Bố Chồng Lạnh Lùng
“Ư… ôi… không được…”
Hoàng Bảo Lan lại một lần nữa thử ngồi xuống, để con cặc to lớn chui vào hết, nhưng vẫn không thành công.
Gia Long hỏi không ngừng khiến cô có chút bực bội, chủ động ngồi lên mà không chịu nổi cũng khiến cô sốt ruột. Cô đau đớn nhíu mày, miệng phát ra những tiếng rên rỉ kỳ lạ.
“Tôi có sao đâu mà, chỉ là muốn… ông… ư… hỏi gì chứ… phiền chết đi được!”
Gia Long lập tức im lặng, không dám hỏi thêm, chỉ nhìn Hoàng Bảo Lan với gương mặt méo mó, giằng xé trên cơ thể mình. Thấy cô muốn ngồi xuống nhưng lại không dám, do dự mãi, đầu óc ông bỗng “chập mạch”.
“Cô ấy trông khổ sở quá… mình phải giúp cô ấy!”
Lão “thông minh” quyết định, dùng vòng eo rắn chắc nhờ tập luyện lâu năm, mạnh mẽ hẩy lên một cái.
“Bốp!”
Âm thanh vang lên giòn tan như một cái tát.
“AAAAAAA….”
Hoàng Bảo Lan kêu lên thảm thiết, bị đâm xuyên qua giới hạn cuối cùng, ngã nhào vào lòng Gia Long. Cái hẩy ấy khiến cả cơn bực tức của cô cũng tan biến, giọng cô chỉ còn lại sự ai oán, uất ức.
“Ai bảo ông hẩy lên… suýt bị ông đâm chết… hừ… lão lưu manh…”
Gia Long vội ôm lấy cô, áy náy xin lỗi, phần dưới vẫn kết nối chặt chẽ cũng không dám động đậy thêm.
“Xin lỗi…”
Hoàng Bảo Lan ngẩng đầu, ánh mắt ngập tràn lửa tình, dũng cảm nhìn thẳng vào ông.
“Đừng lúc nào cũng xin lỗi… ông đâu có làm sai… với lại… tôi cũng tự nguyện… thật ra… tôi bị ông đâm sướng lắm… Cứ động đi… chậm thôi là được…”
“Ô… được…”
Gia Long ngây ngô đáp.
Những lần làm tình trước, Hoàng Bảo Lan luôn tỏ ra không tình nguyện, tất nhiên cô sẵn lòng, nhưng Gia Long lại không hiểu. Lão trai tân sao có thể biết được kiểu nửa đẩy nửa mời gọi giả vờ ấy. Sự chủ động và thẳng thắn của cô hôm nay khiến ông vừa bất ngờ vừa xúc động, trong lòng rạo rực không thôi, nhưng vẫn nghiêm túc tuân thủ yêu cầu của cô, không dám động mạnh.
Vòng eo rắn chắc chỉ dám nhẹ nhàng đung đưa như ngọn sóng bị gió sớm vờn qua.
“Ư… sướng quá… Gia Long… ông… biết không… ông đẹp trai lắm…”
Lời khen bất ngờ khiến Gia Long thẹn thùng.
“Đâu có… anh… so với em… chỉ là lão già thôi…”
Gương mặt đỏ ửng của Hoàng Bảo Lan bỗng nở nụ cười không nhịn được, cô biết đây là “di chứng” từ việc cô thường gọi ông là “ông Long”.
“Ông mới có bốn mươi mấy tuổi, còn lâu mới thành lão già… ư… ông đẹp trai thật mà… vừa đẹp… vừa ngầu… ư…ư.. quyến rũ hơn mấy tên nhóc choai choai nhiều…”
Cô cắn nhẹ môi dưới, lại ngã vào lòng Gia Long, miệng kề sát tai ông, thì thầm.
“Hơn nữa… con cặc của ông to quá… cứng quá… mỗi lần bị ông địt đều sướng chết đi được…ưmmm..”
Gia Long không đáp, nhưng từ nhịp thở dồn dập, vòng tay vô thức siết chặt hơn, và eo ông bất giác đẩy nhanh hơn, có thể thấy lời khen này còn hiệu quả hơn cả khen ông đẹp trai.
Nhận ra sự thay đổi của ông, Hoàng Bảo Lan vùi đầu cười thầm, nghĩ rằng Gia Long rốt cuộc cũng là đàn ông, không thể không quan tâm đến khả năng ở khoản kia. Nhưng cô lại hiểu sai rồi, lúc này, tư tưởng của Gia Long đã đạt đến cảnh giới cao thượng, ông xúc động chỉ vì biết mình có thể mang lại niềm vui và sự thỏa mãn cho người ông yêu…
“Gia Long…”
“Ừ… Bảo Lan…”
Đi một vòng lớn, cuối cùng Hoàng Bảo Lan cũng nói đến trọng tâm.
“Sau này… bất cứ khi nào ông muốn… dù ở đâu… tôi cũng sẽ để ông địt…”
Không khí đã được đẩy lên cao, nhưng động tác của Gia Long lại dừng lại, ông vẫn không gạt được nỗi lo trong lòng, một lần nữa hỏi.
“Bảo Lan… anh… thật sự… lo quá… em nói cho anh biết, rốt cuộc em sao thế?”
Lần này Hoàng Bảo Lan không chút bực bội, cô nghiêm túc nhìn ông, đáp lại.
“Không sao, tôi chỉ là đã nghĩ thông suốt, Gia Long, tôi yêu ông, tôi muốn làm người phụ nữ của ông, tôi là của ông…”
Gia Long xúc động, lập tức ngồi dậy khỏi giường, con cặc to lớn cũng đâm sâu hơn vào trong.
“Bảo Lan… thật không…?”
“Ừ… tôi là của ông… người phụ nữ của ông… sau này… ông muốn địt tôi… tôi sẽ cho ông địt… muốn địt thế nào cũng được… địt mạnh thế nào tôi cũng chịu…”
Gia Long vội vàng hứa hẹn.
“Không… Bảo Lan… sau này anh sẽ dịu dàng hơn…”
Hoàng Bảo Lan lại bật cười bất lực, hoàn toàn bó tay với lão “thẳng nam” này, cô đưa tay nâng mặt ông.
“Ông có ngốc không… ông địt càng mạnh… tôi càng thỏa mãn… càng hạnh phúc…”
Trong không khí ngọt ngào, ấm áp, đột nhiên xuất hiện một tia lạnh lẽo, tia lạnh ấy đến từ ánh mắt bất ngờ sắc lạnh của Gia Long.
“Bảo Lan… thật sự là thế sao?”
Trong lòng cô chợt rùng mình, nhận ra cách diễn đạt của mình có thể không ổn, nhưng cô cũng dứt khoát, từ bỏ cơ hội giải thích cuối cùng. Cô muốn… muốn người đàn ông của mình trút lên cơ thể cô những khát khao mãnh liệt nhất.
Cô cắn răng gật đầu.
“Đúng!”
Lại một lần xoay người đầy lãng mạn, Gia Long lấy lại vị trí chủ động, ánh mắt hung dữ tái hiện, ông nhìn người phụ nữ dưới thân, kiên định nói.
“Bảo Lan, anh sẽ khiến em thật thỏa mãn, anh sẽ khiến em hạnh phúc nhất!”
Eo ông dồn sức đâm mạnh xuống… Bạch…bạch…bạch….
