúng là đã rình. Sáng hôm sau, tôi mặc áo ngủ cotton bó sát, xuất hiện ở sảnh ngoài. Quốc Tuấn, mắt thâm quầng, nhìn tôi suýt chảy nước miếng.

“Lạnh quá, mặc dày chút cho ấm!” Tôi nói, rồi về phòng mặc áo bông mỏng.

Thấy tôi thay đồ, mắt Quốc Tuấn đầy thất vọng. Nhưng từ đó, mỗi sáng tôi dậy, nhà đã được đốt lò ấm áp, mặc áo lót quần lót cũng chẳng lạnh. Sáng đó, tôi mặc áo bông nấu bữa sáng cho ba người. Quốc Tuấn ăn ngon lành, vì lâu lắm gã không được ăn sáng. Hôm đi làm, tôi và Tuấn Anh hơi lơ đãng, vì cả hai đều nghĩ cách quyến rũ Quốc Tuấn. Tối đó, chúng tôi “hành sự” hai lần. Khi bình tĩnh lại, chúng tôi chú ý nghe tiếng ngoài cửa, nhưng chẳng có gì. Sáng hôm sau, Quốc Tuấn vẫn thâm quầng mắt, nhưng lò sưởi ấm áp khiến tôi không cần mặc áo bông. Lúc nấu sáng, gã lén nhìn tôi, tôi cố ý cởi một cúc áo. Khi ăn, tôi cúi xuống múc cơm, để lộ khe ngực và một phần vú trước mắt gã. Quốc Tuấn nhìn, mắt sáng rực.

Cuối tuần đó, tôi và Tuấn Anh mua thêm mấy bộ áo ngủ cotton không hở hang. Nhưng dù không lộ, khi cử động lại dễ “vô tình” để lộ eo thon, ngực. Tôi còn cố ý mua nhỏ một số, mặc vào càng dễ hớ hênh. Khi mặc áo mới ở nhà Quốc Tuấn, mắt gã dán chặt vào tôi. Tôi giả bộ vô tư, như chẳng biết gì, nhưng rõ ràng gã thích nhìn tôi. Có lần đi vệ sinh ban đêm, tôi thấy gã lén nhấc rèm cửa. Trêu chọc được hai ngày, tôi không thỏa mãn. Rồi tôi và Tuấn Anh phát hiện rèm cửa phòng mình có một góc rách. Chúng tôi giả vờ không thấy, tối đó “hành sự” hăng say, biết ngoài cửa có một đôi mắt đang nhìn. Lần đó, chúng tôi chơi sướng lắm, đổi mấy tư thế, chẳng đắp chăn, nghĩ đến cơ thể trần truồng quyến rũ của tôi bị Quốc Tuấn thấy hết, tôi phấn khích cực độ.

Tôi nhớ rõ lần đầu với Quốc Tuấn. Hôm đó là thứ Ba giữa tháng mười một, trời lạnh nhưng gã đốt nhà ấm áp. Nếu mặc áo bông, chắc chắn toát mồ hôi. Tối đó, tôi và Tuấn Anh “hành sự” vang tiếng “bạch bạch”. Khi Tuấn Anh bắn tinh, tôi cố ý nói: “Anh ơi, làm thêm lần nữa đi! Em chưa lên đỉnh mà!”

“Hôm nay không nổi nữa! Anh mệt quá, tha cho anh đi! Em đòi mỗi ngày thế này, anh chịu sao nổi.” Tuấn Anh giả bộ mệt mỏi nói.

Sau câu nói, cả hai nghe tiếng động ngoài cửa, nhưng ngay lập tức yên lặng. Tôi biết gã đã xem xong, về phòng. Tôi hơi tiếc, vì còn muốn nói thêm mấy lời dâm để trêu gã. Hơn nửa tiếng sau, Tuấn Anh ngủ say, nhưng tôi vẫn chưa thỏa mãn, không ngủ được. Thấy anh ngủ ngon, tôi hơi bực, nhẹ nhàng xuống giường, mặc áo ngủ, ra sảnh ngoài, đóng cửa lại. Bật đèn mờ, tôi đi vệ sinh trong xô. Khi đứng dậy, cửa phòng tây lặng lẽ mở ra. Chỉ mặc áo ba lỗ và quần đùi, Quốc Tuấn lao đến, ôm tôi từ phía sau, hôn tới tấp. Tôi giật mình vì hành động thô bạo của gã, rõ ràng gã không kìm được dục vọng, dù có hiếp tôi cũng chẳng ngại.

Quốc Tuấn vốn là người tử tế, vậy mà tôi khiến gã không chịu nổi, đủ thấy tôi đã khơi dục vọng của gã đến mức nào. Qua những ngày tiếp xúc, biết gã không tệ, cộng với tôi cũng đang thèm khát, tôi chẳng sợ. Tôi không chống cự, để gã ôm chặt, xoa nắn cặp mông tôi, hôn ngấu nghiến. Kỹ thuật hôn của gã tệ, thô lỗ, đầy khao khát. Khi gã vụng về dùng lưỡi cạy răng, liếm môi tôi, tôi đáp lại bằng kỹ thuật điêu luyện. Trong nụ hôn nồng cháy, tôi quàng tay qua cổ gã, lẳng lơ lắc người trong lòng gã. Bị cơ thể quyến rũ của tôi cọ xát, gã càng hừng hực. Háng tôi bị một con cặc to cương cứng chọc vào, tôi thầm nghĩ: “Chẳng trách gọi là Quần Rộng!”

Sự đáp lại của tôi khiến Quốc Tuấn phấn khích, tay xoa mông tôi vội vã cởi quần tôi. Tôi phối hợp, để hạ thân trần truồng. Khi tay gã chạm trực tiếp vào cặp mông tôi, mắt gã lộ vẻ thỏa mãn. Tôi cởi quần đùi gã, con cặc to lớn cương cứng bung ra. Cảm nhận được sức nóng của nó, tôi càng hứng thú. Phấn khích, tôi chủ động ôm gã hôn. Dưới nụ hôn điêu luyện của tôi, gã nhanh chóng thua trận. Khi môi chúng tôi rời nhau, mắt gã đầy dục vọng.

“Em, được không?” Gã run run, dùng chút lý trí cuối cùng hỏi.

Tôi biết đó là cơ hội từ chối cuối cùng. Nhưng gã không biết, chính câu hỏi này khiến tôi tự nguyện “chơi” với gã mấy năm. Dưới ánh nhìn của gã, tôi đẩy gã ra, lẳng lơ lắc mông, chậm rãi đi về phòng mình. Thấy tôi làm vậy, mắt gã lộ vẻ thất vọng, nhưng không hối hận. Khi gã nghĩ tôi từ chối, tôi đứng ở cửa phòng, cởi áo ngủ, để lộ cơ thể quyến rũ trước mặt gã. Trong ánh mắt ngạc nhiên của gã, tôi lẳng lơ hơn, lắc mông đi đến cửa phòng gã.

“Anh Quốc Tuấn, còn không vào phòng chơi với em!” Tôi nói, cười với gã, nụ cười vừa dâm vừa quyến rũ.

Vào phòng, tôi cố ý để rèm cửa hé một góc, nếu Tuấn Anh chưa ngủ, anh sẽ được “thưởng thức”. Quốc Tuấn đứng ngây ở sảnh ngoài, rồi lao vào phòng. Thấy tôi chui vào chăn gã, gã cởi sạch đồ, nhào lên. Trong chăn, gã vội vã đè tôi xuống, con cặc cương cứng nhắm thẳng lồn tôi đút vào. Lồn tôi vừa ướt một chút, khi gã đút vào, tôi hơi đau. Nhưng tôi chẳng bận tâm, tự tin vào cơ thể mình, kiểu đút thô bạo này chẳng làm tôi tổn thương. Khi gã hùng hục nhấp trên người tôi, tôi điêu luyện đáp lại. Tiếng “bạch bạch bạch” giòn tan vang lên trong phòng.

Quốc Tuấn kìm nén quá lâu, quên cả thương hoa tiếc ngọc, chỉ biết đút điên cuồng, chẳng thốt nổi câu tình cảm. Nếu là cô gái khác, chắc đã giận, nhưng tôi thì không. Dưới màn đút điên cuồng của gã, tôi nhanh chóng thích nghi, đáp lại. Tiếng va chạm cơ thể vang dội, Quốc Tuấn quên Tuấn Anh ngủ ở phòng bên, còn tôi chẳng sợ anh biết, biết thì anh còn khoái hơn. Nếu anh không biết, sáng mai tôi sẽ kể, chắc anh tiếc chết.

Dưới sự đáp lại điêu luyện và tiếng rên dâm đãng của tôi, khoảng mười phút sau, gã bắn tinh, bắn rất nhiều vào trong tôi. May mà tôi đang trong kỳ an toàn, không thì mai phải mua thuốc. Bắn tinh xong, Quốc Tuấn lực lưỡng nằm sấp trên người tôi, thở hổn hển. Cảm nhận con cặc gã từ từ mềm đi trong lồn, tôi thì thầm: “Anh Quốc Tuấn, sướng không?”

Giọng dịu dàng khiến Quốc Tuấn sướng rơn, nhưng cũng áy náy: “Em, xin lỗi! Anh thô lỗ quá, làm em đau không?”

“Không sao, em chịu được. Nhưng anh phải cẩn thận, đối với em thì được, với cô khác thì không. Lỡ đâu thành tội hiếp dâm đấy.” Tôi dịu dàng nói.

“He he! Lâu quá không chơi, em đẹp thế này, anh không kìm được!” Gã ngượng ngùng nói.

“Lần cuối chơi là bao giờ?” Tôi tò mò hỏi.

“Hai ba năm trước, với chị góa phụ ở làng. Chị ấy tái hôn, anh chẳng có ai để chơi. Em, cảm ơn em, được chơi với gái đẹp như em, anh mãn nguyện rồi.” Quốc Tuấn sảng khoái nói.

“Pfft!” Lời gã làm tôi phì cười, tôi véo mông gã, trêu: “Đồ không có chí khí! Có một lần mà mãn nguyện, thế là không muốn đút em nữa hả?”

Tôi trêu gã. “Muốn, sao không muốn? Gái đẹp như em, anh đút cả đời cũng không chán. Em, anh xin em, sau này cho anh đút nữa nhé?” Quốc Tuấn lo lắng, đầy mong chờ nhìn tôi.

“Đồ ngốc! Em để anh chơi thế rồi mà còn không biết em nghĩ gì? Sau này lúc em không ở đây, anh tìm việc làm, kiếm ít tiền. Cưới được vợ rồi muốn chơi sao cũng được.” Tôi dịu dàng nói.

Lời khuyên nhẹ nhàng khiến Quốc Tuấn cảm động, ngượng ngùng nói: “Em, anh chỉ có tật lười, nhưng sau này anh sẽ sửa.”

Nói xong, gã nghiêm túc nhìn tôi. Thấy gã nghiêm túc, tôi dịu dàng ôm đầu gã vào lòng, thì thầm: “Anh Quốc Tuấn, không phải em nói anh, tật này anh phải sửa, không thì cả đời khó cưới vợ. Dù cưới được, cũng chỉ được cô xấu xí. Anh muốn sống cả đời với vợ xấu sao?”

Quốc Tuấn, bình thường ai khuyên cũng không nghe, nghe tôi nói thì xúc động, thì thầm: “Em, em thật là người phụ nữ tốt.”

“Người phụ nữ tốt mà lén chồng đi đút với anh?” Người phụ nữ dịu dàng biến mất, tôi lại thành một con đĩ lẳng lơ, nhìn gã đầy dâm đãng.

Thấy tôi lẳng lơ, hơi thở gã gấp gáp, con cặc vừa bắn tinh lại chọc vào lồn tôi. Cảm nhận dục vọng của gã, tôi quàng chân qua hông gã, liếc mắt đưa tình. Thấy vẻ quyến rũ của tôi, con cặc gã lập tức đút vào lồn tôi. Vừa rồi, tôi chỉ lên đỉnh nhẹ, khi gã đút vào, tôi rên rỉ dâm đãng, lắc lồn đáp lại.

“Em, sướng quá! Đã quá, kích thích quá!” Quốc Tuấn vừa đút vừa gầm gừ.

“Thích thì đút mạnh vào! Em… thích bị đút lồn thế này, lén chồng cho người khác đút… kích thích lắm!” Tôi đáp lại đầy thèm khát.

Lời tôi khiến Quốc Tuấn phấn khích tột độ, gã không thể tưởng tượng nổi một gái đẹp như tôi lại dâm đãng thế. Nhưng chính vì vậy, gã càng kích thích. Không chỉ vì tôi là gái đẹp, mà còn là vợ người ta, lại mang danh cô giáo trí thức trong mắt gã, khiến gã đút càng hăng. Dù lười, Quốc Tuấn lớn lên ở quê, từng làm nhiều việc nặng, nên thể lực tốt. Đêm đó, gã bắn tinh trong tôi ba lần. Trừ lần đầu, hai lần sau mỗi lần gần nửa tiếng. Lần cuối gã bắn tinh, tôi lên đỉnh lần thứ ba.

“Em, thế nào? Anh đút có sướng hơn chồng em không?” Bắn tinh xong, Quốc Tuấn hứng chí hỏi.

“Ừ! Sướng hơn nhiều, em chưa bao giờ được đút sướng thế này.” Tôi tán thưởng.

Dù nói thế có hơi bất công với Tuấn Anh, nhưng Quốc Tuấn thực sự mạnh hơn. Tôi biết nếu Tuấn Anh nghe được, anh sẽ mừng chết. “Anh cũng vậy. So với hai người phụ nữ anh từng đút, em vượt xa.” Quốc Tuấn phấn khích nói.

“Em hơn họ chỗ nào?” Tôi cười hỏi.

“Mọi chỗ đều hơn! Mặt đẹp hơn, dáng ngon hơn, lại còn là cô giáo. Anh nằm mơ cũng không nghĩ được đút vào một người đẹp có văn hóa như em.” Quốc Tuấn vừa nói vừa vuốt ve cơ thể tôi.

Ôm ấp Quốc Tuấn một lúc, tôi rời đi. Lúc đó vừa quá mười giờ, đi ngủ sớm dậy sớm là thói quen ở quê. Khi tôi trần truồng rời chăn gã, gã lộ vẻ luyến tiếc, nhưng hiểu tôi không thể ngủ với gã, vì tôi có chồng. Ra khỏi phòng, đóng cửa, tôi thấy quần áo vương vãi ở sảnh ngoài, nhặt đồ gã ném lại phòng. Khi nhặt áo ngủ của mình, tôi thấy vết tinh trùng trắng đục. Phấn khích, tôi về phòng, trèo lên giường. Vừa nằm xuống, tay Tuấn Anh sờ soạng khắp người tôi. Thấy anh hứng khởi, tôi nói câu khiến anh phấn khích tột độ: “Anh rùa, ngoan chút, đừng để anh ‘bồ’ cặc to của em nghe được. Giờ em không muốn gã biết mình đút với anh đâu.”

Tôi biết Tuấn Anh sẽ khoái chí, nhưng không ngờ anh sục cặc vài cái đã bắn tinh. “Con đĩ này, người ta sợ chồng biết mình đút với bồ, còn em lại sợ bồ biết mình đút với chồng.” Tuấn Anh thở gấp, mắng.

Nhưng ánh mắt hứng khởi của anh lộ rõ tâm trạng thật. “Ai bảo anh thích làm rùa? Để ‘bồ’ em không biết anh thích đội sừng, anh ngoan chút đi! Sau này em đút với anh xong có thể tìm ‘bồ’ đút tiếp, nhưng đút với ‘bồ’ xong, anh tuyệt đối không được đút.” Tôi lẳng lơ nói.

Nghe vậy, Tuấn Anh hứng chí hôn tôi. “Mai em sẽ bú cặc gã, để gã bắn vào miệng em, anh muốn hôn cũng không được.” Tôi cười đểu.

Tuấn Anh càng phấn khích, hôn tôi say đắm. Sáng thứ Tư, tôi dậy sớm như thường lệ, Tuấn Anh dậy muộn hơn bình thường. Trong lúc đó, tôi hôn hít, tán tỉnh Quốc Tuấn, để gã cởi quần ngủ cotton, sờ mông tôi. Đến khi Tuấn Anh theo lời dặn gây tiếng động lúc dậy, gã mới luyến tiếc thả tôi ra. Trưa, tôi về nhà xem, thấy Quốc Tuấn lại ngủ, biết gã tái phát bệnh lười. Tôi không nói gì, tối đó, nhân lúc Tuấn Anh xem TV, tôi tìm gã đang đốt lò ở sảnh ngoài, ra lệnh cứng: “Muốn đút em nữa, sửa tật lười đi! Mai dọn sân sạch sẽ, không thì mai cũng không cho anh đút.”

Dù gã hứa hẹn mai sẽ làm, tôi vẫn không cho. Tối đó, tôi và Tuấn Anh “hành sự”, rên to hơn bình thường. Sáng thứ Năm, thấy Quốc Tuấn, mặt gã đầy oán trách. Tối về, sân đã sạch bong. Đêm đó, tôi không cho Tuấn Anh đút. Tôi trần truồng đẩy cửa phòng Quốc Tuấn, gã đã cởi sạch chờ sẵn. Đêm đó, gã bắn tinh trong tôi ba lần.

Sáng thứ Sáu, tôi dậy sớm, cho gã đút thêm lần nữa, rồi ra lệnh: thứ Bảy và Chủ nhật dọn nhà sạch sẽ, nếu không tuần sau khỏi đút. Nếu dọn sạch, tôi sẽ cho gã bất ngờ. Cuối tuần đó, tôi và Tuấn Anh ở nhà bố mẹ chồng, phá lệ không tìm ai “chơi”. Tuấn Anh thấy rình tôi và Quốc Tuấn đút nhau, tán tỉnh, còn kích thích hơn khi tôi công khai đút với bạn cũ. Thứ Hai về trường, trưa tôi ghé nhà. Thấy sân sạch, nhà gọn gàng, tôi giơ ngón cái với Quốc Tuấn đầy mong chờ.

“Anh Quốc Tuấn, em yêu cầu thế, anh giận không?” Tôi hỏi.

“Sao giận được? Anh biết em muốn tốt cho anh, chữa bệnh lười. Nhưng… anh hơi lo, anh thay đổi lớn thế, lỡ có tin đồn xấu về em thì sao?” Quốc Tuấn lo lắng hỏi.

“Anh, anh đúng là người tốt! Đừng sợ, tin đồn thôi, em không ngại. Lại chẳng có bằng chứng. Anh cứ bảo là ngưỡng mộ tụi em, muốn cưới vợ nên thay đổi. Hoặc em nhờ chồng khuyên anh, anh bảo là chồng em khuyên.” Tôi cười nói.

Gã cười vui vẻ, rồi tôi đi. Ở trường, hễ rảnh là tôi nghĩ đến gã, nghĩ đến cảnh tối bị gã đút. Tối đó, tôi mặc đồ lót lưới hở háng. Tuấn Anh thấy bộ đồ mới, phấn khích nói: “Vợ ơi, lén anh đi đút với ‘bồ’ đi! Mặc đồ dâm, lắc mông, phô lồn cho gã đút. Như con chó cái chổng mông trước mặt gã!”

Lời anh làm tôi phấn khích, tôi lẳng lơ lắc mông sang phòng tây. Đẩy cửa ra, Quốc Tuấn đã cởi sạch chờ sẵn, thấy tôi thì sững sờ. Bộ đồ chỉ thấy trong phim AV khiến gã hứng chí. Khi tôi chổng mông kiểu chó, lẳng lơ lắc mông, gã gầm gừ lao tới, ôm mông tôi, cúi xuống liếm lồn tôi ướt nhẹp, rồi đút con cặc to vào lồn, điên cuồng đút tới. Đêm đó, chúng tôi chơi điên cuồng, gã đút tôi gần hai tiếng với đủ tư thế, lồn tôi sưng đỏ. Trong số đàn ông từng đút tôi, người làm tôi sướng thế này đếm trên đầu ngón tay.

Vì quá sướng, tôi đồng ý ngủ với gã, nhưng sáng phải về sớm với Tuấn Anh. Tôi còn hứa, nếu gã tiếp tục chăm chỉ, mỗi tuần tôi ngủ với gã một đêm. Sáng hôm sau, tỉnh dậy trong vòng tay Quốc Tuấn, tôi từ chối yêu cầu đút thêm lần nữa, về chăn Tuấn Anh. Vừa nằm xuống, anh đè lên tôi. Tưởng anh muốn đút, nhưng anh nói lời khiến tôi buồn cười và làm chuyện khiến tôi哭 cười không được: “Vợ ơi, yên tâm, anh không để ‘bồ’ em biết lúc này mình đút nhau đâu!”

Nói xong, Tuấn Anh cúi xuống giữa háng tôi, bất chấp tôi vùng vẫy, liếm lồn tôi. Dưới màn liếm của anh, dục vọng tôi lại bùng lên. Khi anh cười đểu bảo thích ăn tinh trùng của “bồ” tôi, tôi rời chăn ngay. Anh hỏi tôi làm gì, tôi lẳng lơ nói: “Ngủ lẹ đi, em đi lấy ít đồ tươi cho anh ăn.”

Tuấn Anh nghe xong “ngủ” ngay. Tôi xuất hiện trước mặt Quốc Tuấn đang mặc đồ, gã hứng chí nhìn tôi. Theo ý tôi, gã đè tôi xuống, bắn không ít tinh trùng vào lồn tôi. Mùa đông năm đó dù lạnh, tôi và Tuấn Anh lúc nào cũng hừng hực. Dù ở làng chỉ có Quốc Tuấn, tôi thấy còn sướng hơn “chơi” tập thể với Minh Thuận và đám bạn. Những ngày sau, chúng tôi chơi nhiều. Tôi và Quốc Tuấn không chỉ đút trong phòng tây, mà cả sảnh ngoài. Có lần, tôi để gã “chuốc say” Tuấn Anh, rồi đút nhau trên giường chúng tôi. Khi Quốc Tuấn thỏa mãn bắn tinh hai lần rồi đi, Tuấn Anh lập tức cúi xuống giữa háng tôi, mút sạch tinh trùng gã bắn vào.

Chúng tôi làm việc ở làng ba năm, mỗi mùa đông đều ở nhà Quốc Tuấn. Năm đầu, tiền sưởi chúng tôi trả chung, hai năm sau trường chi trả hết. Lý do đơn giản: từ mùa đông thứ hai, tôi đã thành “của chung” của đám giáo viên nam trong trường.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...