Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Công Tử Như Tuyết

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Hãy là người đầu tiên đánh giá
Xếp hạng: 0 / 10 từ 0 lượt đánh giá

Đọc truyện Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời – Chương 1 Oanh – – Lại một đợt pháo kích rơi bên cạnh lều chữa bệnh cho thương...

Thông tin truyện Mã QR

Tác giả: Công Tử Như Tuyết

Trạng thái: Đang ra

Người theo dõi: 0

Truyện sắc hiệp Vợ chồng Ngôn tình Truyện sex nhẹ nhàng Truyện xuyên không

Danh sách chương (191)

Chương 1 Chương 2: Sống Lại, Chủ động Dây Dưa Chương 3: Hôn - Cuồng Vọng Mà Làm Càn Chương 4: Màu đỏ Vs Trắng Như Tuyết Chương 5: Mềm Nhũn, Nhu Thuận Mà Làm Nũng Chương 6: Ôm Chặt Lấy Anh Chương 7: Thanh Xuân Là Khoảng Thời Gian Tốt đẹp Nhất Của đời Người Chương 8: Sao Lại Không Thể Giúp Người đàn ông Của Mình Tắm Rửa! Chương 9: Bối Rối Giống Cô Gái Nhỏ Chưa Trải đời Chương 10: Cô Gái Này, Tâm Tư Thật Ghê Gớm Chương 11: Còn Nói Cô Lề Mề, Vậy Cách ăn Của Anh Còn Chậm Chạp đến đâu? Chương 12: Trong Lòng Có Chút Buồn Bực Chương 13: Hoa Khôi Bảy Con “0” Của Ngành Chương 14: Hoa Khôi Của Ngành – đá Xanh Và Bùn Chương 15: Bạch Liên Hoa Ngậm Máu Phun Người Chương 16: Vẻ Mặt Khí Phách Của Bùi Vân Khinh Chương 17: Đại Cát đại Lợi, Hôm Nay được ăn Gà Chương 18: “CHỊ Gái HIỂU CHUYỆN” TRÀ XANH BIỂU Chương 19: Chơi Trò Phúc Hắc Với Cô, Vậy Xem Thử Ai Phúc Hắc Hơi? Chương 20: Chuyện Lúng Túng Trong Cuộc Sống Cùng Lắm Như Này Thôi Chương 21: Nữ Thần Học Bá Trong Chớp Mắt Thành Nữ Thần Kinh Chương 22: Thiếu Nữ Xinh đẹp Uống Rượu Ngon Trêu Ghẹo Chú Nhỏ Chương 23: Váy Chỉ Dài Miễn Cưỡng đến Bắp đùi Chương 25 Chương 26: Cục Cưng Chỉ Biết Là Chú Nhỏ Hiểu Rõ Người Ta Nhất Thôi! Chương 27: Làm Sao Chợp Mắt được đây! Chương 28: Bảo Bối Vàng Ngọc Nhà Cậu Chương 29: Quần áo Túi Xách Giầy Tùy Cháu Chọn Chương 30: Làm Cho Cô Kìm Lòng Không đặng Nghĩ đến Một Từ - Khí Phách! Chương 31: Tại Sao Nói Mẹ Lớn Là Heo? Chương 32: Dạy Dỗ Bùi Vân Khinh Chương 33: Con Cừa Nhỏ Tội Nghiệp Chương 34: Hưởng Thụ Sủng ái Của Anh Chương 35: Bên Trong Xe Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên Chương 36: Sư Tử đang Giận Dữ Cũng Không Khó Dỗ Như đại Gia Này Chương 37: Không Hổ Công Anh Dạy Dỗ Chương 38: Giống Như Bảo Bảo Cũng Không Phản Kháng Chương 39: Thua Trong Tay Con Bé Này? Chương 40: Giống Như Vườn địa đàng, Dụ Dỗ Anh đi Thử Một Lần Chương 41: Đem Cả Khu Mua Sắm Chuyển Về Nhà Chương 42: Giúp Bùi Vân Khinh Mê Hoặc Bộ Trưởng Chương 43: Bạn Gái Xinh Như Vậy, Như Thế Nào Không Cho Mọi Người Làm Quen Một Chút? Chương 44: Con Nhỏ Ngốc ở Nông Thôn?? Chương 45: Cũng đừng Trách Bùi Vân Khinh Ra Tay Chương 46: Chưa Từng Thấy Người Con Gái Nào điêu Ngoa Và Không Có Lý Lẽ Như Vậy Chương 47: Nữ Nhân đã Uổng Rượu Như Thế Nào, Làm Sao Tư Cách đứng Trước Mặt đường Mặc Trầm Chương 48: Đối Với đối Thủ Luôn đuổi Cùng Giết Tận Chương 49: Chú Nhỏ Cởi áo, Một Màn Kia Thật Sự Là đẹp Mắt! Chương 50: Đàn ông Tại Sao Mặc Cỡ Với Con Nhóc Chứ? Chương 51: Bất Quá Chỉ đùa Thôi Mà? Chương 52: Ý Chí Sắt đá Thể Nào Cũng Bị đứa Bé Này Biến Thành Dòng Nước ấm Chương 53: Cái Gọi Là Cười Khuynh Thành, Cũng Không Có Gì Hơn Cái Này! Chương 54: Vị Này So Với Cô đen Hơn Chương 55: Tiểu Thiếu Gia Ninh Gia Chương 56: Cuộc đời Chỉ Có Một, Không Nên Phụ Chính Mình Chương 57: Giống Như Sói Nhìn Thịt Tươi Chương 58: Chẳng May Tay Em Trơn Thì Nửa đời Sau Của Thầy Làm Thái Giám Chương 59: Tùy Tiện động đồ Của Người Khác, đây Là Trộm! Chương 60: Tôi Cũng Nhìn Xem Các Người Hâm Mộ Chương 61: Có Cởi Hết Đường Trầm Mặc Cũng Không Thèm Chạm Vào Ngươi

Chương 1


Đọc truyện Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời – Chương 1

Oanh – –

Lại một đợt pháo kích rơi bên cạnh lều chữa bệnh cho thương binh. Cả một vùng đất, kể cả giường giải phẫu đều chấn động mãnh liệt, ngay cả nữ y tá đang cầm máu bên cạnh cũng run rẩy theo.

Đối diện, người đang đứng ở vị trí chỉ đạo chính là Bùi Vân Khinh lại thản nhiên như không.

“Tăng áp suất oxy lên cao nhất đi!”

Nữ y tá sắc mặt trắng bệch nhìn chăm chú vào lỗ thủng to đùng trên lều, từ nơi này có thể nhìn thấy vài bóng người đang xông về đây.

“Bác sĩ Bùi, có người… Đến kìa!”

Bùi Vân Khinh nói to hơn.

“Mau tăng áp suất oxy lên cao nhất!”

Ở trong mắt cô, chỉ có cuộc giải phẫu và bệnh nhân trước mắt.Nữ y tá phục hồi tinh thần lại, tay trái run run tăng máy áp suất oxy cao hơn. Chú ý tới đồng nghiệp bên cạnh bị đạn lạc bắn trúng ngã xuống, dùng sức cắn chặt răng mới không bật khóc thành tiếng.

Rẹt rẹt – –

Chiếc lều chữa bệnh bị người từ bên ngoài đẩy mạnh vào, một quân nhân cao lớn trang bị đầy đủ võ trang sải từng bước dài xông tới, tầm mắt đảo qua y tá nhỏ, dừng ở trên mặt Bùi vân thanh.

Cho dù cô chỉ lộ ra một đôi mắt, anh vẫn có thể liếc mắt một cái liền nhận ra đó là người mà mình muốn tìm, trong mắt lóe lên mừng như điên, xông lại, kéo tay phải của cô.

“Vân Khinh, theo anh!”

Nghe được thanh âm quen thuộc kia, Bùi Vân Khinh vẫn luôn vô cảm ngay lập tức biến sắc lập tức chớp mắt không ngừng, xoay mặt nhìn về hướng người mới tới.

Vóc người cao lớn, trên người là bộ quân phục dã chiến. Dù trên mặt thoa bùn đất ngụy trang nhưng vẫn không che giấu được ngũ quan tinh xảo cùng ánh mắt sáng ngời.

Mặc dù đã mười năm không gặp, cô cũng chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể nhận ra anh.

Đường Mặc Trầm!

Trái tim, đột nhiên đập dồn dập không ngừng.Bất chợt, lại lạnh xuống.

“anh nhận lầm người rồi!”

“Tôi biết là em!”

Cánh tay của người đàn ông không hề thả lỏng, ngược lại càng xiết chặt hơn, chặt đến mức làm cô đau nhói.

Môi cô run lên, lại nghiêng mắt nhìn thẳng vào ánh mắt của người nọ, trong ánh mắt anh có ánh sáng.

không, không phải ánh sáng!

Đó là ngọn lửa!

Ngọn lửa nhanh chóng biến mất, bị thay thế bởi mặt của cô.

Cánh tay xiết chặt lại, đem cô ôm vào lòng, Đường Mặc Trầm dứt khoát xoay người, dùng thân thể của chính mình bao bọc lấy người trong lòng, trước khi quả bom rơi xuống đất.

một tiếng nổ ầm vang lên, trước khi lỗ tai của cô rơi vào trạng thái bị ù đi, cô ngẩng mặt lên, chỉ thấy bờ môi của anh đang động đậy, Bùi Vân Khinh nhận ra những từ ngữ mấp máy kia, anh đang nói – –Theo anh về nhà!

Trong đầu, đột nhiên vang lên câu trả lời khi hắn đang nhậm chức tổng thống với phóng viên: “Sau này khi không còn làm tổng thống nữa, ngài sẽ làm gì?”

“Tám tuổi học trường Quân Đội cho thiếu niên, hai mươi lăm tuổi vinh hạnh được nhậm chức thượng tướng, ba mươi mốt tuổi được chọn làm tổng thống, hai nhiệm kì liên tiếp là tám năm, nửa cuộc đời đầu tiên của tôi đều phục vụ cho quốc gia. Tôi tự nhận không làm đất nước và người dân thất vọng. Nhưng lại cô phụ mỗi một cô gái. Tôi vẫn luôn cho rằng cô ấy đã chết, mãi đến mấy ngày trước đây, tôi mới biết được cô ấy còn sống. Tôi phải đi tìm cô ấy trở về, xin lỗi cô ấy, cầu xin sự tha thứ của cô ấy, dùng toàn bộ nửa đời sau của tôi, bồi thường cho cô ấy, cưng chiều cô ấy, làm cho cô ấy hạnh phúc!”

Máu từ trên cổ của anh đang chảy ra ồ ạt, chảy xuống trên mặt của cô, nóng bỏng.

cô giơ tay lên, đem hết toàn lực giúp người đàn ông đè lại miệng vết thương.

“Tôi sẽ khâu vết thương lại cho anh ngay…”

Đường Mặc Trầm giơ ngón tay lên, gỡ khẩu trang trên mặt cô xuống, Bùi Vân Khinh muốn ngăn cản thìđã quá muộn.

cô theo bản năng muốn quay mặt đi chỗ khác, tay Đường Mặc Trầm đã đưa đến mơn trớn khuôn mặt đầy vết sẹo của cô.

“Thực xin lỗi!”

trên bầu trời hiện lên ánh lửa, lại một viên đạn lạc bay về hướng họ, trong giờ phút sinh tử đó, Bùi Vân Khinh mạnh mẽ xoay người, nằm đè lên người vị tổng thống, dùng thân thể của chính mình bảo vệ anh.


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...